Con dâu khốn khổ vì mẹ chồng sống giả tạo
Tôi phải làm gì để mẹ chồng tôi từ bỏ tính giả tạo và để bản thân có thể thoát khỏi những mệt mỏi này? Tôi không muốn li dị vì con thơ bé bỏng và trong lòng vẫn rất yêu chồng.
Tôi đã kết hôn được 3 năm và chịu cảnh sống chung với mẹ chồng hai năm. Có lẽ việc quyết định đón mẹ chồng lên sống chung là quyết định sai lầm nhất của tôi, để giờ hối cũng chả kịp.
Hồi mới cưới, anh rất mực yêu thương, chăm sóc, chiều chuộng tôi. Cuộc sống vợ chồng son, dù chỉ trong ngôi nhà chung cư có hơn 50 mét vuông cũng luôn đầy ắp tiếng cười, cho đến khi tôi có bầu và cận kề ngày sinh nở.
Mẹ chồng luôn diễn bộ mặt giả tạo trước mặt chồng tôi (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bố mẹ tôi thì ở quê quá xa, để ông bà lên chăm non thì khá vất vả, ông bà ở quê cũng đông cháu chắt, lại còn bận kinh doanh nên không thể lên chăm tôi. Mẹ chồng tôi có mỗi mình chồng tôi, nhưng bà cũng để con trai ra riêng vì có hai căn nhà ở Hà Nội. Bà còn trẻ, ít tuổi hơn bố mẹ tôi, lại là người thành thị nên cũng khá hiện đại, hay tụ tập bạn bè đi khiêu vũ, du lịch đây đó. Vì đón cháu nội đầu lòng, mẹ chồng tôi cũng háo hức và muốn sang ở chung với vợ chồng tôi. Thế là tôi bàn với chồng đón mẹ về cùng, vừa để thêm tình cảm bà cháu, vừa có người hỗ trợ chăm non thằng bé.
Sau khi về sống chung, chuyện bắt đầu từ ấy. Mẹ chồng tôi thường xuyên soi mói, chê bôi nếp ở sinh hoạt của vợ chồng tôi. Khi thì bà chê bố trí thế này không được, khi thì bà kêu vợ chồng tôi lãng phí cái kia. Có điều mọi sự chê bai lại không phải khi có hai vợ chồng tôi hay riêng chồng tôi, mà lúc nào cũng đợi khi còn mình tôi thì bà chê trách.
Ban đầu tôi cũng không thích, nhưng vẫn cố dạ vâng ậm ừ, giải thích sự bài trí cũng như nếp ăn ở hiện tại của gia đình. Nếu thấy hợp lý thì cũng chỉnh đốn để làm sao cho mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu nó nhẹ nhàng hơn. Nhưng mọi thứ dường như cứ được đằng chân, lân đằng đầu, bà cứ ra một loạt yêu cầu quá đáng khiến tôi ngột ngạt. Vấn đề khi tôi chia sẻ với chồng thì chả nhận được sự tin tưởng của anh. Vì chỉ khi có tôi mẹ tôi mới nói thế, còn anh về thì bà vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, như một người mẹ hết lòng vì con cháu mà chả mong cầu con cái đền đáp.
Tôi mệ mỏi vì sống giữa mớ bòng bong này. Tôi phải làm gì để mẹ chồng tôi từ bỏ tính giả tạo và để chồng tôi có thể hiểu được sự tình? Tôi không muốn li dị vì con thơ bé bỏng và trong lòng vẫn rất yêu chồng. Giờ thì ra riêng lại xem ra cũng thật khó khăn.
Phương Vũ
Mẹ chỉ thích "hoa đồng tiền"
Quá mệt mỏi, cô đành phải tâm sự thật với chồng. Chồng cô biết tính mẹ nên cũng cảm thấy khó xử. Anh bày mưu với cô...
Sau hôm cưới mẹ chồng vui vẻ rủ Huyền đi siêu thị mua sắm, bà tha hồ chọn những đồ dùng đẹp, quần áo, son phấn và để con dâu móc ví ra trả, coi như một lẽ hiển nhiên. Thấy mẹ chồng chịu "mở lòng" với mình, Huyền cũng lấy làm vui, vì dù tốn tiền nhưng lấy được lòng mẹ chồng là tốt lắm rồi.
Thỉnh thoảng, mẹ chồng nhắc cô: "Bố mày dạo này hết sữa uống rồi, tiện thể mua cho bố mấy hộp". "Cái thắt lưng da của ông ấy cũ kỹ quá, hôm nào mua cho bố cái mới nhé"... Nhiều lúc Huyền phải xoay như chong chóng mới đủ tiền để phục vụ mọi ý cái "tiện thể" của mẹ chồng.
Đến khi cô sinh con thì kinh tế có vẻ eo hẹp vì chăm trẻ con rất tốn kém. Nào là đồ ăn thức uống tẩm bổ cho cô, tã bỉm, sữa cho con, nhiều lúc trong ví Huyền chẳng còn lấy một xu. Thế nhưng cô cứ bước ra khỏi nhà là mẹ chồng dặn với theo: "Đi mua sữa đấy hả con, nhớ mua cho bố thêm một hộp nhé". "Đi mua thuốc đấy à con, mua cho mẹ thêm mấy hộp thuốc bổ hiệu abc". Nhiều lúc Huyền phải len lén đi vì sợ mẹ chồng "nhờ". Nhiều lúc cô phải bớt tiền sữa và tiền thức ăn tẩm bổ của mình thì mới đủ mua thêm những thứ mẹ chồng bảo.
Chưa hết, mỗi dịp lễ tết, ngày 20.10, ngày 8.3, sinh nhật... bất kể dịp nào mẹ chồng cũng rào trước đón sau: "tặng quà làm gì cho tốn tiền, cứ tặng mẹ hoa đồng tiền là được". Cô cũng biết mẹ chồng có gần 1 tỷ tiền gửi tiết kiệm ngân hàng và mỗi tháng lương hưu của ông và cũng hơn 10 triệu. Vậy mà mẹ chồng cô vẫn "mê tiền".
Quá mệt mỏi, cô đành phải tâm sự thật với chồng. Chồng cô biết tính mẹ nên cũng cảm thấy khó xử. Anh bày mưu với cô...
Đêm hôm ấy, khi bố mẹ chồng đã đi ngủ, hai vợ chồng cô cãi nhau về chuyện tiền bạc. Huyền kể lể số tiền lương ít ỏi, những thứ phải chi tiêu, rồi cả nợ nần lặt vặt nọ kia. Chồng cô thì to tiếng bảo cô không biết tiết kiệm. Cô thanh minh rằng đã phải chi tiêu dè sẻn, bớt cả tiền ăn tiền sữa của con để mua sắm vật dụng, đồ ăn uống, sữa, thực phẩm tẩm bổ cho cả bố mẹ chồng... Chồng cô phản bác rằng ông bà còn khỏe như thế uống sữa thì dễ béo phì, hóa ra con dâu đầu độc bố mẹ chồng à? Trong khi đó thằng bé ốm nhom thì không tẩm bổ...
Mẹ chồng Huyền nghe hết cuộc cãi vã của hai vợ chồng. Hôm sau bà lân la hỏi chuyện rồi đưa cho Huyền 5 triệu bảo nếu thiếu thì cầm lấy mà tiêu, bà cho thằng cún của bà.
Kể từ hôm ấy, mẹ chồng không "tiện thể" nhờ cô mua cái nọ cái kia nữa, thỉnh thoảng còn cho cháu vài trăm ngàn để mua sữa, mua bỉm và đồ chơi. Huyền thầm cảm ơn chồng cô đã tế nhị nghĩ ra chiêu bài để cứu nguy cho cô.
Lê Tuấn
Chồng "xin phép được ngoại tình" nhưng hứa vẫn một lòng chung thủy với vợ Một ngày, Thu nghe được cuộc nói chuyện giữa mẹ chồng và chồng: "Mẹ nói lần cuối, con giải quyết nhanh đi, đừng để mẹ nhắm mắt rồi mà không có tiếng cháu gọi bà"... Thu và Hùng lấy nhau đến nay cũng đã được gần 6 năm mà không có lấy một mụn con. Vợ chồng cô ra vào bệnh viện thường...