Có phải vợ tôi đang ngoại tình?
Nhưng cách đây 2 hôm, vợ tôi hẹn nói chuyện qua mạng. Cô nói: “Cuộc sống này quá nhiều cám dỗ, khi nghĩ lại thì em đã thấy mình đi quá xa rồi”. Ngọc nói có những điều đã cố tránh, song lại phạm phải và cô đã đi lỡ một bước.Hiện tôi rất đau khổ không biết chuyện gì sẽ xảy ra với tôi và con trai tôi.
Tôi có mượn điện thoại của vợ để gọi và đã chứng kiến rất nhiều cuộc gọi hẹn hò giữa vợ và Tùng.
Tôi đã gặp và yêu cô Ngọc từ năm 1997, cô nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Cô ấy tốt nghiệp ĐH loại giỏi, còn tôi là một sinh viên giỏi. Chúng tôi tình cờ gặp nhau trên chuyến xe đò, và lúc đó Ngọc đã ra trường. Tôi cũng chỉ là một sinh viên vừa tốt nghiệp ĐH, và sau đó tôi đã xin việc cho cô tại một Sở Giáo dục. Còn tôi được ở lại trường làm giảng viên. Sau khi tôi tốt nghiệp thạc sĩ và được nơi đạo tạo đề xuất để tiếp tục làm tiến sĩ, tôi đã xin cho Ngọc về làm giảng viên tại trường tôi đang dạy theo dạng đoàn tụ gia đình.
Vì chưa cưới hỏi nhưng chúng tôi đã làm giấy kết hôn. Và khi có quyết định chính thức từ Bộ Giáo dục và Đào tạo đồng ý cho tôi tiếp tục học tiến sĩ, thì Ngọc yêu cầu phải tổ chức đám cưới trước khi tôi đi. Sau đó một năm rưỡi, chúng tôi đã có một cháu trai. Tôi thường xuyên trở về trường, vì ngành của tôi học tương đối mới nên rất nhiều hội thảo được tổ chức tại trường tôi. Tình cờ vừa qua tôi có về Việt Nam, Ngọc thì đi chấm thi ĐH, còn tôi thì ở nhà với con. Do Ngọc để quên điện thoại di động ở nhà, tôi có nhận được vài cuộc gọi trong khoảng thời gian ở Việt Nam, nhưng tôi không hề cho vợ biết, vì tôi nghĩ đó là chuyện bạn bè bình thường.
Video đang HOT
Lần sau, cũng anh chàng Tùng đó gọi điện và hẹn vợ tôi đi ăn tối, tôi vẫn không nói gì. Nhưng trước ngày tôi sang đây, tôi có mượn điện thoại của vợ để gọi và đã chứng kiến rất nhiều cuộc gọi hẹn hò giữa vợ và Tùng. Tôi mới hỏi về số điện thoại đó là của ai thì Ngọc trả lời là không biết và vô cùng giận dữ. Tôi vẫn yên lặng, sang đây tiếp tục học tập, và hầu như không nghĩ gì cả. Nhưng cách đây 2 hôm, vợ tôi hẹn nói chuyện qua mạng. Cô nói: “Cuộc sống này quá nhiều cám dỗ, khi nghĩ lại thì em đã thấy mình đi quá xa rồi”. Ngọc nói có những điều đã cố tránh, song lại phạm phải và cô đã đi lỡ một bước. Tôi coi như không hiểu những gì lời vợ nói, chỉ hỏi lại: “Em nói nghĩa là gì vậy”, thì nhận được câu trả lời: “Em nói còn không hiểu thì sao anh hiểu được”.
Tôi rất yêu, quý mến vợ và rất tôn trọng gia đình vợ. Nhưng vợ tôi thì ngược lại. Từ lúc lấy nhau cho đến bây giờ duy nhất một lần Ngọc về thăm cha mẹ tôi. Còn mọi lần khác mỗi khi tôi đề nghị về thăm cha mẹ tôi, thì đều là những trận cãi vã nhau, và rốt cuộc chỉ có tôi về thăm cha mẹ mình. Tôi cũng không hiểu cô ý muốn gì? Tôi rất thương con trai của tôi còn quá nhỏ, cháu chỉ mới vừa thôi nôi. Hôm thôi nôi tôi có về, thì hôm nay cô lại yêu cầu tôi về nữa (chưa đầy 1 tháng).
Hiện tôi rất đau khổ không biết chuyện gì sẽ xảy ra với tôi và con trai tôi. Thực ra, tôi là một người (có thể nói là điển trai), khi bước vào việc học tiến sĩ tôi đã cố quên tất cả để mong hoàn thành sớm việc học tập. Vợ tôi thường nói tôi khô khan, nhưng thực ra tôi đã cố làm những gì tốt nhất có thể. Vợ tôi xuất thân từ một gia đình có thể nói là nghèo khó, còn tôi cũng vậy. Nhưng vợ tôi rất ít hiểu cho tôi. Thực ra vợ con tôi có thể nói là không thiếu gì cả. Trong nhà có người giúp việc, tôi đã cố gắng dành dụm để có nhà cửa, nhưng Ngọc lại đối xử với tôi như thế. Tôi phải làm gì bây giờ? Mong nhận được sự góp ý của anh chị.
Theo VNE
Tết này ba có về với mẹ con mình?
Tiền vé máy bay về nước với một công nhân đi xuất khẩu lao động như ba thì đắt đỏ lắm.
Chưa đến 20 tháng Chạp nhưng nhà hàng xóm đã rộn ràng chuẩn bị sắm sửa đón Tết. Nhà bác Hai bên cạnh đã lột kiệu, làm cải mang ra phơi nắng. Nhà thím Bảy đã xếp đầy sân trước nào bí xanh, me,... chuẩn bị làm mứt tết. Nhìn nhà nhà tất bật, 2 cô con gái một lên 7, một lên 10 chạy vào hỏi mẹ, khi nào nhà mình mới chuẩn bị "ăn Tết" làm mẹ thấy thương con quá!
3 mẹ con ở trong ngôi nhà nhỏ chưa đến 30 mét vuông. Mỗi tháng sinh hoạt phí và tiền học của 2 con đã oằn vai, chật vật lắm mới có thể lo cho hai con đủ đầy, không thua kém các bạn cùng lứa. Nhưng bù lại, ba của hai con, từ ngày đi xuất khẩu lao động sang Malaysia đã phải làm việc gấp đôi, vất vả gấp đôi để tiết kiệm từng đồng, gởi về cho gia đình.
Đầu tháng, đinh ninh ba sẽ về ăn Tết, rồi vợ chồng đi sắm đồ mới cho 2 con, mua vài thứ thiết yếu cho cả nhà, chờ đến khi Hội hoa Xuân khai mạc, sẽ tranh thủ dẫn con đi chơi và mua về mấy chậu hoa cúc vàng cho nhà có không khí Tết. Nhưng cuối cùng ba gọi về, giọng buồn não ruột, bảo năm nay không thể đón Tết cùng 3 mẹ con....
Ba bảo vé máy bay Tết 2 chiều từ Maylaysia về mất khoảng hơn 6.000.000 đồng, một phần ba tháng lương. Nếu về, sẽ chẳng còn được bao nhiêu tiền để cho gia đình sắm Tết. Chi bằng ba ở lại, chấp nhận cô đơn xứ người để dành tiền cho con ăn học sau này.... Nghe mà mắt mẹ cay cay... 2 con cũng đinh ninh ba sẽ về nên cứ ngóng chờ và hỏi mẹ thời gian để đón ba, chờ ba cùng lặt lá mai...
Mẹ chỉ mong một cái Tết đầm ấm như bao gia đình. Ảnh minh họa
Sáng nay, đứa nhỏ hỏi mẹ, sao ba còn chưa về. Mẹ chẳng dám nhìn con, cũng không đành lòng nói dối để con chờ đợi. Mẹ bảo năm nay ba không về được vì công việc quá bận, các con đừng buồn... và quay đi giấu giọt nước mắt. Đứa nhỏ nghe xong đã nức nở khóc, bảo con nhớ ba, con chờ ba về đi hội hoa, đi Giao thừa. Đứa lớn hiểu chuyện, dỗ dành em, hứa sẽ thay ba chơi với em, ba cũng muốn về nhưng không được, bảo em ngoan để qua Tết ba vui, sẽ về thăm... Sau một hồi ngồi buồn thì 2 chị em thay đồ đi học mà đôi mắt buồn hiu, đôi vai rũ xuống.
Chiều qua, khi đi học về, đứa con gái lớn vào nói với mẹ, ba không về, năm nay mẹ lặt lá mai với 2 chị em con rồi con cũng sẽ dọn dẹp phụ mẹ, chăm em. Mẹ đừng buồn... Nghe mà an ủi trong lòng. Ừ thì Tết này nhà mình chẳng được đoàn viên, ra vào vắng lặng, đêm giao thừa chỉ có 3 mẹ con, thiếu vắng một bờ vai vững chắc để 2 con vòi vĩnh. Mùng 1 không có bao lì xì thơm lừng mùi giấy từ bàn tay chai sần của người cha ngày đêm lao động vất vả vì con,... Nhưng mẹ sẽ thay ba làm tất cả những điều đó, để 2 con không thấy quá trống vắng, để chồng cũng yên lòng về 3 mẹ con... Chỉ thương ba nơi xứ người, những ngày Tết cũng phải tất bật đi làm, tối về lại thui thủi một mình trong căn phòng trọ không người thân, nhìn chiếc tivi, thấy không khí Tết quê nhà chắc sóng mũi cay cay...
Tối, 2 con ngồi xem một mẩu quàng cáo trên tivi, đến đoạn người cha bất ngờ về nhà đón Tết cùng cô con gái nhỏ, cả nhà họ ôm chầm lấy nhau trong niềm hạnh phúc vô bờ bến... Thấy hai con đã ôm nhau khóc nức nở, đứa nhỏ gọi "ba ơi, con nhớ ba...".mẹ cũng khóc...
Mẹ sẽ gọi cho ba, bảo ba hãy về với gia đình, dù có chật vật hơn nhưng đầm ấm và vui vầy, để con trẻ còn đươc hưởng cái Tết trọn vẹn niềm vui, được khoe áo mới, được níu cánh tay ba khi đi giữa chốn đông người... Tiền có thể kiếm lại được nhưng tình thân thì không... Mong lắm, Tết, dù nghèo khó đến đâu, thiếu thốn đến đâu mọi gia đình cũng sẽ được đoàn viên...
Theo VNE
Vợ chồng chiến tranh lạnh vì về Tết nội hay ngoại Thấy đồng nghiệp bàn chuyện chơi Tết, chị Thái cố ngăn dòng nước mắt và nỗi ấm ức trào lên khi nhớ lại câu nói của chồng: "Cô muốn về ngoại thì đi một mình, cấm dắt con theo. Lấy chồng Tết phải về nhà chồng". Anh quê Thái Bình, chị ở Hải Dương, hiện hai vợ chồng chị Thái sống tại Hà...