Có phải tình yêu đáng sợ lắm không?
Em khao khát muốn có được tình yêu trọn vẹn, không cần đẹp như mơ chỉ cần người ta thương em thật lòng. Hay đơn giản chỉ là bên nhau mặc bao sóng gió của cuộc đời như bao cặp đôi khác. Nhưng càng tìm lại càng không thể thấy được. Càng tìm càng thấy lo sợ. Tình yêu với tôi là thứ gì đó ố vàng, nhạt nhòa, mờ ảo. Nó khiến em lạc lõng, bơ vơ giữa bao người. Khiến trái tim em xót xa bật khóc vì những người chẳng đáng…
Vượt qua bao nhiêu tháng ngày đau khổ, em vẫn tự trách mình ích kỉ với chính bản thân. Chỉ vì một chút dại dột để rồi trái tim lại đau thật nhiều!
Em chưa từng trải qua một mối tình nào trọn ven. Lần thì đơn phương, lần thì mập mờ, lần thì lại nửa vời rồi ra đi. Em không thể tin rằng yêu thương là cả hai sẽ thật hạnh phúc. Không phải cứ cho đi là nhận được lại, không phải cứ chờ đợi,nuôi hy vọng là sẽ được đền đáp!
Mong ước của một đứa con gái như tôi chỉ là tìm thấy cho mình một nơi để tựa vào. Để được yêu thương và che chờ. Nhưng cứ tìm mãi, tìm mãi vẫn chẳng có gì tồn tại. Thứ mà tôi nhận lại chỉ là vô vàn những xúc cảm khiến con người ta vỡ òa trong nước mắt vì đớn đau.
Tình yêu là gì? Nó có lẽ là câu hỏi khó trả lời nhất. Khi mà em muốn dừng lại việc tìm kiếm cho mình một yêu thương ở nơi nào đó trong cuộc sống này thì ai đó lại tới. Nói với em rằng sẽ dắt tôi đi qua bao tháng ngày mưa đêm ướt lạnh đôi hàng mi. Cho tới khi em mủn lòng, sẽ định gọi đó là tình yêu của đời mình thì người ấy lại ra đi. Một vài lần như thế, ddooi khi em cảm thấy rất sợ. Bản thân không thể tìm thấy lấy một nơi yên bình trong lời nói của bao nhiêu người đã ra đi ấy và cả những người về sau nữa. Có lẽ thứ khiến em thấy an tâm nhất vẫn là mối tình chỉ một mình em biết – tình đơn phương. Có thể nó sẽ là niềm đau khổ, dằn vặt nhưng ít nhất em cảm thấy có thể tin vào chính mình, tin vào tình cảm của mình dành cho người ta
Video đang HOT
Em khao khát muốn có được tình yêu trọn vẹn, không cần đẹp như mơ chỉ cần người ta thương em thật lòng. Hay đơn giản chỉ là bên nhau mặc bao sóng gió của cuộc đời như bao cặp đôi khác. Nhưng càng tìm lại càng không thể thấy được. Càng tìm càng thấy lo sợ. Tình yêu với tôi là thứ gì đó ố vàng, nhạt nhòa, mờ ảo. Nó khiến em lạc lõng, bơ vơ giữa bao người. Khiến trái tim em xót xa bật khóc vì những người chẳng đáng.
Dù thế, em biết mình vẫn cần một tình yêu. Nhưng em không còn đủ can đảm để tiến đến với nó. Không phải những cảm xúc lúc nào cũng có thể diễn tả ra bằng lời. Thật không dám hy vọng về một tương lai sau này. Không dám chờ đợi thêm một lời tỏ tình từ bất kì ai. Bởi em đã từng rất tin vào ai đó, những cuối cùng thì cũng có còn lại gì. Còn lại chỉ là trăm thứ cảm xúc hỗn độn trong em.
Em không biết những ngày về sau, khi có được một tình yêu trọn vẹn thì sẽ như thế nào. Nhưng giờ đây tình yêu đối với em chỉ là một khối u sầu, như cuộn chỉ rối chẳng thể nào gỡ bỏ. Từng ngày, từng giờ cái thứ gọi là tình yêu ấy hành hạ bản thân em với vô vàn những điều mâu thuẫn nhau. Phải làm sao khi yêu thương đáng sợ như thế?
Cứ ước muốn được yêu một ai đó thật dài lâu, thật sâu đậm với tất cả tình cảm chôn chặt trong trái tim mình. Nhưng rồi người đi quá vội vàng! Tất cả chỉ dừng là cái nhìn ngang qua nhau, chạm tay rồi vụt mất. Tình yêu có là phải tàn nhẫn như thế không?
Dường như với emtình yêu chỉ là gì đó rất nhiều xót xa, rất nhiều nước mắt và rất nhiều đơn đau nữa! Vậy mà vẫn muốn hy vọng, vẫn muốn yêu thương. Bởi một người con gái dù có thật sợ yêu thương ấy nhưng vẫn muốn có được một vòng tay che chở yêu thương mình. Nhưng biết được rằng bao giờ sẽ tìm tới được nơi chốn ấy trước khi trái tim gục ngã?
Theo Blogtamsu
Chồng đang "ăn chả" thì phát hiện vợ "ăn nem"
Trong khi đang ôm "bồ" trong tay với nụ hôn cuồng nhiệt và tranh thủ vuốt ve cơ thể nàng thì thì tôi phát hiện một bóng dáng phụ nữ quen thuộc cũng đang e ấp trong vòng tay một người đàn ông khác thạm chí còn đang....
Tôi và vợ tôi yêu nhau từ thời còn ở phổ thông trung học. Sau 10 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân. Một đám cưới rình rang được tổ chức trong sự vui mừng của cả hai đứa. Chúng tôi mừng vì tình yêu dành cho nhau ngần ấy năm cuối cùng cũng được đến đáp xứng đáng. Mừng vì nghĩ rằng, hôn nhân chính là cái kết thúc có hậu cho cuộc tình này. Thế nhưng cả hai chúng tôi đã hoàn toàn lầm tưởng. Hôn nhân đối với tôi lúc này chính là mồ chôn tình yêu.
Chúng tôi kết hôn được 2 năm thì vợ tôi mang bầu con gái đầu lòng. Đến giờ, con tôi đã được 3 tuổi, rất dễ thương và đáng yêu. Thế nhưng, không hiểu lý do vì sao, tình cảm của tôi đối với vợ dần dần mờ nhạt. Tôi không thấy mình có hứng thú khi ở bên vợ như trước kia. Từ đó, tôi bắt đầu đi tìm những cuộc tình ngoài luồng. Tôi bắt đầu vụng trộm với một em cùng công ty. Từ khi có mối quan hệ ngoại tình ấy, tôi cảm thấy cuộc sống có thêm nhiều thú vị hơn. Tôi cuộn mình vào những ái ân vụng trộm ấy, sung sướng và hạnh phúc.
Tuy nhiên, không lúc nào là tôi không cảm thấy áy náy với vợ tôi, người đã cùng tôi đi qua bao nhiêu khó khăn của cuộc sống. Tôi cũng rất lo sợ một ngày sẽ bị vợ phát hiện và ly hôn với tôi, nhưng tôi không thể nào dứt ra khỏi cuộc tình ấy. Mỗi lần vụng trộm với cô nàng cùng cơ quan, tôi vẫn có cảm giác bồn chồn, lo lắng không yên.
Tôi đã vụng trộm như vậy suốt gần một năm trời, nhưng vợ tôi vẫn không hề hay biết. Tôi có đi sớm về khuya cô ấy cũng chỉ hỏi thăm qua loa và thờ ơ. Tôi nghĩ rằng vợ mệt mỏi vì vừa phải chăm sóc con cái, vừa phải lo vun vén cuộc sống gia đình nên không còn thời gian quan tâm đến tôi. Như vậy cũng tốt, tôi sẽ có nhiều cơ hội để được ở bên cạnh cô bồ đáng yêu kia.
Mãi cho đến một ngày, khi cô bồ của tôi cứ nhất định đòi tôi đưa ra công viên để được hưởng cảm giác như những đôi tình nhân trẻ tuổi. Tôi mặc dù không thích, nhưng vẫn cố chiều lòng cô ấy. Tôi nào ngờ, mọi biến đổi của cuộc đời tôi lại diễn ra ở cái công viên nhỏ ấy.
Chúng tôi ngồi ở một chiếc ghế đá nhỏ dưới gốc cây phượng to. Gió mát hiu hiu thổi làm tôi thấy dễ chịu vô cùng. Nhìn ánh mắt đưa tình của cô bồ nhỏ đáng yêu, tôi không chịu được liền ôm cô ấy vào lòng, trao cho cô ấy những nụ hôn cuồng cháy. Rồi tôi để cô ấy ngồi lên lòng mình, tay vuốt ve những nơi gợi cảm trên cơ thể cô ấy.
Bỗng nhiên, tôi thấy từ đằng xa bóng dáng một người phụ nữ quen thuộc đang e ấp trong vòng tay một người đàn ông. Tôi cố gắng nhìn kỹ hơn thì phát hiện đó chính là vợ mình. Khi trong tay tôi vẫn đang ôm ấp cô bồ bé nhỏ, thì đôi mắt tôi đã nhìn thấy vợ mình âu yếm người đàn ông khác. Quá bẽ bàng và cay đắng!
Tôi đẩy cô bồ ra và nói muốn đi về. Tôi muốn ở một mình ngay lúc đó. Tôi không cảm thấy giận vợ tôi mà chỉ cảm thấy ê chề cho cuộc hôn nhân này. Trong khi tất cả mọi người nghĩ rằng chúng tôi vẫn đang chung sống hạnh phúc bên nhau, có với nhau một mặt con kháu khỉnh và đáng yêu thì thực chất chúng tôi mỗi người đều đang vui vẻ bên tình mới. Tôi bỗng thấy khinh bỉ cái "tổ ấm" mà tôi đang sở hữu. Nó có thực sự là một gia đình hay chỉ là nơi trú chân mỗi ngày của vợ chồng tôi? Tôi bỗng nhiên cười lớn. Tôi cười bản thân mình, cười vợ tôi, cười cả cái cuộc đời này.
Tôi và vợ tôi không còn yêu nhau nữa, nhưng chúng tôi vẫn đang cố gắng duy trì cuộc hôn nhân này. Vì sao chứ? Phải chăng vợ tôi lo cho đứa con bé bỏng ngây thơ không có đủ cả bố lẫn mẹ. Phải chăng vợ tôi sợ lời đàm tiếu cay độc của người ngoài. Con tôi rồi sẽ nghĩ như thế nào về bố mẹ nó, khi cả hai chúng tôi đều là những kẻ ngoại tình, như người ta vẫn mỉa mai "Ông ăn chả, bà ăn nem".
Về nhà, tôi nằm thượt ra, vắt tay lên trán mà suy nghĩ. Tôi không biết có nên nói với vợ rằng tôi đã nhìn thấy cô ấy và nhân tình bên nhau. Liệu rằng cô ấy có biết tôi cũng đã ngoại tình với một người phụ nữ khác? Khi tôi nói ra, mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu?
Theo Phununews
Hãy để tôi được mù quáng thêm một lần nữa...! Trời trở lạnh rồi. Tôi cần vòng tay của anh. Hãy cứ để cho tôi được mù quáng thêm một lần nhé. Phụ nữ, sinh ra là để yêu thương, chứ không phải để chịu đựng. Niềm tin của tôi, con đường tôi chọn, liệu rồi đi đến đâu? Hãy cứ để thời gian trả lời... Tôi và anh quen nhau được 4...