Có thai với ai, tôi cũng chẳng thể biết?
Tôi không biết mình nên làm thế nào nếu như một ngày, chồng tôi phát hiện ra đứa con đó không phải của anh. Nhưng chỉ là tôi dự tính như vậy chứ tôi chưa hề chắc chắn, con tôi không phải là con anh.
Nói như vậy, chắc nhiều người sẽ nghĩ tôi là thứ đàn bà không ra gì. Tôi cũng cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình khi đã làm chuyện dại dột vậy. Tôi yêu một người, đó là người đàn ông sắp làm chồng tôi đây. Chúng tôi đã có cuộc tình 2 năm, thời gian 2 năm không phải quá ngắn nhưng cũng chẳng phải quá dài, nhưng nó cũng đủ để làm chúng tôi hiểu nhau và đi đến hôn nhân. Tôi thú nhận, những ngày mới yêu anh, tôi chưa chân thành. Tôi chọn anh cũng chỉ vì người đàn ông tôi yêu đã xa tôi và có người con gái mới.
Ngày đó, người tình cũ của tôi đi du học. Sau khi ra nước ngoài học và năm, bố mẹ anh có ý định cho anh ở lại đó và làm ăn luôn. Bố mẹ anh cũng nói, chúng tôi xa nhau, không có kết quả gì nên tốt nhất hãy chấm dứt chuyện tình cảm này. Tôi cũng vì thế mà đau lòng, tôi vẫn tin anh sẽ về bên tôi hoặc là cũng có cách cho tôi sang đó học hành. Nhưng rồi anh cũng biệt tăm. Sau này tôi nghe gia đình anh nói, anh đã có người tình mới.
Và chúng tôi trở thành một cặp. Sau gần 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh yêu tôi và chiều tôi hết mực. (ảnh minh họa)
Vừa hận vừa thấy đau khổ, tôi cũng nghĩ, xa nhau thế có yêu cũng đâu có kết quả gì nên tôi nhanh chóng gật đầu yêu người sắp làm chồng tôi đây. Ngày đó, có lẽ tình yêu thì ít mà chuyện vì hận thì nhiều hơn. Tôi không muốn thua kém người cũ và để chứng minh cho gia đình anh biết, không có anh tôi sẽ nương tựa vào người mới, không thể sống buồn bã để người nhà anh coi thường được.
Và chúng tôi trở thành một cặp. Sau gần 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh yêu tôi và chiều tôi hết mực. Chúng tôi cũng có quan hệ trước hôn nhân, vì anh tính có bầu trước mới cưới thì tốt hơn. Tôi cũng không ngại chuyện đó, tôi chấp nhận tất cả chuyện này vì xu thế thời nay là thế.
Video đang HOT
Nhưng trớ trêu thay, trước khi cưới được 1 tuần, người yêu tôi về nước. Anh ấy nói muốn gặp tôi một lần trước khi tôi lấy chồng. Anh ấy nói muốn xin tôi tha thứ và muốn nói lời chia tay tôi chính thức. Không hiểu sao, khi nghe giọng nói của anh, lòng tôi lại trào dâng cảm xúc. Kỉ niệm lại ùa về và tim tôi loại loạn nhịp. Có lẽ là chúng tôi chia tay nhau nhanh quá, chưa một lời từ biệt và nỗi hận trong tôi chưa thể át được tình cảm tôi vốn dành cho anh. Vì thế, tôi đã gật đầu gặp mặt anh, nghĩ đơn giản cũng chẳng có vấn đề gì vì dù sao tôi cũng sắp cưới.
Tôi không ngờ tình cảm anh dành cho tôi còn nhiều thế. Anh nói, anh yêu tôi chân thành nhưng vì nghĩ cho bố mẹ, với lại ở bên đó có tương lai hơn nên anh quyết định ở lại. Anh cũng có người yêu nhưng họ đã chia tay và những lúc như vậy, anh lại nhớ tôi da diết. Anh bảo muốn được qua đêm với tôi một lần, vì anh muốn đó là món quà cuối cùng chúng tôi dành cho nhau. Dù sao thì tôi cũng đi lấy chồng.
Không hiểu sao trong giây phút bấn loạn ấy, tôi lại quên mất mình sắp cưới, giống như anh là người yêu tôi, đang ngồi trước mặt tôi đây sẽ là người chồng của tôi. Tôi gật đầu, ngã vào lòng anh. Tới khi tôi giật mình vì hành động của mình thì tôi lại được anh động viên, chấn an tinh thần. Tôi nghĩ anh nói đúng: “Dù sao thì tôi cũng đã là gái có chồng, có gì đâu mà còn ngại. Một lần với người cũ cũng là kỉ niệm đáng nhớ”. Tôi lao vào anh như thế, quên bản thân, quên liêm sỉ và sĩ diện. Sau đó, tôi lại trở về là người vợ chưa cưới mẫu mực của chồng mình.
Và quả thật, đó đúng là lần từ biệt cuối cùng của tôi. Vì sau này tôi biết, anh cũng lấy vợ ngay sau đó. Nhưng nỗi ám ảnh còn để lại trong tôi mới lớn. Sau lần ấy, tôi có bầu. Tôi cũng không biết cái thai là của ai, của anh hay của chồng tôi. Vì trước đó, tôi và chồng đã &’đi quá giới hạn’ nhiều lần, cũng cùng khoảng thời gian đó, nhưng chúng tôi chưa thấy tín hiệu gì của chuyện có con. Lần này tôi mang thai, thực tình tôi không biết đó là con của ai. Cũng không loại trừ trường hợp là con của người kia.
Tôi hí hửng báo với chồng tin vui này, anh mừng lắm, hạnh phúc vô cùng vì sắp được làm bố. Nhưng tôi không biết, người cha thực sự của con mình là ai. Nếu có một ngày tôi bị phát hiện, hoặc đó là con của người cũ thì tôi có giữ nổi mái ấm này không? Hay là tôi nên thú nhận sự thật này trước với chồng để anh biết tất cả và hiểu, thông cảm cho tôi?
Theo VNE
Hãy cho đàn ông có "trinh" đi
Nhiều đàn ông Việt Nam thỉnh thoảng hoặc thường xuyên đi cave, rồi khi yêu thường đòi hỏi chuyện quan hệ tình dục (QHTD) với bạn gái nhưng đêm tân hôn lại đòi hỏi vợ mình còn... chảy vài giọt máu.
Đúng là thật nực cười, lố bịch. Lố bịch hơn nữa là có mỗi chuyện "trinh tiết" cỏn con mà tốn bao thời gian, giấy mực. Rồi bao anh chồng vật vã, đau khổ, bao gia đình không hạnh phúc vì đêm tân hôn vợ mình không chảy vài giọt máu... Không thể hoãn cái sự đau xót này lại được.
Ở những nước phát triển chuyện trinh tiết chẳng có gì quan trọng, nam nữ bình đẳng. Thế nhưng ở Việt Nam trinh tiết thì được đặt lên hàng đầu, đêm tân hôn cô nào mà không có thứ đó thì tủi nhục trăm phần.
Thử cho đàn ông cái màng trinh ấy đi, anh ta sẽ chẳng còn gì để phải lên án người phụ nữ của mình khi biết cô ấy mất trinh. Tại sao đàn ông có nhu cầu với những người phụ nữ họ sẵn sàng vào nhà nghỉ, quán cave nào đó làm chuyện ấy không biết bao nhiêu lần nhưng sao không ai hỏi đến chuyện " cái của quý" của anh ta " mất trinh" mà cứ phải của phụ nữ?
Với các "dân chơi" thì cái họ đòi hỏi và trả giá rất cao trong những cuộc vui vẻ chính là cái "màng trinh" mỏng manh, chính anh ta là người làm mất nó khỏi người con gái, thử hỏi xem trong cuộc đời các dân chơi đã "chơi" hết bao nhiêu cái trinh. Nhưng suy cho cùng đến lúc họ kết hôn họ lại muốn cô vợ của mình phải chảy vài giọt máu trên giường đêm tân hôn để khoe cái "chiến tích" của họ. Như vậy liệu có vẻ vang bằng lấy được một cô vợ ngoan hiền, đảm đang chăm lo vun vén cho gia đình, thành đạt trong công việc, cân bằng giữa mọi mối quan hệ của phụ nữ hiện đại?
Đêm tân hôn là ác mộng khi mà chồng em không thấy em ra máu khi quan hệ tủi nhục em đành thú nhận em đã trao cho người yêu đầu (Ảnh minh họa).
Không ít bạn có những chia sẻ về câu chuyện thầm kín của mình, khi con gái yêu họ có thể trao thân và cái "ngàn vàng" ấy cho người con trai họ yêu nhưng đâu phải cứ trao rồi là họ nhận được một cái váy cưới với cái đám cưới to đùng? Cũng chính vì người đàn ông hoặc một vài lý do nào đó họ lại phải bước tiếp yêu tiếp với người đàn ông khác. Người đến sau tại sao cứ phải đòi hỏi chuyện cô ấy "còn" hay "mất" trong khi anh ta chỉ đòi quan hệ với người còn trinh?
Khánh - một cô gái xinh xắn mới kết hôn tâm sự: "Đêm tân hôn là ác mộng khi mà chồng em không thấy em ra máu khi quan hệ, tủi nhục em đành thú nhận em đã trao cho người yêu đầu. Nhưng rồi chồng em vẫn cảm thông và chia sẻ cùng em, anh ấy chỉ cần em sống vui vẻ, hòa nhã thương yêu gia đình anh ấy là được."
Cô ấy thật may mắn khi có được người chồng tâm lý và hiểu biết, mấy ai đã được bao dung như thế. Một cô gái giấu tên đã chia sẻ với Chương trình Cửa sổ tình yêu với tiếng nấc nghẹn ngào: Cô ấy không còn trinh nhưng cô ấy yêu chồng và hết mực lo cho gia đình nhà chồng, bổn phận làm dâu cô ấy vẹn toàn không ai trê trách thế nhưng mỗi khi lên giường chồng cô ấy lại đay nghiến chuyện cô đã không còn "cái đó" khi kết hôn với anh, làm dâu 5 năm nhưng ngày nào cô cũng phải nghe những lời xỉ vả từ chồng, cô không biết có nên tiếp tục chung sống hay ly hôn
Thật đáng buồn! Tôi biết còn rất nhiều trường hợp như thế nhưng cái đức tính vốn có của người phụ nữ là "cam chịu" là "xấu chàng hổ ai" nên chịu đựng và chịu đựng mấy ai đã lên tiếng được.
Chữ "Trinh" có bằng được chữ "Đức" không các bạn? Một cái màng trinh mỏng manh có cấu tạo nên cả nhân cách của con người? Nhân cách người phụ nữ chung sống với bạn đi theo bạn suốt cả cuộc đời, một cô nàng có tâm có đức sẽ biết đối nhân xử thế chăm lo cho gia đình bạn sao bạn lại không muốn mà chỉ muốn hài lòng cho cái gọi là "đêm đầu tiên" đó. Và ai là người đánh giá được "chữ Trinh" của người đàn ông?
Màng trinh không phải là thước đo giá trị và nhân phẩm của người phụ nữ. Những người đàn ông thiển cận mở to mắt ra mà thấu hiểu, đừng đánh giá nhân phẩm hay miệt thị, ruồng bỏ những cô gái bên bạn chỉ vì họ không còn trinh. Và những người phụ nữ cũng vậy hãy dám sống, dám hy sinh nhưng cũng dám phá bỏ những "lề thói" cổ hủ để khẳng định bản thân trước sự vô lý của những người đàn ông thiếu hiểu biết.
Theo VNE
Thờ ảnh vợ đang sống: 'Chiêu độc' của ông chồng cuồng ghen Anh là người gia trưởng, vũ phu tới mức khiến cuộc sống của tôi ngột ngạt. Thế rồi tôi trót "say nắng" cậu đồng nghiệp trẻ cấp dưới, chồng tôi nổi điên bảo với con gái tôi đã chết và cho ảnh tôi lên bàn thờ. Tôi năm nay 32 tuổi, vợ chồng tôi lấy nhau được gần 10 năm đã có con...