Công ty phá sản nhưng tôi vẫn cố bám trụ, 4 năm sau kết hôn, sếp trả ơn tôi bằng chiếc phong bì đặc biệt
Tôi chưa bao giờ nghĩ sếp của mình lại mừng cưới kiểu kỳ lạ như vậy.
Tốt nghiệp đại học xong, tôi xin vào làm ở một công ty nhỏ để lấy kinh nghiệm và đó cũng là nơi tôi có thời gian làm việc ít nhất. Chỉ sau vỏn vẹn 7 ngày làm thì công ty cũ phá sản. Sau khi nghỉ việc công ty cũ, tôi xin vào làm ở công ty hiện tại. Tuy không lớn lắm nhưng tôi nhìn thấy tiềm năng và có một tương lai đầy hứa hẹn. Sếp của tôi mới 40 tuổi. Anh ấy thường đeo kính cận, cách nói chuyện chậm rãi có chủ ý, nhìn chung anh có phong cách rất nho giáo.
Tôi đã nói chuyện vài lần với sếp, và thấy anh khá thân thiện. Thỉnh thoảng anh thường nói những lời động viên cấp dưới, giúp chúng tôi có động lực làm việc hơn. Quả thực, đúng như những gì sếp đã nói, tôi thấy chế độ đãi ngộ của công ty rất tốt. Trong vòng hai tháng, khi tôi đạt được một số thành tích, sếp đã tăng lương ngay cho tôi 2 triệu. Nhân viên cũ khi nói chuyện về sếp cũng toàn là những lời khen ngợi không ngớt. Ai cũng nói rằng sếp dễ gần, đối xử với nhân viên rất hào phóng và thân thiện. Nhân viên có chuyện phải xin nghỉ, sếp chưa bao giờ từ chối.
Dường như công ty dưới sự quản lý của sếp đã đi đúng quỹ đạo, chỉ chờ cơ hội để bứt phá vượt trội. Nhưng thật không ngờ, khi mọi thứ đang rất tốt đẹp thì một sản phẩm mới bất ngờ xuất hiện trên thị trường. Về giá cả và chức năng thì hơn hẳn các sản phẩm của công ty tôi.
Chỉ trong nháy mắt, doanh số của công ty sụt giảm nghiêm trọng. Sếp vì thế mà cũng sa sút tinh thần, mặt lúc nào cũng buồn bã. Cuối cùng vì không thể gắng gượng được nữa nên sếp đành phải nói với nhân viên rằng: “Mọi người đã thấy khó khăn của công ty, lương có thể bị cắt trong nửa tháng tới nhưng các bạn hãy tin ở tôi …”.
Tôi chỉ mới làm việc ở công ty này được nửa năm. Các đồng nghiệp đã dần đề nghị từ chức. Tôi cũng đã viết đơn xin nghỉ việc, nhưng khi chứng kiến cảnh sếp thức trắng đêm ở công ty để tìm hướng đi mới và giải quyết những khó khăn hiện tại, tôi lại không nỡ rời đi nên đã ở lại.
Lúc ấy, công ty chỉ còn lại 3 người, gồm sếp, một nhân viên cũ và tôi. Trước tình thế khó khăn ấy, ba chúng tôi không quản ngại cùng nhau dậy sớm thức khuya, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ship hàng, cùng nhau giới thiệu sản phẩm ra thị trường.
Sau bao nỗ lực, cuối cùng cơ hội đã mỉm cười với chúng tôi, công ty đã lấy lại được chỗ đứng trên thị trường. Mức lương của tôi đã được trở về như cũ, sau đó là nhiều lần tăng liên tiếp. Những nhân viên mới bắt đầu được bổ sung lần lượt.
Video đang HOT
4 năm sau, tôi kết hôn. Sếp đã đến tận nhà riêng để chúc mừng và trao cho tôi một phong bì đỏ. Tôi đã chạm vào nó và thấy không giống như tiền. Tôi hơi nghi ngờ nên đã vào nhà vệ sinh để mở phong bì ra xem thử, và thấy đúng như dự đoán của mình. Bên trong không hề có tiền mà là một tờ giấy bọc chìa khóa xe ô tô.
Trong phong bì còn có một mẩu giấy viết lời nhắn: “Phúc ơi, đây là mẫu xe anh yêu thích nhất, anh hi vọng em cũng sẽ thích nó. Món quà này là tấm lòng và lời cám ơn chân thành của anh tới em. Cám ơn em vì đã cùng anh vượt qua quãng thời gian khó khăn vừa rồi. Anh em mình cùng nhau tiếp tục cố gắng, phát triển công ty ngày một vững mạnh hơn nữa nhé!”.
Nhận được món quà mừng cưới, tôi rưng rưng xúc động. Nếu tôi đoán không lầm, chiếc xe này có giá trị khoảng hơn 100 triệu. Tôi gọi điện cho sếp để cảm ơn vì món quà và thầm hứa trong lòng sẽ cố gắng hơn nữa vì công ty và vì có một người lãnh đạo, người anh em sống đầy tình nghĩa, đáng tôn trọng như vậy.
(phucnguyen…@gmail.com)
Vợ mang bầu đều đặn khoe ảnh siêu âm thai, tôi bật khóc ân hận khi nghe bác sĩ nói
Mấy tháng sau đó, vợ tôi đều đi siêu âm một mình lúc chồng đi làm, rồi mang hình ảnh siêu âm về cho tôi xem.
Dù trước đó tôi đã dặn vợ hôm nào có lịch siêu âm thì báo trước để tôi xin nghỉ về sớm đưa vợ đi.
Vợ chồng tôi kết hôn 3 năm vợ mới mang thai. Khỏi phải nói tôi vui mừng và hạnh phúc cỡ nào. Mẹ tôi cũng rất vui vì sắp có cháu nội sau khoảng thời gian dài mong ngóng.
Lần đầu tiên vợ đi siêu âm, cô ấy không nói với chồng, mà chỉ mang phiếu siêu âm về. Ngắm nhìn đứa con chưa thành hình, tôi vui đến mất ngủ, ngày nào cũng mang ảnh siêu âm của con ra xem.
Từ khi mang thai, vợ tôi cũng được cưng chiều không cần phải động tay làm việc gì cả. Trước đó cô ấy vốn đã nghỉ việc nên đợt này chỉ ở nhà dưỡng thai và nghỉ ngơi.
Mấy tháng sau đó, vợ tôi đều đi siêu âm một mình lúc chồng đi làm, rồi mang hình ảnh siêu âm về cho tôi xem.
Dù trước đó tôi đã dặn vợ hôm nào có lịch siêu âm thì báo trước để tôi xin nghỉ về sớm đưa vợ đi.
Vợ tôi thì cư xử khá bất thường. (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi không nghĩ ngợi nhiều nhưng dặn đi dặn lại mà cô ấy vẫn quên thì tôi bắt đầu lấy làm lạ. Phụ nữ có thai lúc nào chẳng muốn được chồng đưa đi khám thai, vừa ấm áp tình cảm lại có cảm giác an toàn. Song vợ tôi thì cư xử khá bất thường.
Hôm vừa rồi, theo như ngày vợ thông báo mang thai thì cô ấy đã có bầu được 4 tháng. Tháng này chưa thấy vợ đưa phiếu siêu âm nên tôi kiên quyết bảo vợ lên xe để mình chở đi khám. Vợ tôi lúng túng bảo cô ấy đang mệt hẹn hôm sau sẽ đi nhưng ngày tiếp theo tôi có cuộc họp quan trọng, sợ là không có thời gian. Ngoài ra thấy thái độ của vợ khả nghi, tôi ép cô ấy đi bằng được.
Đến phòng khám thai, vợ bài xích không muốn vào khiến tôi càng tin cô ấy có điều giấu giếm mình. Khả năng duy nhất chỉ có thể là vợ giả mang thai lừa chồng mà thôi. Nếu đã vậy thì phải siêu âm để có bằng chứng, cô ấy không thể chối cãi được nữa.
Chắc cô ấy lấy ảnh siêu âm trên mạng chỉnh sửa lại. Vợ tôi dáng người hơi đậm nên cũng có chút bụng mỡ. Bình thường mang thai 4 tháng chưa thấy bụng nhiều nên tôi cũng chẳng nghi ngờ gì.
Vậy nhưng kết luận của bác sĩ lại khiến tôi phải bàng hoàng:
"Vợ anh không có thai nhưng cô ấy đang có dấu hiệu bị trầm cảm, anh cần phải đưa vợ đến chuyên khoa để thăm khám thật kỹ và có các biện pháp điều trị thích đáng, tránh tình trạng bệnh nặng thêm".
"Có thể người bệnh phải chịu một áp lực nặng nề trong thời gian dài nên mới nảy sinh hành động giả mang thai. Mà trong hoàn cảnh của vợ anh thì rất có thể vì áp lực chưa mang thai được. Gia đình cần động viên an ủi người bệnh và đồng hành cùng cô ấy chứ không phải là gây áp lực", những lời bác sĩ nói vẫn còn văng vẳng bên tai tôi.
3 năm vợ chồng chưa sinh được con, tôi cũng rất buồn nhưng biết rằng vợ còn buồn hơn vì nguyên nhân ở phía cô ấy. Do vậy ngoài mặt tôi luôn tỏ vẻ thoải mái để vợ khỏi tủi thân.
Cách đây gần một năm, vợ tôi nghỉ hẳn ở nhà theo yêu cầu của mẹ tôi. Bà muốn con dâu tập trung vào việc chữa trị để mang thai. Tất nhiên ở nhà thì cô ấy làm nội trợ, cơm nước. Mẹ tôi cũng về hưu rồi, mẹ chồng nàng dâu đụng mặt nhau cả ngày. Tôi đi làm tối mới về, nhiều hôm tăng ca về muộn nên cũng không biết chuyện ở nhà thế nào.
Tôi đi làm tối mới về, nhiều hôm tăng ca về muộn nên cũng không biết chuyện ở nhà thế nào. (Ảnh minh họa)
Nhưng bây giờ vợ tôi sinh bệnh ra thế này, điều đó có nghĩa ngày thường cô ấy đã phải chịu áp lực rất lớn từ mẹ chồng. Càng nghĩ tôi càng thấy ân hận và thương vợ vô hạn. Khi trước mẹ bảo vợ nghỉ việc, tôi cứ nghĩ làm vậy là tốt cho vợ nhưng hóa ra là hại cô ấy.
Cả ngày quay cuồng với bốn bức tường, không được đi làm gặp gỡ giao lưu bạn bè, lại chịu sự chỉ trích từ mẹ chồng vì chưa sinh được con, từ ấy mà sinh bệnh. Tôi đỏ mắt vì ân hận. Khi trước tôi đã hứa với bố mẹ vợ sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy...
Tuy nhiên chuyện đã xảy ra rồi, giờ có trách móc mẹ cũng không giải quyết được gì. Tôi chỉ băn khoăn không biết phải làm thế nào trong thời gian sắp tới. Hai vợ chồng thuê nhà ra ngoài ở để cô ấy thoải mái tư tưởng, khi nào khỏi bệnh thì đi làm lại? Nhưng bỏ mẹ lại một mình tôi cũng không đành lòng vì bà chỉ có mình tôi là con trai. Tôi nên làm thế nào mới vẹn đôi đường?
Chị giúp việc than không thể chịu đựng con tôi được nữa nên xin nghỉ, tôi cáu giận cho nghỉ luôn mà đâu biết sự thật đau điếng phía sau Tại sao con tôi lại hư hỏng đến mức này chứ? Vì muốn con được nuôi dạy tốt nhất nên vợ chồng tôi chỉ sinh một cậu con trai. Do công việc của chúng tôi thường xuyên phải đi công tác nên mọi việc trong nhà giao phó hết cho người giúp việc. Từ việc ăn ngủ nghỉ của con trai đều do...