Cơn ác mộng lần 2: Họ hàng nhà chồng sắp kéo lên, em lo mất hết tiề.n không kịp trở tay!
Khi nghe chồng thông báo có họ hàng ở quê sắp lên chơi, cả người em bủn rủn, tay chân như muốn khuỵu xuống.
Chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi mà em thấy cơn ác mộng của năm trước lại ùa về rõ mồn một, như một lời cảnh báo chưa bao giờ thôi rượt đuổi.
Ảnh minh họa.
Nợ nần đã chồng chất, chẳng những chưa trả xong, mà tiề.n tiêu trong nhà còn phải tính toán từng đồng từng cắc. Thế mà giờ đây, lại phải chuẩn bị đón đoàn họ hàng từ quê lên, khiến em không thể kiềm chế được sự lo lắng tột độ.
Tối qua, sau khi con ngủ say, em chỉ vừa bước ra phòng khách thì chồng bảo: “Ngày mai em sửa soạn nhà cửa, đồ ăn thức uống để chuẩn bị đón bác, các em, các cháu lên chơi vào ngày kia.” Nghe đến đó, cơ thể em như bị bóp nghẹt, tim đậ.p thình thịch, và nỗi lo lắng trào dâng. Cơn ác mộng của năm ngoái lại tái hiện rõ mồn một trong đầu.
Năm ngoái, mới mua được căn hộ chung cư này được vài tháng, nhà cửa vẫn chưa kịp ổn định thì họ hàng nhà chồng bỗng rủ nhau lên chơi. 10 người, cả già cả trẻ, kéo lên thủ đô chơi nhà vợ chồng em, mà không hề báo trước số lượng, khiến em choáng váng không kịp chuẩn bị.
Video đang HOT
Em còn nhớ rất rõ, lúc đó chúng em vội vàng sắp xếp để đón tiếp chu đáo. Chồng thì đưa các bác trai đi ăn sáng, còn em một mình vất vả lo nấu nướng cho các cô, dì và lũ trẻ con. Nhưng cái mệt mỏi không phải chỉ từ việc chạy đôn đáo lo từng bữa ăn, mà là cái đống chi phí không thể kiểm soát nổi.
Chắc các chị sẽ không tin, nhưng em đã phải đi vay tiề.n bạn bè để trả tiề.n mua sắm cho họ hàng. Mọi người vào siêu thị, thấy gì cũng nhặt cho vào giỏ, còn thì thầm với nhau: “Nó đầy tiề.n mà, lo gì!” Em không dám ngăn lại, chỉ biết âm thầm đa.u đớ.n khi mỗi lần thanh toán, ví tiề.n của mình ngày càng vơi đi.
Chưa hết, mọi người ăn uống, mua sắm không tiếc tay. Ngày đầu tiên, em đã mất gần 15 triệu đồng. Chồng em thì cũng không thể chối từ khi các bác trai yêu cầu rượu ngon, đặc sản xịn, khiến chúng em thiệt hại thêm gần 10 triệu nữa. Sáng hôm sau, các bác gái lại kéo đi shopping, quần áo này nọ, em chẳng dám từ chối. Ai lại muốn bị mọi người nói ra nói vào, rằng vợ chồng em không biết tiếp đãi, làm mất mặt? Cuối ngày, 20 triệu nữa lại bay mất!
Nhìn chung, 4 ngày đón tiếp họ hàng nhà chồng, em đã phải xin nghỉ làm thêm 2 ngày để lo tiếp đãi chu đáo. Vậy mà tổng thiệt hại lên đến gần 70 triệu đồng, trong đó có 50 triệu là tiề.n vay. Chồng em không muốn trách móc gì, và em cũng không dám cãi, vì nghĩ rằng chỉ một lần này thôi, nhưng giờ đây, chỉ sau một năm, họ lại muốn lên thăm tiếp, và lần này còn đông hơn!
Em đã muốn “bùng nổ” ngay từ lúc biết tin, nhưng nhìn chồng cứ nhẹ nhàng như không có chuyện gì, em lại chẳng dám nói gì. Tuy nhiên, nỗi lo lắng của em không dứt, khi mà số nợ vẫn chưa trả xong, chi tiêu trong nhà vẫn phải tính toán tỉ mỉ từng ngày. Liệu em có nên lên tiếng, yêu cầu họ đừng lên nữa? Nhưng mà, nói như thế liệu có ổn không khi chồng vẫn chưa bày tỏ sự khó chịu?
Em thực sự sắp phát điên rồi, các chị ơi! Các chị có cách nào giúp em không, để vừa giữ được sự hòa thuận trong gia đình, vừa không phải gánh thêm gánh nặng nợ nần nữa?
Chồng phát hiện vợ bầu ngoạ.i tìn.h trong lần đưa vợ đi khám thai
Bác sĩ đi rồi tôi vẫn ngẩn người chế.t sững tại chỗ. Rõ ràng vợ chồng tôi mấy tháng nay không hề gần gũi.
Vậy những gì vợ tôi thừa nhận làm là với ai?
Ngày trước lấy nhau 3 năm chưa có tin con cái, tôi và vợ có đi thăm khám nhưng được nghe là cả hai đều bình thường. Đến năm thứ 4 thì tôi vui mừng khuôn xiết khi nghe tin vợ có bầu. Vì có con muộn nên tôi giữ gìn lắm, quyết tâm "ngủ chay" để không động đến con. Tôi nói với vợ hai vợ chồng ráng một thời gian để con sinh ra khỏe mạnh. Vợ tôi cũng đồng ý liền
Tôi đi làm cũng dư dả nên từ ngày vợ mang thai thì tôi để cô ấy nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Tôi không để vợ thiếu thốn thứ gì, chỉ cần cô ấy nói là tôi liền cố gắng mua cho. Từ ngày cô ấy có thai, tôi chăm vợ từng bát canh, cô ấy khó chịu một chút là tôi liền sốt ruột. Đến một hôm tự dưng vợ tôi bị đau bụng quằn quại, mặt mày trắng xanh. Tôi sợ sốt vó bỏ hết việc ở cơ quan mà về đưa vợ đi viện gấp. Vợ tôi được đưa vào phòng cấp cứu, tôi ở ngoài cứ cầu tổ tiên ông bà phù hộ cho vợ con tôi bình an vô sự.
Sau đó một bác sĩ đi ra gọi tên người nhà của vợ tôi. Tôi chân tay vẫn còn run lao tới hỏi bác sĩ về tình hình của vợ. Vị bác sĩ thấy tôi thì cảnh cáo:
"Tôi báo cho cậu biết giờ thì vợ con cậu qua cơn nguy hiểm rồi. Nhưng cậu đừng có vội mừng. Tình trạng sức khỏe của vợ cậu không tốt nên đứ.a tr.ẻ cũng bị ảnh hưởng xấu. Tôi đã nói với cậu rồi 3 tháng đầu này phải kiêng quan hệ vợ chồng, sao vợ chồng cậu cứ bỏ ngoài tai vậy? Gần gũi nhiều quá rồi giờ động thai đấy. Tôi cứ hỏi mãi vợ cậu mới chịu thừa nhận. Tôi nói này, không ráng giữ bây giờ thì mất con như chơi đấy!".
Tôi nghe bác sĩ nói đến đây thì đầu óc trống rỗng:
"Bác sĩ ơi, bác sĩ có lầm không? Em không..."
"Thôi thôi vợ chồng như cậu tôi thấy nhiều rồi, ngại ngùng cái gì mà còn chối. Nhưng tôi nói lại không thể có lần hai đâu, nếu cậu muốn con sinh ra khỏe mạnh".
Bác sĩ đi rồi tôi vẫn ngẩn người chế.t sững tại chỗ. Rõ ràng vợ chồng tôi mấy tháng nay không hề gần gũi. Vậy những gì vợ tôi thừa nhận làm là với ai? Đúng là vị bác sĩ này khám cho vợ tôi từ đầu mà, ông ấy còn đọc rõ tên vợ tôi thì làm sao mà lầm được?".
Trong lòng nóng như lửa đốt, đến khi vợ vừa tỉnh thì tôi đã hỏi cô ấy ngay. Tôi kể lại hết những lời bác sĩ nói rồi hỏi cô ấy rốt cuộc là thế nào? Vợ tôi nghe thế thì vừa gục mặt khóc nức nở vừa nói:
"Em xin lỗi anh, em xin lỗi, em sai với anh rồi. Anh cứ đi làm bỏ em ở nhà một mình, em buồn lắm. Nên em mới trót dại một lần thôi... Anh tin em đi, em không lừa dối anh. Đứa nhỏ này là con anh. Em chỉ mới dại dột một lần thôi. Em xin anh tha thứ cho em lần này thôi. Em hứa sẽ không bao giờ dám làm bậy nữa"
"Tôi cả ngày đi làm là để nuôi cô và con, vậy mà cô đối xử với chồng mình như vậy à?".
Tôi quá bất ngờ và thất vọng về người vợ ngoạ.i tìn.h của mình. Càng yêu thương nâng niu bao nhiêu thì khi biết bị phản bội càng đa.u đớ.n bấy nhiêu. Tôi cũng không màng vợ tôi ăn nằm với ai. Tôi chán nản tột cùng khi lấy phải người vợ vô tình vô nghĩa thế này. Nhưng giờ cô ấy đang mang thai, tôi càng không biết đứ.a tr.ẻ kia có phải là con tôi không. Tôi phải làm sao đây?
Mất việc cuối năm, vợ ở cữ, chồng tôi vẫn thản nhiên bảo 'chơi đã, ra Tết tính' Tôi lo đến mất ngủ vì chồng mất việc trước Tết Nguyên đán trong khi tôi vừa sinh con, nhưng anh thản nhiên nằm sofa chơi điện thoại, bảo: "Chơi đã, ra Tết rồi tính". Tôi và chồng xuất thân nông thôn. Bao nhiêu năm qua, cả hai tằn tiện lắm mới đủ tiề.n sinh hoạt và mua trả góp căn nhà chung...