Có những yêu thương chỉ lặng im ta mới hiểu
Có những thương yêu và quan tâm rất thật, rất gần nhưng chỉ khi thực sự lặng im và lắng nghe nhau ta mới có thể cảm nhận…
Em biết chuyện tình nào cũng phải đối mặt với những sóng gió. Cặp đôi nào cũng phải nắm chặt tay để cùng vượt qua giông tố, khó khăn, cản trở. Nhưng giữa những tháng ngày yêu anh, đôi lúc em cảm thấy tuyệt vọng và mệt mỏi. Tưởng đâu chẳng còn đủ sức để níu giữ tình yêu này.
Đó là những ngày anh bận rộn với bài vở ở trường, những cuộc hẹn với bạn bè, những công việc làm thêm, mối quan tâm bè bạn, gia đình. Anh không thể đến bên an ủi khi em buồn, chia sẻ nụ cười mỗi khi em vui.
Đó là ngày em đau bụng đến thắt lại. Tin nhắn gửi đến anh như rơi tõm vào hư vô. Mẹ lo lắng cho em uống thuốc cẩn thận, bạn bè nghĩ thương kéo nhau đến nhà thăm. Anh vẫn bặt tin ở một nơi nào đó xa xôi. Anh bảo anh phải đi, anh bảo vì công việc.
Đó là ngày em khóc òa khi dự án gắng công xây dựng bấy lâu bỗng dưng đổ bể. Người ta nói ra nói vào. Những lời nói giản đơn nhưng khiến em tổn thương đến lạ. Chỉ muốn gục đầu vào ngực anh, mà khóc, mà kể lể. Để vơi nỗi buồn và thôi ấm ức. Anh bảo, anh ở nơi xa, không tới được.
Mỗi khi ngóng chờ anh, em thấy mệt mỏi đến vô chừng (Ảnh minh họa)
Đôi lúc, nhìn đứa bạn được người yêu chăm sóc, tỉ mỉ và chu đáo, em không ngăn nổi nỗi tủi thân trong mình. Em tự an ủi bản thân rằng mình yêu nhau nhiều lắm, em tự nói với bản thân rằng mình yêu nhau phải nghĩ cho nhau nhiều hơn nghĩ cho bản thân mình. Em đã cố. Em đã gắng sức. Nhưng em mệt rồi anh ạ!
Em mệt rồi những ngày không có anh bên cạnh.
Em mệt rồi những khi nhìn tình cảm nhạt nhòa trôi xa, không cách chi giữ lại.
Em mệt rồi những buổi tối rúc mình trong nỗi cô đơn. Tình yêu và nỗi nhớ không khiến chúng ta gần nhau thêm được.
Em nhắn tin cho anh trong bao ngỡ ngàng. “ Mình chia tay, anh nhé!”. Tin nhắn nằm nguyên trong điện thoại, chưa kịp gửi. Cơn đau bụng trào lên, mẹ đưa em vô bệnh viện. Nước mắt rơi ra, từ nỗi đau thì ít mà từ sự tủi thân thì nhiều. Em ngủ thiếp đi, trong mơ còn thấy mình khóc.
Tỉnh giấc, em phát hiện anh đang ngủ gật bên cạnh. Gương mặt, đầu tóc và quần áo anh lấm lem bụi phố phường. Hình như anh mới chạy xe về từ nơi xa. Nỗi mệt mỏi còn đọng nguyên trên mí mắt. Em đưa tay mình, chạm vào đôi tay chai sạn của anh. Anh tỉnh giấc, nhìn em âu yếm.
Video đang HOT
Nhưng rồi, giờ em đã hiểu anh yêu em nhiều đến thế nào (Ảnh minh họa)
Anh bảo đã nhờ ông anh họ mua thuốc chữa bệnh đau dạ dày từ Pháp gửi về. Rất hữu hiệu.
Anh bảo anh gắng ở lại, làm cho xong dự án dài hơi, để được về nghỉ phép dài ngày. “Anh muốn được ở bên em lâu hơn, dài hơn, thay vì những cuộc hẹn chóng vánh vài giờ như những ngày trước. Nhưng anh xin lỗi đã không thể ở bên em những ngày qua. Giờ anh ở đây rồi. Đừng buồn, đừng khóc nữa nha em!”
Đơn giản vậy thôi mà nước mắt em cứ thế tuôn trào. Niềm hạnh phúc như trào dâng trong lồng ngực. Ba bảo những người đàn ông chân chính luôn biết cách thương yêu người con gái của họ, bằng sự âm thầm, kín đáo mà chỉ khi lặng im ta mới hiểu.
Em chợt hiểu ra những hờn dỗi xưa nay của mình thật trẻ con và ấu trĩ. Em đã ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho mình mà chưa một lần đứng từ góc độ của anh để nghĩ. Em sai rồi, em sai rồi. Em rúc đầu vào ngực anh, nức nở như một đứa trẻ. Anh vuốt tóc em. “Anh thương, anh thương. Đừng khóc. Lỗi tại anh đã không ở cạnh em, không nhắc em ăn uống cẩn thận và chăm sóc em tốt như những người khác…”
Những điều ấy, em không cần biết nữa. Bởi giây phút được đắm chìm trong tình yêu của anh, được anh ôm thật chặt trong vòng tay của mình, em biết mình sẽ quên hết, quên hết mọi mệt mỏi, lo âu. Để lại yêu anh, yêu anh nhiều hơn thế!
Theo Tiin
Trời đã sinh ra tôi, sao còn để tôi xấu xí thế này?
Tôi buồn bã vô cùng, chỉ muốn đập hết gương trong nhà. Trời đã sinh ra tôi, sao còn để tôi xấu xí thế này. Tôi ghét chính mình, ghét khuôn mặt xấu xí, ghét làn da đầy mụn, ghét cơ thể sồ sề không bao giờ sửa được của tôi...
Chào tất cả mọi người, chào anh Hùng Cường - tác giả bài viết "Đàn ông chúng tôi đa số chọn xinh-ngu, hiền-đần"!
Có thể đa số mọi người đều phản đối cách suy nghĩ của anh Hùng Cường. Tôi biết ai cũng nói "Xấu không phải là tội". Nhưng đứng trên phương diện một người con gái xấu xí, tôi có thể nói rằng những gì anh Hùng Cường nói đều hoàn toàn chính xác.
Tôi cũng là một cô gái xấu mọi người ạ. Không phải là tôi chỉ xấu bình thường đâu mà tôi xấu thậm tệ ấy. Tôi mới 25 tuổi nhưng đã sồ sề như người có hai con. Da tôi đen, lại còn đầy mụn bọc nhìn cứ bẩn bẩn. Gương mặt thì chẳng chút ưa nhìn nào.
Đã thế, trong khi những người con gái khác có mùi thơm thoang thoảng thì người tôi tỏa ra mùi hôi rất khó chịu (tôi bị hở van thực quản dẫn đến bệnh này).
Tôi càng tự ti hơn khi có một em gái dễ thương, hoạt bát. Đã nhiều lần tôi tự hỏi, tại sao cùng một bố mẹ sinh ra mà chị em tôi lại khác nhau một trời một vực.
(Ảnh minh họa - Nguồn: inmagine)
Em gái tôi cũng mập nhưng là mập mũm mĩm dễ thương, da dẻ trắng trẻo, hồng hào. Lúc nào nó cũng tự tin, ăn nói lưu loát, tỏa sáng còn tôi lại u sầu, chán nản đến mức chẳng muốn tiếp xúc với ai.
Vì xấu, tôi phải chịu rất nhiều sự ghẻ lạnh của mọi người xung quanh. Bố mẹ tôi đối xử với hai chị em tôi hoàn toàn khác biệt. Đi mua quần áo, mỹ phẩm, mẹ chỉ hay rủ em đi. Nó xinh xắn, có thẩm mỹ, còn tôi thì dẫn ra đường chỉ làm cho người ta chê cười.
Khi tôi đi học, cô giáo sắp chỗ cho tôi ngồi cạnh một bạn rất xinh. Vô tình một lần, cô gọi tên nhầm tôi và bạn ấy, bọn con trai trong lớp xôn xao hết cả. Tôi nghe rõ có đứa ác miệng: "Sao lại có thể nhớ nhầm một thiên thần với một đứa mặt lợn được".
Mỗi dịp 8-3, 20-10, lớp tổ chức cho các bạn nữ lên bốc thăm tên một bạn nam lên tặng quà tôi. Nếu ai xui xẻo bị tôi bốc phải, người đó sẽ làm trò cười cho cả lớp. Ai lên tặng quà tôi cũng mang bộ mặt nặng như chì, đút vội hộp quà vào tay rồi chạy về chỗ. Họ chẳng buồn cho tôi một lời chúc.
Mỗi lần như vậy, tôi đều gượng cười theo mọi người, giả vờ hùa theo trò đùa của các bạn. Để rồi về đến nhà một mình, tôi úp mặt vào gối khóc.
Tôi cố gắng học giỏi để có thể "mất cái này, bù cái kia" như mọi người vẫn hay nói. Nhưng trong xã hội bây giờ, hình thức quả được trọng vọng hơn rất nhiều so với tri thức.
Khi tôi đem hồ sơ đến các ngân hàng, doanh nghiệp. Tấm bằng của tôi là bằng đỏ, lại có bằng tiếng anh, tin học với số điểm cao. Thế nhưng không ít lần, tôi bị từ chối thẳng thừng: "Bên anh tuyển cả ngoại hình, em cầm hồ sơ về đi!".
Có lần, khi một nhà tuyển dụng vứt thẳng hồ sơ trả tôi vì tôi lùn. Uất ức quá, tôi hỏi: "Người ta làm việc bằng cái đầu chứ có bằng cái chân đâu" thì nhận được câu trả lời "Không thông minh thì có thể đào tạo, nhưng chân ngắn thì khó kéo dài lắm".
Vì xấu xí, tôi chẳng được chàng nào dòm ngó từ bé tới giờ. Tôi cũng chẳng dám trò chuyện cùng ai vì mỗi lần nhìn thấy dung nhan của tôi, mọi người đều lẩn xa chục mét.
Tôi khao khát có một tình yêu lãng mạn, một chàng Bạch mã hoàng tử sẽ yêu tôi vì tâm hồn. Tôi tìm đến thế giới ảo, nơi chẳng ai biết đến ngoại hình xấu xí của tôi. Tôi lấy ảnh em gái làm hình đại diện, tự tin nói chuyện trên một diễn đàn. Rất nhiều chàng gửi tin nhắn vào hộp thư của tôi xin làm quen.
Ở diễn đàn ảo, tôi tự tin hơn hẳn. Tôi kể những câu chuyện cười lí thú, viết nhật kí từng ngày kể lại chuyện diễn ra xung quanh mình. Lời nói dí dỏm, hài hước của tôi được mọi người yêu thích. Tôi trở thành cái tên được săn đón trên mạng.
Tôi làm quen với Minh ở trên diễn đàn ấy. Anh có nick-name rất u sầu "chàng trai buồn". Anh vừa đổ vỡ một cuộc tình, rất cần người tâm sự nên mới tìm đến diễn dàn. Tôi và anh nói chuyện rất hợp. Chúng tôi còn trao đổi số điện thoại. Tôi bị thu hút bởi chàng trai ấy. Nhiều đêm, chúng tôi nhắn tin, gọi điện đến tận 2,3 giờ sáng cho nhau.
Cuối cùng, anh ngỏ lời yêu và đòi gặp tôi ở ngoài. Tôi lưỡng lự từ chối. Anh tỏ ra rất buồn, gặng hỏi lí do. Tôi tâm sự thật với Minh về nỗi niềm tự ti của mình, nói với anh đã lấy ảnh em gái gửi cho anh. Minh cười xòa, anh nói rằng tâm hồn tôi rất đẹp dù ngoại hình xấu xí thế nào cũng không che được. Tôi và anh hẹn nhau ở quán cà phê gần nhà tôi.
Hôm qua là ngày hẹn của chúng tôi, tôi mặc một bộ váy đầm, tô chút son, làm tóc thật điệu đến sớm chờ Minh. Tôi mong chờ rất nhiều về cuộc hẹn, vui mừng nghĩ rằng, Minh chính là chàng hoàng tử tôi ao ước bao lâu nay.
Nhưng hóa ra, tất cả chỉ là tôi tự ảo tưởng, huyễn hoặc mình. Tôi đúng là đứa con gái vừa xấu vừa vô duyên đến mức không ý thức được là mình xấu đến mức nào mà còn mơ với tưởng.
Trái với mong chờ về một cuộc hẹn hò thú vị, tất cả những gì tôi nhận được từ Minh chỉ là những câu nói chuyện nhạt nhẽo, xã giao. Tôi biết anh sốc lắm khi nhìn thấy nhan sắc xấu ma chê quỷ hờn của tôi.
Bao nhiêu sự chuẩn bị, những câu trò chuyện tôi tập trước ở nhà đều không nói ra được. Tôi ngượng ngùng, lúng túng, còn Minh thì thờ ơ, chán nản. Anh còn vừa nói chuyện, vừa nhắn tin liên tục với người khác trước mặt tôi. Cuối cùng, anh chủ động trả tiền nước rồi nói phải về trước để đi thăm họ hàng. Anh cũng chẳng buồn ngỏ ý đưa tôi về...
(Ảnh minh họa - Nguồn: inmagine)
Lúc về, tôi nhắn tin hỏi thăm anh về chưa, có an toàn không, đáp trả lại là sự im lặng hoàn toàn. Tôi bồn chồn, lo lắng gọi điện nhưng anh không bắt máy. Tối đó, tôi nhận được tin nhắn của anh, vẻn vẹn mấy chữ "Em ở ngoài đời khác quá. Chúng ta không hợp nhau".
Tôi đổ vỡ hoàn toàn. Người mà tôi nuôi bao hi vọng cũng đã quay lưng lại với tôi. Tôi nhận ra mình đã quá ngốc, quá ảo tưởng. Tôi thật chẳng biết mình là ai. Sống bao nhiêu năm trên đời mà tôi vẫn không ngộ ra chân lí "Xấu là tội, xấu thì không được ai yêu thương".
Tôi biết khi viết bài viết này, mọi người sẽ xúm vào an ủi, khuyên giải tôi. Nhưng thật ra, các bạn có xấu như tôi đâu mà hiểu được nỗi lòng của tôi chứ.
Tôi buồn bã vô cùng, chỉ muốn đập hết gương trong nhà đi. Trời đã sinh ra tôi, sao còn để tôi xấu xí thế này, để tôi phải chịu bao tủi nhục. Tôi ghét chính mình, ghét khuôn mặt xấu xí, ghét làn da đầy mụn, ghét cơ thể sồ sề không bao giờ sửa đổi được của tôi...
Theo afamily
Đằng sau sự im lặng của đàn ông Bất chấp bạn đang thao thao bất tuyệt, bất chấp bạn tỏ thái độ gây hấn, "khích tướng", chàng vẫn chỉ giữ vẻ điềm tĩnh và không nói một lời. Đừng vội quy kết cho chàng tội "coi thường vợ", rất có thể... Chàng đang suy xét vấn đề Tư duy logic của phái mạnh như một đường thẳng, trước khi giải quyết...