Có thai trước hôn nhân, tôi bị người yêu ruồng bỏ rồi lại bất ngờ kết hôn trong nước mắt
Có thai trước khi kết hôn, tôi thực sự không thể ngờ rằng lại bị người yêu bỏ rơi rồi sau đó lại kết hôn trong nước mắt.
Tôi không thể ngờ rằng mình lại có thai trước hôn nhân và lại bị người yêu ruồng bỏ (Ảnh minh họa)
Tùng và tôi yêu nhau thật sự. Mối tình của chúng tôi phát triển rất nhanh. Anh ấy luôn cho tôi cảm giác được yêu thương, chiều chuộng với những món quà vừa ý. Một đêm, chúng tôi đi chơi về khuya, tầm đó bố mẹ đã đi ngủ nên tôi không muốn gọi cửa. Anh ấy dẫn tôi vào nhà nghỉ và ngủ lại đó. Để rồi, chuyện gì đến cũng phải đến, chúng tôi có một đêm thật tuyệt bên nhau. Tôi cũng có có thai từ sau đêm đó.
Khi phát hiện mang bầu, chúng tôi quyết định sẽ kết hôn với nhau. Cả 2 bên gia đình đều chấp thuận. Mặc dù gia đình tôi không khá giả như gia đình anh ấy nhưng lại có truyền thống và nề nếp. Nhưng rồi, vì một lý do mà hôn lễ bị hủy bỏ.
Vào một ngày cuối tháng, công ty có quá nhiều việc. Tôi dặn chồng sắp cưới của mình rằng: ‘Đón em muộn nhé, hôm nay em có nhiều việc phải làm’. Anh ấy đồng ý nhưng đến cuối giờ chiều lại nhắn tin nói có việc gấp với đối tác và tôi phải đi taxi về.
Xong việc, tôi lững thững xuống dưới tòa nhà bắt taxi. Nhưng bất ngờ, tôi gặp lại bạn trai cũ dưới sảnh tòa nhà. Trời bất ngờ đổ mưa lớn và anh ấy đề nghị đưa tôi về nhà. Tôi thực sự lúng túng trước tình huống bất ngờ này nhưng rồi cũng đồng ý. Trời mưa to thế này cũng khó gọi taxi. Khi đang trên xe, chồng sắp cưới nhắn tin hỏi tôi đang ở đâu để đi đón. Tôi chỉ nhắn lại: ‘Em đang về rồi’.
Về đến nhà tôi, bạn trai cũ mở cửa xe rồi đưa tôi một chiếc ô. Bất ngờ, tôi nhìn ra và thấy chồng sắp cưới của mình đang đứng nhìn. Tôi và bạn trai cũ đều cố gắng giải thích nhưng Tùng không chịu nghe bất kỳ điều gì.
Anh nói rất nhiều điều nặng nề và cho rằng tôi là một kẻ lừa dối. Tôi chưa bao giờ thấy Tùng như thế. Anh sẵn sàng dùng những ngôn từ thậm tệ để mạt sát tôi. Tôi đã cố gắng giải thích nhưng anh ấy nhất quyết không nghe. Cuối cùng, đám cưới bị hủy bỏ.
(Ảnh minh họa)
Tôi thực sự khóc rất nhiều trong thời gian đó. Dù đám cưới bị hủy nhưng tôi vẫn muốn sinh con. Sau khi sinh, mẹ là người duy nhất chăm sóc cho tôi. Tâm trạng tôi cũng dần ổn định trở lại.
Để rồi, sau khi tôi sinh ra được khoảng nửa tháng, Tùng và mẹ của anh ấy đi một chiếc xe Audi đến nhà tôi để xin lỗi. Anh ấy đã bình tĩnh trở lại, nói chuyện với bạn trai cũ của tôi và hiểu được mọi chuyện ngày hôm đó.
Tất cả mọi người đều khuyên tôi nên tha thứ. Tôi cũng muốn cho anh ấy một cơ hội nữa bởi không muốn con mình không có bố. Hôn lễ cuối cùng cũng được tổ chức cùng những giọt nước mắt nghẹn ngào của tôi.
Theo Ngoisao.vn
Video đang HOT
Trước ngày lên xe hoa, Tôi đã bị em trai của người yêu "cưỡng bức"
- Em còn định giấu tôi đến lúc nào nữa?
Tôi chết sững, thấy Tùng vằn mắt nhìn mình gằn giọng mà run rẩy chẳng biết phải nói lại thế nào. Đột nhiên anh cười rú lên rồi điên đú chạy tới vơ lấy chồng thiệp mời đám cưới của 2 đứa châm lửa đốt sạch. Qua làn khói, anh nhìn tôi đầy cay đắng và gào lên:
- Biến đi!
Tôi chua chát vô cùng, nước mắt cứ thi nhau chảy ra không làm sao kiểm soát được. Tôi thấy ấm ức, không biết mình có nên nói ra sự thật đau thương này hay không. Nếu có nói, tôi biết phải bắt đầu như thế nào đây? Bảo rằng, tôi đã bị em trai của người yêu cưỡng bức hay sao?
Tôi và Tùng quen nhau cách đây 3 năm, trong đó có đến hơn 2 năm làm người yêu của nhau. Anh có 1 cậu em trai nhiều hơn tôi 2 tuổi, hiện đang du học tại Pháp. Tôi chưa từng gặp Tú cho đến cách đây 2 tháng, khi cậu ấy bay về Việt Nam thực tập. Khác với anh trai, Tú có vẻ nóng nảy, náo nhiệt, đặc biệt là cái thói ngông nghênh tôi chẳng ưa tí nào.
Tôi và Tùng đã chuẩn bị làm đám cưới vào tháng sau. Mọi người bảo năm nay cả 2 đứa đều đẹp tuổi, hơn nữa lại cũng đang dịp Tú được ở nhà nên có thể tham gia được. Tôi cũng đồng ý, vì cảm thấy mình đã đến lúc ổn định.
Tùng muốn sau khi cưới xong 2 đứa sẽ đi nghỉ tuần trăng mật ngay, thế nên thời điểm hiện tại anh sẽ phải làm cố công việc nhiều hơn 1 chút để sau này dễ xin nghỉ dài. Thành ra mọi việc lo toan cho đám cưới hầu như rơi vào tay tôi cả.
Hôm ấy Tùng bận hẹn gặp khách hàng nên không theo tôi đi chọn chăn ga được. Tôi thấy chuyện này cũng nhỏ nhặt, mình có thể tự làm được nên cũng đi chọn mua 1 mình. Tôi mang thẳng tới nhà riêng của Tùng, tính để luôn bên ấy cho tiện, dù gì sau đám cưới 2 đứa cũng sống ở đó. Tôi vừa mở khóa cửa bước vào thì bất ngờ gặp Tú đang ngồi uống rượu 1 mình trong đó.
- Em tới chơi lâu chưa?
- Tôi mới qua hồi chiều, định cậy ông anh bữa tối mà thành ra phải tự gọi đồ về ăn 1 mình như thế này.
Tú nhìn tôi cười bảo. Cậu ấy vẫn có thói quen xưng ngang với tôi như vậy vì cho rằng tôi ít tuổi hơn, tính đã lấy anh trai nhưng chưa làm đám cưới thì vẫn cương quyết không thay đổi cách nói chuyện. Tính tôi cũng thoải mái nên chẳng lấy đó làm lạ, miễn sao người ta vui vẻ với mình là được.
Tôi hỏi ra mới biết Tú được cơ quan thực tập cho nghỉ ngơi vài ngày nên mới qua chỗ anh trai chơi. Tôi xách mấy cái túi vào phòng ngủ rồi định ra về luôn. Ngờ đâu Tú bảo:
- Cô ngồi lại nói chuyện với tôi 1 lúc có được không? Tự nhiên tôi thấy cô đơn quá, chẳng biết tâm sự với ai lúc này cả.
Thấy ánh mắt cậu ấy buồn buồn, tôi cũng ngại. Nể quá, tôi đành ngồi nán lại 1 lúc, nghe cậu ấy kể chuyện của mình. Cậu ấy đã từng yêu ai ra sao, thất tình như thế nào, rồi những tháng ngày sống 1 mình ở Pháp cô độc, khó khăn biết bao nhưng vẫn cố gồng mình vượt qua, chỉ để chứng tỏ cho gia đình biết mình không thua kém gì anh trai. Tôi thở dài, cũng chỉ biết động viên đôi ba câu.
Đột nhiên Tú tiến sát đến tôi rối rít hỏi:
- Tôi học giỏi hơn anh Tùng, tương lai sẽ kiếm được nhiều tiền hơn anh ấy nữa, nhưng tại sao ai cũng nói tôi kém cỏi? Tôi thua anh ấy ở điểm gì chứ?
Tôi bối rối né tránh ánh mắt của Tú khi ấy, còn chưa biết nói sao cậu ấy đã nắm chặt tay bảo:
- Những gì tôi muốn phải là của tôi.
Tôi giật thót, vội vàng rụt tay lại định kiếm cớ ra về ngay thì Tú đã bịt chặt miệng lại, ấn tôi nằm xuống ghế.
- Tôi thích em, em phải là của tôi.
Tú mặc cho tôi vùng vẫy, cứ thản nhiên làm cái trò bẩn thỉu trong chính căn nhà mà tới đây tôi sẽ tân hôn cùng anh trai của cậu ấy. Tôi đau đớn vô cùng, cảm giác như trái tim đang bị ai đó bóp nghẹt.
Tú mệt mỏi gục xuống, tôi thừa cơ đẩy cậu ta ra khỏi người mình, hấp tấp kéo cái váy đã bị người ta xé toạc ủ lên người mà thấy cay đắng quá.
- Đồ đốn mạt!
Tôi uất ức gào khóc, ném tất cả những gì có thể với được trong tầm tay vào người Tú. Cậu ta ung dung mặc lại áo quần rồi tiến sát đến nắm lấy cằm tôi ghí sát vào mặt mình:
- Không ngờ tôi là lần đầu tiên của em à? Tuyệt quá!
Tôi nhổ toẹt vào mặt Tú. Cậu ta khó chịu:
- Biết nói thế nào nhỉ? nếu em nói ra chuyện này tôi nghĩ em sẽ thiệt thòi lắm đấy. Ai sẽ tin em chứ? Đám cưới kia chắc là tôi không có cơ hội được tham dự nữa rồi.
Nói rồi cậu ta lẳng lặng thu dọn đống đồ nát. Tôi trơ khấc nhìn thấy giọt máu mình đã cố giữ cho đến đêm tân hôn vương trên gấu váy.
Tôi như bị ai đó vò nát, vỡ vụn ra thành trăm mảnh.
Tôi sợ hãi bỏ chạy ra ngoài, trước những tràng cười đắc thắng của Tú. Tôi thừa biết cậu ta chẳng yêu đương gì mình, ham muốn chiếm đoạt ấy chẳng qua chỉ là sự hiếu thắng, muốn giành giật những thứ của Tùng về phía mình cho hả dạ.
Suốt đêm ấy tôi chẳng thể nào ngủ được, vì đau đớn, nhục nhã, và 1 nỗi sợ không từ ngữ nào có thể diễn tả nổi. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, cảnh tượng mình bị em trai người yêu cưỡng bức lại hiện ra khiến tôi rùng mình choàng tỉnh.
Tôi cứ suy nghĩ mãi, cảm thấy mình đuối sức và thua cuộc thật rồi. Tôi không dám nói chuyện này với Tùng, vì sợ rằng anh sẽ hủy hôn. Xa anh là điều không thể đối với tôi lúc đó. Tôi nghĩ vậy nên quyết định ra hiệu thuốc mua thuốc tránh thai.
Tôi run rẩy bước vào, đợi cho khách hàng đi hết mới dám nói đến nhu cầu của mình. Thật sự là tôi sợ, vì chưa bao giờ phải đi mua thứ ấy. Nghe cô dược sĩ tư vấn, tôi lại càng ê chề, cứ cúi đầu chẳng dám ngước mặt lên.
Tôi nhận gói thuốc, trả tiền rồi vội vàng quay ra thì vô tình bắt gặp 1 đồng nghiệp của Tùng đang đứng ngay bên ngoài. Tôi sợ quá, cố tình kéo cái khẩu trang kín mặt rồi lao đi luôn, chỉ hi vọng là người ta chẳng nhận ra mình, và cũng không nghe thấy cuộc nói chuyện của tôi với cô dược sĩ.
Hôm đó tôi gọi Tùng sang nhà mình cùng viết thiệp mời cưới. Trông anh hôm ấy lạ lắm, cứ nhìn tôi vẻ soi xét thế nào, cũng ít trò chuyện niềm nở như mọi hôm. Tôi thấy bối rối, băn khoăn nghĩ đến việc của mình. Nhưng rồi vẫn cố tỏ ra bình thường, tôi tự động viên mình rằng có thể do đang lo lắng quá nên mới đa cảm và hồ nghi như vậy.
Thế mà lúc tôi cầm chồng thiệp mới đi in về giơ ra trước mặt, Tùng đã giật ngay lấy chẳng buồn xem mà đặt lên trên bàn. Anh nhìn chằm chằm vào mặt tôi và im lặng rất lâu.
- Hôm nay anh sao thế?
Tôi rụt rè hỏi, cố không để anh thấy mình đang rất hồi hộp.
Hùng đưa tay lên vuốt mặt, cười nhếch miệng rồi nói 1 câu làm tôi thốn tim:
- Em thừa biết viên uống khẩn cấp rất có hại cho sức khỏe mà vẫn dùng à?
Tôi ngây người, chẳng biết đáp lại lời anh như thế nào nữa. Anh nói thế nghĩa là đã biết chuyện tôi đến hiệu thuốc tìm cách giải quyết cho cái đêm khủng khiếp kia.
Tùng lao đến bấu vào vai áo tôi lắc mạnh, mắng toàn những từ ngữ mà đến bản thân tôi cũng không thể tưởng tượng được lại thốt ra từ 1 người đàn ông chín chắn, điềm đạm như anh. Tôi đau đớn bật khóc:
- Không phải em phản bội anh. Là thằng Tú cưỡng bức em, ép em không được nói ra chuyện này.
Tùng khựng lại, trân người nhìn tôi không nói được câu gì. Anh xô tôi ra khỏi người mình rồi quỵ xuống đất. Suốt đêm ấy 2 chúng tôi ngồi mỗi người 1 góc, chẳng ai nói với ai 1 lời nào. Cả 2 đều chìm đắm trong 1 sự thật kinh hoàng, tôi đã bị em trai của người yêu cưỡng bức trước ngày lên xe hoa...
Theo Wtt
Thôi cứ liều đi em, anh "không chịu nổi nữa rồi!" Đi làm rồi tôi mới có người yêu. Bạn bè đứa nào cũng gọi tôi là cái thằng nhát gái nên khi thấy tôi tán được em chúng nó đã khao tôi một chầu bét nhè. Mừng cho cái thằng bạn thoát kiếp F.A. Yêu nhau đã được gần một năm nhưng hai đứa cũng mới chỉ dừng ở nắm tay, ôm, hôn...