Có thai với chồng mà tôi chẳng thấy vui
Giờ thai đã hơn ba tháng nhưng tôi vẫn chưa thấy vui hay hứng thú gì, chỉ thấy nản, chẳng rõ nguyên nhân, có cố vui cũng không được.
Ảnh minh họa
Tôi lấy chồng đã hai năm nhưng cảm thấy cuộc sống hai đứa không mặn nồng, nói thẳng là nhàm chán. Yêu rồi tới khi lấy anh như con người khác vậy, tôi không thấy vui. Tôi không có quan niệm yêu và cưới khác nhau, với tôi có yêu thì mới có cưới, hợp nhau mới lấy chứ không phải lấy về sẽ thay đổi hay muốn thay đổi đối phương, vì thế thấy chồng như vậy tôi nản.
Tôi tính chia tay nhiều lần, tâm sự với mẹ, với bạn thân và cũng một mình suy nghĩ mối quan hệ này, quyết định cho cả hai thêm cơ hội nhưng cuộc sống vẫn vậy, nhàm chán. Chúng tôi không đánh nhau nhưng hai đứa có vẻ không chung suy nghĩ. Tôi nhiều khi tạo bất ngờ cho chồng, tạo điều kiện để hâm nóng tình yêu nhưng chồng chẳng chịu hợp tác. Giữa hai vợ chồng không có chút nào gọi là chia sẻ, như tôi mà châm nến thì anh lại dập tắt nên dần thấy chẳng muốn thắp.
Mới lấy nhau mà tôi không có cảm giác của vợ chồng mới cưới. Quan hệ với chồng thì vẫn đều nhưng tôi toàn giả vờ lên đỉnh và say mê hứng thú, thực chất bản thân không vui vẻ chút nào vì chồng không cho tôi cảm giác đó. Tôi đã quyết định ly hôn, cho hai đứa cơ hội tìm tình yêu mới, tìm người hợp với mình hơn thì phát hiện bản thân có thai 3 tuần, ngoài ý muốn của tôi nhưng chồng lại vui lắm. Bố mẹ hai bên cũng vui vì sắp có cháu, còn riêng tôi thì không.
Video đang HOT
Giờ thai đã hơn ba tháng nhưng tôi vẫn chưa thấy vui hay hứng thú gì, chỉ thấy nản, chẳng rõ nguyên nhân, có cố vui cũng không được. Mang thai chẳng cho tôi cảm giác như nghe đồn là vui vẻ hay hồi hộp gì cả, chỉ thấy trống rỗng. Tôi nghĩ tới việc ly dị, muốn sinh xong thì sẽ bàn với chồng chuyện này vì không chịu nổi cuộc sống như hiện tại, thấy thật nhàm chán. Anh là người có trách nhiệm nên tôi tin con mình không bị thiệt thòi về cả tình yêu lẫn kinh tế vì chúng tôi đều có thu nhập ổn định.
Theo VNE
Tôi đã phản bội chồng sau khi kết hôn chưa đầy nửa năm
Tôi cũng chỉ là thấy vui, thấy thích trước những hành động của anh, chứ chưa từng có ý thực sự ngoại tình. Nhưng cuộc đời, có ai lường trước được chữ "ngờ"...
ảnh minh họa
Sau ba năm yêu nhau, tôi và anh quyết định kết hôn. Thực ra, quyết định này không phải vì tiếng gọi mãnh liệt của trái tim, mà bởi sự sốt ruột từ phía hai gia đình, cả anh và tôi đều đã đến tuổi yên bề gia thất: Anh 34, tôi 27. Với cả anh và tôi, người kia đều là sự lựa chọn tốt nhất của nhau. Trong quãng thời gian ba năm qua, đã từng có lúc tôi và anh tạm chia ly, để thử tìm cho mình một nửa khác, nhưng cuối cùng, cả hai đều nhận ra chẳng còn ai hợp với mình hơn. Nguyên nhân sâu xa của sự băn khoăn trong quyết định kết hôn của hai đứa chính là do vấn đề quan hệ tình dục.
Năm đầu yêu nhau, chúng tôi quấn quýt, hoà hợp như bao cặp đôi khác, vấn đề chăn gối cũng rất nồng nàn. Nhưng không hiểu vì lí do gì, từ đó đến nay, chuyện chăn gối không còn được mặn mà như trước nữa. Chúng tôi vẫn vui vẻ bên nhau, quan tâm, chăm sóc nhau, cùng nhau vui đùa, chia sẻ mọi điều trong cuộc sống (tôi và anh cùng công ty).
Đi ăn uống, đi xem phim, đi du lịch đều rất vui vẻ, nhưng số lần hai đứa ngủ cùng nhau vô cùng ít ỏi, số lần ôm nhau cũng thưa dần. Đi chơi vui là thế, nhưng đưa tôi về, anh nhìn tôi lên nhà rồi quay xe đi, không một cái hôn dù là hôn lấy lệ. Tình cảm của hai đứa dần trở thành "tình yêu trong sáng" từ bao giờ. Không thể giải thích lý do cho sự thay đổi, tôi và anh dần coi đó là chuyện bình thường. Khi bị hai bên thúc giục, có lẽ cả tôi và anh đều suy nghĩ đắn đo nhiều. Nhưng cuối cùng vẫn cùng nhau kí tên vào tờ giấy chứng nhận.
Đã là chồng vợ, nhưng quan hệ tình cảm của hai đứa vẫn không khác xưa. Hàng ngày vui vẻ bên nhau, đêm chỉ ôm nhau ngủ. Gần nửa năm chung chăn gối, số lần quan hệ chưa đếm hết được bàn tay, mà cũng chỉ là lấy lệ cho qua. Tôi thật sự không thấy có cảm giác muốn anh, và anh cũng thế.
Vợ chồng tôi đã thẳng thắn tâm sự với nhau về chuyện đó. Anh nói anh không thấy có cảm giác muốn tôi, anh nói anh thấy như hiện tại hoàn toàn ổn, cả hai vẫn vui vẻ thoải mái. Tôi cũng thấy như vậy. Có lẽ tính cách, suy nghĩ, cảm xúc của hai vợ chồng tôi quá giống nhau.
Mọi việc có lẽ sẽ vẫn diễn ra như cũ nếu không có sự thay đổi trong công việc của tôi. Anh bảo "không thích vợ cùng cơ quan" nên quyết định xin cho tôi sang công ty khác, mức lương và chế độ tốt hơn công việc hiện tại. Tôi nhanh chóng thích ứng được với công việc mới. Có lợi thế về ngoại hình, tôi nhận được sự "quan tâm, giúp đỡ" nhiều từ các đồng nghiệp nam trong công ty, đặc biệt là từ anh trưởng phòng.
Dù chỉ ngang tuổi chồng tôi, anh cũng đã có vợ và hai con. Biết tôi cũng có chồng rồi, anh càng không ngần ngại. Anh bảo anh chỉ quý thì muốn giúp đỡ tôi trong công việc. Nhưng đâu có tình bạn nào đơn thuần giữa sếp với nhân viên như thế? Anh chủ động thể hiện sự ga lăng với tôi: luôn hỏi han tôi trong công việc, mời tôi đi ăn, đi cafe trong lúc nghỉ trưa, mua cho tôi những loại bánh ngọt mà tôi thích, tìm cách xuất hiện trước mắt tôi với tần suất dày hơn, dù trong miệng vẫn bảo tôi "không có gì, anh chỉ quan tâm em như người bạn". Tối đi ngủ, anh vẫn nhắn tin cho tôi. Tôi chat chit với anh thoải mái, không sợ chồng ghen, vì lí do đơn giản: 9-10h, tôi tắm xong, chồng tôi đã lăn ra ngủ từ lúc nào.
Thực ra, tôi biết chuyện đang xảy ra vô cùng "nguy hiểm", nhưng lại không hề kháng cự. Sự nhàm chán, thiếu thốn trong quan hệ với chồng khiến tôi cảm thấy buồn bực trong lòng. Vợ xinh đẹp, thân hình đầy đặn, mà chồng chả buồn ngó ngàng, trong khi ra ngoài bao người "lác mắt". Đúng lúc đó lại có người quan tâm chu đáo, hỏi sao tôi không động lòng! Có điều, tôi cũng chỉ là thấy vui, thấy thích trước những hành động của anh, chứ chưa từng có ý thực sự ngoại tình.
Nhưng cuộc đời, có ai lường trước được chữ "ngờ". Công ty tổ chức đi du lịch, chỉ toàn nhân viên, không có gia đình đi cùng. Hai ngày một đêm ấy phát sinh bao chuyện. Ở khu nghỉ dưỡng, anh thể hiện mình là người đàn ông rất ga lăng, nhiệt tình, vui tính với tất cả mọi người. Dù đã có vợ con, anh vẫn là "soái ca" trong mắt các cô gái. Anh cứ luôn tìm cách gặp gỡ, nhưng để che giấu, anh luôn trêu chọc người này người nọ cạnh tôi. Hành động của anh làm tôi thấy vui vẻ, hài lòng.
Kết thúc ngày nghỉ, do chồng tôi về quê không đón tôi được, anh "tình nguyện" đưa tôi về vì "cùng đường". Và không hiểu sao, tôi cùng anh "tạt vào" khách sạn vài tiếng trước khi về nhà. Đến giờ phút này, tôi đã thực sự phản bội chồng rồi. Nhưng phút giây bên anh, tôi không ý thức được mình đang gây tội lỗi. Nồng nhiệt đi qua, tôi trở về ngôi nhà nhỏ của mình. Tôi đau đầu quá. Thực sự tôi cũng có thích anh, nhưng tôi không hề muốn ngoại tình, không hề có ý định bỏ chồng vì anh. Và tôi biết chắc anh cũng chỉ ham vui quyến rũ tôi chứ không hề có ý định bỏ vợ con để đến với tôi. Chuyện vừa xảy ra giữa anh và tôi như chỉ là "xã giao" để thoả mãn nhu cầu tình dục. Tôi bỗng thấy lạnh, tôi sợ có lần một sẽ có lần hai, lần ba. Tôi không biết ngày mai đi làm sẽ phải đối xử với anh như nào. Tôi bỗng thấy hoang mang.
Nếu sự việc bị vợ anh hay chồng tôi phát hiện thì sẽ ra sao? Tôi không hề muốn cắm sừng chồng, không hề muốn náo động cuộc sống đang yên bình hiện tại. Đúng là tôi đã phản bội chồng chỉ sau gần nửa năm kết hôn. Nhưng sao, hiện tại, tôi lại không hề thấy có lỗi gì với chồng, mà chỉ băn khoăn ngày mai sẽ diễn ra như thế nào. Tôi có phải người vô liêm sỉ quá không?...
Theo Emdep
Vì anh yêu một cô gái rất "quái tính"... Vì anh yêu một cô gái "quái tính", nên cô ấy luôn dành cho anh những bất ngờ thú vị nhất. Cũng vì thế mà tình yêu của chúng mình chẳng bao giờ nhàm chán cả. Có bao giờ, em tự hỏi, vì sao anh lại yêu em, một cô gái ngang ngược, cứng đầu, khó yêu, khó chiều không, cô gái? Thực...