Còn những điều tốt đẹp hơn sự ảo tưởng
Cô gái ấy trò chuyện qua điện thoại trong tiếng nức nở. Câu chuyện lộn xộn giữa quá khứ và hiện tại được Thanh Tâm sắp xếp lại như thế này.
Họ sinh ra, lớn lên ở mảnh đất miền Trung cằn cỗi, nghèo xác xơ. Nhưng họ đã có một tuổi thơ trong trẻo tuyệt vời. Cả hai lớn lên cùng những kỷ niệm thời cắp sách đến trường, cũng có những ngày rủ nhau trốn học trèo me, hái ổi, cũng có những buổi tắm sông, dìm nhau đến sặc nước. Bởi thế, cô là gái nhưng đen nhẻm đen nhèm chẳng khác gì anh. Họ còn giống nhau bởi cả hai cùng thông minh, học giỏi. Đôi bạn chia tay nhau khi cô thi đỗ đại học trong nước, còn anh kiếm được một xuất học bổng đi du học nước ngoài. Tin vui của anh lại là nỗi buồn của cô. Cô quá quen với cuộc sống luôn có anh bên cạnh, họ đã san sẻ với nhau mọi niềm vui, nỗi buồn. Nghĩ đến cảnh xa nhau biền biệt mấy năm trời, cô khóc như mưa, như gió. Anh phải vỗ về, an ủi cô rất lâu. Cuối cùng, anh ôm xiết lấy cô dặn dò “Chờ anh nhé, vợ của anh”, thì cô càng khóc to hơn vì thấy tương lai càng kinh hoàng hơn.
Nhưng, mọi sự không đến nỗi như cô tưởng tượng vì phương tiện liên lạc quá dễ dàng khiến ngày nào cô cũng thấy như được gần anh. Cô vẫn chia sẻ với anh mọi nỗi niềm, anh vẫn đưa ra cho cô những lời khuyên chí lý ngay lúc cô cần nhất. Cô đã thấy mình không còn sợ hãi khi nghĩ đến thời gian và không gian nữa. Cho đến năm thứ 3 thì thư từ, điện thoại của anh cứ thưa dần. Mới đầu anh nói anh bận học, cô thông cảm với anh. Sau này anh im lặng hoàn toàn thì cô lờ mờ nhận ra dấu hiệu của sự đổ vỡ đã rõ ràng. Cô im lặng chịu đựng cho đến ngày anh về nước… Cô không tin ở tai mình khi nghe anh thú nhận rằng do không kiềm chế được, anh đã quan hệ với một cô bạn học và họ đã có một đứa con. Hai người sống không có hôn thú bởi họ giấu cả hai bên gia đình. Cuộc sống đó không kéo dài được lâu vì cơm không lành, canh chẳng ngọt và họ đã chia tay nhau. Anh cầu xin cô tha thứ vì sự lầm lỡ nơi đất khách, quê người. Anh khẳng định rằng càng ngày anh càng thấy rằng chỉ có cô mới là người anh có tình sâu, nghĩa nặng và thật sự hạnh phúc.
Nghe xong câu chuyện, cô bàng hoàng và ghê tởm anh. Cô và anh yêu nhau đến thế mà chưa bao giờ họ đụng chạm đến chuyện quan hệ thân xác, bởi cả hai đều muốn giữ gìn cho nhau. Vậy mà anh đã phản bội cô cả về tâm hồn lẫn thể xác. Song, nhìn anh thảm hại, tiều tụy, cô lại thương. Đâu rồi chàng trai thông minh, kiêu hãnh, ngang ngạnh ngày xưa? Cô vẫn còn yêu anh lắm nên rất muốn tha thứ cho anh, nhưng cô lại hoang mang mỗi khi cơn ghen bùng lên, cô lại có cảm giác mình không thể sống chung với con người bội bạc ấy được. Và, vì thế, cô cần đến Thanh Tâm.
Cuối cùng, anh ôm xiết lấy cô dặn dò “chờ anh nhé! vợ của anh” (AMH)
Thanh Tâm đã rất mừng khi thấy cô còn giữ được bình tĩnh cho đến giờ phút này. Trong mọi nỗi đau thì nỗi đau bị phản bội là khó chịu đựng nhất. Bởi thế, đã có những cô gái không kiềm chế nổi, làm toáng lên cho bõ hờn hoặc cho tình địch một trận “lên bờ, xuống ruộng”, thậm chí có người tiêu cực lại tìm cách quyên sinh.
Nhưng, cô gái này, do quá yêu và nặng lòng với người yêu mà chưa nghĩ đến những nhân vật liên quan đến 2 người, đó là mẹ con người đàn bà kia. Tuy không có hôn thú nhưng họ đã có cuộc hôn nhân trên thực tế và lý do họ chia tay rất phổ biến: “Cơm không lành, canh chẳng ngọt!” Liệu đó có phải là lý do đến mức phải chia tay ngay cả khi giữa họ có một đứa con chung không? Họ đã giải quyết thực sự ổn thỏa chưa hay đến một ngày nào đó, mẹ con người phụ nữ kia xuất hiện đòi chồng, đòi cha thì sao? Vì thế Thanh Tâm khuyên cô gái nên bình tĩnh chờ cho tình cảm lắng xuống để tìm hiểu thực hư câu chuyện ra sao, nếu cần thì hãy gặp người phụ nữ kia, nghe chính chị ấy giãi bày để không có gì có thể hiểu lầm giữa 3 người cả. Khi đó có quyết định chuyện trăm năm cũng chưa muộn.
Video đang HOT
“Cô ơi, làm sao cháu quên được anh khi những kỷ niệm còn đầy ắp? Cháu phải sống thế nào khi luôn nhớ về anh? Cháu có yêu được ai khác nữa không? Hãy giúp cháu nhìn nhận rõ tình cảm của mình…” Cô gái chưa đến 20 tuổi mở đầu cuộc tâm sự với Thanh Tâm bằng một loạt câu hỏi như vậy. Rõ ràng cô ấy đang rất bối rối khi mọi chuyện trở nên bế tắc. “Hôm đó, cháu lên thành phố để ôn thi đại học. Sau một ngày mệt mỏi, cháu đang đi dạo trong sân trường thì gặp anh khi cả 2 cùng có ý định ngồi xuống chiếc ghế đá.
Cháu định bỏ đi thì anh gọi lại. Lúc đầu cháu còn gượng gạo, sau đó thì trò chuyện rất vui. Cháu vô tư hỏi về anh, về nghề nghiệp của anh, về thành phố này. Anh không e ngại kể chuyện và còn pha trò nữa. Bất ngờ trời đổ mưa, 2 chúng cháu chạy vào một mái hiên của lớp học tránh mưa. Không biết vô tình hay hữu ý, anh đứng sát vào cháu khiến cháu rất ngượng. Trời tạnh mưa, anh xin cháu địa chỉ và số điện thoại rồi 2 đứa chia tay. Từ đó, cứ cuối tuần anh đến trường đón cháu đi ăn, đi dạo. Không biết có phải do phân tán tư tưởng không mà cháu thi trượt đại học, lại trở về quê đi làm. Ngày nào chúng cháu cũng lên mạng chát với nhau. Cháu đã khóc rất nhiều khi phải xa anh. Ba tháng sau, anh về quê thăm cháu. Trời lại mưa. Chúng cháu ngồi trong quá cà phê vắng người. Trong ánh đèn mờ ảo, hai bàn tay cháu và anh đã đan vào nhau. Cháu khen tay anh rất ấm. Lần đầu tiên có một người con trai truyền hơi ấm cho cháu.
Lần gặp sau đó, anh đã ôm cháu vào lòng và hôn cháu. Cháu bị bất ngờ nên đẩy anh ra nhưng anh cứ ôm chặt cháu vào lòng. Tối đó, trên đường về, anh có vẻ buồn. Và, anh không liên lạc với cháu nữa. Cháu chủ động gọi điện thì anh tỏ ra lạnh nhạt, hời hợt, mệt mỏi. Cháu luôn khắc khoải chờ điện thoại của anh. Đến khi không thể chờ hơn được nữa, cháu gọi cho anh thì mới biết anh đã chuyển chỗ làm và không cho cháu địa chỉ mới của anh. Anh đã đi thật rồi sao? Tại sao anh không liên lạc với cháu? Làm sao anh có thể quên mọi chuyện nhanh như thế? Chắc anh đang giấu diếm cháu một điều gì đấy?…”. Cô bé này đã ngộ nhận rằng đây đã là một tình yêu. Cuộc gặp gỡ của họ thật lãng mạn nhưng ngắn ngủi và chưa đủ sâu sắc cũng như chưa có những yếu tố để tạo nên một câu chuyện tình yêu. Cả hai bên đều chưa hiểu gì về nhau. Chưa có lời tỏ tình, chưa có câu hẹn ước và nhân vật chính thì biến mất tăm sau khi có vẻ muốn “vượt rào” mà không được.
Anh chàng có vẻ muốn chấm dứt câu chuyện, thế mà cô bé vẫn muốn chờ đợi đến mức sẵn sàng chạy theo cái tình ảo chớp nhoáng ấy. Người khôn ngoan sẽ không làm như vậy. Song, cô bé chưa đủ trưởng thành nên Thanh Tâm khuyên cô bé nên trấn tĩnh lại chờ thời gian. Hãy giữ câu chuyện này như một kỷ niệm. Thời gian sẽ cho cô bé thấy rằng hiện thực còn nhiều điều tốt đẹp hơn sự ảo tưởng và tất cả còn đang ở phía trước.
Theo PNVN
Không còn trong trắng thì em lấy ai?
Em yêu anh ấy, trao trọn tất cả, giờ anh ấy bỏ em thì em còn lấy ai được nữa?
Em chào chị Thanh Bình!
Em đang gặp chuyện bế tắc trong tình cảm, em mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 23 tuổi, còn là một sinh viên năm cuối trường cao đẳng. Em là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học. Còn anh thì đã 31 tuổi rồi. Snh đã đi làm và có công việc ổn định. Em với anh quen nhau đã gần 2 năm và em cũng đã trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái.
Em rất yêu anh còn về anh có yêu em hay không em cũng không biết nữa. Quen nhau được 1 năm thì anh nói lời chia tay với em. Em nói nếu cho em biết lý do thì em sẽ đồng ý chia tay. Anh thú nhận rằng anh đã có con với người phụ nữkhác. Điều đó gần đây anh mới biết. Anh và chị đó đã yêu nhau 3 năm, rồi chị đó bỏ đi lấy chồng nhưng vẫn có con với anh. Giờ anh muốn nhận lại đứa con của mình. Nhưng rồi anh từ bỏ ý định đó, chúng em vẫn tiếp tục yêu nhau.
Cho đến gần đây em mới phát hiện ra một sự thật mà đối với em thế giới như sụp đổ. Em vô tình biết được anh và một người con gái khác đã yêu nhau 10 năm. Họ vẫn thường xuyên đi lại nhà nhau. Người trong nhà anh đều muốn cưới năm nay hay người họ tổ chức đám cưới. Trong khi đó, chuyện yêu em chưa được ai biết cả. Em cũng phát hiện ra nhiều điều anh toàn nói dối em.
Em yêu anh, trao tất cả cho anh nhưng cuối cùng anh phản bội em (Ảnh minh họa)
Giờ em và anh đã chia tay nhau rồi vì em nghĩ em vẫn còn trẻ, thời gian của em còn nhiều, anh ấy không xứng đáng với tình yêu của em. Nhưng chị ơi em đã không còn là con gái nữa rồi làm sao sau nay em có thể đối diện với người chồng sau này của em đây chị? Em mong chị hãy cho em lời khuyên làm sao để em quên được anh đây? Và em thật sự chúc phúc cho họ chị à. Em chào chị em rất mong chị cho em một lời khuyên để quãng đường sau này của em có thể đi tiếp và không phải bận tâm về chuyện này nữa. Em xin chân thành cảm ơn ạ! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ, không biết làm sao để quên người yêu cũ, một kẻ phụ bạc nhưng em khó quên vì nặng lòng yêu quá.
Có rất nhiều cô gái rơi vào hoàn cảnh giống như em, cùng chịu chung nỗi đau như em đang phải trải qua. Tình yêu mang tới hạnh phúc nhưng cũng không ít khổ đau khi yêu phải những người đàn ông tồi như vậy. Em nhận thức được vấn đề, em biết anh ta không xứng đáng, em biết em cần phải quên đi con người đó nhưng em lại không thể nào quên được. Thực ra, khi em đã hiểu những điều đó, chỉ cần có thời gian, em sẽ quên đi thôi.
Xã hội luôn có những người đàn ông hiểu biết và bao dung, họ sẽ trân trọng chính con người em chứ không phải chuyện em "còn" hay "mất". (Ảnh minh họa)
Rõ ràng anh ta không đáng để em nhớ, không đáng để em buồn và đau khổ. Em đã hiểu điều đó thì dần dần em sẽ nguôi ngoai nỗi đau này. Chuyện tổn thương nào rồi cũng qua đi mà thôi dù có thể nó lớn lao tới mức nào đi chăng nữa.
Em hãy ở bên những người thân, người bạn bè của em vì họ sẽ là những người giúp em nhanh chon quên đi cú sốc này. Em cũng đừng quá nặng lòng chuyện em không còn trong trắng. Xã hội luôn có những người đàn ông hiểu biết và bao dung, họ sẽ trân trọng chính con người em chứ không phải chuyện em "còn" hay "mất". Hãy mạnh mẽ lên em nhé, hạnh phúc rồi sẽ đến với những người biết sống tốt và trân trọng tình yêu.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
"Em quá nhàm chán" Nếu như không đi tới tận cùng sự thật, có lẽ Thúy đã tha thứ được cho chồng... Nằm trong đêm, Thúy nghe rõ tiếng thở đều đều của chồng. Dù biết chồng đã cố gắng kiềm chế nhưng Thúy biết chồng mình chưa ngủ. Đã bao đêm rồi, cuộc sống của vợ chồng Thúy như thế nào? Từ bao giờ cặp vợ...