Cứ để mẹ chồng chăm cháu thế này có ngày tôi phát điên vì “kinh nghiệm” của bà
Có hôm bà vừa ăn trầu xong, miệng đang ướt vẫn hôn khắp mặt cháu. Tôi nhắc khéo thì mẹ chồng tự ái được vài ngày, mấy bữa sau lại tiếp tục hành động mất vệ sinh ấy.
Giờ tôi mới hiểu khoảng cách thế hệ giữa tôi và mẹ chồng lớn tới mức nào. Rõ ràng là con của tôi, do tôi sinh ra nhưng tôi lại không được toàn quyền nuôi dạy con theo ý của mình.
Mẹ chồng tôi là người phụ nữ thương con cháu. Bà chỉ có chồng tôi là con trai, vì thế khi tôi mang thai, bà đã lên thành phố sống cùng chúng tôi để tiện bề chăm sóc. Thời gian đầu, tôi cảm thấy may mắn khi có mẹ chồng đỡ đần. Mỗi ngày sau khi tôi đi làm về, cơm canh đều đã sẵn sàng. Tôi muốn ăn gì, chỉ cần nói thì mẹ chồng sẽ ra chợ mua ngay về cho tôi.
Mẹ chồng tôi tốt nhưng lại dễ tin người. Vậy nên có lần bà bị người ta lừa mà không biết. Thấy tôi nghén ngẩm không ăn được nhiều, mẹ chồng liền mua sữa bầu về cho tôi uống. Thú thật ăn các món ăn bình thường tôi cũng không ăn nổi chứ đừng nói đến sữa bầu.
Chẳng qua vì nghĩ đến tấm chân tình của mẹ chồng nên tôi mới nhắm mắt uống. Không ngờ tối hôm ấy tôi uống cốc sữa bầu thì cả ngày hôm sau phải vào nhà vệ sinh. Về nhà nhìn lại hộp sữa, tôi tá hỏa phát hiện hộp sữa ấy đã hết hạn sử dụng từ lâu.
Tôi nhắc khéo thì mẹ chồng tự ái được vài ngày, mấy bữa sau lại tiếp tục hành động mất vệ sinh ấy. (Ảnh minh họa)
Sợ mẹ chồng phật ý nên sau đó tôi đã lén vứt hộp sữa kia. Nào ngờ hôm đi đổ rác bà lại nhìn thấy. Cả tối hôm đó mẹ chồng tôi cứ sụt sùi vì nghĩ rằng tôi chê sữa mà bà mang về. Tôi và chồng phải đả thông tư tưởng mãi bà mới ngưng suy nghĩ.
Cũng vì tính tin người, ai mách gì cũng nghe nên mẹ chồng mới có cách chăm cháu khác hẳn tôi. Khi sinh con, do sơ ý nên dưới cằm con có vết đỏ như vết chàm. Bác sĩ đã nói chỉ vài ngày là khỏi nhưng mẹ chồng tôi không tin, bà khăng khăng đó là vết chàm chứ không phải vết đỏ bình thường.
Video đang HOT
Hôm ra viện, mẹ chồng tôi tìm đủ mọi cách để làm mất vết đỏ trên mặt cháu. Chẳng biết nghe được ở đâu mà bà về nhà, giã rau ngót lấy nước rồi bôi khắp mặt cháu. Tôi nói thì chẳng ăn thua còn bị bà quát vì “còn trẻ không có kinh nghiệm thì biết gì”.
Cũng may là chồng tôi về và nhìn thấy. Anh cương quyết không cho mẹ làm như vậy nữa. Mẹ chồng tôi sợ con trai nên về sau không dám bôi thứ nước ấy lên mặt cháu.
Tôi cảm thấy bất lực quá. Là con tôi sinh ra nhưng tôi không thể chăm con được theo ý mình. (Ảnh minh họa)
Biết là mẹ chồng tôi rất quý cháu. Nhưng yêu thương có nhiều cách thể hiện. Mẹ chồng tôi thích ăn trầu, từ ngày lên ở với vợ chồng tôi, nhà chúng tôi chỗ nào cũng có bã trầu. Có hôm bà vừa ăn trầu xong, miệng đang ướt rườn rượt vẫn hôn khắp mặt cháu. Tôi nhắc khéo thì mẹ chồng tự ái được vài ngày, mấy bữa sau lại tiếp tục hành động mất vệ sinh ấy.
Chuyện đó chưa giải quyết được thì hôm nay tôi phát hiện, hễ ăn thứ gì là mẹ chồng tôi lại chấm miệng cho cháu. Kể cả thứ đầy dầu mỡ mà trẻ con không ăn được. Thấy vậy tôi liền nói với mẹ chồng là không được chấm miệng cho cháu. Mẹ chồng tôi không nghe, còn tiếp tục chấm mút vào miệng cháu rồi nói: “Mẹ nuôi con bao nhiêu năm, chẳng lẽ lại không bằng con mới có con được vài ngày à?”.
Tôi cảm thấy bất lực quá. Là con tôi sinh ra nhưng tôi không thể chăm con được theo ý mình. Tối nay ăn cơm mẹ chồng tôi còn nói 2 tháng sẽ xay cơm cho con tôi ăn. Chồng tôi ngồi trong mâm cơm nhưng cũng không nói gì. Anh còn ủng hộ mẹ như thế thì tôi biết làm sao đây? Tôi stress vì chuyện này mất. Phải làm sao để đấu tranh với mẹ chồng trong chuyện chăm con này đây các bạn?
Theo Afamily
Mặc cho tôi góp ý, mẹ chồng tôi vẫn đưa muỗng cháo vào miệng bà rồi bón cho con tôi ăn
Tôi thẳng thừng tuyên bố sẽ cho bé ăn chứ không để bà cho ăn nữa. Thế mà mẹ chồng tôi dỗi hờn bỏ cơm.
Tôi và chồng còn chưa định cưới thì đã bị mẹ chồng ép cưới. Thật ra cũng vì mẹ chồng tôi lớn tuổi lắm rồi lại chỉ có mình chồng tôi nên càng hối thúc. Trong ngày cưới, điều mẹ chồng tôi mong muốn nhất không phải vợ chồng tôi hạnh phúc trăm năm mà là nhanh có cháu bế bồng.
Trong tháng đầu tiên làm vợ, tôi đã bị mẹ chồng hỏi liên tục có thai chưa? Đến nỗi chồng tôi cũng ngán ngẩm và yêu cầu mẹ cho chúng tôi thời gian. Khi biết tin tôi cấn thai, bà mừng hơn hở. Suốt ngày hôm đó, bà đi kể khắp nơi rằng sắp có cháu bế, sắp nghe tiếng trẻ cười đùa. Bà làm như thể tôi chuẩn bị đẻ rồi vậy.
Từ hôm đó, mẹ chồng gần như không cho tôi đụng vào bất cứ chuyện gì. Đến việc đi tiểu đêm bà cũng bắt chồng tôi mua bô rồi đem tận phòng cho tôi. Nói chung giai đoạn có thai tôi cứ như bà hoàng nên mập lên gần 25 kg.
Mẹ chồng đúng là thương cháu đến mức tách con khỏi tôi. (Ảnh minh họa)
Khi được bế cháu nội trên tay, mẹ chồng tôi đã rớt nước mắt. Bà lắp bắp hỏi han y tá rằng nhìn thằng bé giống ai, có giống chồng tôi hay giống bà điểm nào không? Thấy mẹ chồng như thế, tôi vừa thương vừa sợ. Tôi sợ bà thương quý cháu quá mà tách hẳn mẹ con tôi ra.
Quả nhiên mọi điều tôi dự đoán đều đúng cả. Mẹ chồng tôi lấy cớ tôi mới sinh con cần được dưỡng sức nên bế cháu lên phòng bà ngủ. Suốt đêm khi nào thằng bé khóc vì đói bà mới bế xuống cho tôi cho bú rồi lại bồng lên. Mẹ chồng tôi làm việc đó không hề mệt mỏi. Một đêm bà tỉnh dậy 3-4 lần, bế cháu từ tầng 1 lên tầng 2 để tôi cho bú, rồi lại bế xuống phòng bà ngủ.
Con tôi khó chịu nên cứ khóc suốt. Thế là bà bỏ nó vào võng rồi đưa lấy đưa để cho cháu ngủ. Tôi xót con, sợ bé bị ảnh hưởng nên lựa lời nói với bà, tôi còn trích dẫn cả những khuyên can của bác sĩ về việc này. Thế mà mẹ chồng tôi vẫn không tin còn trách tôi lắm chuyện. Bà nói hồi chồng tôi còn nhỏ cũng nằm võng suốt ngày mà có sao đâu.
Tôi buồn lắm nhưng chẳng thể nói được, đành nhờ chồng mình nói. Nhưng chồng tôi nói cũng không ăn thua. Bà vẫn bỏ cháu lên võng đưa, chỉ là đưa nhẹ nhàng hơn chút đỉnh.
Tôi định cho bé bú 6 tháng mới tập ăn nhưng mẹ chồng nhất định không chịu. Mới hơn 3 tháng bà đã nấu cháo xay nhuyễn rồi đút bé ăn. Tôi xót con nên cằn nhằn với chồng, nhưng chồng tôi bảo: "Thôi kệ bà đi, bà có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con mà".
Nếu như mẹ chồng tôi cho bé ăn bình thường cũng được. Đằng này dù cháo đã xay nhuyễn nhưng bà vẫn cứ thích đưa muỗng cháo vào miệng bà rồi bón cho con tôi ăn.
Tôi vô tình thấy được, trách bà làm vậy mất vệ sinh, ảnh hưởng đến cháu thì bà dỗi. Bà nói nếu không thử sao biết cháo nóng nguội để cho cháu ăn, bà quý cháu hơn vàng sao lại hại cháu được. Chồng tôi cũng quay sang trách tôi không hiểu chuyện. Bà cưng cháu không hết còn trách bà.
Tôi hoảng hồn khi thấy bé quấy khóc liên tục vì khó chịu. (Ảnh minh họa)
Nói không được, tôi đành ngậm ngùi nhìn con mình ăn những muỗng cháo bèo bọt. Mỗi lần thấy bà lấy muỗng cháo từ miệng mình ra đút cho bé là tôi chỉ muốn ói. Để khỏi xót, mỗi lần bà cho ăn tôi đều phải lảng đi chỗ khác.
Vậy mà mới hôm qua, bà còn nhai đút cháu cả gan vịt. Tôi hoảng hồn khi thấy con bị đi ngoài nhiều lần. Bé cũng quấy khóc liên tục vì khó chịu. Ngay sáng hôm sau tôi cho con đi khám. Bác sĩ nói cháu bị rối loạn tiêu hóa vì ăn phải thức ăn không đảm bảo vệ sinh. Nói thế tôi đã hiểu ngay vì sao.
Tối, tôi thẳng thừng tuyên bố sẽ cho bé ăn chứ không để bà cho ăn nữa. Cũng may lần này bé chỉ bị nhẹ thôi, nếu không phải nhập viện rồi. Thế mà mẹ chồng tôi dỗi hờn bỏ cơm. Chồng tôi xót mẹ nên quay ra mắng tôi. Tôi ức chế quá. Phải làm sao để mẹ chồng tôi hiểu ra những sai lầm trong cách nuôi con lạc hậu của bà bây giờ?
Theo Thời đại
Sau bao nhiêu cố gắng, tôi nhận về mình một kết cục ê chề Tôi vẫn khóc nghẹn. Trái tim vỡ vụn vì đau đớn. Tôi không thể tin được, chồng tôi có thể làm chuyện ấy với một cô gái trong không gian yêu thích của tôi... Ảnh minh họa Từ ngày lên chức trưởng phòng kinh doanh, tôi không hề có một ngày nghỉ. Những chuyến công tác của tôi cứ nối dài liên tục....