‘Công xa’ cho sếp và những phận đời ngậm đắng nuốt cay: Bài 2: Im lặng là vàng!
Con người ta khổ nhất là việc biết mà không được nói, biết mà không được chia sẻ với ai và biết nhưng không được ai chia sẻ.
Cánh xế hộp cho sếp hiện nay cũng đang rất khốn khổ với cái việc “im mồm”, “sống để dạ, chết mang theo” này từ những chuyện “đã biết, đã thấy” trong bước đường công du với sếp.
“Luật” im lặng
Một sếp được coi có thâm niên, tiếng tăm trong quan hệ và lấy dự án, một lần lưng tưng rượu đã bộc bạch với tôi: Trong một cơ quan, ngoài kế toán thì thằng lái xe là rất quan trọng. Mình tử tế nhưng do cuộc sống đưa đẩy, có giữ gìn mãi nhiều khi cũng phải sống khác thằng người một tý. Vậy nên không kiếm được thằng lái xe trung thành, biết tuân cái “luật” im lặng là rất khó.
Cũng theo lời tay sếp, ngoài vợ con thì thằng lái xe là thằng gắn bó với mình nhất. Ngoài vợ, thì lái xe là “thằng” duy nhất biết mình dậy lúc mấy giờ, ăn uống ra sao, thậm chí cái việc đi tiểu tiện ngày mấy lần, vào giờ nào nó đều biết. Thế nên những chuyện khuất tất của mình nó không biết giữ mồm, giữ miệng trước bàn dân thiên hạ là nhiều khi rơi vào tình trạng “vạch áo cho người xem lưng” ngay.
Nhiều vụ việc, sếp làm ăn khuất tuất bị các cơ quan chức năng nhòm ngó, ngoài sếp và cộng sự thì xế cũng là người được gọi hỏi thường xuyên. Nếu không biết im lặng, không biết giữ mồm với câu thường trực là không biết thì nguy nan cho sếp ngay.
Một xế làm ở công ty nọ, sau khi công ty đổ mánh, sếp bị bắt, anh lái xe cũng là người được điệu lên ngay sau sếp. Các câu hỏi để phục vụ điều tra dành cho người liên quan là lái xe sẽ được đưa ra như: Ngày ấy anh đưa sếp đi đâu? Có thấy gặp ông này ông kia, đưa phong bì, phong bao không? Có biết họ trao đổi với nhau việc gì không? Trước sau, dù thế nào đi chăng nữa cũng chỉ một câu duy nhất là… không biết.
Lại bị hỏi tại sao lại không biết?… Dù có đi cùng, có chứng kiến họ đưa nhận phong bì, có chứng kiến họ vạch ra các kế hoạch để chiếm dụng vốn hay tài sản thì đều phải nhanh nhảu mà trả lời rằng: Tôi chỉ là lái xe. Đưa sếp đến nơi tôi về phòng hay kiếm chỗ gốc cây (đại loại thế) tắt máy ngồi chờ sếp. Sếp gặp ai, làm gì tôi đều không biết. Khi nào sếp điện, tôi đến đón. Nhiệm vụ của tôi chỉ là lái xe, không được can dự vào các công việc của sếp nên tôi không biết.
Lái xe cho sếp cũng lắm cơ cực
Theo cánh xế hộp cho sếp thì việc thực thi “luật” im lặng này khó nhất phải kế đến với vợ con của sếp. Nhiều xế cho biết các sếp bây giờ rất nhiều người có bồ bịch, không thì cũng khó tránh khỏi gái gú, karaokê, nhà hàng. Nhất là trong lĩnh vực kinh doanh và xây dựng, để ký kết, quan hệ, nhiều khi ngoài rượu còn là “các em”. Mà xế với sếp như hình với bóng, nhiều khi để “thử máu” chồng xem có chung thủy hay không các xế cũng hay bị các sếp nữ “quay” đến ra trò.
Theo kinh nghiệm của các xế, các sếp nữ thường rất ranh ma về chuyện này, không khéo là dính bẫy như chơi. Để an toàn, sau mỗi trận ăn nhậu, gái gú nhà hàng (nếu có), trên đường về, dù có “phê” đến thế nào chăng nữa xế cũng phải luôn chủ động “khớp cung” cùng sếp. Rằng theo anh, nếu ngày mai, ngày kia, chị nhà có vô tình gọi điện, hỏi em đưa anh đi đâu thì bảo sao?!
Video đang HOT
Sau đó là phải tư vấn lộ trình, công việc cho sếp, để sếp về, vợ hỏi, rồi nếu có điện thoại cho xế để “khảo” thêm thì 2 anh em phải thống nhất được “cáo trạng” cho nhau. Không thế, không “khớp được khẩu cung” sếp sẽ bị “phơi áo” trước vợ còn cánh xế cũng khó ăn khó nói với chị nhà. Không khéo lại mất việc như chơi vì dân ta vẫn còn trọng cái câu “lệnh ông không bằng cồng bà” mà. Khối anh em xế đã bị mất việc từ cái chuyện không biết vạch ra “phương án tác nghiệp” này cùng sếp.
Xế Tiến một người đã cầm lái cho sếp Hải đến hơn chục năm rồi, đã được chị nhà và các cháu coi như em, như chú trong nhà kể: Ngoài nguyên tắc im lặng là vàng chúng tôi còn phải có khả năng xử trí và ứng phó với các tình huống bất chợt phát sinh. Mụ sếp nữ của ông sếp tôi quái lắm. Sếp tôi là lãnh đạo công ty đấy nhưng mọi việc “khinh bang tế thế” để cho cái công ty ấy hoạt động đều do sếp nữ “bài binh bố trận” cả.
Ông bà sếp này ngày xưa lấy nhau, thời trẻ nghèo khó nên cứ lam lũ mãi. Cái thời còn trẻ, còn khỏe, còn có thể sống hết mình với nhau thì ông bà ấy lại đi kiếm tiền. Đến khi có tiền, muốn quay về cuộc sống thời trai trẻ đã không thực hiện được thì đều đã muộn. Sếp trai thì không nói gì chứ sếp nữ “đồ đạc” đều rệu rạo hết cả rồi. Mà khốn khổ cho sếp nam, đúng lúc vợ chồng định sống “hết lòng” với nhau thì “cái khoản kia” của sếp nữ lại đến tuổi “nghỉ hưu”.
Sếp nam phong độ, ăn uống toàn cao lương mỹ vị nên lại tái xuân. Theo quan niệm “muốn uống sữa nhưng không phải mua lấy con bò”, để thỏa đáp nhu cầu của mình nên sếp nam sinh khoản bồ bịch. Tâm lý phụ nữ, không nói ra hẳn ai cũng biết, lại ranh ma như sếp nữ nên bà vợ cũng nghi cái khoản gái gú của chồng lắm.
Nhiều bận sếp nữ đong đưa “mớm cung” với xế Tiến để “tìm hiểu” chồng. Nhưng do nguyên tắc của việc thực thi “luật” im lặng nên bà ta cấm có moi được tý thông tin gì về gái gú của chồng từ xế T.
Ấy thế mà có lần, tài xế Tiến bị vợ sếp cho vào tròng. Vì sếp nam kín đáo, sếp nữ đã cho người theo dõi mãi cũng không phát hiện ra chuyện bồ bịch của chồng nên không ngần ngại bà đã dùng xảo thuật với xế. Trong 1 lần nhờ chồng điều xế Tiến đưa đi chùa bà đã “rào trước đón sau” với xế Tiến mà rằng: Chị có chuyện hết sức buồn. Chú là người đi với anh mãi, vợ chồng chị coi chú như em ruột trong nhà nên có chuyện này muốn bàn với chú.
Trước, chị đi xem bói, tay thầy bói mà chị đã theo từ ngày anh chị khởi nghiệp đã phán rằng anh đang rơi vào thời kỳ hết sức yểu mệnh. Để cứu anh, cứu gia đình thì phải cho anh lấy lẽ. Chú hay đi với anh, thấy anh mên mến đứa nào thì chú “hoa tiêu” cho chị để chị vun vén cho anh. Nó vừa thêm người, vừa cứu anh, mà cái quan trọng nhất là cứu lấy cơ nghiệp cho các cháu.
Biết chị nhà cho vào tròng, với giọng hết sức thật thà anh nói: Cái này khó lắm chị ạ. Đi cùng anh bao nhiêu năm, công tác xa có, gần có nhưng em thấy anh chả bao giờ có cái khoản kia đâu. Với anh vợ con vẫn là nhất. Mấy hôm sau anh đem chuyện này kể với sếp, sếp cảm ơn anh rối rít và chiêu đãi anh ngay một trận nhậu túy lúy cùng cái phong bì gọi là trả ơn cùng chầu gái trẻ đi cùng. Sếp bảo, con “tinh tinh” ấy nó đang nghi anh. Chú mà không trung thành, không tỉnh táo là anh em mình bị “nó” cho vào tròng rồi.
Ứng xử nhanh
Vì miếng cơm manh áo vợ con, vì cuộc sống “bầy đàn với sếp” nên việc “chống bão lũ ở nhà” với vợ con cũng là hết sức căng thẳng với các xế hộp. Xế Khải bảo, nhiều khi vì cuộc sống, vì hoàn cảnh mình cũng thấy tệ với vợ con. Nhiều việc không muốn nhưng cũng phải ngậm ngùi mà đưa chân theo sếp nhất là cái khoản gái gú.
Nhiều sếp sống “phong kiến”, cứ cuộc vui, cuộc nhậu, cuộc gái là đuổi anh em ra. Nhưng cũng nhiều sếp có “tinh thần đồng bọn” thì ăn cũng bắt xế ăn cùng, hát cũng bắt xế hát cùng và gái thì cũng bắt xế phải hưởng. Gặp sếp kiểu này và có máu này thì muốn từ chối cũng không được. Gái gú đã gọi “theo xuất”, chả nhẽ sếp tung hoành mà anh em lại chả làm gì. Vậy nên đành chấp nhận phận bạc tình với vợ con vậy.
Ứng xử nhanh và chia lửa cũng là một trong những “nhiệm vụ” của xế hộp cho sếp. Ngoài việc “mưu trí” như trường hợp xế Tiến đã kể trên thì các xế cũng còn muôn vàn cách đối xử, quân sư đột xuất cho sếp về những chuyện rủi bất chợt xảy ra. Anh Cao cũng là một xế hộp cho một sếp nọ. Anh bảo ngày mới cầm lái, sếp của anh cũng không ấn tượng với anh lắm. Nhưng từ khi anh làm “Gia Cát Lượng” trong một vụ sếp ngủ với gái nên sếp đã nể trọng và quý anh.
Anh Cao bảo sếp anh bản thân không máu gái. Thế nhưng đã kết ai thì say như bi. Một đợt đi công tác tại tỉnh miền núi, vào khánh thành 1 trường học do công ty sếp xây, sếp đã “chết” với một cô giáo người Thái. Cái vẻ lành lành, ươn ướt, mũm mĩm và kiệm lời của cô giáo Thái kia đã làm cho sếp tâm phục, khẩu phục.
Hẹn hò, thăm hỏi, quà cáp và gạ gẫm mãi nhưng cái cô giáo người Thái kia vẫn không “chịu sống” với sếp. Thế rồi, do sếp nhiệt tình quá, một lần xuống Hà Nội tập huấn, cô ấy đã điện hẹn gặp sếp. Sau một bữa cơm do sếp mời ở một nhà hàng hạng sang, “nể tình” và sự ân cần của sếp nên cô ấy đã ý tứ đặt vấn đề “giường chiếu” với sếp.
Do “chờ đợi” lâu quá, sếp hồi hộp “vào trận”. Đúng lúc cao điểm nhất thì vợ sếp lại điện thoại. Đang “máu quá” nên nhẽ ra bấm nút ngắt thì sếp lại bấm nút nghe rồi vứt vội cái điện thoại xuống gối để “mây mưa” tiếp. Vợ sếp cũng ác, cô ta cứ để máy kết nối như vậy chỉ với những âm thanh hổn hển, rên rẩm đến gần tiếng trời.
Xong việc, sếp mới ngó đến cái điện thoại, định điện lại cho vợ thì giời ơi cuộc nghe vẫn đang kết nối. Xanh mặt, sếp thì mộng mị, chẳng còn ai tư vấn cho cái cuộc điện thoại chết người kia nên sếp đã phải vời đến anh xế. Sau một hồi suy tính, anh đã vạch đường cho sếp: Tốt nhất là anh nên vứt cái điện thoại đi. Coi như điện thoại của anh đã bị ai đó móc mất. Và cái cuộc điện thoại với những “ngôn ngữ đặc biệt”, “chết người” kia sẽ là của kẻ đã lấy điện thoại của anh chứ không phải anh.
Ngoài việc ứng xử tình huống nhanh thì việc chống đỡ các bà vợ sếp để sếp an toàn cũng là một trong những khả năng để xế hộp “ghi điểm”
Sau đó, để sếp lại cơ quan, anh chạy xe về nhà sếp, gọi cửa giật giọng mà rằng: Sáng chị có thấy anh để cái điện thoại ở nhà không? Hai anh em đi công trình bận quá nên giờ em mới về lấy được cho anh. Vợ sếp từ thái độ rất căng thẳng, mặt mũi gân cốt đã giãn ra và nói với anh: Anh em chú toàn là cái loại “không có cái gì dính vào người” thì mất hết. Thảo nào lúc buổi chị điện toàn thấy nó thì thào cái gì ấy. Đang định tối về hỏi tội anh chú đây. Thế là cả xế lẫn sếp thở phào. Tý nữa thì “tình mất, nhà tan” nếu không có sự quân sư của xế Cao.
Đơn Thương
Về bất ngờ lúc giữa đêm, tôi lặng người nghe chồng cười rúc rích bên nhà cô hàng xóm
"Chồng em ngoan lắm, không bao giờ ngủ lang...". Anh còn trêu tôi rồi hôn tạm biệt, chúc tôi ngủ ngon mới cúp máy.
Chiều qua là chiều thứ 6, mẹ tôi gọi điện bảo tối sang bên đó ăn cơm. Chị gái và anh rể tôi đưa các cháu về chơi nhân dịp cuối tuần. Tôi vui vẻ gọi cho chồng thì anh nói phải tăng ca về muộn, có lẽ không cùng tôi sang nhà ngoại được.
Dù buồn nhưng tôi hiểu công việc quan trọng không kém. Vì thế tôi bảo chồng tôi sẽ ngủ lại tâm sự với chị, có khi chiều mai tôi mới có mặt ở nhà. Anh lập tức đồng ý, hẹn tối mai sẽ đưa tôi đi ăn "đổi gió" vì lâu rồi vợ chồng chưa ra ngoài ăn.
Thế nhưng ăn uống xong, ngồi chơi với anh chị một lúc tôi lại quyết định về ngay. Cũng không có lý do gì đặc biệt, bỗng dưng tôi thấy nhớ chồng mà thôi. Vậy là tôi một mình đi xe vượt đêm tối để về nhà với chồng. Tôi không hề báo trước, hi vọng có thể gây bất ngờ cho anh.
Tôi không hề báo trước, hi vọng có thể gây bất ngờ cho anh. (Ảnh minh họa)
Song lúc tôi về tới nơi thì lại chẳng thấy chồng đâu. Ngó đồng hồ đã 23 giờ, không hiểu anh đi đâu, làm gì vào giờ này. Hay anh ra ngoài mua thuốc lá? Nghĩ vậy tôi bèn rút điện thoại gọi chồng. "A lô, anh đang ngủ rồi nè...", giọng anh ngái ngủ từ đầu dây bên kia truyền đến - "... anh ngủ ở nhà chứ ở đâu. Chồng em ngoan lắm, không bao giờ ngủ lang...". Anh còn trêu tôi rồi hôn tạm biệt, chúc tôi ngủ ngon mới cúp máy.
Tôi hoang mang cùng cực. Chồng tôi đang nói dối tôi! Vậy anh đang ở đâu? Tôi sực nhớ ra mình lén cài định vị vào máy chồng từ tháng trước. Cũng do cô đồng nghiệp đa nghi của tôi mách cho, bản thân cô ấy đã cài vào máy chồng. Thế là tôi cũng học đòi nhưng sau vài lần không thu được gì khả nghi nên tôi quên béng nó đi.
Mở định vị điện thoại của chồng ra xem, tôi sững sờ phát hiện định vị báo chồng mình vẫn đang ở nhà! Vậy định vị sai ư? Không phải, có thể anh đang ở phòng trọ nào đó trong xóm trọ này, định vị không thể hiển thị rõ từng căn phòng được mà chỉ cho thấy vị trí đại khái.
Nghĩ đến trong xóm trọ có 1 cô hàng xóm còn cô nàng độc thân, bộ dạng khá sành điệu và lẳng lơ, tôi lại càng run rẩy cả người. Có khi nào chồng tôi đang ở bên đó?
Tôi đánh liều chạy sang định gõ cửa nhà cô hàng xóm. Không ngờ cửa phòng cô ta thậm chí còn chẳng thèm chốt trong, vẫn để khép hờ. Và qua ánh đèn ngủ mờ ảo tôi đã nhìn rõ hai bóng người quấn lấy nhau trong đó. Lẫn trong tiếng thở hổn hển là những tiếng cười đùa rúc rích, tôi dễ dàng nhận ra giọng nói của chồng mình.
TÀI TRỢ
Không còn nghi ngờ gì nữa, cảnh nóng tôi đang được xem có chồng tôi là diễn viên nam chính! Căm phẫn và đau đớn tột cùng, tôi xô cửa xông vào. Hai kẻ kia bị bất ngờ thì cuống quýt mặc đồ. Chồng tôi vừa nhìn rõ là vợ, lập tức sụp xuống xin tôi tha tội. Biết sai tại sao còn làm?
Không ngờ cửa phòng cô ta thậm chí còn chẳng thèm chốt trong, vẫn để khép hờ. (Ảnh minh họa)
Lúc nói chuyện ba mặt một lời, cô ả kia bảo qua lại với chồng tôi chơi bời thôi, không hề có ý định yêu đương nghiêm túc, càng chẳng thèm cướp chồng tôi làm gì. Cô ta bảo tôi hãy tha thứ cho chồng đi, cô ta sẽ không đếm xỉa đến chồng tôi nữa đâu. Gã đàn ông phản bội kia thì thề thốt rằng bị cô ta lả lơi mời mọc, anh ta gặp dịp thì chơi, không hề có chút tình cảm với cô ả.
Có thể chồng tôi nói thật, đối với anh ta gia đình vẫn là nhất. Nhưng chúng tôi còn chưa có con mà anh ta đã thế này, cả chặng đường đời dài dằng dặc phía trước, liệu tôi còn dám đặt niềm tin vào anh ta? Hay tôi phải chấp nhận cho anh ta thi thoảng ra ngoài vui chơi một chút? Cám dỗ ngoài xã hội có bao giờ thiếu đâu cơ chứ, anh ta dễ bị quyến rũ thế này, tôi làm sao mà quản nổi!
Tôi vẫn còn yêu chồng, cũng muốn cho anh ta một cơ hội. Nhưng nỗi đau bị phản bội thật khó nguôi ngoai, chưa nói niềm tin đã vơi cạn đi nhiều, tôi chẳng biết phải quyết định thế nào nữa!
Theo Gia đình & Xã hội
Em chồng tối ngày chê chị dâu 'mắt lé lại lùn', chưa đầy một năm đã bị 'trả giá' khiến ai nấy vừa thương vừa giận Tôi luôn nghĩ trên đời này, mọi thứ đều rất công bằng. Khi bạn cho ai đó một thứ gì, bạn sẽ nhận lại một điều đúng với giá trị của nó. Ngược lại, nếu bạn lấy đi của người khác, chắc chắn bạn sẽ phải trả giá. Tôi có một người em chồng. Mặc dù sống cùng một nhà nhưng tôi phải...