Con trai viết thư cho bố mách mẹ đã ngoại tình
Thật may, đứa con đã mách cho bố nó biết chuyện xấu xa mà mẹ nó đang làm. Nếu không thì tôi còn &’nuôi ong tay áo’ đến bao giờ nữa…
Nói gì thì nói, tôi hoàn toàn yên tâm về vợ mình, vợ ở nhà có thể chăm sóc con chu đáo và lo lắng cho gia đình tôi. Nên hàng tháng, tôi gửi tiền về cho vợ với lời hứa, chúng ta sẽ sum họp sớm
Câu chuyện tôi viết ra đây thật là bi hài. Hôm nay, tôi tình cờ đọc được trên mạng một bức thư cậu con trai nhỏ viết gửi bố, nói về cuộc sống của con ở nhà cùng với mẹ khi bố đi công tác xa. Cậu con trai này đã kể hết câu chuyện về mẹ và một chú hay tới nhà chơi, quan tâm mẹ con cậu nhỏ. Tôi chột dạ nghĩ tới con mình. Cũng chính vì bức thư ngây thơ của con mà tôi phát hiện vợ mình vụng trộm, lén lút với một người đàn ông khác ngay trong nhà tôi.
Thường thì tôi và con hay gọi điện cho nhau khi tôi đi làm xa. Ngày nào tôi cũng phải hỏi thăm con ăn cơm chưa, đang làm gì. Xa con, phải bươn chải công việc, tôi nhớ thương con quay quắt nên mỗi ngày tôi đều mong được về để gặp con. Nhưng lại nghĩ tới tương lai của con cái, tôi lại cố gắng, phấn đấu, cố gắng một ngày có thể cho con được cuộc sống sung túc như bạn bè. Nói gì thì nói, tôi hoàn toàn yên tâm về vợ mình, vợ ở nhà có thể chăm sóc con chu đáo và lo lắng cho gia đình tôi. Nên hàng tháng, tôi gửi tiền về cho vợ với lời hứa, chúng ta sẽ sum họp sớm…
Con trai thích viết thư, có lẽ là như vậy nên mỗi lần tôi gọi điện về, con đều hỏi địa chỉ của tôi để viết. Trẻ nhỏ thường thích làm như thế và rất hào hứng khi nhận được thư cha. Bao nhiêu lần con viết đều là những tình cảm chân thành, nét chữ còn ngây ngô của đứa nhỏ, tôi càng thương và nhớ con. Con cho tôi nhiều cảm xúc và động lực để cố gắng hoàn thành công việc sớm. Lần nào nhận được thư con tôi cũng rơi nước mắt vì xúc động. Lời trẻ nhỏ thật khiến người ta cảm thấy vui và hạnh phúc…
Nhưng lần này, khi nhận được thư con, tôi thực sự đã quá sửng sốt. Con không còn kể về bà, về ông ngoại ông nội, mà có sự xuất hiện của một người lạ trong bức thư. Con nói, gần đây con hay được đi công việc chơi, con hay được người ta dắt tay con đi khắp nơi, mua quà, mua kem cho con. Con bảo, bây giờ không chỉ có hai mẹ con ở nhà nữa, nhà mình có thêm người rồi. Đó là một chú bạn của mẹ, thường xuyên tới nhà mình chơi, chú rất chiều quan, quan tâm con và không bao giờ quát mắng con.
Con còn tả dáng người của chú, cao cao, to to và có nụ cười rất hiền. Mẹ bảo, chú ấy là người tốt, một người bạn của mẹ. Con kể về câu chuyện chú ấy kể cho con nghe hằng đêm. Có những ngày mưa bão chú cũng đến và giúp mẹ trông nhà, ở qua đêm ở nhà mình.
Bức thư ấy của con khiến tôi rơi lệ. Có thật là như vậy không? Lời con trẻ không thể nói là tin ngay được nhưng mà những gì con trẻ nói là có cơ sở, nếu không hiển hiện ra trước mắt thì làm sao con lại nói thế, con lại kể như thế? Không ai có thể xúi con làm chuyện tố cáo mẹ như vậy.
Tôi bình tĩnh viết lại bức thư cho con, nói chú là người tốt và con hãy cho bố biết, chú ấy tên là gì. Thật sửng sốt, chú ấy chính là người bạn của ba, cái người mà trước giờ ba coi là an hem, vẫn hay qua lại nhà mình chơi đó. Chú ấy thật sự là rất tốt vì chú ấy là bạn tốt của ba. Nghe con nói mà tôi rơi nước mắt… Thật ra chuyện này là thế nào. Không mắt thấy tai nghe, không chứng kiến mọi chuyện, tôi thực sự không dám đổ tội cho vợ mình. Tôi muốn bắt tận tay nếu như những gì con tôi nói ra là sự thật. Tôi gọi cho con hỏi hôm nào chú lại tới chơi, và bảo con hẹn chú tới chơi vào đúng hôm đó.
Video đang HOT
Cái giá phải trả cho cô ta còn quá rẻ khi mà tôi chưa tung tin này cho cả họ ngoại, cả bạn bè của cô ta biết. (ảnh minh họa)
… Rồi, tôi đã làm một phép thử, bất ngờ xin nghỉ phép về nhà trong đúng đêm tối. Và thật không thể tưởng tượng được, họ giống như một gia đình. Vợ tôi nấu cơm cho chú ấy ăn, và ngay cả khi tôi thử gọi điện, vợ cũng tắt máy đi không nghe. Họ đang rất vui vẻ, hạnh phúc bên nhau, nhìn thật đầm ấm. Giá như người đó là tôi.
Tôi hận vợ, hận người đàn ông kia, tôi ứa nước mắt khi đứng ngoài cửa nhìn cảnh tượng này. Đêm đó, tôi đợi tới tận 12 giờ, người ấy không ra. Tôi đã từ từ mở cửa đi vào, và thấy họ đang ôm nhau trên ghế sofa, con tôi ngủ trong nhà, họ cùng nhau xem phim, tình cảm như vợ chồng.
Tôi tiến lại gần, vứt đồ đạc xuống nhà, bật điện lên. Vợ tôi tái xanh mặt, sợ hãi, hoảng hồn và giật thót mình. Cô ấy ú a ú ớ, không nói được thành lời, cô ấy hỏi tôi sao lại về đột ngột như vậy mà không báo trước rồi ngượng cười. Cô còn cười được ư, một người đàn bà lăng loàn, nhận tiền của chồng nhưng lại đi ngủ với trai. Còn gã đàn ông kia, anh ta nhìn luống cuống, gục mặt xuống, còn gì để nói nữa đâu. Tôi tiến lại tát cho người phụ nữ mà tôi yêu hai nhát, đó là bài học đầu tiên tôi dạy cho cô ta, để cô ta biết được, việc mà cô ta đang làm là vô liêm sỉ và bỉ ổi thế nào.
Đêm ấy, tôi tống cổ cô ta và gã đàn ông kia ra ngoài. Mặc cho họ làm gì bên ngoài thì làm nhưng nhà tôi, tôi cấm chỉ không cho họ lại gần. Sau hôm đó, tôi đưa con về nhà nội, nhờ ông bà chăm hộ. Tôi cũng đã tính đến chuyện đưa con đi cùng hoặc là sẽ bố trí hoàn thành sớm công việc rồi về nhà cùng con. Còn người đàn bà kia, tôi đã chuẩn bị sẵn đơn li dị rồi, sẽ không có chuyện tha thứ hay bao dung gì ở đây cả, vì nếu có chấp nhận vì con thì cả đời này tôi cũng sống không yên vì bị ám ảnh chuyện cô ta đã làm.
Cái giá phải trả cho cô ta còn quá rẻ khi mà tôi chưa tung tin này cho cả họ ngoại, cả bạn bè của cô ta biết. Thật may, đứa con đã mách cho bố nó biết chuyện xấu xa mà mẹ nó đang làm. Nếu không thì tôi còn &’nuôi ong tay áo’ đến bao giờ nữa…
Theo Eva
Vợ ngoại tình mang tiền về cho chồng đánh bạc
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin tiền rồi tự dưng rơi nước mắt. Sao tôi giống gái bao đến thế này, vẫn chưa mặc áo quần vào đã vội vòi tiền.
Tôi viết ra câu chuyện này khi đã không còn yêu chồng. Chỉ ước sao chồng đang ở sới bạc nào đó hiểu được và ít nhất hãy giữ lấy tôi, giữ lấy gia đình nhỏ đã rạn nứt không thể hàn gắn này.
Hết yêu chồng và đổ lỗi cho chồng thì có hèn không? Cuộc đời tôi có rất nhiều đoạn, đoạn màu tươi sáng nhất thuộc về tuổi thơ, thuở con gái. Đoạn ảm đạm nhất là khi lấy chồng và phát hiện ra anh là con nghiện cờ bạc. Và đây, bây giờ tôi chẳng còn thấy màu gì nữa, tôi đã ở địa ngục rồi.
Mang thai 4 tháng, tôi ngỡ ngàng nhận ra cuộc hôn nhân này là một cuộc lừa đảo. Nhà chồng không giàu đến thế, chồng tôi không hoàn hảo đến thế và tình yêu cũng chưa bao giờ chân thật. Gia đình chồng nợ một số tiền rất lớn, khoảng đến 3 tỷ. Công đầu thuộc về chồng và bố chồng, hổ phụ sinh hổ tử, con trai nối gót cha đánh bạc, dù chồng và bố chồng tôi đều là cán bộ.
Mang thai 4 tháng, tôi ngỡ ngàng nhận ra cuộc hôn nhân này là một cuộc lừa đảo (Ảnh minh họa)
Trong nhà này có hai nạn nhân, tôi và mẹ chồng. Thảo nào bà thương yêu tôi đến thế. Thương như thể thương một con thú vừa sập bẫy cùng chung cảnh ngộ. Số tiền cưới 200 triệu bố mẹ tôi cho sau ngày cưới nhanh chóng biến mất. Tất cả số vàng trong tủ hiện tại đều là vàng giả, cả số vàng nhà chồng cho tôi hôm cưới cũng là giả.
Nực cười nhỉ, không biết nên trách công nghệ làm hàng đểu ngày càng tinh vi hay trách mình ngu dốt? Chỉ biết phòng người gian mà không biết phòng người thân. Kẻ trộm nằm ngủ cạnh mỗi đêm mà không biết. Vậy là, ngoại trừ số tiền vài triệu trong ATM thì gia sản chẳng còn gì cả. Đã thế lại còn sắp sinh con.
Cho tới khi sinh con ra từ một cái bỉm đến bình sữa đều do nhà ngoại cung cấp. Số tiền bảo hiểm trợ cấp sinh nở của tôi, chồng cũng ẵm mất không kịp trở tay. Tôi đâu còn sức mà chửi bới, chỉ biết nằm ôm con mà khóc.Tôi đã chịu đựng như thế suốt hai năm nay. Bây giờ lại tự hỏi sao mình chịu đựng tài thế. Lúc đó tôi vẫn rất yêu chồng. Lại đã có con với nhau, tôi từng luôn hi vọng anh sẽ thay đổi.
Anh cũng đã nhiều lần thề thốt, thậm chí còn mang dao ra mà dọa tự chặt tay trước mặt tôi để cai cờ bạc. Rốt cuộc vẫn chứng nào tật đó. Càng thua càng cay cú muốn gỡ vốn.Cái nhà này cũng bị mang đi thế chấp ngân hàng. Rồi sẽ tới lúc người ta về niêm phong để cho cả thiên hạ này đều biết tôi vớ phải một cuộc hôn nhân bất hạnh. Còn bây giờ thì vẫn chưa ai hay.
Người đàn ông thứ hai của cuộc đời tôi xuất hiện. Đó là một người hơn tôi 18 tuổi. Chỉ có trong mắt ông tôi mới còn trẻ trung hấp dẫn, chứ thực ra, chung sống với địa ngục mấy năm tôi đã tàn tạ đi nhiều.
Lúc đầu tôi gọi người đó là chú, dần dần nhận sự giúp đỡ rồi chuyển sang gọi là anh. Có thể là tôi đã không nhanh chóng ngã vào vòng tay người ấy đến thế nếu chồng biết trân trọng và níu giữ tôi dù chỉ một chút.
Đến đi làm anh còn chuồn thì nhà anh đâu cần về. Tôi đi đâu anh không buồn hỏi, chuyện vợ chồng lạnh lẽo anh đâu cần hâm nóng. Có lẽ phải đến nửa năm chúng tôi chưa quan hệ lại. Tôi đã sinh con, phục hồi vóc dáng và sinh lý rồi nhưng anh đâu biết. Ở nhà này chỉ còn mẹ chồng vẫn nhắn tin hỏi tôi đang ở đâu và bao giờ về. Còn chồng chỉ quan tâm mỗi chuyện "có tiền không đưa anh".
Và thế tôi ngoại tình, ung dung tự tại không ai ngăn cấm như gái chưa chồng. Tôi tự hỏi mình có yêu người đó không? Đến bây giờ vẫn là không. Tôi chỉ muốn có một vòng tay ai đó đón nhận và yêu thương.
Người đó yêu tôi không toan tính, chưa bao giờ đòi hỏi đưa tôi lên giường. Tôi cũng không có ý định biến mình thành gái bao. Nhưng nhờ ơn chồng, bây giờ thì tôi đã thành cái loại đó rồi.
Đi ăn tối với người đó thì nhận được tin nhắn của chồng "Kiếm gấp cho anh 10 triệu kẻo chúng nó chặt tay anh". Đã từ lâu tình vợ chồng giữa chúng tôi chỉ còn là thế này.
Nhiều lần lắm rồi, tôi muốn ly hôn nhưng nhìn con và mẹ chồng lại thấy mình hèn hạ. Tôi muốn bỏ của chạy lấy người, còn họ thì sao? Ba thế hệ phụ nữ, mẹ chồng, tôi và con gái đều là nạn nhân của con người khốn nạn này.
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin ít tiền rồi tự dưng rơi nước mắt. Sao tôi giống gái bao đến thế này, vẫn chưa mặc áo quần vào đã vội vòi tiền. Tôi không biết cảm giác nhục nó như thế nào, chỉ biết bây giờ mình đã thành một con đàn bà hạ lưu chẳng khác gì gái đứng đường.
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin tiền rồi tự dưng rơi nước mắt (Ảnh minh họa)
Đem tiền về vứt vào mặt chồng, anh mừng rỡ chộp lấy rồi đi ra ngõ bắt xe ôm đi luôn. Chắc đã cầm xe máy rồi. Thấy buồn cười, thằng chồng tồi, muốn gọi lại để chửi vào mặt chồng mà hỏi liệu chồng có biết tiền đấy là tiền gì không, tiền vợ đi làm gái đấy.
Tôi bây giờ sống mà không còn cảm nhận được cảm xúc gì, không biết vui là thế nào, buồn là thế nào, mình muốn gì. Mọi giác quan trơ ra hết cả.
Chồng tôi cứ đi đánh bạc cho sướng tay nhé. Tết này đã có vợ lo cả rồi. Chồng muốn bao nhiêu tiền thì vợ sẽ mang về, vì vợ đang làm nghề mà. Mang số tiền mà vợ bán thân mới có được đi đánh bạc thì chồng có vui không? Có biết cuộc đời vợ vì chồng mà khốn nạn đến mức nào không?
Tôi nhục nhã, bế tắc và bất cần đời quá rồi. Tôi phải làm sao? Tôi chỉ đang nghĩ về một ngày nào đó mẹ con tôi sẽ bỗng dưng bốc hơi khỏi cuộc đời này.
Theo VNE
Tình yêu tội lỗi Thứ tình yêu ấy có đáng được gọi là tình yêu không khi mà để đến được với nhau, 2 người đã dẫm đạp tan vỡ 2 mái ấm đang yên bình, và nhất là để những đứa trẻ phải chịu tổn thương tinh thần có khi mang theo suốt đời... Anh và cô là mối tình đầu của nhau, yêu nhau từ...