Con riêng của chồng không cho tới dự đám cưới, tôi lén đến địa điểm tổ chức nhưng ngã quỵ khi phát hiện nơi đây đã trở thành tang lễ
Bỏ công sức nuôi dạy con riêng của chồng 10 năm nhưng cuối cùng khi lấy vợ, cậu con trai nhất quyết không cho mẹ kế đến đám cưới. Khi mẹ kế lén đến nơi thì không thể tin được vào điều trước mắt mình.
Sau khi làm mẹ kế, tôi mới nhận ra điều đó không hề dễ dàng. Tôi cưới anh đã được hơn 10 năm, từ khi về nhà này, hàng xóm láng giềng không ngày nào không bàn tán về tôi. Gia cảnh tôi không được khá giả, chồng cũng có vấn đề về sức khỏe, nhiều người xì xào tôi lấy anh chỉ vì không có lựa chọn nào khác mà thôi.
Vợ chồng tôi ở chung một xã, vợ anh ấy mất từ lâu, anh đã có với vợ trước một cậu con trai gần 18 tuổi. Khi anh hỏi tôi có muốn làm vợ anh không, đầu óc tôi nóng bừng, tôi không nghĩ ngợi quá lâu đã đồng ý. Lúc ấy tôi nghĩ rất đơn giản, sống cùng anh ấy khó khăn thế nào tôi cũng chịu được, và anh cũng như tôi nghĩ, sau khi cưới đã đối xử với tôi rất tốt. Mặc kệ người ngoài nói thế nào, tôi chưa bao giờ hối hận vì đã lấy anh.
Suốt 10 năm làm việc lam lũ để nuôi con riêng của chồng ăn học, cuối cùng tôi vẫn không được con chấp nhận
Điều duy nhất khiến tôi bận lòng là con trai anh. Dù tôi đối xử với thằng bé tốt thế nào, nó vẫn luôn xem tôi như người dưng nước lã. Có những lúc tôi cảm thấy thằng bé không biết phân biệt tốt xấu, mỗi ngày con đi học, tôi đều làm cơm cho con, nhưng nó vẫn sợ người khác biết tôi là mẹ kế của nó. Tôi cũng không muốn khiến con nghĩ ngợi nên đều đặt cơm ở cổng trường để nó tự ra lấy, nhưng điều đó vẫn khiến tôi không khỏi cảm thấy tủi thân.
Hồi thằng bé học gần hết cấp ba đã xảy ra vụ đánh nhau với bạn cùng trường, trường học muốn đuổi học nó. Tôi đã phải quỳ gối trong phòng làm việc của hiệu trưởng để cầu xin và việc này cũng không ai biết. Khi học phí đại học của con không đủ, tôi cắt tóc của mình mang bán, mỗi ngày lên thị trấn rửa bát đĩa, kiếm việc làm thêm. Cả tôi và chồng đều chỉ mong con học thành tài, chồng đến cả bia rượu thuốc lá cũng bỏ hết, ngày đêm làm việc. Hai chúng tôi mở trang trại chăn nuôi, trải qua nhiều năm phấn đấu cũng mua được nhà mới, còn có cả một chiếc xe ô tô, không thể nói là giàu có nhưng cuộc sống đã ổn định và thoải mái hơn nhiều.
Video đang HOT
Con trai cuối cùng cũng tốt nghiệp đại học, thằng bé không nhờ cậy bố mẹ mà tự mình xin việc. Mỗi lần về nhà thái độ với tôi vẫn rất hờ hững, nhưng tôi vẫn tìm nấu những món thằng bé thích ăn nhất, tự lấy việc con ăn hết những món mình nấu làm niềm vui.
Thời gian cứ như thế trôi qua, đến một ngày thằng bé về nhà nói rằng đang quen một cô gái, nhưng bạn gái không muốn về nông thôn sống, nên nó quyết định ở rể. Tôi không thích việc này, muốn bàn thêm với chồng, nhưng không ngờ chồng ngay lập tức đồng ý. Con trai cũng không buồn nghe tôi nói thêm. Cuối cùng, thằng bé bảo không muốn tôi đến dự hôn lễ, sợ tôi xuất hiện sẽ làm nó mất mặt.
Nghe con nói dứt câu, lòng tôi bất chợt lạnh thấu. Bao nhiêu năm qua tất cả những việc từng làm vì con lần lượt hiện lại trước mắt, tôi không nói thêm được câu nào.
Tuy đã tỏ ý không muốn đến dự lễ cưới, nhưng cuối cùng đến ngày lễ thành hôn, tôi vẫn bắt xe đi theo. Thế nhưng đến nơi, trước mắt tôi không phải đám cưới mà lại là nhà tang lễ. Xung quanh đều là một màu trắng, chồng tôi khóc chết đi sống lại, đến lúc nhìn thấy tôi mới nghẹn ngào lau nước mắt.
Chồng tôi run run kể lại mọi chuyện, đến lúc ấy tôi mới biết rằng con trai đã mắc bệnh hiểm nghèo. Thằng bé đã biết mình không sống được bao lâu nữa. Từ lần trước về nhà mới phát hiện chồng tôi cũng mắc bệnh này, thằng bé đưa chồng tôi đi kiểm tra, may mắn rằng tình trạng chưa trở nặng, vẫn còn có thể điều trị. Thằng bé chỉ nói đã để lại hết số tiền dành dụm cho chồng tôi, mong anh có thể chữa bệnh, cũng mong anh sẽ ở bên chăm sóc tôi lúc về già.
Chồng tôi nói rằng đừng trách thằng bé đã không cho tôi hay mọi chuyện. Nó không biết phải đối diện nói chuyện này với tôi thế nào, có lẽ do đã giữ tình trạng lạnh nhạt quá lâu, cũng không còn nhiều thời gian để bù đắp lại.
Chồng tôi đưa cho tôi mẩu giấy con trai để lại, trên đó là những dòng nắn nót: “Mẹ à, con xin lỗi, con không thể báo đáp những gì mẹ đã làm vì con. Nếu có kiếp sau, con vẫn muốn làm con trai của mẹ”.
Nhìn vào quyển sổ ghi chép, tôi đã sốc khi phát hiện ra khoản tiền bạn trai bớt xén trong những ngày tôi dưỡng bệnh
Ngay khi phát hiện tiền của mình bị ăn chặn, tôi đã trút hết tức giận lên người Quân nhưng phản ứng của anh ấy làm tôi phải hối hận tột cùng.
Lương của tôi mỗi tháng có hơn 10 triệu nhưng tháng nào tôi cũng tiêu hết 40 - 50 triệu. Bố mẹ tôi ở quê, kinh doanh buôn bán nên kiếm được rất nhiều tiền. Thương con gái sống khổ ở thành phố nên mỗi khi tôi gọi điện xin tiền là không bao giờ mẹ từ chối.
Trong khi tôi chi tiêu rất mạnh tay thì bạn trai tên Quân của tôi lại rất tiết kiệm. Anh ấy luôn khuyên tôi phải học cách chi tiêu, những khoản không cần thiết thì đừng mua mà đã mua phải sử dụng, không được bỏ đi lãng phí.
Nghe những lời giáo huấn của Quân mỗi ngày mà tôi chẳng nhập tâm vào đầu một từ nào. Thậm chí, còn trách anh khó tính khó nết, suốt ngày ca thán chuyện tiền nong.
Cách đây 4 tháng, tôi bị tai nạn rất nặng phải nằm liệt giường. Mẹ tôi ở lại chăm con gái được 2 tuần rồi có việc về quê gấp. Sau đó, Quân đã chuyển sang căn hộ chung cư của tôi ở cho tiện việc chăm sóc bạn gái. Cũng may có anh ấy nên tôi cũng nhanh hồi phục.
Nhiều ngày nay tôi đã đi lại và làm được việc nhà. Hôm qua, trong lúc tôi dọn tủ đồ của bạn trai, tôi đã rất sốc khi phát hiện quyển sổ chi tiêu.
Tôi bảo anh là người đàn ông đào mỏ, tranh thủ lúc tôi nằm một chỗ kiếm chác chút tiền. (Ảnh minh họa)
Mỗi tháng tôi đưa cho Quân 30 triệu nhưng anh chỉ tiêu gần 10 triệu vào tiền ăn uống và đồ bồi dưỡng cho tôi. 10 triệu vào tiền thuốc của tôi. Còn lại thì anh cất làm của riêng. Có 4 tháng tôi nằm một chỗ mà bạn trai bớt xén được hơn 40 triệu.
Quá bức xúc, tôi đã ném quyển sổ chi tiêu vào mặt Quân và hỏi số tiền hàng tháng tôi đưa cho anh đâu hết? Anh cau mày im lặng đi vào trong phòng mà không thèm đáp trả làm tôi càng tức giận hơn.
Tôi bảo anh là người đàn ông "đào mỏ", tranh thủ lúc tôi nằm một chỗ kiếm chác chút tiền, uổng cho bao lâu nay tôi tin yêu thật lòng.
Đúng lúc tôi đang hung hăng mắng thì Quân đưa cho tôi 4 cái nhẫn vàng và nói số tiền tôi đưa cho mỗi tháng quá nhiều. Anh ấy tiêu không hết nên đã mua vàng để tích lũy giúp tôi.
Trong khi tôi rất ngạc nhiên, không ngờ bạn trai lại sòng phẳng đến vậy, thì anh ấy đã dọn đồ bỏ đi. Tôi xin lỗi nhưng bạn trai bảo nhiều tháng nay đã cố gắng hết sức vì người yêu. Thế mà lại bị tôi nói những từ khó nghe. Anh còn nói sẽ suy nghĩ lại chuyện tình cảm với tôi.
Anh đi rồi, tôi hối hận vô cùng, không biết phải làm sao để Quân hết giận nữa?
(linhnhi...@gmail.com)
Đang ngồi chơi thì điện thoại rung, vừa rút ra định nghe thì bố vợ xông vào đánh tôi xây xẩm mặt mũi Sau khi phát hiện ra nhầm lẫn tai hại, dù bố vợ đã xin lỗi nhưng tôi vẫn đau má đến mức không ngủ nổi! Phải nói rằng số tôi khá may khi gặp được một ông bố vợ tuyệt vời, đã gần 60 tuổi nhưng ông vẫn rất trẻ trung và cực hợp gu với con rể trong tất cả lĩnh vực,...