Con gái à! Mọi chuyện cứ để đàn ông lo
Cuộc đời mỗi người chỉ cần cầu cho mình được một chút may mắn thôi cũng đủ để thay đổi số phận. Vì thế phụ nữ không cần phải gồng mình lên chống chọi với thế giới đâu. Mọi việc cứ để đàn ông lo.
Người ta nói phụ nữ xinh đẹp bao nhiêu, tài giỏi bao nhiêu cũng không bằng may mắn. Mai là một trong những cô gái may mắn khi tìm được một bến đậu neo thân vững chắc, an toàn. Cô xuất thân từ một gia đình thuần nông, bố mẹ quanh năm chỉ biết bán mặt cho đất bán lưng cho trời.
Cô cũng không xinh đẹp, không đảm đang vậy mà lại lấy được một người chồng tử tế, gia đình gia giáo, công việc ổn định. Ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ Mai, người vui cho Mai cũng có, mà ghen ghét đố kỵ với cô cũng có.
Giá Mai không giàu có, không phải thiên kim tiểu thư nhưng kéo lại được nhan sắc xinh đẹp, hay nước da nõn nà, đảm đang, ăn nói dễ nghe thì đã đành, đằng này nhắc đến cái gì Mai cũng chỉ thuộc dạng chung, không có chút gì nổi bật nhưng cuộc đời Mai lại sung sướng kể từ khi bước chân đi làm dâu.
Chồng Mai làm bác sỹ, anh yêu Mai đơn giản chỉ vì tìm được sự đồng cảm ở Mai, cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc mỗi khi bên Mai. Bản thân anh đã có cuộc sống sung túc, vương giả nên anh không cần một người vợ tài giỏi, không cần vợ giàu có, lại càng không cần một cô vợ quá xinh đẹp. Anh vẫn thường nói với Mai, “‘mọi thứ anh cần chỉ là sự vừa mắt, quá một tí anh không chịu được, &’chói chang’ anh cũng không chịu được…”.
Nhắc đến bố mẹ chồng Mai thì càng khiến người ta phải ngưỡng mộ, ghen tị. Ông bà đã có tuổi, là dân trí thức đã về hưu. Thứ ông bà cần ở một người con dâu là sự ngoan ngoãn, hiếu thảo. Những thứ đó Mai lại có thừa. Được chồng yêu chiều, bố mẹ chồng quan tâm coi như con gái trong nhà Mai ngày càng trở nên xinh đẹp, ăn nói cũng khác nhiều so với trước kia. Thậm chí bạn bè lâu ngày không gặp khó có thể nhận ra Mai.
Từ một cô nàng có nước da bánh mật, đặc sệt nét quê trên mặt, ăn nói, đi đứng suồng sã… nay như được lột xác trở nên trắng trẻo, xinh đẹp, cách ăn nói đi đứng cũng chỉn chu hơn, đúng phong cách của người có tiền. Duy chỉ có điều mà mọi người nhìn thấy rõ rệt ở Mai là cách đối xử của cô với mọi người trở nên điềm đạm, trang trọng hơn rất nhiều.
Video đang HOT
Cũng bởi cuộc sống của Mai đã khác xưa. Cô không còn phải lo lắng nghĩ suy đến chuyện cơm áo gạo tiền, ăn bữa nay đã lo đến bữa mai. Mọi việc trong nhà từ bé đến lớn đã có chồng cô lo, có bố mẹ chồng giúp đỡ. Việc của cô bây giờ chỉ là làm tròn trách nhiệm một người con dâu, coi bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ, coi nhà chồng như nhà đẻ, tôn trọng chồng và sống đức độ như truyền thống gia đình cô bấy lâu. Đó cũng vì cô may mắn nên mới có được một nhà chồng như vậy.
Ngoài kia có biết bao nhiêu người phụ nữ luôn cố gồng mình tỏ ra thông minh, có người lấy chữ nghĩa, học vị, bằng cấp ra chứng tỏ tài giỏi, cũng có người có chút nhan sắc hơn người luôn nghĩ mình là nhất, là trung tâm của vũ trụ… thông minh đó, tài giỏi đó, xinh đẹp đó nhưng chỉ thiếu đi chút may mắn thôi thì cuộc đời cũng đủ để rẽ ngang.
Đâu phải lúc nào phụ nữ tài giỏi, thông minh, xinh đẹp cũng có được cuộc sống êm đềm, hạnh phúc, giàu sang. Người ta nói “càng khôn ngoan lắm càng oan trái nhiều, chữ tài liền với chữ tai một vần…”. Thông minh, xinh đẹp như Thúy Kiều mà cuộc đời cũng bảy nổi ba chìm. Âu cũng chỉ là thiếu đi may mắn mà thôi.
Những người như Mai giống như “chuột sa chĩnh gạo”. Chẳng vì thế mà cô luôn cố gắng giữ gìn hạnh phúc, coi trọng những gì mình có. Cuộc đời mỗi người chỉ cần cầu cho mình được một chút may mắn thôi cũng đủ để thay đổi số phận. Vì thế phụ nữ không cần phải gồng mình lên chống chọi với thế giới đâu. Mọi việc cứ để đàn ông lo.
Theo Blogtamsu
Từ bỏ công việc yêu thích chỉ vì muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình
Dù yêu đến mấy nhưng đứng trước sự lựa chọn giữa hạnh phúc gia đình và niềm đam mê với công việc Hằng vẫn thấy khó khăn quá để đưa ra được quyết định.
Hằng và Thịnh quen nhau từ thủa còn để chỏm, hai người là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau. Hai gia đình thân thiết, cả hai đã từng được hai ông bố hứa sau này sẽ gả con cho nhau, làm thông gia với nhau. Lúc đó còn quá nhỏ để cả Hằng và Thịnh hiểu được hứa hôn là gì, thông gia là gì?
Gia đình Hằng làm kinh doanh lại giàu có nên từ khi Hằng còn nhỏ xíu đã được bố mẹ cưng chiều, mua sắm cho đủ thứ đồ đẹp, được ăn ngọn, mặc diện, so với chúng bạn Hằng thuộc đẳng cấp khác. Còn gia đình Thịnh chỉ làm viên chức nhỏ ở quê, bố Thịnh là công an viên của xã, mẹ Thịnh ở nhà bán tạp hóa nhỏ.
Từ bé Hằng luôn ghen tị với Thịnh vì Thịnh được bố mẹ cho đi chơi nhiều, muốn ăn thứ gì cũng được, còn Hằng lúc nào cũng chỉ quanh quẩn ở trong nhà chơi với mấy con búp bê, muốn ăn gì cũng bị mẹ ngăn cấm nói là đồ ăn này không tốt, không vệ sinh... Bố Hằng thường xuyên vắng nhà, còn mẹ Hằng cũng bận rộn với khách hàng. Những lúc như thế Hằng chỉ thích được qua nhà Thịnh chơi, sang bên đó Hằng được mẹ Thịnh cho ăn đủ loại bánh kẹo mà trước đó mẹ Hằng nhất quyết không cho ăn. Skip in 5...Ad finishes in 12 seconds
Tuổi thơ của Hằng và Thịnh gắn chặt với nhau như hình với bóng. Nhưng khi lớn lên Thịnh tự nhận thức được Hằng ngày càng xinh đẹp, giỏi giang, gia đình giàu có, lại có nhiều chàng trai theo đuổi, còn Thịnh vẫn như ngày nào, vẫn chỉ là một thằng con trai ham học, khù khờ luôn luôn ở bên cạnh một " ngôi sao " của trường của lớp.
Năm 18 tuổi gia đình Hằng chuyển lên thành phố ở, đó cũng là năm mà Thịnh suy sụp nhất, dường như việc được gặp Hằng mỗi ngày đã trở thành thói quen, tập xa Hằng thậm chí là sẽ quên Hằng và mất hẳn Hằng là điều quá khó đối với Thịnh. Rồi Thịnh quyết tâm học thật tốt, chăm chỉ gấp trăm lần so với trước kia để có thể thi đỗ Đại học Y (Thịnh biết nhà Hằng chuyển đến ở cạnh trường Y). Chỉ có cách đó Thịnh mới có thể được gặp Hằng mỗi ngày.
(Ảnh minh họa)
Mặc dù trong thời gian đầu Hằng chuyển đi cả hai người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau qua điện thoại, facebook... nhưng với Thịnh như vậy là không đủ. Ai cũng nói Thịnh vốn đã thông minh, học giỏi thì lo gì không đỗ đại học, làm sao phải cố sống cố chết học ngày học đêm như vậy.
Nhưng vì hình bóng Hằng luôn hiện trong tâm trí Thịnh khiến Thịnh dồn toàn tâm toàn lực vào việc học. Ngày Thịnh nhận được kết quả thi đỗ Đại học Y, cậu vội vàng gọi điện thông báo cho Hằng, vậy là quá khứ một lần nữa kéo lại gần với Thịnh hơn.
Khác với Thịnh, Hằng là cô gái cá tính, đam mêm với nghề báo, thích du lịch. Chính vì điều đó đã thôi thúc Hằng lựa chọn trường Báo. Mặc cho Thịnh can ngăn nhưng Hằng vẫn quyết tâm trở thành nữ sinh viên Học viện báo chí tuyên truyền, và sau này nhất định sẽ trở thành nữ nhà báo tài ba, vang tên khắp cả nước.
4 năm đại học, tình cảm bạn bè thanh mai trúc mã của cả hai người đã biến chuyển thành tình yêu. Tình yêu trong sáng giữa Thịnh và Hằng nhận được sự ủng hộ của hai bên gia đình. Chuyện hứa hôn con gái của hai ông bố xưa kia vốn đã trôi vào dĩ vãng không ngờ số phận đã đưa đẩy họ đến với nhau, vượt qua khoảng cách của tình bạn để đến với tình yêu.
Sau khi tốt nghiệp Thịnh tiếp tục học chuyên tu để trở thành một bác sỹ giỏi, còn Hằng thì đã bước vào nghề báo được hơn 2 năm, công việc là niềm đam mê, vui sướng đối với Hằng nhưng lại là rào cản lớn đối với Thịnh. Cậu chưa bao giờ nghĩ vợ mình sau này sẽ phải bươn trải khắp nơi, làm việc trong một môi trường phức tạp, từ một cô công chúa như Hằng bỗng trở thành cô nàng cá tính, bụi bặm là điều khó tin đối với cậu...
Sau hai năm, Thịnh thấy Hằng thay đổi chóng mặt, không còn là một "ngôi sao " bé nhỏ cần được che chở, bảo vệ như xưa. Thậm chí Hằng của ngày hôm nay trở nên mạnh mẽ quá khiến Thịnh cảm thấy run sợ và e rè. Bố mẹ Thịnh cũng như bố mẹ Hằng là những bậc cha mẹ hiện đại không muốn can thiệp quá nhiều vào đời sống riêng tư của con gái, nên khó khăn giữa Thịnh và Hằng lúc này chỉ là vấn đề của hai người.
Ngày Thịnh chính thức trở thành bác sỹ đúng vào ngày Hằng được cử đi viết bài ở xa nên không thể đến chúc mừng Thịnh. Việc này khiến Thịnh cảm thấy khó chịu trong lòng, không thể chịu đựng nổi một cô người yêu làm nghề báo suốt ngày phơi mặt trên đường, đi từ sáng đến tối. Hôm sau Thịnh đề cập chuyện cưới xin với Hằng, Hằng mừng rỡ vì cô chờ đợi lời cầu hôn của Thịnh đã lâu. Nhưng Thịnh lại đưa ra một yêu cầu trước khi cưới "Em đổi nghề đi thì chúng mình cưới".
Thịnh đưa Hằng vào tình thế khó xử giữa tình yêu, gia đình hạnh phúc và niềm đam mê trong công việc. Hằng sợ phải đứng trước sự lựa chọn, sẽ lựa chọn điều gì và từ bỏ những gì? Cô khóc suốt nhiều ngày, còn Thịnh thì không mảy may xao lòng. Cuối cùng Hằng cũng chấp nhận bỏ niềm đam mê, ước mơ trở thành một nhà báo giỏi chỉ vì hạnh phúc gia đình.
Có lẽ đối với con gái, khi phải đứng trước hai sự lựa chọn, họ sẽ chọn một người đàn ông hơn là đam mê lý tưởng, đó là sự hi sinh chứ không phải là từ bỏ.
Theo Đời sống pháp luật
Thân hình không hoàn hảo khiến tôi mất đi hạnh phúc và niềm tin vào cuộc sống Giá mà chưa từng nghe câu nói ấy của chồng thì tôi còn can đảm thờ ơ để sống tiếp, nhưng đã nghe rồi, tôi lại càng cảm thấy tuyệt vọng. Có phải một người phụ nữ như tôi thì đừng bao giờ mơ tưởng tới cái gì gọi là tình yêu, gia đình, hạnh phúc? Sao ông trời lại trớ trêu đến...