Con dâu khổ sở khi sống chung với mẹ chồng khắc nghiệt
Không biết kể sao cho hết cái khổ của người làm con dâu với mẹ chồng khắc nghiệt. Tôi thật sự cảm thấy mệt mỏi vô cùng với người mẹ chồng này.
Trước kia tôi và chồng cùng chung một cơ quan làm việc quen rồi yêu và cưới nhau, vẫn cứ tiếp tục làm việc ở thành phố bình thường cho đến khi tôi mang bầu. Lúc đó, chồng tôi bàn cho tôi xin nghỉ việc về quê dưỡng thai. Tôi không muốn về quê vì biết chắc cái cảnh mẹ chồng con dâu thì chẳng có mấy tốt đẹp. Nghe cũng biết bao câu chuyện về mẹ chồng nàng dâu càng khiến tôi thấy ám ảnh cái cảnh về nhà chồng sống chung với bố mẹ chồng.
Trước giờ tôi và chồng đều sống trên thành phố vì làm việc trên này. Cũng bởi vậy mà tôi không tiếp xúc với mẹ chồng nhiều, nên cũng chưa biết được liệu bà có làm khó dễ tôi hay không. Tôi quyết định nghỉ việc khi mang thai tháng thứ 6. Sống cùng chồng ở phòng trọ, ban ngày chồng đi làm quanh quẩn một mình, lại đến khi tôi sinh cần có người chăm sóc mà chồng thì không có thời gian, về nhà mẹ đẻ thì không được vì người ta sẽ bàn tán này nọ. Tôi nghe lời bố mẹ chồng về sống chung với ông bà. Nào ngờ, cái quyết định ấy khiến tôi khổ sở, sống dở c.hết dở cùng với mẹ chồng khắc nghiệt.
Bất kể là gì thì mẹ chồng cũng chưa hài lòng về tôi.(Ảnh minh họa)
Ngày tôi về, bà đon đả chăm lo tôi từng tý. Nhưng chỉ được mấy ngày đầu thôi, sau đó thì tôi cũng không hiểu mình về nhà dưỡng thai kiểu gì mà mẹ chồng bắt tôi làm đủ thứ việc trên đời. Tôi ở nhà chồng làm đủ việc từ nấu cơm, rửa bát, giặt giũ cho đến quét dọn nhà cửa không xót một việc nào không đến tay tôi. Tôi cũng không dám ca thán lấy một lời, vì biết phận làm dâu thì sẽ vậy. Bất kể là gì thì mẹ chồng cũng chưa hài lòng về tôi.
Nhưng biết bao lần tôi làm việc nhiều đến choáng váng, rồi vác thêm cái bụng bầu vượt mặt mà tôi vẫn phải bê cả đống bát ra ngoài giếng rửa rồi bê vào. Bụng to, thân hình tôi nặng nhọc là vậy đã một nhẽ, tôi chị sợ ngoài giếng có rêu trơn tôi ngã, ngã thì không sao, nhưng còn đ.ứa b.é trong bụng tôi đang mang thì làm thế nào.
Quả đúng thật, tôi trợt chân suýt ngã nhưng với được cái cây xoài trồng ngay đó cầm vừa tay, nhưng túm được thì tay tôi cũng bị chệch khớp. Còn cả đống bát tôi đem ra rửa thì không còn được mấy cái nguyên vẹn. Nghe tiếng kêu xoảng, mẹ chồng chạy ra. Bà nhìn tôi rồi nhìn xuống đống bát vỡ nham nhở trên nền sân giếng. Bà lớn tiếng mắng tôi.
Video đang HOT
- Trời ơi là trời, có mỗi rửa bát thôi cũng không làm được. Thôi cô để bà mẹ chồng này làm hết cho.
- Con xin lỗi mẹ, tại trơn quá nên con trượt chân.
- Trơn gì cái này, tôi làm bao nhiêu năm nay có bao giờ bị trượt ngã đâu mà cô bảo trơn. Cô không làm thì cứ để đấy tôi làm chứ tôi không khiến.
Mẹ chồng nói to, hàng xóm người ta nghe được lại sang ngó xem rồi xì xào bàn tán, tôi ấm ức chỉ biết khóc chứ không biết phải nói gì với mẹ chồng lúc này.
Tôi chỉ mong anh sẽ về đón tôi lên thành phố, chứ sống tiếp thế này tôi thật sự không biết phải sống sao cho vừa lòng mẹ chồng nữa.(Ảnh minh họa)
Tôi về phòng, ngồi khóc đến chiều tay tôi sưng to, lúc ấy tôi mới biết tay đau. Ra trạm xá ở quê khám thì người ta bảo bị chệch khớp. Người ta dặn tôi không được cử động làm việc quá nhiều. Tôi đi bộ từ trạm xá về mà lòng não nề, có làm việc cả ngày tôi còn đang không được mẹ chồng hài lòng thì làm sao đây khi giờ tôi còn không làm việc được những cả tuần liền. Gọi điện cho chồng khóc nức nở về chuyện đã xảy ra, tôi chỉ mong anh sẽ về đón tôi lên thành phố, chứ sống tiếp thế này tôi thật sự không biết phải sống sao cho vừa lòng mẹ chồng nữa.
Theo Một Thế Giới
Chân tôi nhấc không nổi khi thấy bóng dáng khổ sở của vợ và con lấp ló ở cửa sau nhà nghỉ
Thấy bóng dáng tội nghiệp dúm dó đứng bên kia đường của cửa sau nhà nghỉ nhìn vào tôi như c.hết lặng. Tôi ngoảnh mặt đi chân như hóa đá không nhấc nổi. Thực sự tiến thoái lưỡng nan...
Tôi cũng không rõ mình đã lãng quên đi những tình cảm tốt đẹp của vợ chồng từ lúc nào. Tôi như ăn phải bùa mê thuốc lũ từ khi gặp c.ô b.é đồng nghiệp ấy. Ở em luôn tỏa ra sự vui tươi, hồn nhiên trong sáng khiến tôi cứ nhớ thương.
Tôi không còn quan tâm vợ nhiều như trước nữa, có lẽ vì nỗi lo cơm áo gạo t.iền khiến chúng tôi quá mệt mỏi. Công việc của cả hai đều áp lực, thú thực khi con lớn hơn 1 chút, vợ chồng đi làm về chỉ muốn lăn ra ngủ. Nhiều lúc dù có nằm cạnh nhau không mặc gì đi nữa thì cũng chẳng ai có nhu cầu l.àm c.huyện ấ.y. Sống trong thời buổi hiện đại số lượng công việc áp lực tôi nghĩ nhiều vợ chồng khác cũng giống chúng tôi.
Chúng tôi từng rất hạnh phúc bên nhau (Ảnh minh họa)
Ở bên vợ là vậy nhưng khi ở bên đồng nghiệp và cũng là tình nhân của tôi thì tôi thấy luôn rạo rực. Tôi như trẻ ra chục t.uổi khi yêu em. Tôi luôn khao khát được gần em, l.àm c.huyện ấ.y với em chưa khi nào tôi thấy chán cả. Cả hai cứ lao vào nhau khi có không gian riêng tư, em luôn n.óng b.ỏng và tràn đầy năng lượng.
Tôi khéo giấu diếm vợ mình về vụ ngoại tình, về nhà là tôi tắt máy không hề nhắn tin hay gì hết. Tôi thấy có lỗi với vợ, nhưng sự nhàm chán giữa hai vợ chồng khiến tôi không dừng lại được hành động vụng trộm của mình. Tôi thương vợ nhưng tình yêu dường như nó vơi đi rất nhiều, cứ cảm giác như sống vì con vì tình nghĩa vậy. Cho đến 1 ngày, khi tôi và tình nhân đang tay trong tay bước ra từ nhà nghỉ thì tôi thấy thấp thoáng phía cửa sau của nhà nghỉ, có bóng dáng vợ và con đứng nhìn vào.
Cái nhà nghỉ ấy có 2 cửa đi 2 đường khác nhau, thấy bóng dáng tội nghiệp dúm dó đứng bên kia đường nhìn vào tôi như c.hết lặng. Tôi ngoảnh mặt đi chân như hóa đá không nhấc nổi. Thực sự tiến thoái lưỡng nan, chắc cô ấy biết hết rồi. Nhìn mặt cậu con trai ngây ngô tay cầm gói bim bim còn mẹ nó thì đau khổ tôi không cầm được nước mắt.
Hôm đó tôi đưa nhân tình về nhà tử tế vì dù sao chính tôi là người bắt đầu mọi chuyện. Tôi thấy có lỗi với cả hai người phụ nữ . Lao xe về đến nhà thấy vợ đang nằm khóc, nhìn thấy cảnh vợ mình héo gầy quằn quại khi phát hiện ra chồng phản bội lúc đó tôi mới thấy mình khốn nạn thế nào.
Nhìn bóng dáng của vợ sau nhà nghỉ tim tôi như thắt lại (Ảnh minh họa)
Cô ấy vốn là người hiền lành, đến khi biết chồng đi nhà nghỉ với bồ mà chẳng dám vào để đ.ánh g.hen như người ta nữa. Thấy chồng về cô ấy cũng chẳng đủ sức để cào cấu mà chỉ hỏi:
- Em làm gì sai mà anh đối xử với em như vậy?
- Anh sai rồi, anh xin lỗi. Anh sai rồi bà xã à?
- Bao năm qua em hết lòng hết dạ vì anh vì cái gia đình này, vậy mà sao anh lại làm thế với em. Nếu anh không còn yêu em thì cứ nói 1 lời, sao lại nỡ đ.âm mẹ con em từ phía sau thế? - ....
Từng câu nói của cô ấy khiến tôi ngã gục, tôi sai tôi thực sự khốn nạn. Cả 3 chúng tôi đều rệu rã vì khổ tâm vì suy nghĩ nhiều, ai cũng gầy đi ai cũng hiểu ra mình sai ở đâu và mình nên làm gì. Vợ tôi như cái xác không hồn, cô ấy cứ lầm lũi nấu ăn, đi làm, chăm con. Vợ không còn cười đùa hay nói năng vui vẻ như trước nữa, càng nhìn cô ấy tôi càng thấy tội lỗi dâng đầy mình. Có lẽ giờ tôi mới hối hận, mới nhận ra lỗi lầm để bù đắp cho cô ấy thì đã quá muộn vì những tổn thương mà tôi đã gây ra sẽ theo vợ mình đi suốt cuộc đời này. Xin đừng ai dẫm vào vết xe đổ của tôi.
Theo Một Thế Giới
Tháo chạy khỏi người chồng Tây giàu có sau nửa năm chung sống Khi sống chung cùng nhau hàng ngày, mới thực thấy hai con người ở hai nền văn hóa khác nhau quả là khó có tiếng nói chung. Anh sòng phẳng đến tàn nhẫn... Chào mọi người, tôi là độc giả thường xuyên của mục tâm sự , tuy nhiên tôi chỉ lắng nghe câu chuyện của mọi người thôi. Chỉ đến hôm qua,...