Con ly hôn, hai bà sui đau đáu nỗi buồn ‘đứt gãy’
Mặc mẹ hết lời khuyên can, con gái chị vẫn khăng khăng sẽ ly hôn chồng. Đứa nào cũng đội cái tôi to tướng trên đầu, cùng một thái độ dứt khoát như nhau. Tòa đã hòa giải vài ba lần nhưng không thành.
Mấy đêm liền, chị không ngủ được. Nhắm mắt là nghĩ đến con, nghĩ đến cuộc hôn nhân của chúng. Nhớ cái ngày hai đứa nó đưa nhau về xin chị cho làm đám cưới vì không thể sống thiếu nhau, nhớ cái giây phút nó xúng xính váy cưới bước lên xe hoa, nhớ cái nắm tay thật chặt của chị sui khi làm lễ, nhớ cái ngày nó sinh đứa con đầu lòng, bà nội bà ngoại “tranh nhau” bế cháu…
Hai vợ chồng đều khăng khăng ly hôn. Đôi bà mẹ bất lực nhìn nhau. Hình minh họa
Chị sui cũng đau lòng và khổ tâm không kém gì chị nên tìm cách khuyên giải, hàn gắn cho hai đứa. Chị gọi con trai vào phòng chuyện trò, rồi lại rủ con dâu đi cà phê tỉ tê, thủ thỉ mong nó suy nghĩ cho kỹ. Chị mất bao công sức mà chẳng thay đổi được gì, khi đứa nào cũng đội cái tôi to tướng trên đầu, nhưng lại có cùng một thái độ dứt khoát như nhau. Tòa cũng đã hòa giải vài ba lần nhưng không thành.
Video đang HOT
Ly hôn xong, hai đứa nó buồn mất một thời gian, nhưng cũng chỉ tính bằng tháng, rồi mỗi đứa lại tự tìm cho mình những niềm vui riêng. Chỉ có hai bà mẹ là cứ đau đáu với sự đứt gãy của chúng.
Chị tiếc cho con gái chị khi để mất một bà mẹ chồng tốt bụng và thật lòng thương con dâu. Chị tiếc cho mình không giữ được tình thông gia trọn vẹn từ đầu đến cuối.
Với chị, chị sui không chỉ là mẹ chồng của con gái mình, mà còn là một người bạn chân tình chị có được nhờ cuộc hôn nhân của con gái. Còn nhớ, khi con gái chị sinh con được vài tuần, mẹ ốm, con sốt, chị và chị sui cùng nhau chăm. Thằng bé quấy khóc, đêm bắt bế rong, dù đã thống nhất người này ngủ trước rồi thức bế cháu thay cho người kia, nhưng rốt cuộc là cả hai cùng thức vì chẳng ai ngủ được. Những lần hai đứa nó giận nhau, con gái chị giấu tiệt nhưng chị sui bí mật gọi điện kể hết rồi cùng “bàn mưu tính kế” để hai đứa nó làm lành với nhau.
Từ ngày hai đứa ly hôn, chị chưa qua nhà chị sui nhưng vẫn giữ liên lạc. Gọi điện cho nhau có khi chỉ là để hỏi thăm sức khỏe hay mách với nhau vài bài thuốc quý mới tìm ra.
Hôm rồi chị ghé thăm chị sui cũng là muốn trút bỏ những điều đang nặng trĩu trong lòng mình: chị rất biết ơn chị sui vì những năm tháng chung sống đã yêu thương và bao dung với con gái chị. Chị tiếc cuộc hôn nhân mà hai đứa nó đã bắt đầu bằng tình yêu.
Tháng ngày trôi qua, chị sui vẫn đau đáu với sự đứt gãy của con. Hình minh họa.
Chị vẫn nghĩ nếu con gái chị chín chắn, nhẫn nhịn và biết lắng nghe hơn thì có thể cuộc hôn nhân sáu năm của nó không kết thúc bằng một phiên tòa. Là mẹ, chị muốn xin lỗi chị sui thay nó nhưng không biết mở lời từ đâu.
Chẳng biết vô tình hay hữu ý mà chị sui lại đem chuyện đời mình ra kể: “Hồi xưa, có lần giận chồng, tôi ôm quần áo về nhà bố mẹ định ở nhờ mấy hôm nhưng ông cụ không cho, bắt quay về xin lỗi bố mẹ chồng vì đã hành động thiếu suy nghĩ. Hôm sau, cụ cũng gọi con rể về “chỉ giáo” cho một bài dài. Từ bận ấy, khi xảy ra chuyện gì, hai vợ chồng đều phải nghĩ tới nghĩ lui rồi mới quyết, nghĩ cho mình thì ít mà cho bố mẹ, em út, những người xung quanh thì nhiều. Bọn trẻ bây giờ nhiều đứa không như thế nhưng cũng chẳng trách chúng được bà ạ”. Mắt chị rưng rưng nước.
Chị sui nhìn thấy vội nắm lấy tay chị thật chặt hệt như sáu năm về trước: “Dù hai đứa nó không còn là vợ chồng nữa nhưng chúng ta vẫn mãi là bà nội, bà ngoại của thằng cu Ben và nhất định hè năm sau phải đi du lịch cùng nhau một chuyến”.
Thu Hoàn
Theo Báo Phụ nữ
Vun vén tình thân
Bỗng một ngày nào đó, tôi nhận ra mình có vài khoảng trắng trong ký ức, như là bị ai đó xóa sạch rồi ghi đè lên đó những dữ liệu lộn xộn và vụn vặt khác.
Cho đến khi vô tình chạm vào một dấu vết nào đó trong thực tại, mới giật mình thức tỉnh, ngơ ngác hỏi: liệu đây có phải ký ức của mình không? Sao trước giờ mình chưa từng nghĩ gì về nó?
Hôm qua dọn tủ, tôi tìm thấy một vài bức thư tay. Thư của độc giả gửi cách đây đã gần chục năm, chủ yếu là của các bạn học trong Trường Sĩ quan lục quân và lính đảo. Cuối mỗi bức thư đều ghi "chờ mong hồi âm của bạn". Tôi ngồi thừ ra rất lâu, cố gắng tập trung suy nghĩ, rà soát toàn bộ ký ức, nhưng tuyệt nhiên không nhớ bất cứ điều gì. Tôi cứ áy náy mãi rằng không biết ngày xưa mình đã hồi âm họ hay chưa. Còn lại số điện thoại, tôi tần ngần có nên bấm số hay không. Chẳng phải vì quá muộn để bắt đầu làm bạn với nhau, đơn giản vì tôi sợ mình sẽ lại bận rộn. Sẽ lại lãng quên họ như chưa từng quen biết, chưa từng có những phút giây áy náy này. Mất ký ức là căn bệnh mà chúng ta không kiểm soát được. Nó mơ hồ như màn sương, lặng lẽ và ngấm ngầm bao phủ.
Thỉnh thoảng tôi bị khựng lại khi bắt gặp một cảm giác thân quen nào đó. Một mùi hương cũ, sắc màu cũ, âm thanh cũ, xúc cảm cũ. Vụt đến rồi vụt đi. Bỏ lại mình chênh chao cố đuổi bắt ở thực tại và kiếm tìm trong ký ức nhưng đều không thấy được gì. Nhiều khi hụt hẫng, uất ức đến phát khóc. Đó chính là lúc mình nhận ra đã mài mòn, hao hụt ký ức. Nói đúng hơn là ký ức đã rơi rụng đâu đó. Thứ gì mình mất đi trở thành thứ đáng quý vô cùng. Lòng chỉ mong đi qua con đường ấy, ngắm nhìn cảnh vật ấy để mong gợi lại cảm xúc cũ.
Tôi bận. Tôi tham công tiếc việc. Tôi ghét khoảng thời gian bị chôn vùi trong quán xá, nói những câu chuyện vô nghĩa. Trong khi bao nhiêu công việc đang chờ mình hoàn thành. Bao nhiêu kế hoạch chi tiêu thôi thúc mình kiếm tiền. Và vì thế, tôi đã nợ mọi người rất nhiều cuộc hẹn. Thỉnh thoảng thấy ân hận vì điều đó. Thấy thương bạn bè mình. Tôi biết họ bao dung nhưng vô tình sự bận bịu khiến tôi xa rời họ. Cũng có khi đánh mất họ. Bởi mối quan hệ nào cũng cần phải vun vén và chăm chút thường xuyên. Nếu không thì cái cây tình bạn, tình yêu ấy sẽ chết.
Thành phố bao bọc tôi suốt mười năm bởi những mối quan hệ ấm áp tình người. Đôi khi có người cũng làm tôi đau bởi quá nhiều toan tính. Cuộc đời nhiều khi cứ thích tréo ngoe. Người mà mình dồn tất cả yêu thương, công sức và tiền bạc, không tiếc điều gì thì họ lại sẵn sàng làm tổn thương mình. Còn người mà mình qua lại thưa thớt, hời hợt thì có khi lại thương mình hết sức.
Đã có lúc ngơ ngác nhớ những ân cần cũ. Đã có lúc cô đơn mà bật khóc. Đã có lúc nuối tiếc vì mình từng hờ hững...
VŨ THỊ HUYỀN TRANG
Theo sggp.org.vn
Đàn ông ngoại tình sẽ gặp người đàn bà lẳng lơ Những gã đàn ông ngoại tình luôn luôn là những kẻ nông cạn và suy nghĩ thiển cận. Anh sẽ có được gì từ người đàn bà lẳng lơ đó? Chuyện đàn ông ngoại tình ở xã hội bây giờ chẳng phải là chuyện hiếm. Trên báo, trên mạng xã hội vẫn thường thấy cảnh nhiều phụ nữ hùng hổ đánh ghen, quay...