Con rể quan tâm mẹ vợ hết mực, nhưng mỗi ngày anh đều làm 3 việc, tôi quyết định về quê
Ban đầu tôi rất vui vẻ và hạnh phúc khi được con rể quan tâm, nhưng ở càng lâu tôi lại cảm thấy hoài nghi.
Vợ chồng tôi có mỗi một đứa con gái, sau này lấy chồng chúng nó ở trên thành phố mua nhà, định cư luôn trên đó. Cách đây không lâu, chồng tôi qua đời, vợ chồng con gái đã chủ động đón tôi lên thành phố sống cùng để tiện bề chăm sóc. Thấy các con quan tâm, lo lắng cho mình như vậy tôi mừng lắm, phần cũng vì muốn gần con gần cháu cho khuây khỏa, vơi đi nỗi nhớ chồng.
Sau khi dọn đến, tôi chủ động làm việc nhà để các con đỡ vất vả, yên tâm đi làm. Thời gian đầu cũng vui vẻ, gia đình hòa thuận yên ấm nhưng ở lâu rồi tôi mới phát hiện con rể ngày nào về nhà đều làm 3 việc. Lúc đầu tôi không để ý, nhưng ở càng lâu tôi càng cảm thấy có gì đó không ổn, trong lòng càng nghi ngờ.
Chẳng là mỗi ngày con rể khi đi làm về đến nhà luôn cố ý hoặc vô tình nhắc đến chuyện nhà cửa, đại loại như có ngôi nhà này tốt lắm, ngôi nhà hiện tại đang ở nếu bán sẽ được giá lắm,… Con rể làm trong ngành bất động sản, nên khi nghe con nói vậy tôi chỉ nghĩ đơn giản đó là thói quen nghề nghiệp mà thôi.
Lúc đầu tôi không để ý những lời con rể nói nhưng càng ở lâu càng thấy nghi ngờ. (Ảnh minh họa)
Chưa hết, con rể còn thường xuyên kể về áp lực của nó:
- Kinh tế ngày càng khó khăn, con chẳng kiếm được nhiều t.iền như trước nữa, chi phí sinh hoạt thì cao, bao nhiêu khoản phải lo.
Tôi hiểu người trẻ t.uổi ngày nay có nhiều áp lực trong cuộc sống, nhưng ngày nào con rể cũng than vãn, kể lể như vậy khiến tôi rất khó chịu. Góp ý thẳng thì sợ con rể tự ái nên tôi nói với con gái:
- Từ nay chi tiêu trong nhà để mẹ lo cho, các con không phải đưa t.iền cho mẹ đi chợ nữa, t.iền đó để đóng học phí cho con cái, điện nước đi. Mẹ có lương hưu, ngày 3 bữa cơm mẹ lo được, chứ ngày nào con rể đều càm ràm về chuyện t.iền nong mẹ vừa nhức đầu vừa thấy không thoải mái.
Con gái tỏ vẻ xấu hổ khi nghe tôi nói vậy, nhưng nó vẫn đồng ý.
Không chỉ 2 việc đó, từ khi tôi dọn đến đây sống chung, con rể ngày nào cũng đặc biệt quan tâm tới sức khỏe của tôi. ” Mẹ có cảm thấy khó chịu ở đâu không? Nếu mẹ cảm thấy khó chịu thì nói với chúng con, chúng con sẽ đưa mẹ đi khám, đừng giấu bệnh rồi sau khó chữa hơn mẹ à”, “Bố mẹ con mấy năm nay sức khỏe không được tốt, làm bạn với thuốc men hàng ngày. Con mua cho bố mẹ ít thuốc bổ, mẹ có uống không, con mua cho mẹ uống thử nhé”,…
Video đang HOT
Sự quan tâm tận tình của con rể khiến tôi hoang mang, khó hiểu vì lúc tôi cần nó lại tìm lý do thoái thác. (Ảnh minh họa)
Đó là những câu con rể hay nói với tôi, nhưng khi tôi thực sự cần thì nó lại trốn tránh, tìm lý do thoái thác. Điều này khiến tôi ngày càng hoang mang, nghi ngờ. Một ngày khi con rể không có nhà, tôi không nhịn được mà hỏi thẳng con gái:
- Ngày nào thằng Khánh cũng hỏi thăm sức khỏe của mẹ, ngày nào cũng nhắc đến chuyện nhà cửa, còn suốt ngày than vãn thiếu t.iền, không phải mẹ đã giúp các con chuyện cơm nước, chợ búa rồi hay sao? Các con có chuyện gì đang giấu giếm mẹ phải không?
Con gái ấp úng một lúc rồi nói:
- Thực ra anh ấy muốn mẹ giúp chúng con, xem mẹ có thể bán căn nhà ở quê và chuyển về đây ở hẳn với chúng con được không? Có khoản t.iền đó, chúng con sẽ mua được căn nhà lớn hơn, sau này sinh thêm con đỡ chật chội, có không gian cho bọn trẻ chơi đùa.
Tôi nghe mà giật mình sửng sốt, chép miệng nói:
- Thảo nào mà nó quan tâm mẹ thế, trước có thấy mấy khi nó hỏi han tới mẹ đâu. Hóa ra nó ngại mở miệng nên mới kể lể, than vãn, quan tâm mẹ mỗi ngày là để mẹ chủ động giúp đỡ nó à? Vậy ý con thế nào?
- Nói thật con muốn mẹ đến ở với chúng con để tiện bề chăm sóc, nhỡ khi ốm đau, chứ mẹ ở quê một mình con không yên tâm. Còn chuyện bán nhà, cái đó tùy mẹ quyết định, con không dám nhiều lời.
Nghe con gái nói rõ sự tình, tôi quyết định về quê sống. (Ảnh minh họa)
Nghe con gái nói vậy, tôi cởi mở luôn:
- Vậy ngày mai mẹ sẽ về quê. Mẹ có lương hưu, sức khỏe còn tốt, ở quê có nhiều anh em họ hàng, con không cần lo lắng khi mẹ sống một mình. Khi nào mẹ thực sự già rồi, cần một người ở bên cạnh chăm sóc thì khi đó chúng ta sẽ bàn bạc lại. Căn nhà đó chung quy sẽ để lại cho con thôi, nếu bây giờ bán nó đi, nhỡ sau này xảy ra chuyện gì, con cần lại không còn chỗ mà quay về nữa. Không phải mẹ tính toán, đề phòng con rể nhưng làm gì phải để lại đường lui cho mình con à.
Sáng hôm sau tôi bắt xe về quê, trước khi đi con rể mới thẳng thắn nói tôi cân nhắc về chuyện bán nhà để dọn lên sống cùng chúng nó. Tôi chỉ mỉm cười bảo sẽ suy nghĩ, nhưng thực ra tôi không muốn bán nhà chút nào.
Nói thật về già ai chẳng muốn được gần con gần cháu, nhưng nếu bán nhà dọn đến sống cùng con gái và con rể, tôi cảm thấy mình như người vô gia cư đi ăn nhờ ở đậu, suốt ngày phải nhìn sắc mặt con cái mà sống. Chưa kể bây giờ con rể vẫn còn đối xử tốt với tôi và con gái, nhưng nhỡ sau này hai đứa nó xảy ra chuyện gì thì mẹ con tôi biết xoay sở ra sao, lúc đó đến căn nhà cũng chẳng có mà ở thì hối hận không kịp nữa rồi.
Sợ vợ "sa ngã" khi du lịch, chồng đưa 2 điều kiện khiến tôi chán nản
Chồng tôi quá ghen tuông, sợ vợ thay lòng đổi dạ nên muốn cả nhà cùng đi du lịch với công ty.
Tuy nhiên, tôi rất không thích như vậy. Chồng tôi vốn là người ghen tuông hơn mức bình thường. Từ thời còn yêu nhau, anh đã bộc lộ tính cách thích kiểm soát mọi việc bạn gái làm.
Xét cho cùng, anh chỉ có một điểm xấu đó, còn lại tốt tính, yêu thương vợ con, biết chia sẻ công việc nhà, siêng năng...
Những tưởng sau khi cưới nhau, anh bớt ghen tuông nhưng mọi chuyện không như tôi nghĩ. Thời điểm chưa có con, anh đưa đón tôi mỗi ngày, đi đâu cũng phải hỏi ý kiến. Anh luôn sợ tôi sa ngã vào vòng tay của ai khác.
Chồng tôi không muốn vợ đi du lịch một mình với công ty (Ảnh minh họa: IT).
Chồng bảo do yêu vợ quá mức nên mới như vậy. Thế nhưng, tôi nghĩ là do bản tính thích kiểm soát người khác từ bé nên không bao giờ bỏ được.
Với nhiều người, nghe chuyện chồng ghen tuông sẽ cảm thấy ngột ngạt, còn tôi đã dần quen nên cảm thấy cuộc sống vẫn bình thường.
Từ ngày lấy chồng và có con, tôi dành phần lớn thời gian cho gia đình. Thỉnh thoảng, tôi đi ăn với đồng nghiệp và nhóm bạn. Những người này đều được anh nhớ mặt, biết số điện thoại nên không mấy nghi ngờ.
Do đọc trên báo, xem phim truyền hình đề cập đến những vụ n.goại t.ình hoặc các chiêu che giấu chuyện cặp bồ, chồng tôi nảy sinh nhiều nghi ngờ vô căn cứ. Dẫu đã quen với chuyện chồng ghen "bóng gió", có lúc tôi vẫn cảm thấy mệt mỏi.
Vào giờ nghỉ trưa, khi chồng nhắn tin mà tôi chưa kịp trả lời, anh ấy sẽ càu nhàu, vặn vẹo. Có những lúc tôi ra ngoài gặp đối tác, anh đến tận nơi để quan sát từ xa, xem có đúng như lời vợ nói hay không.
Mấy năm trước, tôi làm cho một công ty nhỏ kiểu gia đình nên không đi du lịch hàng năm. Năm nay, tôi vào làm tại công ty có quy mô lớn. Ban giám đốc rất quan tâm đến chuyện phúc lợi, đời sống tinh thần của cán bộ nhân viên.
Chuyện đi du lịch vào dịp tháng 7 hàng năm đã thành thông lệ. Năm nay, chuyến đi kéo dài 4 ngày 3 đêm được ấn định, không chỉ tôi mà các đồng nghiệp khác đều háo hức.
Tôi mừng thầm vì từ ngày cưới chồng, có con chẳng có thời gian xả căng thẳng. Vì vậy, chuyến du lịch lần này là cơ hội để tôi được đi chơi theo ý mình muốn.
Trước khi đem chuyện đi du lịch với công ty kể cho chồng, tôi đoán anh sẽ càu nhàu và tra hỏi. Tuy nhiên, không chỉ có vậy, gương mặt anh biến sắc. Anh không hề ủng hộ việc này.
Chồng cho rằng, nếu đi 2 ngày 1 đêm sẽ hợp lý, còn đi 4 ngày 3 đêm là quá dài. Anh lo tôi sẽ sa ngã khi không có chồng bên cạnh.
Mặc cho tôi khẳng định không bao giờ tơ tưởng đến ai khác, anh vẫn không đồng ý. Sau một hồi nghe vợ nài nỉ, chồng đưa ra 2 điều kiện: Nếu muốn đi du lịch với công ty thì chồng con sẽ tham gia cùng, hoặc nếu không muốn chồng con đi cùng thì phải ở nhà.
Chuyện đăng ký cho chồng con đi cùng, công ty rất tạo điều kiện. Thế nhưng, việc cả nhà đi du lịch phải được tính toán.
Bên cạnh con cái mè nheo, còn vấn đề chi phí khá tốn kém. Hoàn cảnh kinh tế gia đình tôi không nghèo, nhưng chi một lúc 30-40 triệu đồng để đi du lịch không phải dễ dàng.
Tôi phân tích mọi khía cạnh nhưng anh nhất quyết không nghe. Lý lẽ anh đưa ra là sợ tôi phải lòng đồng nghiệp nam, khiến cả nhà khổ theo.
Nếu tôi cương quyết đi chơi mà không có chồng con, chắc chắn anh sẽ ghen tuông, tra hỏi từng giờ từng phút chuyện đi đâu, làm gì, ăn với ai... Nghĩ đến viễn cảnh đó, bản thân chẳng còn chút cảm xúc nào.
Hiện tại, tôi muốn đăng ký đi cùng đồng nghiệp nhưng nhìn thái độ và nghe đề nghị của chồng, tôi lại muốn hủy tất cả.
Tôi thích đi một mình để có khoảng trời của riêng mình, ăn chơi thoải mái không phải vướng bận chồng con, không thì đành ngậm ngùi ở nhà.
Ra mắt bị mẹ chồng tương lai sai rửa chục mâm bát đĩa, tôi tuyên bố 1 câu "xanh rờn" khiến bà choáng váng Lúc đấy là tôi đã thấy nản lắm rồi nhưng vẫn cố gắng làm cho vui vẻ. Nhưng ra tới sân giếng, thấy cả chục mâm bát đĩa xếp sẵn đó chờ rửa mà không thấy bóng người nào thì tôi nản hẳn. Tôi quen Dũng trong một lần đi thiện nguyện miền cao. Hai đứa nói chuyện thấy hợp, từ đó liên...