Con trai đầy năm, chồng thú nhận mình đồng tính
Anh nói anh đồng tính, anh lấy tôi vì trách nhiệm với gia đình, anh là con duy nhất, tôi lại là người tốt, thích hợp để làm vợ…
Lấy nhau nhờ mai mối nhưng khi là vợ chồng tôi yêu anh thật lòng.
Tôi lấy anh tới nay đã được 2 năm, tình cảm vợ chồng không có gì mặn mà cho lắm. Nhưng nói chung cũng được gọi là hòa thuận.
Người ngoài nhìn vào thì thấy anh là người hiền lành, làm ăn chăm chỉ, công việc lại ổn định, ai cũng ngỡ tôi có một gia đình đẹp như mơ. Nhất là sau khi cưới một năm, tôi sinh con trai đầu lòng. Thật sự niềm vui khôn tả, anh cũng mừng ra mặt.
Hai bên gia đình thì khỏi nói, nhất là bố mẹ chồng, chăm lo cho tôi và con rất cẩn thận. Vì anh là con một, lại là cháu đích tôn trong nhà, nên mọi người vui lắm. Tôi cũng vậy, nhìn con trai mà lòng thật hạnh phúc.
Nhưng niềm vui của tôi từ ngày lấy anh tới giờ là do những người thân bên cạnh mang lại, chứ không phải chồng mình. Nói vậy không phải vì vợ chồng chúng tôi hay xích mích, mà do từ khi lấy nhau tới giờ, đã 2 năm nhưng vợ chồng thân mật chỉ đúng 2 lần. Đó là đêm tân hôn khi anh say xỉn, và lần sau là trước khi tôi có bầu.
Tôi không phải người đam mê gì chuyện đó, nhưng ai cũng nói ái ân giữa vợ chồng là cách tốt nhất để giữ lữa trong hôn nhân. Sau khi cưới anh tuy nằm chung giường nhưng hầu như chúng tôi mỗi người mỗi góc, có lần tôi nói thì anh bảo đi làm về mệt.
Mới đầu còn lo anh có bồ, nhưng sau đó có tìm hiểu thì không phải vậy, nên dần dần tôi cũng không quan tâm tới nữa. Cho tới khi tôi mang thai thì anh không gần gũi lần nào nữa. Có lẽ do biết ý tôi, anh có nói không tốt cho con. Tôi cũng nghĩ vậy.
Video đang HOT
Rồi sau sinh 1 năm anh cũng vẫn thế. Tôi bắt đầu hoang mang và lo lắng, tôi nghĩ anh không yêu tôi, hay tôi không hấp dẫn, hay anh thực sự có bồ bên ngoài…
Tôi lo tới phát ốm, rồi tôi cáu gắt hiều hơn, tôi hay giận dỗi với anh, hay nói bóng gió chuyện bồ bịch…nhưng anh vẫn im lặng. Cho tới ngày đầy năm của cháu, khi mọi người tới ăn cơm cùng gia đình, anh có uống chút rượu và say.
Tôi chợt nghĩ, người ta nói khi say con người thành thật nhất. Vì thế tôi đã hỏi anh về chuyện chăn gối của hai vợ chồng. Mới đầu anh không nói gì, tôi gặng hỏi, anh ôm tôi và nói xin lỗi.
Thật sự lúc đó tôi hoang mang lắm, tôi lại nghĩ ngay tới mấy chuyện trên phim, người chồng nói xin lỗi khi anh ta có bồ. Nhưng tôi cố trấn tĩnh, ngồi nghe anh nói. Nhưng mọi chuyện không như tôi nghĩ, với tôi thậm chí còn tệ hơn. Anh nói anh đồng tính, anh lấy tôi vì trách nhiệm với gia đình, anh là con duy nhất, tôi lại là người tốt, thích hợp để làm vợ…
Nhớ lại ngày đó, chúng tôi lấy nhau vì hai bên mai mối, rồi tiến tới hôn nhân. Vì anh đi học xa, nên tôi biết về anh cũng ít, lấy nhau về tôi cũng thấy anh bình thường, chỉ trừ chuyện vợ chồng thì ít nói thôi.
Con trai đầy năm, chồng thú nhận đồng tính, giờ tôi phải làm sao?
Vậy mà hôm ấy, tôi biết được sự thật động trời này, tôi phải làm sao, nên làm gì bây giờ. Tôi khóc thì anh cứ nói xin lỗi mãi, anh nói không muốn làm tôi khổ, nhưng vì đạo làm con nên anh vẫn cưới tôi về làm vợ. Anh bảo, tôi hãy suy nghĩ, nếu muốn ly hôn thì anh cũng đồng ý, anh không ép tôi, và cũng rất cảm ơn tôi đã bên anh 2 năm qua, đã cho bố mẹ anh cháu trai nối dõi…
Tôi phải làm gì bây giờ, tôi yêu anh, yêu gia đình nhỏ của tôi và cả bố mẹ chồng tôi nữa. Nhưng bây giờ tôi phải làm sao, trong hoàn cảnh như thế này, ly hôn anh, con tôi sẽ không có cha, mọi người nhìn vào sẽ thế nào? nhưng ở bên anh thì tôi biết làm gì bây giờ? Xin hãy giúp tôi!
Theo Phunutoday
Thật lòng tôi không hối hận vì đã ngoại tình
Tôi chỉ cho anh ta thêm thời gian ngắn nữa thôi, và tôi cũng đã chuẩn bị kế hoạch ly hôn khi có thể, tôi không chịu nổi nữa rồi. Đến giờ, tôi vẫn chưa bao giờ hối hận vì đã ngoại tình.
Tôi lấy chồng từ năm 25 tuổi, đến bây giờ, 2 năm đã trôi qua. Cuộc sống vợ chồng lẽ ra là phải hạnh phúc vì hôn nhân xuất phát từ tình yêu, chẳng có gì ràng buộc hai người. Thế nhưng, chồng tôi chính là người đã thay lòng đổi dạ. Anh tỏ ra là một chàng trai lịch lãm, lúc nào cũng yêu vợ, thương vợ, quan tâm lo lắng cho vợ nhưng đằng sau là cả một bộ mặt giả tạo.
Bây giờ thì tôi hiểu, anh cưới tôi vì gia đình tôi khá giả.
Bây giờ thì tôi hiểu, anh cưới tôi vì gia đình tôi khá giả, cơ bản và tôi có công việc ổn định. Anh mơ là bố mẹ tôi cũng sẽ lo cho anh một công việc ổn định nên dù tình cảm dành cho tôi chỉ bằng một phần mười những cô tình cũ, anh vẫn quyết định chọn tôi làm vợ. Tôi vốn đâu phải là người con gái kém cỏi gì, có công việc, hình thức ưa nhìn và quan trọng là có quá nhiều đàn ông theo đuổi tôi nhưng chọn lựa kĩ quá, yêu đương mặn nồng nhiều, cuối cùng tôi lại dừng lại ở anh. Tôi quyết định cưới anh có lẽ vì những lời ngọt ngào đường mật giả tạo anh dành cho tôi.
Ngày đó, anh nói anh chưa từng yêu ai, tôi là mối tình đầu tiên. Vì anh nghĩ, tôi có thể cho anh nhiều thứ. Anh quyết tâm cưới được tôi khi biết tôi quá yêu anh mất rồi. Tôi mê muội người đàn ông này, trái tim tôi xốn xang mỗi khi không gặp anh. Tôi còn mơ tưởng một mái ấm hạnh phúc, ngọt ngào, có anh và các con tôi.
Nhưng, cưới nhau rồi, tôi càng rõ bột mặt của anh. Khi được bố mẹ tôi sắp xếp cho một công việc tốt, anh có chút tiền kiếm được từ công việc đó thì anh bắt đầu này kia. Anh đi khuya suốt ngày, bảo là đi tiếp khách nhưng thật ra, anh qua lại với mấy cô bạn gái cũ của anh mà tôi chưa từng hay biết gì về họ. Chỉ khi được đọc tin nhắn trong điện thoại của anh, tôi mới biết, anh đang che giấu mấy người tình cũ một lúc chứ không phải chỉ một.
Anh coi tôi là người không ra gì, vì anh không hề yêu tôi mà chỉ lợi dụng tôi thôi.
Có tiền, anh qua lại với họ và dùng những lời xảo trá của anh để đánh lừa họ rằng, anh giàu lên nhờ bàn tay của anh chứ không hề có sự xuất hiện của vợ anh, gia đình vợ anh. Anh coi tôi là người không ra gì, vì anh không hề yêu tôi mà chỉ lợi dụng tôi thôi. Anh còn nói với tôi những lời ngọt ngào trước mặt gia đình tôi, bạn bè tôi nhưng đằng sau đó, khi chỉ có anh và tôi, anh lại biến thành kẻ hèn hạ. Tôi vạch tội anh ngoại tình, anh tát tôi, đánh tôi thâm tím mặt mày. Vậy mà hôm sau mẹ tôi hỏi tại sao, anh lại ngọt ngào nói &'là cô ấy ngã, con đã phải đưa cô ấy đi khám mà không chịu'.
Thật ra, tôi nói với mẹ tôi được, mẹ tôi sẽ tin nhưng gia đình anh không tin tôi, người thân của anh cũng nghĩ tôi quá đáng này kia khi cứ bắt bẻ chồng. Anh tối ngày rượu chè, về nhà thì ôm ấp vợ nhưng khi lên phòng, anh lại phỉ báng tôi này kia. Có lần tôi nói anh quá lời, anh cũng chẳng ngại mà châm biếm tôi, anh bảo tôi &'đàn bà như cô thì tôi có đầy, chỉ là tôi muốn cưới cô vì gia đình cô cho tôi được nhiều thứ. Bây giờ có rồi, tôi cần gì phải quỵ lụy. Bỏ chồng thì cô thiệt chứ tôi thì lấy ai chẳng được'.
Khi đạt được mục đích, anh thay lòng, anh coi tôi không ra gì, còn bực bội mỗi lần tôi nhắc chuyện anh ngoại tình. Những trận đòn ngày một dày hơn, anh không còn coi tôi là vợ nữa. Ngay cả con cái, tôi cũng không muốn có với người đàn ông này.
Anh như thế thì tôi ngán gì. Tôi cũng lao vào con đường ngoại tình. Tôi quyết định sống thoải mái, sống vô tư thậm chí là tự do cho bản thân mình. Trong các cuộc vui chơi, tôi không nhắc đến chồng, coi như không có người chồng này. Vì tôi không muốn ly hôn khi vừa cưới được 2 năm, sẽ làm bố mẹ tôi đau lòng, chứ thực ra, chuyện chăn gối vợ chồng đã không còn nữa từ ngày tôi biết anh ngoại tình, và tôi cũng không có ý kiến gì về việc anh ngoại tình nữa. Ông ăn chả thì bà ăn nem, có gì đâu.
Trước đây, tôi là người phụ nữ mẫu mực, chu đáo, lúc nào cũng nghĩ cho chồng, phải sống sao cho có tiếng thơm, bây giờ thì tôi không cần. Tôi đã quá khổ vì người chồng chỉ lợi dụng mình, coi tôi không ra gì rồi, ai bắt tôi phải thế. Tôi quyết định chọn con đường sống mới, sống như vậy mới là mình.
Tôi lao vào các cuộc tình, tôi thích ai, yêu ai tùy thích giống như ngày còn độc thân.
Tôi lao vào các cuộc tình, tôi thích ai, yêu ai tùy thích giống như ngày còn độc thân. Cả nhà biết chuyện này vì cái bộ mặt xấu xa của anh lại lộ diện. Anh đưa bằng chứng tôi ngoại tình cho người khác biết, giống như anh là kẻ vô tội. Bố mẹ anh, họ hàng nhà anh khinh rẻ tôi, coi tôi là loại đàn bà không ra gì. Tôi mặc kệ, sống thoải mái theo ý thích của mình, ai nhìn tôi ra sao thì nhìn, tôi đâu còn thời gian mà bận tâm.
Tôi chỉ cho anh ta thêm thời gian ngắn nữa thôi, và tôi cũng đã chuẩn bị kế hoạch ly hôn khi có thể, tôi không chịu nổi nữa rồi. Đến giờ, tôi vẫn chưa bao giờ hối hận vì đã ngoại tình. Ít ra, tôi cũng có một tình yêu đúng nghĩa, còn chồng chỉ là chồng hờ. Người đàn ông tôi yêu cũng hiểu rõ hoàn cảnh của tôi, anh chấp nhận chuyện này và sẵn sàng chia sẻ với tôi. Trước mắt, tôi chỉ cần vậy thôi là đủ, tôi không đòi hỏi gì hơn nữa...
Theo Eva
Kinh hoàng vợ đòi tiền, đòi nhà, đòi ô tô mới...cho con bú "tôi vì anh mà chia tay người yêu, vì anh mà chôn vùi tuổi xuân ở cái nhà này, thế là đủ lắm rồi đấy, thế là trọn đạo lắm rồi đấy. Chính người yêu tôi bày cách cho tôi đổi tuổi trẻ lấy tiền bạc của anh đấy, anh thấy chán thì tôi đi, người yêu tôi cũng có việc làm đàng...