Con đường tiến thân của chồng đã đẩy tôi vào tấn bi kịch không lối thoát
Lý do anh đưa ra để hợp thức hóa sự phản bội của mình nghe mới cay đắng làm sao. Tôi hận mình không thể lao vào đánh mắng anh cho hả dạ. Tôi chẳng còn chút sức lực nào nữa, nỗi đau anh mang lại đã khiến tôi gục ngã cả về thể xác lẫn lý trí mất rồi.
Vừa ra trường đã kết hôn luôn vì cái thai 2 tháng nên cuộc sống của vợ chồng tôi khá vất vả. Chồng tôi may mắn xin được vào một công ty tư nhân. Còn tôi, vì cái thai, nên vẫn chưa xin được việc vì ở đâu họ cũng sợ đi làm mấy hôm lại nghỉ thai sản. Vậy là tôi đành chấp nhận ở nhà lo chuyện cơm nước, don dẹp. Khá khéo tay, thời gian rảnh rỗi lại nhiều nên tôi tranh thủ nhận ít hàng mỹ nghệ về nhà làm thủ công để kiếm thêm thu nhập.
Cuộc sống vợ chồng mới tuy khó khăn nhưng luôn đầy ắp tiếng cười rộn rã. Chồng tôi là người thông minh, hài hước, hóm hỉnh nên rất biết cách làm cho vợ vui lòng. Bữa cơm đôi khi đạm bạc chỉ có trứng với rau nhưng cả hai luôn cảm thấy mãn nguyện với những gì mình đang có.
Khi tôi mang bầu tới tháng thứ 5 thì nhận được tin vui bất ngờ. Chồng tôi chuẩn bị được đề bạt lên chức phó phòng. Bạn đầu nghe tin ấy tôi choáng váng vô cùng vì anh mới chỉ vào công ty được hơn ba tháng chứ mấy. Nhưng khi anh khẳng định thông tin đó là thật và nói rằng vì thấy anh nhanh nhẹn, có năng lực nên sếp cân nhắc sớm. Nỗi nghi hoặc tan biến nhanh chóng nhường chỗ cho sự tự hào, hãnh diện vì có người chồng tháo vát, tài giỏi của tôi. Nhưng, tôi chỉ không ngờ, bắt đầu từ cái ngày tôi nhận được tin chồng sắp thăng chức ấy thì hạnh phúc gia đình cũng bắt đầu xuất hiện những vết rạn vô hình.
Chồng tôi là người thông minh, hài hước, hóm hỉnh nên rất biết cách làm cho vợ vui lòng. (Ảnh minh họa)
Trước kia dù bận rộn công việc đến mấy, anh cũng cố gắng sắp xếp công việc về ăn trưa cùng tôi. Nhưng bây giờ lấy lý do công việc quá nhiều, anh đã ở lại công ty vào buổi trưa. Rồi những buổi tăng ca, những ngày làm thêm giờ đã khiến bữa cơm khi xưa đầy ắp tiếng cười vui của vợ chồng tôi dần biến mất. Bây giờ chỉ còn mình tôi lủi thủi bên mâm cơm lạnh ngắt ngày hai bữa.
Anh vẫn quan tâm, yêu thương tôi như thế. Tiền lương anh đưa tôi cũng nhiều lên đáng kể. Anh còn nói tôi nghỉ làm mấy việc vặt vãnh, tập trung vào dưỡng thai để mẹ chon được khỏe mạnh. Nhưng không hiểu sao , cuộc sống sung túc, đầy đủ hơn mà tôi vẫn không hề cảm thấy vui hơn chút nào. Tôi luôn có cảm giác như mình sắp mất đi thứ gì đó vô cùng quan trọng, nhất là những khi anh vắng nhà thì nỗi sợ vô hình ấy lại càng tăng lên dữ dội.
Việc khám thai định kì giờ đây tôi cũng phải tự đi một mình vì anh chẳng có lúc nào được nghỉ để dành thời gian cho tôi. Nhận được thông báo con vẫn luôn khỏe mạnh mà tôi vừa mừng lại vừa tủi. Mừng vì niềm hạnh phúc, tình yêu to lớn của chúng tôi sắp đơm hoa, tủi vì những ngày như thế này, tôi tha thiết mong có anh bên cạnh nhưng lại là ước mơ quá xa vời.
Video đang HOT
Tới tháng thứ 8 của thai kì thì chuyện không may xảy ra với tôi. Hôm đó, do sơ ý, tôi bị trượt chân nên phải đi cấp cứu. Gọi điện cho anh thì thuê bao không liên lạc được. May mắn biết bao lúc đó em gái tôi vừa tôi nên nhanh chóng đưa tôi đi cấp cứu. Qua cơn nguy kịch rồi mà tôi vẫn ứa nước mắt vì tủi thân. Lúc mẹ con tôi cần anh nhất thì anh lại không thể bên cạnh chúng tôi. Bất giác, tôi rút điện thoại gọi lại lần nữa cho anh nhưng vẫn chỉ nhận được câu nói lạnh lùng: thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được.
Nước mắt còn đang lăn dài vì tủi thân, ấm ức thì em gái tôi lao vào với nét mặt hốt hoảng:
- Chị, em thấy… thấy anh rể đang dìu một người phụ nữ vào phòng khám thai ở đây.
Tôi chẳng còn chút sức lực nào nữa, nỗi đau anh mang lại đã khiến tôi gục ngã cả về thể xác lẫn lý trí mất rồi. (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi còn nghĩ cô em mình nhìn nhầm nhưng khi bức ảnh mà em gái tôi chụp được để làm bằng chứng được đưa ra thì trái tim tôi như có ái đó bóp nát, vỡ vụn. Tôi không còn nhìn rõ mọi thứ xung quanh nữa, nỗi đau đớn quá lớn đã khiến tôi ngất đi ngay sau đó.
Tỉnh lại, tôi thấy anh đang ngồi bên cạnh với nét mặt lo lắng. Không kiềm chế được cơ giận giữ, tôi hét lớn, xua đuổi anh. Như hiểu ra vấn đề, anh cúi gằm xuống, li nhí:
- Anh xin lỗi. Sếp của anh là nữ độc thân. Chị ta nói nếu anh đồng ý cho chị ta một đứa con, anh sẽ có tất cả. Anh nghĩ chỉ là một đứa con thôi, không có gì ràng buộc nên đã đồng ý.
Lý do anh đưa ra để hợp thức hóa sự phản bội của mình nghe mới cay đắng làm sao. Tôi hận mình không thể lao vào đánh mắng anh cho hả dạ. Tôi chẳng còn chút sức lực nào nữa, nỗi đau anh mang lại đã khiến tôi gục ngã cả về thể xác lẫn lý trí mất rồi. Bi kịch mà con đường tiến thân của anh mang lại, tôi biết đối mặt với nó thế nào đây?
Theo Một Thế Giới
Ân hận tột cùng vì đẩy chị gái vào tấn bi kịch không lối thoát
Nhìn chị gái mình đau khổ, dày vò trước quyết định phải bỏ đi cái thai mà Hương hối hận tột cùng. Nếu ngày đó Hương không khuyên Mai nên nghĩ thoáng trong tình yêu thì cơ sự bây giờ có lẽ đã không bi thảm như thế này.
Hương và Mai là hai chị em ruột. Hương kém Mai hai tuổi nhưng đã yên bề gia thất. Còn Mai thì vẫn đang chờ đợi tình yêu của mình đơm hoa. Mai không phải người kén chọn, ở cái ngưỡng 30 này thì con gái gần như không còn quyền chọn lựa. Mai đang yêu, chỉ là tình yêu của Mai kéo dài quá lâu mà thôi. Tính ra cũng đã được 7 năm rồi.
Tú, người yêu của Mai bằng tuổi Mai. Xét về mọi mặt, Tú đều không có gì hơn Mai nhưng không hiểu sao Mai vẫn chết mê, chết mệt một lòng chờ đợi Tú. Tú đi du học hết nơi này tới nơi nọ, về lại học nâng cao. Người ta khuyên Mai nên từ bỏ Tú vì con gái chỉ có thì. Nhưng Mai vẫn quyết tâm chờ đợi Tú, một lòng một dạ yêu Tú, và chỉ Tú mà thôi.
Mai thường xuyên tâm sự với Hương về chuyện tình cảm của mình. Ban đầu, Hương cũng khuyên chị gái mình nên đi tìm hạnh phúc mới nhưng trước sự kiên định của Mai, Hương chẳng còn cách nào là ủng hộ chị gái mình. Là hai chị em ruột nhưng tính cách của Mai và Hương khác nhau hoàn toàn. Mai dịu dàng, nhu mì, thuộc tuýp con gái truyền thống. Còn Hương thì ngược lại, mạnh mẽ, quyết đoán và có cách sống thoáng hơn. Cũng chính vì lý do đó mà Hương mới đi trước chị gái mình một bước cũng chỉ vì cái thai 3 tháng. Nhưng cuộc sống của Hương hiện tại lại hạnh phúc tới không tưởng.
Cũng chính vì lẽ đó mà khi Hương hỏi Mai hai người yêu nhau lâu như vậy đã có chút gì chưa thì Mai bẽn lẽn lắc đầu:
- Anh ấy đã nhiều lần đòi hỏi nhưng chị không đồng ý. Chưa kết hôn mà vượt quá giới hạn là không hợp đạo lý.
Nghe chị gái nói vậy, Hương chỉ còn biết lắc đầu ngán ngẩm. Hương chê chị gái mình suy nghĩ cổ hủ. Đã xác định tiến tới hôn nhân thì chuyện ấy trước sau gì cũng vậy. Thậm chí Hương còn khuyên Mai nên suy nghĩ thoáng ra một chút. Tình yêu mà so đo, tính toán quá sẽ khó mà có kết quả tốt. Hương còn lấy mình ra làm ví dụ cho chị gái và khẳng định, nếu làm theo cách của mình, Tú nhất định sẽ nhanh chóng kết hôn với Mai. Chỉ không ngờ.
Nhìn chị gái mình đau khổ, dày vò trước quyết định phải bỏ đi cái thai mà Hương hối hận tột cùng. (Ảnh minh họa)
Hai tháng sau cuộc nói chuyện đó, Hương ngỡ ngàng khi Mai gọi điện thông báo mình đã có thai. Nhưng đáng tiếc, cứ mỗi lần đề cập tới chuyện kết hôn thì Tú lại lảng tránh. Không muốn để chị gái mình thiệt thòi, Hương đã gọi điện thẳng cho Tú đề nghị gặp mặt:
- Chị Mai có thai rồi, đứa trẻ là con anh, tại sao anh vẫn chưa cầu hôn chị ấy? Anh phải có trách nhiệm với chị ấy chứ!
- Cô lại làm quá mọi chuyện lên rồi. Chắc gì cái thai ấy đã là của tôi. Nếu muốn tôi lấy chị gái cô, trừ khi cô ta đưa ra được kết quả xét nghiệm ADN rằng cái thai là của tôi. Còn bây giờ thì mong các cô đừng làm phiền đến cuộc sống của tôi nữa.
Hương chỉ muốn lao đến tặng cho gã anh rể hụt kia vài cái tát vì thái độ đáng khinh của anh ta. Nhưng Mai đã ngăn Hương lại. Sự hiền lành đến mức nhu nhược của Mai đã trở thành cơ hội tốt để Tú trở mặt.
Sau khi tìm hiểu rõ, cả hai mới biết cái lý do Tú chối bỏ Mai là vì Tú mới được đề bạt vào chức trưởng phòng. Tương lai sẽ còn tiến xa hơn nữa vì Tú đã lọt vào mắt xanh của con gái tổng giám đốc đã quá lứa lỡ thì. Thật đê hèn, vì tiền tài, danh vọng, Tú sẵn sàng ruồng bỏ tình yêu 7 năm và đứa con của chính mình.
Nhìn chị gái mình đau khổ, dày vò trước quyết định phải bỏ đi cái thai mà Hương ân hận tột cùng. Nếu ngày đó Hương không khuyên Mai nên nghĩ thoáng trong tình yêu thì cơ sự bây giờ có lẽ đã không bi thảm như thế này. Nhưng bây giờ, có hối hận cũng đã quá muộn màng rồi.
Theo Một Thế Giới
Những dòng chữ nhảy múa trên máy chồng khiến tôi ghê sợ Thì ra hang đêm, anh lên mang xem co cô be nao cân cưu không thi đi. Anh tim đên quan, tra tiên cho ho, đap lai ho tra anh môt cuôc ân ai thê xac. Tôi năm nay 28 tuôi, la vê si của một công ty tư nhân. Tôi co ngoai hinh ưa nhin, cao rao nên đươc rât nhiêu ngươi...