Con dâu “tiểu thư”, mẹ chồng xúi con trai “cưới đứa khác”
Mẹ Huy ra chỉ thị cấm Huy sang đón vợ mà để Linh tự về, xin lỗi chồng và bố mẹ chồng nếu không thì “Cưới đứa khác. Đàn bà có thiếu gì đâu, quan trọng là nó phải biết điều, đối nhân xử thế”.
Trong đám bạn bè cùng học đại học, ai cũng nói Huy may mắn. Huy là dân tỉnh lẻ xuống Hà Nội học đại học, ra trường có việc làm ổn định rồi cưới vợ. Ngay cả việc cưới vợ của Huy cũng được cho là may mắn.
Huy lấy Linh, chẳng những là con gái Hà Nội chính gốc mà còn là tiểu thư con nhà khá giả. Lấy vợ xong, vợ chồng anh còn được bố mẹ vợ tặng hẳn một căn nhà để cho ra ở riêng.
Vợ chồng mới cưới, lại được ở riêng thì hẳn không còn gì hạnh phúc bằng. Nhưng vợ chồng Huy thường xuyên “cơm không lành, canh chẳng ngọt”. Trở thành vợ Huy, Linh vẫn giữ nguyên lối cư xử, sinh hoạt của một cô tiểu thư “cành vàng lá ngọc”. Cứ mỗi lần xảy ra cãi vã, Linh lại giận Huy và nếu Huy không xin lỗi, làm lành là y như rằng vợ anh đeo ba lô về nhà ngoại.
Đa số các lần vợ chồng Huy cãi nhau là những vấn đề nhỏ, không có gì to tát. Hầu hết các lần như thế, Huy đều là người “xuống nước” năn nỉ vợ về nhà.
Chỉ là lần kỷ niệm 5 năm ngày chính thức yêu nhau, Huy bận phải đi công tác ở Sài Gòn về trễ một ngày so với dự kiến vì phát sinh họp đột xuất nên không kịp để đưa vợ đi chơi. Linh ở nhà mất cả buổi đi làm tóc, đặt bàn tiệc trước. Thế nên khi nghe chồng thông báo không về kịp, Linh tắt rụp điện thoại mặc kệ Huy nhắn tin, gọi hàng chục cuộc không bắt máy.
Hôm sau Huy về nhà thì nhìn thấy mẩu giấy ghi rõ to ở bàn uống nước ” Em về nhà bố mẹ. Anh ở luôn công ty đi”.
Thực tình lúc này trong lòng Huy vô cùng ấm ức vì nghĩ mình bận họp thật sự, tại sao vợ không thông cảm cho mình. Huy đi làm chứ có đi chơi đâu. Thế nên Huy kiên quyết không qua nhà bố mẹ vợ đón Linh về.
Sau ba ngày hai vợ chồng giận nhau, không liên lạc facebook, điện thoại, Huy cứ mặc nhiên nghĩ rằng: “Vợ đã biết đi thì phải biết về”. Ai ngờ Linh cũng làm căng, cứ ở lì nhà bố mẹ đẻ đến hai tuần.
Video đang HOT
Chuyện chưa dừng lại ở đó. Một buổi trưa, mẹ Huy ở Hòa Bình lên ăn cưới con một người bạn bất ngờ tạt qua nhà vợ chồng Huy mà không báo trước. Bà thật bất ngờ vì thấy nhà cửa bừa bộn, trên chậu rửa bát có đầy vỏ túi mì tôm và bát đĩa chưa rửa. Nghi ngờ có chuyện không hay với hai con trẻ, mẹ Huy gặng hỏi, anh đành phải thật lòng tâm sự với mẹ. Nghe xong, mẹ Huy giận tím mặt bởi bà vốn không vui vì Linh và Huy cưới nhau đã 2 năm mà mãi chưa có con, giờ lại biết thêm tính tiểu thư, động tý là giận dỗi của con dâu nên bực mình ra mặt.
Ảnh minh họa.
Mẹ Huy bảo, lấy vợ cho Huy là có lễ nghi đàng hoàng, có các bậc cha chú, họ hàng nói chuyện có trên có dưới. Vậy mà cứ cãi nhau là “nó” lại đùng đùng bỏ về, như thế là không được.
Hành động của Linh thực chất không những làm mất mặt Huy mà cả bố mẹ Huy. Từ hôm vợ chồng Huy giận nhau đến giờ đã hai tuần, đã có lúc Huy gọi điện bảo vợ về nhưng Linh vẫn kiên quyết không chịu. Mẹ Huy ra chỉ thị cấm Huy sang đón vợ mà để Linh tự về, xin lỗi chồng và bố mẹ chồng nếu không thì “Cưới đứa khác. Đàn bà có thiếu gì đâu, quan trọng là nó phải biết điều, đối nhân xử thế. Bố mẹ có con gái dại cũng không biết dạy con” khiến hai vợ chồng Huy đối diện nguy cơ đổ vỡ.
Theo Báo gia đình
Cuộc sống tuyệt vời sau khi lấy vợ "dữ hơn cọp"
Cuộc sống tuyệt vời sau khi lấy vợ "dữ hơn cọp". Hạnh phúc gia đình tôi thực sự viên mãn, những tưởng cô vợ dữ hơn cọp của tôi sẽ làm cuộc sống thêm phần bức bách khó chịu nhưng không cô vợ của tôi thật biết đối nhân xử thế biết làm cho gia đình ngày càng hạnh phúc.
Chào độc giả của mục tâm sự, tôi từng theo dõi và lắng nghe rất nhiều tâm sự của các gia đình khác. Và tôi nhận thấy rằng hầu hết đàn ông đều ngợi ca tính cách nữ tính, hiền lành của vợ và coi đó như là điều căn bản để tạo nên một gia đình hạnh phúc. Những phụ nữ dữ dằn, đanh đá, ghê gớm thường bị coi là... nguy hiểm cần tránh xa.
Hôm nay, nhân kỷ niệm 12 năm ngày cưới của vợ chồng tôi, tôi xin kể lại câu chuyện của gia đình mình như một cách nhìn khác về... đàn bà dữ dằn.
Tôi không biết cô ấy làm gì, nói gì nhưng qua pha "xử đẹp" này, cô gái trơ trẽn kia tự nhiên rút lui êm đềm. Ảnh minh họa.
Chẳng phải cho đến bây giờ, khi đã về chung một nhà, tôi mới biết vợ mình đanh đá, ghê gớm. Hồi còn đang học chung trường, tôi đã biết cô ấy "nức tiếng" khắp khu ký túc xá vì thói ngoa ngoắt. Bạn bè thời đó thường truyền nhau câu cửa miệng khi nói về cô ấy rằng: Ở đâu có tiếng chử.i ở đó có cái H..
Đối với một gã vốn là công tử bột, con nhà có truyền thống làm nghề giáo như tôi, thời đó tôi luôn xem hạng con gái như vậy là cần phải tránh xa, thậm chí gặp không thèm hỏi nhau lấy một lời. Ấy vậy nhưng, yêu nhau và lấy nhau quả là chuyện duyên số.
Tôi và cô ấy yêu nhau sau một thời gian cùng đi tham gia phong trào học sinh tình nguyện. Tôi đã chế.t đứ đừ trước sự quyết đoán, vẻ đẹp cá tính và đôi chút nam tính của cô ấy nữa. Nhưng đồng nghĩa với đó, tôi cũng phải khốn khổ vì những lần cô ấy "xử đẹp" bằng những lời nói chat chúa, những lời ngoa ngoắt mỗi khi cô ấy không hài lòng với chuyện gì.
Mới chỉ đang yêu nhau thôi, thế mà mỗi khi tôi gây ra lỗi gì cô ấy tức lôi cả ông bà, bố mẹ, cho đến anh chị em của tôi ra sỉ vả. Những lúc như vậy, không chỉ tôi mà cả bạn bè tôi cũng phẫn nộ theo. Mấy cậu bạn thân tôi khi đó thậm chí còn bảo rằng tôi mà còn yêu cô ấy thì từ mặt luôn tôi cho xong.
Nhưng khi tôi còn chưa định hình về tương lai của mối quan hệ này thì cô ấy có bầu, tôi quyết tổ chức đám cưới và thú thực khi đó tôi cũng mang những băn khoăn và nỗi lo mơ hồ về tính cách nóng nảy, có phần dữ tợn của cô ấy.
Tôi hạnh phúc khi có cô vợ "dữ hơn cọp". Ảnh minh họa.
Vậy nhưng khi lấy nhau về rồi hóa ra cuộc sống thật tuyệt.
Người ta nói không ngoa rằng những người "phổi bò", mọi suy nghĩ đều chuyển ra lời, chả bao giờ biết để bụng nên thực dễ sống. Mà quả thực là vậy, cô ấy luôn rõ ràng trong mọi việc. Yêu ghét rõ ràng nên tôi không bao giờ phải có khái niệm đoán ý cô ấy. Tôi luôn biết cô ấy yêu gì, ghét gì và bởi vậy mà cuộc sống cũng bớt phức tạp, xung khắc hơn.
Cô ấy đành rằng rất ghê gớm nhưng chỉ là ghê gớm khi tôi có lỗi hoặc gây ra chuyện. Tôi từng có lần bị cô ấy dội cả gáo nước lạnh lên mặt vì lỡ nói dối quanh co. Cô ấy cũng từng vứt cả điện thoại tôi vào thùng nước vì "tội" mải mê chơi điện tử đến mức để con tè dầm vãi khắp nhà. Nhưng có lẽ vì cô ấy dữ vậy mà giờ tôi cũng sửa đổi được nhiều tật mà trước đây biết là cần phải bỏ nhưng chưa tìm ra động cơ bỏ.
Cô ấy sống chuẩn mực vậy cơ mà nên cô ấy yêu cầu chồng cũng chuẩn mực là lẽ thường. Tôi nghĩ vậy nên càng có thêm động lực để sửa đổi tật xấu.
Nhưng có lẽ cái ưu thế nhất khi lấy được người vợ tinh nhanh, sắc sảo và ghê gớm như cô ấy chính là việc cô ấy luôn đứng vững và bảo vệ gia đình trước những sóng gió. Tôi còn nhớ hồi mới cưới nhau, tôi bị một nữ đồng nghiệp săn đón và theo đuổi tôi bằng mọi giá. Nữ đồng nghiệp này đã cố tình đưa chuyện, tạo hiện trường giả và phao tin hòng chia rẽ gia đình tôi.
Nhưng vợ tôi đâu có vừa, ngay lập tức cô ấy tìm thẳng đến cơ quan tôi và mời cô gái kia ra nói chuyện "vui vẻ". Tôi không biết cô ấy làm gì, nói gì nhưng qua pha "xử đẹp" này, cô gái trơ trẽn kia tự nhiên rút lui êm đềm.
Còn tổ buôn chuyện có sở thích soi mói và tung lời đồn thổi của các bà, các mẹ bỉm sữa ở khu nhà tôi thì nể cô ấy một phép. Muốn nó.i xấ.u, đưa chuyện nhà ai thì đưa chứ tuyệt nhiên không dám động đến nhà tôi.
Một lần, loáng thoáng nghe thấy mấy người hàng xóm đồn thổi tôi có bồ, cô ấy đợi một chiều khi có đông đủ "tổ buôn", cô ấy nhảy xổ ra mắng xối xả "kẻ nào" đưa chuyện nhà cô ấy khiến mấy phụ nữ trong xóm xanh mắt, ai dạt về nhà nấy.
Cũng vì những đòn gió, đòn trực diện và vô số phương cách ghê gớm của cô ấy mà hạnh phúc gia đình tôi luôn được bảo toàn. Tôi luôn cảm thấy an tâm khi có một người vợ "dữ hơn cọp" như vậy.
Nguồn tintuc.vn
Vợ tạo điều kiện cho người thứ ba thế này thì hỏi sao chồng không ngoạ.i tìn.h Vợ chồng tôi lấy nhau đã 5 năm nay và có với nhau một cháu nhỏ lên 3. Cuộc sống của gia đình tôi lúc nào cũng hạnh phúc, đầm ấm, tràn đầy tiếng cười. ảnh minh họa Cả anh và tôi đều bận rộn với công việc riêng nhưng chúng tôi luôn biết cách cân bằng giữa công việc và gia đình...