Con trai quá thông minh khiến tôi nghi ngờ mình không phải bố ruột
Sự thông minh vượt trội của con trai khiến tôi hoài nghi mình không phải là bố ruột, và hành động trong lúc mất bình tĩnh đã khiến tôi phải trả giá.
Tôi 39 tuổ.i, làm việc trong ngành xây dựng, kết hôn cách đây 8 năm. Vợ tôi năm nay 35 tuổ.i, làm môi giới bất động sản. Chúng tôi có hai con, một trai, một gái. Làm xây dựng nên tôi thường xuyên phải đi theo công trình, có khi cả tháng mới về nhà.
Vì thường xuyên xa nhà nên tôi rất thương vợ. Ngoài công việc, một mình vợ tôi phải quán xuyến việc nhà, chăm lo cho các con từ ăn ngủ đến học hành. Tôi cũng rất hãnh diện với bạn bè vì có được vợ đẹp và đảm, con ngoan.
Ngày con trai tôi ra đời, cả nhà ngập tràn trong hạnh phúc. Con càng lớn càng kháu khỉnh, đáng yêu, gương mặt đẹp có đường nét hoàn hảo giống mẹ nhưng vẫn nam tính. Đặc biệt, từ khi lên 2 tuổ.i, con trai tôi đã bộc lộ sự thông minh vượt trội khi có trí nhớ rất tốt. Con rất thích thú với những trang sách, chữ viết và con số.
Thấy con ham chữ, vợ chồng tôi mua nhiều sách thiếu nhi cho bé làm quen. Thi thoảng, chúng tôi chỉ cho con đây là chữ gì, kia là số mấy. Không ngờ đến khi 3 tuổ.i, con trai tôi có thể đọc hết cả cuốn sách. Bản thân vợ chồng tôi cũng lấy làm lạ về khả năng đặc biệt này của con dù chúng tôi chưa hề dạy con đán.h vần hay ghép chữ.
Người thân, bạn bè không chỉ ngạc nhiên mà còn dành nhiều lời khen cho khả năng vượt trội của con trai tôi. Là một người bố, tôi cũng cảm thấy thực sự tự hào khi có được cậu con trai thông minh như vậy.
Vào lớp 1, trong khi các bạn còn phải học cộng số trong phạm vi 10 thì con trai tôi có thể cộng trừ tới hàng nghìn một cách chính xác khiến cô giáo phải ngỡ ngàng. Cô thậm chí còn đùa rằng, cô bấm máy tính cũng không nhanh bằng con trai tôi tính nhẩm. Đặc biệt, con trai tôi còn có khả năng nhớ biển số xe rất tốt, chỉ sau một lần nhìn.
Kết quả xét nghiệm làm xóa toa hoài nghi trong tôi nhưng lại khiến vợ vô cùng giận dữ. (Ảnh minh họa)
Một lần, tình cờ đi ngang qua nhà hàng xóm, nghe mấy người nói chuyện phiếm với nhau, nhắc đến con trai tôi, không rõ họ đùa hay nói thật nhưng tôi tự nhiên thấy giật mình.
Họ nói con trai tôi thông minh vượt trội như vậy không biết liệu có phải con ruột của tôi không, rằng vẻ ngoài thằng bé cũng chỉ giống mẹ chứ không giống bố; rằng tôi thường xuyên vắng nhà, công việc vợ tôi cũng đòi hỏi thi thoảng phải đi gặp khách hàng, tối muộn mới về.
Nghe vậy, tôi sững người và tự nhiên trong đầu nảy sinh nghi ngờ. Từ những lời tám chuyện của hàng xóm, tôi luôn cảm thấy bất an. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và rồi cuối cùng không chịu nổi, quyết định giấu vợ làm xét nghiệm ADN để tìm hiểu sự thật, để không phải sống trong thấp thỏm, nghi ngờ nữa.
Cuối cùng, kết quả xét nghiệm huyết thống cho thấy đứa con trai thông minh vượt trội đúng là con ruột của tôi. Kết quả này khiến tôi vứt bỏ được hoài nghi trong lòng, sung sướng vô hạn, càng yêu vợ và con hơn.
Tuy nhiên mới đây, không hiểu bằng cách nào, vợ tôi biết chuyện. Cô ấy đùng đùng nổi giận, làm ầm ĩ và đòi l.y hô.n vì thất vọng với người chồng không tin tưởng mình. Tôi cố gắng giải thích nhưng cô ấy vẫn rất giận. Vợ đuổi tôi sang ngủ phòng khác từ 2 tuần nay và cho biết vẫn đang suy nghĩ về chuyện chia tay.
Video đang HOT
Tôi tự trách mình nhưng chưa biết phải làm sao để hàn gắn tình cảm với vợ. Tôi muốn cầu cứu hai bên gia đình, nhờ khuyên giải nhưng lại sợ bị mắng chử.i thêm một chập nữa nên chưa dám mở lời. Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Lên chăm cháu, nghe con dâu nói câu này khiến tôi lập tức bỏ về quê
Tối qua, tôi đi ngang qua phòng con trai, vô tình nghe thấy vợ chồng nó cãi nhau. Suốt đêm đó, tôi không ngủ được.
Tôi là một bà mẹ sống ở quê, cả đời quanh quẩn với ruộng vườn "chân lấm tay bùn". Ngày xưa, vì nghèo nên hai vợ chồng đều học hành dở dang, sớm thành vợ thành chồng, sinh hai đứa con - một trai, một gái.
May mắn thay, cả hai con từ nhỏ đã nhanh nhẹn, thông minh. Với hy vọng đời con không khổ như mình, vợ chồng tôi chịu khó làm lụng nuôi con ăn học.
Không phụ công sức cha mẹ, con trai lớn vào đại học, con gái cũng "nối gót" theo anh. Cả hai đều học giỏi, được học bổng của trường, sau khi tốt nghiệp dễ dàng xin được việc làm tốt.
Hai đứa con đi làm, sống ở thành phố, công việc bận rộn cùng với những ham vui tuổ.i trẻ nên ít về quê. Nhà chỉ còn hai ông bà, vẫn là tự làm tự ăn, không phiền đến con cái.
Lúc nào dịp lễ Tết, con về nhà thì vui, chúng nó bảo bận hay đi du lịch đó đây với bạn bè không về cũng không sao cả. Ai rồi cũng có cuộc sống riêng, miễn làm sao khỏe mạnh, vui vẻ, hạnh phúc là tốt nhất.
Mẹ chồng - nàng dâu ở với nhau lâu, không có chuyện cũng thành có chuyện (Ảnh minh họa: KD).
Rồi đến lúc con trai dựng vợ, con gái gả chồng. Bậc làm cha mẹ, tôi tự thấy mình như vậy là đã tròn trách nhiệm.
Con dâu mang thai con đầu lòng, lần đầu sinh nở không tránh khỏi những lo âu. Gần ngày sinh, con trai gọi điện cho tôi:
"Mẹ ơi, con nhờ mẹ thu xếp việc nhà lên nhà con sớm mấy hôm, chỉ vài ngày nữa là vợ con tới ngày dự sinh rồi. Con chẳng có chút kinh nghiệm nào về việc chăm sóc phụ nữ sau sinh cả".
Phụ nữ những lúc vượt cạn cần nhất có mẹ ở bên, mà mẹ con dâu tôi lại mất rồi. Thương con, tôi lập tức thu xếp việc nhà, bắt xe lên thành phố chuyến sớm nhất trong ngày.
Con trai đi làm, con dâu đón tôi bằng thái độ không vồn vã, cũng không lạnh nhạt.
Con dâu bảo: "Nhà con cứ hay lo lắng quá. Sinh đẻ bây giờ có phải như ngày xưa đâu.
Chỉ cần có tiề.n, có thể thuê người chăm sóc cả mẹ lẫn con ở bệnh viện. Khi về nhà, anh ấy chẳng cần động tay động chân. Anh ấy lại cứ thích làm phiền mẹ".
Từ ngày làm dâu, con dâu mới chỉ về quê vài lần. Một lần là sau ngày cưới, chồng tôi ốm nặng, một lần là dịp Tết vừa rồi. Vậy nên hai mẹ con không có điều kiện gần gũi, thân thiết, cũng chưa hiểu nhau là bao.
Tôi nói với con dâu: "Mẹ chăm con mà gọi là "làm phiền" thì có nghĩa là con không coi mẹ là mẹ của con rồi". Con dâu im lặng, tảng lờ hỏi sang chuyện khác.
Thật may mắn, con dâu sinh đẻ thuận lợi, cháu trai chào đời khỏe mạnh, khôi ngô. Vài ngày đầu sau sinh, vì vết thương vẫn còn đau, tôi hỗ trợ con dâu hết mức có thể.
Ngay cả mỗi đêm, khi sữa mẹ chưa về, tôi trông cháu suốt đêm. Cháu dậy khóc lại lục đục pha sữa, để con dâu ngủ nghỉ cho mau lại sức.
Tôi là người nhà quê nhưng đang sống ở thời hiện đại, cũng chưa quá già đến mức cổ hủ. Vậy nên khi chăm cháu, việc gì tôi cũng sẽ hỏi ý kiến con dâu.
Cháu của mình nhưng là do con dâu sinh ra. Tôi chỉ sợ quan điểm chăm trẻ mỗi thời mỗi khác rồi nảy sinh mâu thuẫn như nhiều nhà mắc phải.
Vài ngày sau, con dâu có thể đi lại nhanh nhẹn. Con bắt đầu giành làm hết mọi việc: Từ nấu ăn, chăm con, dỗ con, rửa bình sữa...
Tôi bảo: "Con mới sinh cần nghỉ ngơi, kiêng cữ" nhưng con dâu trả lời: "Thời đại giờ khoa học, không giống thời của mẹ ngày xưa mà phải kiêng cữ. Kiêng cữ lắm, có khi bệnh tật ra".
Tối qua, lúc đã khuya, tôi ngang qua phòng con, vô tình nghe vợ chồng con trai đang cãi nhau. Tiếng con dâu rõ ràng rất khó chịu:
"Em đã bảo anh rồi, để em thuê giúp việc thì anh không nghe, cứ một hai đòi nhờ bà nội. Bà sống ở quê, nếp ăn, nếp ở, nếp nghĩ đều khác, em không quen.
Đụng tới cái gì bà cũng hỏi em, hệt như một đứa con nít. Nhờ bà nội, em thà bỏ tiề.n thuê osin còn hơn".
Và cứ thế, hai vợ chồng nói qua nói lại, to tiếng đến mức làm thằng bé con giật mình dậy khóc. Tôi định đẩy cửa vào nhưng do dự lại thôi.
Suốt đêm đó, tôi không ngủ được. Tôi phần nào đã hiểu được con dâu.
Nó không thích sống chung với mẹ chồng, dù rằng hai mẹ con chưa có bất hòa gì. Hoặc là có những chuyện, nó không nói ra nhưng thực tâm lại không hài lòng.
Thà là con cần mình thì mình ở bao lâu cũng được, đằng này nó có cần đâu. Trong khi ở quê, tôi để chồng một mình đi làm về lại phải tự tay cơm nước.
Đàn bà ở một mình được, chứ đàn ông sẽ khó khăn hơn. Mà mẹ chồng - nàng dâu ở với nhau lâu, không có chuyện cũng thành có chuyện.
Sáng mai, tôi dậy thật sớm, chuẩn bị hành lý sẵn sàng, nấu bữa sáng cho các con. Tôi nhìn thấy mắt con dâu sưng húp, chắc do hôm qua khóc vì cãi nhau với chồng.
Tôi lại nhìn con trai, thấy nó cắm cúi ăn, không vui vẻ như thường ngày, liền bảo:
"Tối qua, mẹ nghe hai đứa cãi nhau, mẹ rất buồn. Mẹ lên đây là để hỗ trợ các con chứ không phải để các con bất hòa. Nếu các con không thoải mái thì mẹ về. Vì nói thật, ở đây mẹ cũng không thoải mái.
Với những người già như mẹ, không đâu bằng nhà mình, bằng quê mình. Huống hồ ở quê nhiều việc, một mình cha con xoay xở cũng khó khăn".
Con trai nhìn tôi, cất tiếng: "Vợ con còn trẻ, ăn nói vụng về, có gì mẹ đừng chấp nhặt, để bụng. Mẹ ở thêm với cháu ít hôm nữa, đợi cháu đầy tháng rồi hẵng về".
Con dâu nghe chồng nói, chỉ ngồi im, không tỏ thái độ.
Tôi cố tỏ ra vui vẻ: "Mẹ thấy con dâu đã khỏe, có thể tự làm mọi việc, sau này nếu cần thì có thể thuê người giúp việc. Đợi khi cháu cứng cáp một chút, hai đứa đưa cháu về chơi cho ông nội thấy mặt cháu đích tôn".
Lúc ngồi trên xe, điện thoại tôi rung báo tin nhắn. Đó là con dâu nhắn tin:
"Con xin lỗi mẹ. Mẹ vất vả vì chúng con nhưng con lại cư xử vụng dại. Con có gì không hay không phải, mong mẹ thứ lỗi cho con. Đợi cu Bi cứng cáp hơn chút nữa, vợ chồng con sẽ đưa cháu về quê thăm ông bà ạ".
Đọc tin nhắn xong, tôi thấy lòng mình nhẹ hẳn. Mẹ chồng - nàng dâu nếu có điều kiện thì tốt nhất không nên sống chung.
Thỉnh thoảng, ông bà rảnh rỗi lên chơi với cháu. Con cái rảnh rỗi thì đưa cháu về thăm ông bà.
Sông sống cuộc đời của sông, biển có niềm vui của biển. Mọi người chỉ cần sống vui vẻ, không chấp nhặt gì nhau. Như vậy cũng có thể coi là hạnh phúc.
Lời chúc sinh nhật bố mẹ dành cho con gái, con trai yêu Trong ngày sinh nhật sắp tới của con yêu, hãy gửi những lời chúc sinh nhật hay nhất, ý nghĩa nhất để thể hiện tình cảm của mình. Sinh nhật con cái là dịp tuyệt vời để các bậc phụ huynh thể hiện tình cảm thương yêu, sự quan tâm của mình đến với trẻ. Một lời chúc sinh nhật chân thành và...