“Con trai, đừng so sánh vợ con với mẹ”
Hôm qua, vì một chút không hài lòng trong cách mẹ chiều cháu, vợ con đã có đôi câu cáu bẳn. Đúng lúc ấy con về, chưa kịp hiểu đầu cua tai nheo ra sao đã đứng ra bênh vực mẹ: “Anh đã nói nhiều lần, với anh mẹ là quan trọng nhất, em ở được thì ở, không ở được thì thôi, đừng có động một tý là hỗn hào chê bai cáu bẳn”…
Tối, vợ con dỗi, nấu nướng sắp cơm ra bàn rồi bảo mệt không muốn ăn để lui vào phòng. Bữa cơm tối thường là lúc sum vầy, nay chỉ vì thiếu một người mà trở nên vô cùng ảm đạm. Vẫn là những món ngon mẹ thích mà vợ con hay nấu, nay mẹ ăn không thấy ngon.
Mẹ sinh ra con, nuôi con mấy chục năm trời, tính con ra sao không phải mẹ không biết. Con thương mẹ sớm chịu cảnh góa bụa, một mình vất vả nuôi con lớn khôn. Con sợ mẹ t.uổi già hay tủi thân, suốt ngày cứ nhắc vợ con phải e dè cẩn trọng lời ăn tiếng nói. Ngày xưa, mỗi lần xem phim có cảnh nàng dâu tệ bạc với mẹ chồng, con nói rằng nếu sau này nếu cô gái nào muốn lấy con mà không muốn ở chung, còn thà ế vợ chứ không để mẹ phải khổ. Nhưng con biết không, vợ con hơn hai mươi năm sống với bố mẹ được cưng như trứng như hoa. Nay về sống ở nhà mình, mang trên vai trọng trách làm vợ, làm dâu, chắc hẳn cũng có nhiều bỡ ngỡ.
Ngày xưa mẹ làm dâu, ông bà nội con cũng khó tính. Mẹ chịu cay đắng nhiều, tự nhủ sau này nếu được làm mẹ chồng, nhất định mẹ sẽ không đối xử với con dâu như thế. Con kết hôn, nhà chỉ hai mẹ con nay có thêm người. Thêm người thêm vui nhưng cũng thêm nhiều bất đồng khúc mắc. Mẹ vì nghĩ vợ con còn trẻ người non dạ nên hay chỉ bảo dạy bày, vợ con không hiểu lại nghĩ mẹ gây khó khăn. Có gì không phải không hay thì mẹ nói cho vợ con hiểu nếp nhà, vợ con lại cho rằng mẹ hà khắc. Vợ con không gần gũi thân thiết với mẹ cũng bởi vợ con luôn nghĩ mẹ chỉ là mẹ chồng, khác m.áu thì tanh lòng chứ đâu có yêu thương.
Con trai! Mẹ sống ra sao, con người mẹ tính cách thế nào, ở lâu chắc chắn rồi con dâu sẽ hiểu. Mẹ không sinh ra nó, không một ngày nuối nấng, chăm nom. Vợ con được người ta nuôi dạy thành người, nay về sống nhà mình, chăm lo cho nhà mình, chỉ vì yêu con mà gọi một người đàn bà lạ xa bằng “Mẹ”. Làm sao con có thể đòi hỏi vợ con phải thương mẹ như con? Làm sao lại bất bình khi thấy vợ con tỏ bày quan điểm? Làm sao lại bắt vợ con phải hiểu mẹ khi thời gian sống chung còn ít? Làm mẹ, cũng có những khi không đúng, cũng có rất nhiều lúc sai. Vợ con, công bằng mà nói chẳng nợ nần nhà mình điều gì, chỉ vì yêu con mà cùng về sống chung, đừng bắt vợ con phải chăm bẵm phục vụ nhẫn nhịn mẹ chồng một cách gò ép.
Video đang HOT
Trong con mắt của những đứa con, chẳng có ai tuyệt vời bằng mẹ, cũng chẳng ai quan trọng bằng mẹ. Mẹ chỉ duy nhất trên đời, mẹ là số một. Nhưng con ạ, đừng so sánh mẹ với vợ con. Mẹ là mẹ của con, mẹ sinh ra con, nuôi dạy yêu thương con là việc mẹ phải làm. Vợ con chẳng m.áu mủ ruột già, chẳng giống nòi huyết thống. Vậy mà cô ấy chấp nhận rời xa gia đình, rời xa mái ấm, rời xa những gì gắn bó thân thuộc để về ở với con. Vợ cùng con sống chung, cùng vun vén xây dựng gia đình, cùng vui cùng buồn, cùng cười cùng khóc. Người có thể đi cùng con suốt cả cuộc đời này, sẵn sàng chung vai gánh vác những gian khổ cùng con, không phải là mẹ mà chính là vợ con đó.
Đừng nói “mẹ chỉ có một, còn vợ không lấy người người này thì người khác”. Câu nói ấy không sai về lý những sai về tình. Sẽ chẳng có người vợ nào có thể tin tưởng, yêu thương, tận tâm với một người khi biết người ta sẵn sàng rời bỏ mình bất cứ khi nào anh ta muốn. Đừng bao giờ chỉ vì muốn thỏa mãn cái tôi của mình mà cho rằng vợ mình có hay không không quan trọng. Nếu nghĩ như thế, dù con không b.ỏ v.ợ thì vợ con cũng sẽ có ngày b.ỏ c.on mà đi.
Một người đàn ông tốt thực sự sẽ không vì vợ mà làm mẹ đau lòng, càng không vì mẹ mà làm vợ buồn tủi. Một người đàn ông tốt là biết làm cho những người phụ nữ mình yêu thương xích lại gần nhau chứ không phải đẩy họ ra xa bằng cách phân bì ai quan trọng hơn ai, ai cần thiết hơn ai. Vậy nên đừng bao giờ so sánh mẹ với vợ con, đừng làm vợ con đau lòng bằng cách nói rằng cô ấy sẽ không phải là lựa chọn cuối cùng trong những ưu tiên của con.
Mẹ rất hạnh phúc khi thấy con hiếu thuận, nhưng mẹ sẽ hạnh phúc hơn nữa khi con có thể vừa là người con hiếu thuận lại vừa là một người chồng tốt. Với mẹ, không có niềm vui nào lớn hơn bằng niềm vui nhìn thấy con hạnh phúc trong chính tổ ấm nhỏ của mình.
Theo Dân trí
Hãi hùng đòn trị chồng n.goại t.ình của người vợ cao tay
Nhiều lúc nhìn thấy chồng, Hương lại chỉ thấy hận thù, sao chồng cô lại tệ bạc thế. Cô nghĩ, "vỏ quýt dày có móng tay nhọn", việc cô làm với chồng cũng chẳng có gì là quá đáng cả so với việc anh n.goại t.ình và gây tổn thương với vợ.
Lấy chồng đã 7 năm, Hương, 38 t.uổi ở Văn Giang (Hưng Yên) lúc nào cũng tin yêu và tôn trọng chồng. Tuấn Anh - chồng Hương hơn cô 4 t.uổi, làm trưởng phòng cho một công ty liên doanh nước ngoài, lương khá, luôn tỏ ra là người đàn ông ga lăng, chỉn chu. Ngoài giờ đi làm, anh chỉ biết đến vợ con.
Trong khi đó, Hương là người không phải có nhan sắc nổi bật nhưng khá xinh xắn. Cô làm giáo viên, có nhiều thời gian cho gia đình. Tính tình nhẹ nhàng, khéo léo, đảm đang nên được nhiều người khen ngợi. Sau một thời gian dài tích cóp, hai vợ chồng Hương xây được một căn nhà khang trang, sắm được xe ô tô gần 1 tỷ. Chưa kể, hai vợ chồng cô lại có 2 đứa con xinh xắn đủ nếp, đủ tẻ. Vì thế, nhìn bề ngoài, ai cũng khen Hương số sướng vì may mắn lấy được tấm chồng tử tế, cuộc sống gia đình hạnh phúc.
Nhưng là người trong cuộc, Hương biết rõ ẩn dưới dáng vẻ đạo mạo, nghiêm chỉnh bên ngoài của chồng, Tuấn Anh là một người đàn ông có ham muốn cao. Ngày nào anh cũng đòi hỏi cô chuyện ấy, có ngày 2-3 lần. Nghĩ chồng yêu vợ, lại sợ chồng thiếu thốn ra ngoài ăn vụng nên nhiều lúc mệt mỏi Hương vẫn vui vẻ chiều chồng. Thậm chí có đợt Hương phát hiện mình bị bệnh phụ khoa, vùng kín khó chịu, đi khám bác sĩ kê đơn thuốc rồi khuyên hai vợ chồng phải kiêng quan hệ nhưng trước đòi hỏi nằng nặc của chồng, Hương lại "chào thua" nên bệnh cứ tái phát dai dẳng.
Ảnh minh họa
Cho đến một buổi, chồng Hương đi họp nhưng quên mất cặp ở nhà. Tò mò, Hương mở ra coi thì thấy trong đó có một quyển sổ nhỏ ghi một loạt tên và số điện thoại lạ. Chị gọi điện thoại theo một số lưu là Chi -cave, đầu dây là giọng một phụ nữ ngái ngủ: "Alo, ai đấy" rất là ẽo uột khiến cô chột dạ.
Hương nghi ngờ chồng. Cô liền thuê người theo dõi nhất cử nhất động của chồng. Và rồi cô cảm thấy mình như c.hết đứng khi nhìn những tấm ảnh chồng ôm ấp tình tứ một phụ nữ khác đi vào khách sạn.
Uất ức lắm nhưng Hương cố kìm nén. Từ ngày biết chồng cặp bồ và ra ngoài giải quyết với "gái", cô không muốn gần gũi chồng một lần nào nữa. Tuấn Anh có đòi thì chị lấy lý do mình đang chữa viêm lộ tuyến tử cung để thoái thác. Có lẽ không bị "đói quá" do bên ngoài đáp ứng được khá đủ mà chồng Hương không nghi ngờ gì.
Một ngày, đọc trên mạng thông tin cao trăn có tác dụng hủy diệt chuyện "chăn gối" của đàn ông, Hương lẳng lặng tìm đặt mua 2 lạng cao trăn về ngâm rượu rồi bảo chồng uống tăng cường sức khỏe, tốt cho x.ương c.ốt. Không mảy may nghi ngờ vợ, Tuấn Anh thi thoảng lại lôi bình rượu quý vợ ngâm ra uống.
Kết quả, gần 3 tháng sau, Hương thấy nhu cầu sinh lý của chồng bị giảm đi rõ rệt. Nỗi đau khổ bị chồng c.ắm s.ừng của Hương cũng giảm đi nhiều. Tuy nhiên, nhiều lúc nhìn thấy chồng, Hương vẫn lại chỉ thấy hận thù, sao chồng cô lại tệ bạc thế. Cô nghĩ, "vỏ quýt dày có móng tay nhọn", việc cô làm với chồng cũng chẳng có gì là quá đáng cả so với việc anh n.goại t.ình và gây tổn thương với vợ.
Giờ đây, ngoài giờ đi làm về, Tuấn Anh không lấy cớ đi nhậu với bạn bè nữa mà cứ như cái bóng dật dờ trong nhà chơi với con, tối đến xem tivi, đọc sách rồi đi ngủ.
Theo Báo gia đình
Trọng bạn hơn vợ cho đến khi gặp t.ai n.ạn thì tôi mới "sáng mắt" ra Sau vụ việc đó, tôi nhận ra rằng đàn ông đôi lúc còn non nớt trong suy nghĩ quá. Câu chuyện của tôi cũng coi như một bài học cảnh báo cho những anh đàn ông coi trọng bạn bè hơn vợ con. Trước đây, tôi là một người như thế. Với tôi, bạn bè là tri kỉ, là chiến hữu, là nơi...