Cô vợ “vô tư”
Em nói một cách vô tư, hồn nhiên mà không hề để ý đến thái độ và tâm trạng của chồng.
Tiễn hai vợ chồng người bạn ra về, em cứ tấm tắc mãi:
- Đúng là chẳng ai nói trước được điều gì. Cái Hà vừa xấu người lại vừa học hành chẳng ra gì mà bây giờ sướng hơn tiên. Lấy được ông chồng vừa đẹp trai, thành đạt, vừa chiều vợ, lại còn ga lăng nữa chứ.
Em nói một cách vô tư, hồn nhiên mà không hề để ý đến thái độ và tâm trạng của chồng. Dù không hào hứng khi nghe em huyên thuyên chuyện ngày xưa cô bạn có những thói hư, tật xấu như thế nào nhưng thấy giọng em đầy ghen tỵ, bực tức khiến anh vừa ngạc nhiên, vừa thấy khó chịu.
Anh chỉ là một cán bộ công chức nhà nước bình thường, làm công ăn lương. Không chức quyền, địa vị. Dù không ga lăng, chịu chơi, không đẹp trai, giàu có nhưng công bằng mà nói, anh là một người đàn ông đúng nghĩa, biết yêu thương vợ con, sống có trách nhiệm với gia đình. Lương đưa đủ, tối ngủ ở nhà. Việc lớn anh đều gánh vác. Việc nhỏ cũng không chối từ. Anh làm tất cả mọi thứ với một mong muốn đem lại niềm vui và hạnh phúc cho gia đình.
Video đang HOT
Không giàu sang hơn ai, nhưng chưa bao giờ anh để em phải thiếu thốn, thua chị kém em điều gì. Từ trước đến giờ, cuộc sống vợ chồng, con cái lúc nào cũng vui vẻ, đầm ấm. Mọi thứ chẳng có gì đáng để em phải than phiền, ủ dột. Vậy mà cứ mỗi khi có khách đến nhà, hay nghe tin ai có cái này, cái khác, em lập tức về nhà khen lấy, khen để, so sánh người này, người khác, đôi khi kèm theo thái độ ghen tỵ, bực tức như thể mọi thứ của em đã bị người ta cướp mất.
Nhất là cách em nói về người yêu cũ giờ là giám đốc công ty thương mại. Lời hay ý đẹp, kỷ niệm yêu đương thời trẻ được em kể một cách hồn nhiên, vô tư. Em so bì, tỵ nạnh với người phụ nữ là vợ của anh ta đi nước ngoài như đi chợ, áo quần thì toàn hàng hiệu. Trời ơi, nghe giọng nói hồ hởi, phấn khởi và có phần tiếc rẻ của em, anh cảm thấy mình như là người đã gây ra cho em “khổ nạn” này. Khi không chịu được nữa, anh bảo sao ngày xưa em không lấy anh ta cho sướng!
Thấy anh tỏ thái độ, em mới chịu dừng lại câu chuyện tình yêu của mình. Sau đó một thời gian, người tình trong mộng của em bị bắt đi tù vì tội tham ô, vợ con cũng bị vạ lây, em tuyệt nhiên không hề nhắc đến nữa. Nhưng thói quen hay so sánh anh với người khác thì em vẫn chưa bỏ được. Chính điều đó đã làm cuộc sống gia đình lục đục, xáo trộn, làm anh thấy bị xúc phạm, coi thường. Bản thân em cũng phải khổ tâm, dằn vặt bởi những thứ không thuộc về mình.
Em à, danh ngôn có câu: “Hãy đừng so sánh cuộc đời mình với người khác. Bởi không ai dám chắc tương lai của họ sẽ thế nào”. Em đừng so sánh anh và cuộc sống của mình với bất cứ ai nữa nhé.
Theo afamily
Em cứ khóc lên đi
Em cứ khóc thật to lên để những nỗi đau đớn muộn phiền tan biến hết.
Nhìn em tươi cười rạng rỡ bước đi giữa cuộc đời mà lòng tôi se thắt. Tôi ước gì lòng em cũng tươi tắn giống nụ cười kia, cũng mịn màng giống đôi môi kia, không hề mang bất kỳ một vết thương hay vết sẹo nào. Nhưng cuộc đời này lại chẳng hề công bằng, nó luôn dành cho người con gái tôi yêu những điều vô cùng méo mó. Nhìn em ngày ngày cứ phải gồng mình lên để ẩn đi những hoang mang, để che giấu đi những mệt mỏi mà lòng tôi cảm thấy quá đỗi xót xa.
Người ta tưởng rằng em là một cô gái mạnh mẽ, vì thế họ luôn tìm đến em mỗi khi gặp phải những đợt bão lòng. Người ta bấu víu, dựa dẫm vào em để tìm sự sẻ chia và hướng giải quyết rắc rối. Em luôn sẵn sàng đưa đôi tay mình ra để nắm chặt bàn tay của những ai đang yếu đuối. Em giúp đỡ, em làm quân sư cho người khác, còn bản thân em lại khép chặt lòng mình.Em luôn nói rằng em có thể tự lo lắng cho mình và vì thế nên em cũng chẳng hề cho tôi cơ hội. Người ta vẫn ngày ngày nhìn thấy em hồn nhiên, xinh tươi và khuôn miệng lúc nào cũng luôn thường trực những nụ cười. Người ta vẫn bắt gặp em xúng xính trong những bộ váy áo đủ sắc màu và vẫn thấy em là một cô gái hoạt bát, huyên náo. Em mang niềm vui đến cho người khác, còn nỗi buồn thì em luôn giữ lại cho riêng mình.
Tôi biết em đang có nhiều điều lo lắng (Ảnh minh họa)
Vì em luôn cười nên người ta cứ nghĩ với nhau rằng cuộc sống của em chắc phải viên mãn lắm, nhưng có mấy ai biết được phía đằng sau lớp kén kia có một con tằm đang bị bủa vây bởi những mối tơ vò. Có lẽ con tằm ấy đau đớn và khó chịu lắm, nhưng nó lại tự giấu mình trong một lớp kén quà dày. Không ai có thể biết được nó đang cảm thấy những gì, còn người hiểu được những điều mà nó đang nghĩ thì lại không có cách nào để chạm tay được vào.
Nụ cười của em tưởng là rạng rỡ nhưng nó còn chứa đựng rất nhiều những nỗi ưu phiền. Em cứ cười, giống như cái cách mà người diễn viên cố gắng để đóng tròn vai trong một vở kịch. Em có quá nhiều suy tư nhưng lại giấu nhẹm hết chúng đi. Em cố tình tạo cho mình vẻ ngoài rực rỡ để che giấu đi những ảm đạm của tâm hồn. Có lẽ đó là cách mà em chọn để đối diện với cuộc sống nhưng riêng tôi, tôi lại ghét cái sự vô tư và mạnh mẽ giả tạo ấy của em.
Em luôn miệng nói rằng: " Em rất ổn", em bảo tự em có thể chăm sóc tốt cho bản thân mình. Em có thể nấu ăn khi em đói, có thể tự tạo niềm vui khi em buồn, có thể tự mua thuốc cho mình những khi nhức đầu sổ mũi... Em bảo em không cần sự sẻ chia và cũng chẳng cần ai giúp đỡ, tự em có thể sống tốt, tự em có thể lo lắng cho chính mình. Tôi đủ thông minh để hiểu hết những lời em nói, nhưng tôi luôn hoài nghi rằng liệu có khi nào em cảm thấy mệt mỏi khi cứ cố sức để gồng mình?!
Em cứ khóc lên cho lòng nhẹ nhõm (Ảnh minh họa)
Em chẳng cho tôi cơ hội ở bên cạnh để giúp em lau khô giọt nước mắt trong những phút giây yếu lòng. Em không cho tôi lại gần và chẳng bao giờ chấp nhận bất kỳ một chút quan tâm dù là nhỏ bé. Tại sao ngay cả ở trước mặt tôi rồi mà em vẫn còn phải mỉm cười một cách gượng gạo? Thà em cứ khóc òa lên đi, khóc lên để những nỗi đau đớn muộn phiền trôi đi hết, để lấy sức tiếp tục chiến đấu với những áp lực mà ngày ngày em đang phải mang. Còn tôi, tôi hứa là sẽ không nói gì nếu em không muốn, tôi sẽ chỉ lặng lẽ giúp em lau khô những giọt nước mắt thôi mà.
Cho dù tôi có nói gì thì có lẽ em cũng sẽ không thay đổi ý kiến, nhưng chỉ cần ngừng lại một chút và mở lòng ra, biết đâu chừng em sẽ thấy nhẹ nhõm hơn chăng. Em cứ tiếp tục mạnh mẽ nếu điều đó khiến em cảm thấy tự tin hơn khi đối diện với cuộc sống. Còn tôi thì vẫn sẽ tiếp tục ở phía sau dõi theo em như thế, hãy nhớ rằng nếu đến một lúc nào đó em cảm thấy mỏi mệt sau những gắng gượng thì đã có bờ vai tôi sẵn sàng làm chỗ dựa cho em.
Theo Eva
Chỉ là em nhớ anh thôi Em ước lượng tình mình bằng số kỷ niệm vui buồn chúng ta có với nhau. Những ngày trời se lạnh, em bỗng dưng muốn viết một điều gì đó, để anh đọc sau giờ tan tầm, để anh ngồi nhâm nhi những khi uống cà phê buổi sáng, và để anh nhắm mắt một chút, nghĩ về em những khi ngồi vào...