Con rể đà.o m.ỏ nhà vợ
Chị đã phát hiện ra chồng mình chính là kẻ đà.o m.ỏ của cải nhà vợ.
Bởi, tiề.n trong nhà có nhưng chồng nhất định không tiêu đến, chỉ giả nghèo, giả khổ để đán.h lừa bố mẹ vợ, mong bố mẹ vợ thương xót mà cho tiề.n.
Nhà chị không quá giàu có nhưng cũng được coi là khá giả ở trong khu phố ấy. Bố mẹ chị làm kinh doanh, thu nhập khá tốt. Khi lấy chồng, chị đã nghĩ, tìm được một người như anh thật khó, và chị vui mừng vì lấy được anh, người biết chi tiêu vun vén cho gia đình.
Nhưng chị không ngờ cái tính tiết kiệm, chi li của anh lại ảnh hưởng tới cuộc sống của chị sau này. Anh chỉ chăm chăm vào việc lo vun vén cho gia đình mình mà không nghĩ cho những người khác, ngay cả người ruột thịt, thân cận của anh, như bố mẹ vợ. Chị bằng lòng với việc anh lo chu đáo cho cuộc sống của vợ con, nhưng chị không muốn, anh ki ki bo bo, bủn xỉn tới nỗi, cái gì cũng tiết kiệm, không dám ăn, không dám mặc và tiêu pha mời mọc bạn bè dù chỉ là bữa cơm.
Bố mẹ vợ tới nhà, anh chẳng dám mời bố mẹ một bữa cơm tử tế. Dù là ra kiểu không xin tiề.n của bố mẹ, nhưng khi mẹ đưa tiề.n cho anh, anh cũng giả vờ đùn đẩy, rồi cầm lấy đi chợ. Rồi anh lại lấy cớ, vợ con giữ tiề.n hết nên không có tiề.n chi tiêu. Việc ấy nếu là thật thì bố mẹ hài lòng còn chẳng hết nói gì là ch.ê ba.i, vì xem ra anh con rể rất biết chiều và nghe lời vợ.
Video đang HOT
Bố mẹ vợ tới nhà, anh chẳng dám mời bố mẹ một bữa cơm tử tế. (ảnh minh họa)
Những ngày giỗ tết, sang nhà bố mẹ vợ ăn cơm, anh cũng chẳng bao giờ chủ động mua một thứ gì. Mà có mua cũng chỉ là đại khái vì tiếc tiề.n. Với lại lúc nào anh cũng nói, bố mẹ thiếu gì tiề.n, làm sao phải mua bán nhiều, bố mẹ có thiếu thốn gì cái ăn đâu. Thế là nhiều lần còn đến tay không mà anh cũng chẳng biết ngại. Mình phận làm con gái cũng không dám í ới gì, mặc dù thấy không hài lòng với chồng. Nếu chồng không muốn, chả lẽ mình lại ra mặt?
Lúc nào anh cũng tỏ ra túng thiếu, quần áo ăn mặc xuề xòa để bố mẹ thương. Rồi anh rất hay kêu ca, nói chuyện với bố mẹ về công việc khó khăn, công ty làm ăn kém, thu nhập ít để bố mẹ giúp đỡ. Mai anh lại nói mua cái này cái nọ để bố mẹ cho thêm chút tiề.n. Có xây cái nhà tắm thôi mà anh cũng tổ chức tiệc tùng, không phải vì anh đã phóng khoáng trở lại mà vì, anh muốn thu lời từ bố mẹ vợ. Có khi xây chục triệu thì bố mẹ đã cho những 5 triệu.
Biết bố mẹ có điều kiện, lại thương con gái nên cái gì anh cũng đán.h vào vợ. Cứ nói vợ khổ là y rằng anh nhận được khối tiề.n. Cứ thế, tiề.n của mình chẳng tiêu, bo bo tiết kiệm, tiêu tiề.n người khác. Có khi anh còn lộ liễu vay bố mẹ vài chục triệu để đầu tư kinh doanh, nhưng rồi sau lại giả là thua lỗ để xin tiề.n bố mẹ, và bố mẹ cũng không bắt khoản nợ kia nữa.
Là thân con gái, lại là thân vợ, đã nhiều lần nói thẳng với chồng nhưng chồng cứ chứng nào tật ấy. Cũng là tiề.n có được thì chồng vun vén cho gia đình mình thật, lo xây nhà cửa, sửa sang, sắm đồ đạc, không cờ bạc rượu chè. Nhưng nghĩ thế là chán vì bố mẹ là bố mẹ mình, sao anh không làm việc, kiế.m tiề.n mà lại kiểu bòn rút gia đình nhà vợ như thế! Thật là quá mệt mỏi với cuộc sống này, với người chồng mà tưởng là quá tốt để kết hôn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vợ hơi tí là than khổ, than mệt
Vợ thường xuyên dùng khổ nhục kế để khiến người chồng cảm thấy thương xót.
Chẳng hiểu có ốm thật hay không nhưng hễ cức lúc tôi có việc, lúc tôi đi xem bóng đá là vợ tôi lại la lên rằng: anh ơi, em bị đau bụng lắm, rồi nằm vật ra giường.
Không nỡ để vợ ở nhà một mình, tôi đành ngồi chạy đi mua thuố.c, nằm túc trực bên vợ rồi nấu cháo cho cô ấy ăn. Lần đầu tiên cảm giác cũng lo lắng lạ thường nhưng sau thành thói quen, thấy nghi nghi vợ không biết có ốm thật hay không mà mỗi lần tôi định đi đâu, định đi tụ tập cùng bạn bè thì vợ lại lăn ra ốm.
Thế là, tôi chẳng thương hại nữa. Bảo em tự lo đi, rồi đi cùng bạn. Thật lòng, tôi cũng thấy mình hơi vô tâm nhưng thiết nghĩ, chắc vợ muốn giữ chân mình nên làm ra vẻ như thế. Sao vợ mình không ốm vào những lúc khác mà cứ nhắm lúc mình đi chơi là ốm.
Thật lòng, tôi cũng thấy mình hơi vô tâm nhưng thiết nghĩ, chắc vợ muốn giữ chân mình nên làm ra vẻ như thế. (ảnh minh họa)
Mấy lần bạn bè gọi điện rủ đi chơi là cô ấy lên cơn sốt. Tôi bồng vợ lên để đưa vào bệnh viện thì cô ấy bám tay vào tường bảo em không đi đâu, em muốn ở nhà, em sợ bệnh viện lắm. Rồi lôi hết lý do này, lý do nọ ra để dọa dẫm tôi. Thiết nghĩ, vợ mình vì biết điểm yếu của mình nên hàn.h h.ạ mình chứ có ốm đau gì cho cam.
Phát hiện tôi biết mánh khóe của mình, vợ đành bày ra chiêu khác. Hôm ấy, bạn bè rủ đi xem trận tứ kết bóng đá gay go, ác liệt mà chúng tôi đã lên kế hoạch từ tuần trước. Thế rồi vì sợ chồng đi về khuya, vợ tôi không hiểu vác ở đâu về chai rượu, rồi lăn ra ăn vạ. Uống cho bao nhiêu là rượu rồi nằm vật ra giường, vợ tôi nôn thốc, nôn tháo. Thế là một thằng chồng như tôi đành ngậm ngùi làm thân ô sin cho vợ. Chả lẽ trong lúc vợ bị say khướt như thế mà tôi lại b.ỏ v.ợ ở nhà một mình, không ai chăm sóc. Tôi đành gọi điện đến xin khất bạn lần sau và tất nhiên là tôi bị ăn một trận chử.i xấu mặt.
Bạn bè bảo tôi là thằng nhu nhược rồi nhát gan này nọ nhưng tôi vẫn cam chịu. Tôi đâu có nhu nhược nhưng cảnh hai vợ chồng son khiến tôi không thể không làm thế. Tôi không thể vô tâm mà bỏ cô ấy ở nhà một mình được. Một thằng đàn ông có trách nhiệm như tôi không cho phép mình làm điều đó.
Bạn bè bảo tôi là thằng nhu nhược rồi nhát gan này nọ nhưng tôi vẫn cam chịu.
(ảnh minh họa)
Thật lòng nhiều lúc, tôi cũng đau đầu lắm vì tính nũng nịu của vợ. Tôi muốn quát vào mặt cô ấy nhưng lại không làm được vì nghĩ lại quãng thời gian qua, cô ấy đã chăm sóc cho tôi rất nhiều. Đôi lúc tính trẻ con của cô ấy cũng có những điểm đáng yêu biết bao.
Sắp trận bán kết bóng đá, tôi nài nỉ vợ cách đó hàng tuần để hôm đó mong vợ đừng ốm, đừng uống rượu. Nếu thế, tôi có thể thong thả mà đi cùng bạn bè. Cô ấy cũng gật đầu đống ý, chấp nhận cho tôi đi nhưng xong trận phải về ngay. Nghĩ lại mới thấy, đùng là đàn bà ưa những lời ngon ngọt, nếu dùng bạo lực thì chẳng ăn thua lại bị mang tiếng là vũ phu.
Tôi đã nghĩ ra một kế để "trị" vợ.
Theo Bưu Điện Việt Nam