Con gái khôn thì đừng lấy chồng xa…
Con gái à, hãy nhớ khi mà cuộc sống có khắc nghiệt, nhấn ta xuống đáy bùn đen thì cũng chỉ có mình cha mẹ là người níu ta quay trở lại, vực ta đứng lên, đó là điều chắc chắn. Vậy nên, là con gái, tốt nhất không nên lấy chồng xa.
Sinh ra con gái đôi lúc cũng là điều thiệt thòi cho cha mẹ bởi nuôi con gái lớn cực kỳ vất vả, đến lúc lấy chồng lại thành “con người ta”… Lúc con bé bố mẹ là người chăm lo cho từng miếng ăn giấc ngủ. Lớn lên biết quan tâm bố mẹ thì đi học xa nhà , lúc trưởng thành thì lấy chồng. Nếu lấy chồng gần còn mong đỡ đần cho cha mẹ, chứ lấy chồng xa chẳng khác gì cha mẹ mất con. Để rồi những ngày nghỉ, lễ tết người người về nhà, nhà nhà về thăm cha mẹ đẻ còn mình lẻ loi với chiều tà vắng bóng, buồn đến tan nát cõi lòng…
Thế nhưng khi còn trẻ mấy ai hiểu được điều đó. Khi còn trẻ, con gái chỉ nghĩ rằng phải lấy được người mình yêu thì dù khó khăn, gian khổ như thế nào cũng sẽ vượt qua được. Huống hồ bây giờ, với sự phát triển của phương tiện giao thông, muốn về thăm nhà thì chỉ cần có tiền là được, mấy trăm cây số chứ cả nghìn cây số cũng có là gì?
Cô bạn của tôi cũng vậy. Cô ấy từng mạnh miệng nói rằng: “Nhất định phải lấy được người mình yêu thì mới có hạnh phúc”. Cô bảo: “Mình không quan tâm gia đình anh ấy ở đâu, xa hay gần. Mình chỉ cần hợp nhau là được”. Và cô bạn tôi cũng quyết định đi theo tiếng gọi của trái tim, quyết lấy bằng được người mình yêu.
Ngày cô đưa người bạn trai về nhà giới thiệu, cha mẹ cô không chấp nhận bởi nhà cô và anh cách nhau 200km. Cha mẹ cô đã dùng mọi cách để khuyên bảo, rồi cả quản thúc cô để cho cô và anh không gặp nhau. Nhưng trò đời, cha mẹ càng ngăn cản, càng không muốn con cái làm điều này điều kia thì con cái thường làm ngược lại.
Mặc cha mẹ ngăn cản, cô bỏ nhà đi theo anh. Mấy tháng sau cô quay về nhà thì cái bụng đã to kềnh. Cha mẹ đành chấp nhận, đồng ý cho cô lấy anh. Ngày cưới, mẹ cô khóc, bố cô rơm rớm nước mắt dù là người đàn ông mạnh mẽ, cứng rắn, ít khi thể hiện tình cảm. Đứa em trai của cô lặng lẽ đứng một góc lau đi những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Video đang HOT
Và từ ngày lấy chồng, nước mắt của cô cũng ngày nhiều hơn. Thời gian đầu, vợ chồng hạnh phúc, cô đã nghĩ rằng quyết định của mình là hoàn toàn đúng đắn. Nhưng dần dần, cô nhận ra mình đang sống ở một nơi văn hóa khác với nơi cô sống rất nhiều, giọng ở đó cô cũng khó nghe. Cô khó làm quen được với môi trường mới. Ngoài chồng ra, cô chẳng biết trò chuyện cùng ai. Nhưng anh ta lại không thể lúc nào cũng kè kè 24/24 bên cô. Anh còn phải đi làm. Cô chân ướt chân ráo về đây chưa tìm được công việc ổn định thì lại chửa đẻ.
Trước anh thương cô, chiều chuộng cô, từ ngày lấy nhau về anh ỷ lại mình đi làm còn cô chỉ có việc ở nhà nên cô phải phục tùng, chiều chuộng anh. Những lúc con ốm đau, quấy khóc anh cũng kệ. Anh coi đó là nghĩa vụ của cô, anh đi kiếm tiền về cho cô là đủ rồi.
Những lúc đó, cô giá như nhà cha mẹ gần ngay đây cô có thể chạy về ôm mẹ mà khóc cho thỏa nỗi lòng hay cha mẹ cũng chăm cháu những hôm cháu ốm đau. Nhưng khi cô nhận ra thì đã muộn.
Bởi vậy, con gái à, nếu lấy chồng nên lấy chồng gần sẽ được gần bố mẹ, được bố mẹ đẻ chăm sóc và cũng có cơ hội chăm sóc lại đấng sinh thành. Đừng để đến khi giông bão ấp đến, đến khi cuộc đời đẩy vào đường cùng mới thấm được niềm hạnh phúc được lấy chồng gần.
Con gái à, hãy nhớ khi mà cả xã hội có thể đẩy ta ra xa hay nhấn ta xuống đáy bùn đen thì cũng chỉ có mình cha mẹ là người níu ta quay trở lại, vực ta đứng lên, đó là điều chắc chắn. Vậy nên, là con gái, tốt nhất không nên lấy chồng xa.
Nguồn Internet
24 tuổi, lấy chồng trẻ chưa biết lo toan cho vợ con, em còn phải sống trong sự hắt hủi của mẹ chồng
Mẹ chồng bảo ở bệnh viện trẻ con khóc nhiều nên đau đầu không ngủ được, bà bỏ về nhà để ngủ.
Bước chân đi lấy chồng từ năm 24 tuổi, em không nghĩ cuộc sống sau khi lấy chồng lại vất vả và khó khăn đến vậy. Lấy một người chồng trẻ, chưa biết lo toan mọi việc. Em còn phải sống trong cảnh hắt hủi của nhà chồng vì bản thân chẳng làm ra tiền.
Trước đây, em từng có một công việc ổn định. Thế nhưng lấy chồng xa, em đành phải gác lại công việc và xin nghỉ. Kết hôn xong em lại có bầu, thành ra chẳng thể xin việc ở quê chồng vì họ không nhận phụ nữ có thai.
Mẹ chồng em là người ham mê vật chất. Thấy con trai phải nuôi vợ, bà xót con nên lúc nào cũng hằn học với em. Mấy tháng thai kỳ, em nghén thèm đủ thứ nhưng chẳng bao giờ dám đòi chồng mua. Đến tháng gần sinh, em đi mua đồ cho con cũng bị mẹ chồng cấm cản. Bà bắt em cho con mặc đồ cũ của con nhà hàng xóm. Em không ngại cho con mặc đồ cũ, nhưng nhìn mấy chiếc áo thủng lỗ chỗ mà mẹ chồng mang về, em lại khóc vì thương con.
Đến tháng gần sinh, em đi mua đồ cho con cũng bị mẹ chồng cấm cản. (Ảnh minh họa)
Sinh đẻ khó khăn, em phải mổ để đảm bảo an toàn cho cả mẹ và con. Đêm đầu tiên sau sinh mổ, em vật lộn với cơn đau vết mổ nhưng vẫn phải ngồi bế con. Mẹ chồng em bảo ở bệnh viện trẻ con khóc nhiều nên đau đầu không ngủ được, bà bỏ về nhà để ngủ. Chồng em cũng vậy, hôm ấy anh đi ăn mừng em sinh con với bạn nên chẳng buồn vào viện ngủ với vợ. Mẹ đẻ ở xa chưa kịp đến, cuối cùng em phải thức bế con cả đêm vì con quấy khóc.
Từ ngày có con, em như rơi vào trạng thái trầm uất. Mỗi lần con em khóc, mẹ chồng lại quát mắng vì em không biết chăm con. Em sinh mổ, sữa chưa về kịp nhưng ăn uống lại không được tẩm bổ. Hôm nào mẹ chồng cũng nấu lạc rang, canh rau ngót cho em ăn. Ăn uống kham khổ như vậy thì làm sao có sữa. Vậy mà mẹ chồng vẫn đổ trách nhiệm lên đầu em và chửi em không xứng đáng làm mẹ.
Có hôm đến giờ ăn cơm thì con em đòi bú. Em cho con bú xong mới xuống bếp để ăn cơm. Mở chiếc lồng bàn ra, em chảy nước mắt vì cơm canh lúc ấy đã gần hết. Bát canh rau ngót chỉ còn lõng bõng nước, đĩa thịt cũng được vài ba miếng. Ngồi ăn vội miếng cơm mà em chan chứa nước mắt. Họ cũng đi lấy chồng, sinh con nhưng được sống sung sướng. Còn em vì lấy chồng xa, lại mang tiếng ăn bám chồng nên ai cũng coi khinh, ngược đãi.
Lúc gọi báo cho bố mẹ, nghe giọng bố mẹ buồn thiu vì đang mong con cháu, em lại thấy thương mình và thương bố mẹ quá.
(Ảnh minh họa)
Đợi mãi mới đến ngày con em đầy tháng. Em đã nói chuyện với chồng để về nhà mẹ đẻ ở 1 tháng. Chồng em đồng ý rồi. Vậy mà sáng nay, khi em chuẩn bị đưa con đi thì mẹ chồng lại la mệt, ốm. Mẹ chồng bảo ốm như vậy, em phải ở lại cơm nước chăm bà, nên chẳng thể nào bế con về nhà ngoại được nữa.
Lúc gọi báo cho bố mẹ, nghe giọng bố mẹ buồn thiu vì đang mong con cháu, em lại thấy thương mình và thương bố mẹ quá. Nếu ngày ấy em không lấy chồng xa và bỏ dở công việc thì bây giờ em sẽ chẳng khổ thế này phải không?
Theo Afamily
Lên thăm con gái đẻ, mẹ đẻ sốc với mâm cơm cữ thông gia nấu cho con dâu ăn Con gái lấy chồng xa chẳng về quê được, mà giờ con lại mới đẻ được hơn tháng. Nhớ và mong gặp cháu ngoại bà Hiền bắt xe hơn 300km ra nhà thông gia thăm cháu. ảnh minh họa Hơn 20 giờ tối mới tới nhà thông gia, bà Hiền đẩy cửa đi vào thì không thấy ai trong nhà. Ngó xuống gian...