Còn nặng lòng với tình cũ dù tôi là người buông tay trước
Tôi không tiếc nuối nhưng buồn đến nao lòng, mua rượu về uống một mình rồi khóc, trong lòng thật khó chịu.
Hình ảnh minh họa
Tôi 25 tuổi, vài ngày nữa là tình cũ của tôi, người từng bên tôi 5 năm từ lúc còn là những cô cậu sinh viên nghèo, sẽ đi lấy vợ. Chúng tôi cùng gặp nhau khi tôi còn học năm thứ hai, anh mới ra trường. Anh sống trong gia đình phức tạp, không giàu, cũng không có tầm nhìn xa nên ra trường 2 năm vẫn chỉ làm việc với mức lương tháng 4 triệu. Anh ham chơi, thích rượu chè tụ tập, mỗi lần uống là say, nói năng không kiểm soát. Tôi ở bên can ngăn anh, mua sách cho anh đọc, tìm việc cho anh, mong muốn anh sẽ thay đổi tư duy, biết lo lắng hơn để cùng xây dựng tương lai vì hai đứa đều xa quê. Vậy mà anh mãi không chịu thay đổi dù rất yêu tôi, vẫn rượu chè. Gia đình anh nghĩ vì tôi mà anh không thể phát triển được, chị em anh rất ghê gớm, nhiều lần xúc phạm tôi.
Rồi khi tôi ra trường, dường như anh cảm thấy chỉ ở bên tôi là đủ, không biết làm như thế nào. Tôi đề nghị dừng lại để hai đứa xác định mọi chuyện. Một năm sau đó là những ngày tháng 2 đứa sống trong đau khổ, tôi ra trường, tìm việc, mới đi làm, vất vả, tự lập một mình, có những lúc 2 đứa tìm đến nhau, ôm nhau khóc trong căn phòng trọ chật hẹp rồi tôi lại gạt nước mắt, cố mạnh mẽ không dám yếu đuối quay lại, sợ mọi chuyện lại như cũ. Anh rất yêu tôi, đó là điều tôi có thể chắc chắn và cũng là điểm sáng duy nhất khiến tôi quay trở về bên anh.
Sau một năm tôi có việc làm lương khá, anh cũng chập chững bắt đầu vào làm ngân hàng, chúng tôi quay về bên nhau. Tưởng mọi chuyện sẽ có một kết thúc đẹp, ai cũng mừng cho chúng tôi thì anh bắt đầu thay đổi. Quay trở về bên nhau, tôi muốn xác định tương lai để xây dựng gia đình, chấp nhận rằng cả hai vẫn nghèo, chưa có nhà, chấp nhận những tính xấu của anh, tôi còn về quê anh ra mắt bố mẹ; trước đó chỉ có anh lên nhà tôi vì 2 đứa cùng quê nhưng khác huyện. Tôi thực sự yêu anh, còn đề nghị bắt đầu sống chung để có thể chăm lo cho anh và tiết kiệm tiền cho cả hai.
Anh đi làm có tiền, thêm nhiều mối quan hệ mới, tình yêu không còn như trước, anh thường xuyên nói dối, chỉ thích đi với người cùng cơ quan. Anh để tôi chờ đợi cùng chiếc bánh sinh nhật và quà tôi đã kỳ công chuẩn bị, nói dối là ở lại cơ quan làm hồ sơ. Anh không muốn công khai tôi vì nói sợ sếp đánh giá. Tôi stress công việc, muốn hai đứa nghỉ ngơi đi chơi vài ngày, anh lại lấy lý do hết tiền, không có thời gian, dù vẫn đi du lịch cùng đồng nghiệp. Em gái anh nhắn tin khuyên tôi bỏ anh, bảo anh vẫn rượu chè, lấy vào chỉ có tôi khổ. Dần dà, tôi mệt mỏi và mất niềm tin. Điều cuối cùng để giữ chúng tôi lại với nhau là tình yêu và niềm tin, giờ đã không còn. Giữa hai người phải có một người mạnh mẽ và vô tình hơn, tôi biết dù anh có thay đổi đến đâu cũng chẳng bao giờ chia tay nổi tôi, nên tôi đã nhận phần ác về mình, buông tay ra đi.
Anh níu kéo, say rượu, gọi bố mẹ tôi trách tôi. Mỗi lần say là anh lại gọi tôi, trách tôi, lúc nói quá yêu tôi không yêu ai khác, lúc lại bảo không cần tôi vì giờ đã có thành tựu rồi. Vài tháng sau tôi phát hiện anh có người yêu, không biết bắt đầu từ bao giờ, anh vẫn gọi cho tôi lúc say, nói yêu tôi, dày vò tôi. Tôi không dám chặn liên lạc vì sợ anh say không gọi được tôi sẽ gọi bố mẹ tôi; chỉ xin anh một điều hãy để tôi có người yêu hay lấy chồng rồi anh hẵng cưới.
Anh có người yêu nhưng cứ say là lại tìm tới tôi, nhờ người nói tôi, bảo tôi ác độc đến tận gần ngày cưới. Vậy mà giờ chưa được một năm anh đã báo tin vui, cô dâu là đồng nghiệp, được mọi người mai mối vun vén. Tôi không tiếc nuối nhưng buồn đến nao lòng. Tôi mua rượu về uống một mình rồi khóc, cảm thấy trong lòng thật khó chịu nhưng không ai hiểu, ai cũng nghĩ tôi mới là người vứt bỏ anh ra đi.
Video đang HOT
Tôi cũng không hiểu sao mình lại trở nên mất lý trí như vậy, giờ tôi mới nhận ra mình yếu đuối hơn vẫn tưởng. Lên công ty tôi vẫn vui vẻ nhưng thi thoảng nước mắt lại tự rơi, tôi tìm niềm vui qua sở thích rồi nhiều lúc lại yếu đuối một cách đáng ghét. Giá như có ai đó hiểu rằng tôi đã đau như thế nào suốt ngần ấy thời gian. Nhìn anh chia sẻ hạnh phúc trên mạng, tôi cũng muốn trở thành người cao thượng, chúc anh hạnh phúc nhưng dường như là quá khó. Tôi chỉ muốn nói ra với những người xa lạ cho nhẹ lòng rồi sẽ trở lại mạnh mẽ như xưa, chỉ là đôi khi lựa chọn mạnh mẽ cũng là một lựa chọn đầy đau đớn.
Nhung
Theo vnexpress.net
Nói thật đi, lý do tới giờ bạn vẫn một thân một mình là gì?
Vì không tìm được đối tượng tiềm năng, vì mất niềm tin vào tình yêu hay đơn giản vì độc thân vui tính lâu thành ra quen rồi... đâu mới là lý do tới giờ bạn vẫn nằm trong hội FA vậy?
Người ta có câu "Tình yêu ai bán mà mua, ai cho mà lấy, ai thừa mà xin". Thế nghĩa là sao, nghĩa là nếu trên đời có những người có đôi có cặp, thì ắt có những người chỉ một thân một mình mà thôi. Điều này hoàn toàn dễ hiểu và chẳng có gì kì lạ, vậy thì tại sao mọi người lại cứ thích đặt hoài mấy câu hỏi kinh điển kiểu"Sao giờ vẫn ế thế?"/ "Sao giờ vẫn một mình?"/ "Sao giờ vẫn độc thân?"... dành cho hội FA vậy?
Đừng tò mò nữa, ai cũng có lý do riêng của bản thân để giải thích cho việc nhất quyết không hẹn hò với một ai. Chẳng hạn như không yêu để có một trái tim khỏe mạnh, không yêu vì chán yêu rồi hay đơn giản là không yêu vì chẳng có ai thèm yêu, thế thôi!
Một mình nuôi thân còn chưa xong, thôi thì quyết định không yêu, khỏi làm khổ thêm người khác
Khi bạn là một tín đồ của việc học hành thì yêu đương gì cũng xếp sau hết nhé. Chỉ có kiến thức là chân ái thôi!
Dành cả thanh xuân để yêu ai đó có thể rất lãng mạn với một số người nhưng với hội sinh ra với mục đích "ăn cả thế giới" thì không nhé
Một trái tim bị tổn thương luôn cần rất nhiều thời gian để hàn gắn. Có đôi khi, chúng ta cũng cần để cảm xúc của mình được nghỉ ngơi nữa
Hãy in câu này thật to và dán ngay đầu giường để hôm nào thức dậy cũng có thể đọc được: "Những năm 20 tuổi là để thoát nghèo, thoát khổ chứ không phải để thoát ế"!
Có người yêu cũng vui đấy, có người quan tâm này, có người chia sẻ này nhưng nếu bạn đã đủ mạnh mẽ và tin rằng một mình vẫn ổn, vậy thì yên tâm mà FA đi!
Tình yêu chỉ là một phần của cuộc sống và đôi khi, không có nó thì cũng chẳng sao hết, tự bạn vẫn đủ khả năng xoay xở với mọi việc
Trời đất bao la, Đại học là quan trọng nhất, người yêu người đương gì cũng gạt sang một bên hết
Tình yêu vốn là một thứ rất khó nắm bắt, duy trì nó thậm chí còn khó hơn. Nếu yêu một người mà lúc nào cũng phải nơm nớp lo sợ thì thà rằng không yêu ngay từ đầu
Con gái, hãy cứ tự tin là chính mình, yêu thương bản thân mình, rồi một ngày nào đó, người xứng đáng với bạn chắc chắn sẽ xuất hiện!
Theo Trí thức trẻ
Đang yêu tôi tự nhiên anh đăng ảnh cưới với người con gái khác Tôi và anh đang quen nhau, tự nhiên hôm nay thấy anh đăng ảnh cưới với cô gái khác. Tôi thật sự không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Tôi đã nói chuyện với anh, anh nhận là đã lừa dối, cô gái kia mới là người quan trọng hơn với anh, vì thế anh làm đám cưới với cô ấy....