Cơn sốt săn người bạch tạng để làm… ‘bùa chú’
Người châu Phi tin rằng, chỉ cần có được một phần cơ thể của những người bạch tạng thì họ sẽ trở nên giàu có.
Một đêm tháng 10 tại khu vực Mtwara, cực Nam Tanzania, một nhóm đàn ông đ.ập liên hồi vào cánh cửa gỗ nhà chị Zainab Muhamed. Họ không nói rõ đến để làm gì, chỉ nhìn chăm chú vào mấy đứa con bị bạch tạng của cô. Lúc này, cô mới nhận ra những gì dân làng cảnh báo cô đã biến thành sự thật.
Khi Zainab Muhamed sinh cô con gái đầu lòng bị bạch tạng năm 2007, mọi người nói, cô sẽ gặp rắc rối. “Người thân của tôi bảo, sao không b.ỏ c.on đi. Còn người làng thì cảnh báo tôi, bọn trẻ không phải là người mà là quỷ đầu thai”, Muhamed kể. Đó là vì t.rẻ e.m bạch tạng không được cộng đồng ở đây chào đón và b.é g.ái đó là người bạch tạng đầu tiên ở khu vực mà Muhamed ở. Hai năm sau, Muhamed sinh b.é g.ái thứ hai cũng bị bạch tạng. Đúng ngày đó, chồng cô bỏ nhà đi.
Chỉ trong vài ngày, nhiều đàn ông lạ đến gõ cửa nhà cô và muốn đưa con cô đi. Muhamed cho biết, tại nhiều vùng nông thôn Tanzania vẫn tin rằng, chỉ cần có được một phần tay, chân, ngón tay, da hoặc tóc của người bạch tạng thì con người ta sẽ trở nên giàu có. Vì vậy, những đứa con của cô vô tình trở thành n.ạn n.hân của những kẻ mê tín dị đoan.
Một bộ phận người Tanzania có quan niệm, dùng các bộ phận cơ thể người bạch tạng làm… “bùa chú” sẽ trở nên giàu có, nếu là người chăn nuôi gia súc thì sẽ có nhiều gia súc hơn, thậm chí, ngư dân cũng muốn có bùa chú để thu hoạch được nhiều cá hơn. Điều mê tín đó đã ăn sâu vào tiềm thức nhiều người Tanzania và đặc biệt năm 2006, nó đã nổi lên khắp các vùng quê, tạo nên một làn sóng bạo lực khắc nghiệt đối với người bạch tạng.
Nhưng người khiến việc truyền bá điều mê tín này được rộng rãi nhất chính là các thầy mo. Thầy mo tại các khu vực nghèo khó, ít hiểu biết có lời nói “nặng” hơn cả trưởng làng. Người dân nơi đây tin rằng, thầy mo đại diện cho thần thánh, có khả năng thần bí, giúp họ có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Thầy mo khiến cho những nông dân nghèo nghĩ, bộ phận cơ thể người bạch tạng có sức mạnh huyền bí, mang lại của cải, t.iền tài cho họ.
Có thể nói, những người bạch tạng thực chất đang là n.ạn n.hân của các thầy mo. Tại Tanzania, nạn g.iết n.gười bạch tạng được xem là “chuyện thường ngày ở huyện”. Sau đó, những kẻ g.iết n.gười lại c.hôn x.ác c.hết trong nhà của mình, hoặc biến xác thành hình nhân canh giữ mồ mả hay chôn n.ạn n.hân trong các ngôi mộ bằng đá, gia cố các thanh kim loại và xi măng để phòng ngừa nạn trộm mộ lấy cắp x.ác c.hết. Tất cả đều là “chỉ dẫn thần thánh” của các thầy mo bày cho những kẻ giàu có.
Mối đe dọa đối với người bạch tạng ở Tanzania bắt đầu thu hút sự chú ý của truyền thông thế giới sau vụ việc Mariam Staford, một người mẹ bị “đội quân dao dài” chặt đứt cả hai cánh tay năm 2008.
“Trong khi cô ấy đang được điều trị ở bệnh viện thì chị em cô vẫn tiếp tục bị “đội quân dao dài” truy lùng, tấn công nên phải tạm nghỉ học”, Anna Nyamubi, người hỗ trợ hai cô gái bạch tạng và là một trong những người ủng hộ quyền cho người bạch tạng hàng đầu ở Tanzania cho biết. Nyamubi đang điều hành một trường nội trú ở miền Trung Bắc Tanzania dành cho 250 t.rẻ e.m bạch tạng. Theo bà Nyamubi, một số trẻ đã suýt bị người ta rình, c.hặt c.hân tay nên phải nghỉ học.
Video đang HOT
Những người bạch tạng Tanzania chỉ mong muốn có một cuộc sống bình yên.
Sống trong địa ngục và trốn chạy
Mặc dù, người bạch tạng bị săn lùng gắt gao nhưng những năm gần đây, ở nhiều nơi, người bạch tạng Tanzania đã được cộng đồng dần dần chấp nhận. “Trước đây, chúng tôi luôn bị kỳ thị, nếu lên xe buýt, nhất định không ai chịu ngồi cùng”, ông Abdilm Omari ở Thủ đô Dar es Salaam nói.
Omari cho biết, thậm chí không có doanh nghiệp, công ty nào thuê người bạch tạng làm việc. Nhưng kể từ khi nước này thông qua luật Người khuyết tật tháng 4/2010, tình trạng phân biệt đối xử giảm đáng kể, nhất là quy định các công ty phải phân bổ ít nhất 3% vị trí lao động cho người bạch tạng.
Thành công của luật này một phần nhờ nỗ lực đấu tranh của bà Al-Shaymaa Kwegyir, người bạch tạng đầu tiên trong Quốc hội Tanzania. Bà Kwegyir nhớ lại, hồi nhỏ khi sống ở khu vực ven biển Tanga, Kwegyir luôn bị bắt nạt vì làn da của mình. Bà nói: “Những bạn khác thay nhau trêu chọc, nhổ nước bọt vào tôi. Tôi hỏi mẹ, tại sao da tôi màu trắng, còn các anh em trai lại có màu đen. Bà bảo, thế là bình thường, đừng lo, chỉ khác nhau về màu sắc thôi mà”.
Lần đầu tiên ứng cử Quốc hội năm 2005, bà Kwegyir nghe nhiều lời dè bỉu rằng, làm sao họ có thể chọn một phụ nữ có màu da như thế, nhưng nhờ có quyết tâm, bà đã trở thành thành viên Quốc hội vào năm 2010. Bà cho biết, thách thức lớn nhất đối với người bạch tạng ở đây chính là vấn đề y tế.
Hầu hết người bạch tạng có thị lực kém do thiếu melanin, nhiều quốc gia còn công nhận người bạch tạng là người mù. Chưa kể, họ còn có làn da dễ bị cháy nắng nghiêm trọng và ung thư da, cho nên với nhiều người Tanzania chi phí điều trị là ngoài tầm với.
Nhưng ngay cả tại Thủ đô Tanzania, điều mê tín về người bạch tạng còn chưa được triệt tiêu hoàn toàn. Chị Muhamed đã phải bỏ nhà đưa hai con gái bạch tạng đến một khu ổ chuột ở phía Nam Dar es Salaam. Tại nơi ở mới này, ba mẹ con vẫn bị những tên tội phạm rình mò.
Năm ngoái, một ngày Muhamed vắng nhà, ba người đàn ông lạ đến đây và sục sạo đòi người hàng xóm cho bọn họ xem mặt trẻ con. Rất may, người hàng xóm tốt bụng đã kịp giấu con của Muhamed trước khi bọn chúng xông vào căn nhà trống. Nhờ vậy, bọn chúng mới bỏ đi. Muhamed đã báo cáo sự việc cho cảnh sát nhưng hiện giờ, hiếm khi chị cho con ra ngoài sân chơi vì sợ bị chú ý.
Trước tình hình trên, Chính phủ các quốc gia châu Phi đã bắt đầu thấy cần thiết vào cuộc để bảo vệ những người bạch tạng sau khi con số những n.ạn n.hân bị g.iết ngày một tăng ở những nước này. Họ lập ra những trung tâm cho người bạch tạng cư trú an toàn và họ cũng cử những tình nguyện viên tới những làng quê hẻo lánh để tuyên truyền tới người dân về căn bệnh bạch tạng, bác bỏ những niềm tin mê tín dị đoan không có căn cứ.
Một vài tổ chức phi lợi nhuận đã giúp nâng cao ý thức cho những người mắc bệnh này để họ hiểu rõ hơn về nguy cơ mắc bệnh ung thư da, một trong những căn bệnh cướp đi sinh mạng của nhiều người. Họ cung cấp cho người bệnh bạch tạng kem chống nắng, thiết bị bảo vệ khỏi ánh nắng.
Tuy nhiên, vận động tuyên truyền không phải việc làm đơn giản bởi những tín ngưỡng ấy đã ăn sâu vào tâm trí những người dân nơi đây từ đời này qua đời khác. Hy vọng rằng, với nỗ lực của các tổ chức và của Chính phủ những nước này, những bệnh nhân bạch tạng sớm có được một cuộc sống bình yên và có được sự chăm sóc y tế cần thiết. Cuộc đấu tranh đòi bình đẳng của người bị bệnh bạch tạng còn rất khó khăn và là một chặng đường dài. Hiện tại, cuộc sống của những người bạch tạng vẫn chỉ là địa ngục và trốn chạy.
Theo Datviet
Kinh hoàng bùa yêu... online
Chân tay run lẩy bẩy, Tú vội lấy dao, lấy giấy để cạo ít đá ở trên bia mộ. Được một ít, Tú gói vào giấy đỏ phóng như bị ma đuổi về nhà.
Loại bùa yêu này được rao bán với giá 1 triệu đồng.
Không biết bùa ngải linh ứng đến đâu, chỉ biết rằng sau hôm đó, cứ mỗi lần nằm ngủ là Tú mê... Nỗi hãi hùng ám ảnh khiến Tú quên cả nhớ tới người trong mộng.
101 cách làm bùa yêu được "giăng" khắp thế giới ảo. Và cũng ngần đấy kiểu quái gở, rùng mình được hưởng ứng, làm theo...
Rùng mình bùa yêu
Trong một lần lướt web, tình cờ Nghĩa Tú (21 t.uổi, Hồ Tây, Hà Nội) thấy có cách tự làm bùa yêu. Tú tỏ ra rất hứng thú vì đang yêu đơn phương một phụ nữ đã có chồng. Mà theo lời quảng cáo thì với loại bùa yêu này, người bị bỏ bùa sẽ b.ỏ c.hồng, b.ỏ v.ợ để đến với người yêu.
Một "cao tăng" có nickname là atchubai dạy Tú: đúng 12 giờ khuya phải một mình vào nghĩa trang, mang theo đèn pin, búa, đục và một tờ giấy đỏ. Nếu đối tượng bị bùa yêu là nữ thì lựa một cái bia mộ của nam, c.hết trẻ, lý do c.hết vì tình càng hiệu quả, còn không thì đua xe lạng lách, đ.ánh võng cũng được(!). Lấy dao cạo ít đá ở bia mộ, xong cẩn thận gói lại bằng mảnh giấy đỏ rồi mang về nhà, đặt gói đá dưới gối và đi ngủ.
Lưu ý từ đó về sau đúng 3 ngày 3 đêm... không tắm mới có hiệu nghiệm. Sau ngày thứ ba, đặt lên bàn thờ tổ tiên thắp nhang khấn vái. Vái như thế nào là tùy bạn, chẳng hạn con tên gì đó, lỡ yêu cô tên gì gì đó, nay nhờ ông bà phù hộ độ trì cho con được nên duyên chồng vợ... Đọc đã thấy sợ, nhưng nghĩ tủi phận mãi chỉ là "trái tim bên lề", Tú thu hết can đảm thực hiện.
Sau khi thăm dò và có trong tay lai lịch người c.hết trẻ, trong một đêm, lấy hết can đảm Tú phóng xe tới nghĩa trang nằm ở đường Nguyễn Hoàng Tôn (Hồ Tây). Chân tay run lẩy bẩy, Tú vội lấy dao, lấy giấy để cạo ít đá ở trên bia mộ. Được một ít, Tú gói vào giấy đỏ phóng như bị ma đuổi về nhà và thực hiện như lời chỉ dẫn của "cao tăng".
Không biết bùa ngải linh ứng đến đâu, chỉ biết rằng sau hôm đó, cứ mỗi lần nằm ngủ là Tú mê thấy cảnh một mình ở nghĩa trang cạo trộm đá bia mộ, rồi người trong mộ oán trách vì bị cạo trộm đá. Nỗi hãi hùng ám ảnh khiến Tú quên cả nhớ tới người trong mộng.
Bên cạnh bùa đá bia mộ còn có thứ bùa huyết cũng được nhiều người "hâm mộ". Thứ bùa này không phải bây giờ mới xuất hiện mà cách đây hơn chục năm về trước, gái b.án d.âm cũng hay sử dụng để "trói" khách m.ua d.âm. Dần dần, cách làm thứ bùa ngải kinh dị này lan ra và được một số người "học tập".
Sở dĩ gọi bùa huyết vì người làm bùa sẽ lấy ít m.áu đến tháng của mình để hòa vào cà phê cho người bị bỏ bùa uống. Một cách làm bùa tại gia nữa cũng hài hước không kém, được nhiều người rỉ tai nhau đó là... hầm đồ lót của hai người.
Theo hướng dẫn, đúng ngày đấy, tháng đấy người làm bùa phải lấy đồ lót của mình và của người yêu cho... vào nồi ninh với một số loại lá (!); vừa hầm vừa khấn, rồi đem phơi khô, quy trình lặp lại trong 7 ngày, chắc chắn sẽ linh nghiệm.
Trầy trật vì bùa
Minh Hương, 25 t.uổi, là công nhân một xí nghiệp may mặc ở Thạch Thất (Hà Nội) và Hùng - đồng nghiệp đã yêu nhau được hơn một năm. Nhưng dạo này Hương thấy Hùng lạnh nhạt với mình và săn đón một cô gái trẻ hơn ở cùng xí nghiệp. Hương thấy buồn và quyết tâm giành lại tình yêu của mình.
Một lần được bạn bè rỉ tai cách làm bùa huyết, Hương khấp khởi bắt tay vào thực hiện. Buổi tối thứ bảy, Hương hẹn Hùng tới phòng trọ của mình chơi. Ngồi một lúc, Hương mang tới ly cà phê đặc quánh bốc khói nghi ngút mời Hùng uống. Chẳng nghi ngại, Hùng nhâm nhi uống.
Sau 15 phút uống hết li cà phê, Hùng lên cơn đau bụng dữ dội. Nghĩ là bùa huyết hiệu nghiệm, Hương dìu Hùng vào trong phòng nghỉ và mong ngóng sự linh nghiệm. Nhưng, cơn đau của Hùng ngày càng tăng khiến Hương phải đưa Hùng đi bệnh viện cấp cứu.
Khi thấy Hùng khỏe lại, Hương lại lên kế hoạch bỏ bùa để giành lại người yêu. Cô lén lấy đồ lót của Hùng và làm theo chỉ dẫn ở trên mạng. Yêu đâu chẳng thấy, chỉ biết rằng sau đó cả cô và Hùng đều phải đi bác sĩ da liễu. Viện phí, thuốc men tốn nhiều t.iền, lương công nhân ít ỏi, cũng như khác nhau về suy nghĩ, khiến cả hai cãi vã liên tục. Một thời gian sau, hai người đường ai nấy đi.
Những bế tắc trong tình cảm luôn khiến con người ta tin và cầu viện đến bùa yêu. Đó là khẳng định của một nhà nghiên cứu công tác tại Viện Nghiên cứu và Ứng dụng tiềm năng con người. Thế nhưng, theo nhà nghiên cứu này, những cách làm bùa yêu mà cộng đồng mạng lan truyền chỉ là trò chơi nhảm nhí, bệnh hoạn, sặc mùi mê tín, mất thời gian, không hề linh nghiệm trong cuộc sống thực.
Việc làm này không những làm xáo trộn cuộc sống tinh thần của chính người làm bùa và những người bị "khuyến mại" bùa, mà còn dẫn đến tâm lý bất an, thậm chí hoang tưởng với những người sức khỏe tâm thần kém. "Chẳng có thứ bùa ngải nào hiệu nghiệm khi hai người đến với nhau mà không có tình yêu chân thành từ hai phía"- nhà nghiên cứu này nhấn mạnh.
Bí ẩn làng chài được yểm bùa Làng chài Hải Giang (xã Nhơn Hải, TP.Quy Nhơn) có nhiều dấu tích của người Chăm đến nay vẫn chưa được giải mã. Pho tượng cổ ở Hải Giang được người dân mặc áo vàng, thờ chung với các vị Phật, bồ tát - Ảnh: Hoàng Trọng Pho tượng cổ bí hiểm Điểm đến hấp dẫn nhất ở Hải Giang là chùa Linh...