Có người đang rất nhớ anh
Ngay lúc này em nhớ anh. Cũng chẳng hiểu tại sao em nhớ anh đến vậy khi chỉ mới gặp anh một lần và chúng ta chưa biết nhiều về nhau.
Lần đầu em gặp anh cách đây hai tháng. Cũng từ ấy, mỗi ngày nếu không gửi tin nhắn cho anh, em lại thấy thiêu thiếu điều gì đó. Lạ lắm! Chưa bao giờ em như thế! Có lẽ anh là người đầu tiên được em ưu tiên điều đó.
Sẽ chẳng ai cảm nhận được những gì em đang cảm nhận. Nhưng em tin anh có thể cảm nhận được một phần điều ấy. Em tiếc khoảng thời gian ngắn ngủi anh gieo vào lòng em giai điệu guitar rung động giữa đêm khuya.
Video đang HOT
Khi không có anh, em luôn cảm thấy thiếu vắng gì đó…
Em tiếc cho những tình cảm, giai điệu dịu dàng ấy đã không ngân mãi theo thời gian. Em tiếc cho những trang nhật ký về sau của em ít dần hình ảnh anh. Em tiếc anh ngày càng xa cách em…
Cuộc sống đôi khi có những mối quan hệ lạ như của anh và em. Chẳng cần là gì của nhau vẫn có thể nhớ về nhau. Như thế đôi khi lại làm nên những cổ tích nho nhỏ giữa cuộc sống hiện đại.
Nhiều khi, em không thể hiểu nổi cảm xúc của mình…
Hôm trước mình tình cờ gặp nhau. Anh gọi tên em. Em bối rối. Mỗi ngày em vẫn gửi tin nhắn cho anh nhưng anh chỉ im lặng. Em đã nghĩ anh đã rời xa thế giới của em, thế mà ngay lúc ấy anh và em lại thật gần nhau. Gần mà lại thấy xa vời vợi.
Em rất cần thêm những cảm xúc kiểu như anh đã mang lại cho em để có thể nhận ra những hạt ngọc ẩn trong tâm hồn mỗi người. Cảm ơn anh đã đến trong cuộc sống của em.
Khi nào anh thấy trái tim mình khẽ rung động, có thể vì ở nơi nào đấy có ai đó đang nhớ đến anh và thầm gọi tên anh. Người đó không ai khác chính là em.
Trong cơn say... anh đã phản bội em!
Tôi đau khổ khi biết rằng, anh uống rượu say và đã qua đêm với một người con gái khác... Nhưng càng đau đớn hơn khi biết rằng, cô ấy đã mang trong mình giọt máu của anh!
Tôi quen anh khi còn là một cô nữ sinh lớp 12 vô tư, trong sáng. Còn anh khi đó đã là một thanh niên đủ tuổi lập gia đình nhưng vẫn còn lông bông, thích ăn chơi cùng đám bạn.
Tôi và anh quen nhau khi cả hai cùng đi tập thể dục buổi sáng trong công viên, chúng tôi đã gặp gỡ, nói chuyện rất vui vẻ ,rồi dần dần là những lần rủ nhau đi ăn sáng, uống cà phê. Và rồi tôi đã yêu anh từ bao giờ cũng không biết nữa.
Anh rất đẹp trai và nói chuyện có duyên. Dù anh không có công ăn việc làm nhưng có rất nhiều cô gái muốn quen anh, muốn được đi cùng anh để có thể tự hào với bạn bè, và trong cái thành phố nhỏ bé này hầu như mọi người đều biết anh. Nhất là những cô bé còn là học sinh như tôi lại càng có thể "vênh mặt" lên khi được đi cùng anh.
Vậy mà anh lại yêu tôi, một con bé không có gì đặc biệt, gia đình bình thường, học hành, ngoại hình lại càng bình thường, chẳng có điểm gì hơn những cô bé con nhà giàu xinh xắn, điệu đà khác.
Khi anh đi cạnh tôi, mọi người đều gọi là "chú cháu" chứ không ai tin chúng tôi yêu nhau cả, vì anh hơn tôi đến 8 tuổi, lại cao to hơn tôi rất nhiều...
Chúng tôi đã có 1 thời gian bên nhau rất hạnh phúc! Anh rất chiều chuộng, quan tâm đến tôi, yêu thương tôi thật lòng... cho dù trước đây anh đã trải qua rất nhiều cuộc tình nhưng anh luôn nói rằng tôi là người mà anh yêu nhất và tôi cũng yêu anh nhiều như vậy.
Tôi và anh gặp nhau hàng ngày, cùng đi chơi, đi ăn uống, gặp gỡ bạn bè hay cùng nhau nấu ăn tại nhà anh. Gia đình anh cũng rất yêu quý tôi, mẹ anh cũng quan tâm, chiều chuộng tôi như con trong gia đình. Quãng thời gian đó có lẽ là quãng thời gian vui vẻ, hạnh phúc nhất của hai chúng tôi!
Quãng thời gian đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của hai chúng tôi!
Nhưng mọi chuyện không kéo dài được bao lâu thì gia đình tôi biết chuyện giữa tôi và anh. Bố mẹ tôi ra sức ngăn cấm vì cho rằng anh không lo làm ăn, chỉ biết ăn chơi. Hơn nữa, khi đó tôi đang học lớp 12 nên phải chú tâm vào việc học, không được yêu đương gì hết.
Tôi đã rất buồn khi bị bố mẹ ngăn cấm. Một bên là anh, là tình yêu của tôi, một bên là bố mẹ, là người đã có công sinh thành và giáo dưỡng để tôi có được ngày hôm nay... tôi không thể lựa chọn một trong hai người được. Tôi đã cố gắng thuyết phục bố mẹ nhưng bố mẹ tôi không những không đồng ý mà còn thường xuyên nhiếc mắng, giận giữ khi tôi làm sai bất cứ chuyện gì, dù là nhỏ nhất.Tôi biết bố mẹ chỉ lo cho tương lai của tôi nên mới phản đối kịch liệt như vậy nhưng bố mẹ đã không hiểu tôi yêu anh nhiều như thế nào...thực sự tôi không thể rời xa anh được!
Tôi và anh vẫn tiếp tục gặp nhau trong sự trốn tránh, lo sợ bố mẹ tôi phát hiện. Những lần đi bên nhau không còn được vô tư, thoải mái như trước nữa mà chúng tôi luôn ở trong tâm trạng lo lắng, buồn bã. Nhưng trong tôi luôn nghĩ rằng tôi phải thuyết phục được bố mẹ, tôi sẽ không bao giờ chia tay với anh vì tôi biết mình yêu anh nhiều lắm! Hơn nữa, anh cũng đã lớn tuổi rồi, nếu như còn chia tay với tôi thì bao giờ anh mới lấy được vợ và lo làm ăn để mẹ anh yên lòng?
Nhưng mọi chuyện không như tôi nghĩ... Tôi cố gắng bao nhiêu thì anh lại có vẻ buông xuôi bấy nhiêu! Chúng tôi vẫn gặp nhau, vẫn yêu nhau như những ngày đầu nhưng tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được một chuyện động trời đã xảy ra mà tôi không hề hay biết...
chưa thể rẽ sang một con đường khác vì tôi vẫn còn nhớ anh, yêu anh rất nhiều...
Sau một lần uống rượu với bạn bè, anh đã qua đêm với một người con gái mà chính anh và người đó đều không ý thức được chuyện gì xảy ra. Người đó đơn thuần chỉ là một người bạn của anh. Chính điều đó khiến tôi không thể trách móc hay giận dữ với chị ta được và tôi cũng không biết phải làm thế nào với anh nữa. Có lẽ khi yêu nhau người ta có thể bỏ qua tất cả cho người mình yêu chăng?
Nhưng có lẽ số phận đã trớ trêu với tôi khi để người con gái đó mang trong mình giọt máu của anh. Khi biết chuyện, tôi đã đau đớn,thất vọng đến tột độ... Tôi không ngờ rằng người tôi yêu hơn cả chính bản thân mình lại có thể làm chuyện ấy với người con gái khác...
Tôi đã mất hoàn toàn hi vọng vào cuộc sống, tôi cũng không thể bắt người ta bỏ cái thai đó, cũng không thể để người ta một thân một mình nuôi con và anh phải có trách nhiệm với những hành động của mình. Cuối cùng, chúng tôi quyết định chia tay để anh làm đám cưới, làm tròn trách nhiệm của một người chồng, một người cha...
Ngày nói ra lời chia tay với anh là một ngày mà không bao giờ tôi có thể quên được! Tôi và anh đều đã khóc, khó khăn lắm chúng tôi mới có thể chia tay nhau để mãi mãi không bao giờ lặp lại những chuyện như trước kia nữa... Cứ nghĩ đến anh là tôi lại khóc, nhiều lúc tôi chỉ muốn đến gặp anh và nói với anh rằng, tôi không chia tay với anh nữa, tôi thực sự thấy khổ sở lắm rồi. Nhưng tôi đã không thể làm như vậy khi nghĩ đến đứa bé trong bụng người con gái kia... Nó không có tội tình gì, nó phải được sinh ra, được sống hạnh phúc trong một gia đình có bố và mẹ. Và tôi đã rời xa anh...
Ngày diễn ra đám cưới của anh, tôi đã muốn đi đến một nơi thật xa để không phải chứng kiến người mà tôi yêu tay trong tay với người khác trong ngày trọng đại nhất này. Chắc chắn anh sẽ là một chú rể rất đẹp trai, chắc chắn đám cưới của anh sẽ rất nhiều người tham dự, chắc sẽ họ hàng hai bên sẽ vui lắm... làm gì có ai để ý đến tôi, một con bé không nên có mặt trong ngày vui đó!
Tôi đã khóc, khóc rất nhiều... khi yêu anh tôi phải khóc vì bố mẹ phản đối, giờ chia tay tôi cũng khóc thương thay cho số phận của mình, một mối tình đầu đầy cay đắng. Cho dù anh luôn nói anh vẫn yêu tôi, vẫn nhớ đến tôi, những kỷ niệm giữa tôi và anh không bao giờ anh có thể quên được... Nhưng anh đâu biết rằng, anh nói ra những lời đó giờ có còn ý nghĩa gì nữa... mà nó càng làm tôi phải đau khổ thêm, vì giờ đây anh đã thuộc về người khác, mãi mãi không thể quay lại như xưa nữa.
Anh à! Anh càng phải yêu thương, chăm sóc nhiều hơn gia đình nhỏ của anh! Đừng nghĩ đến tôi làm gì để cho cả ba chúng ta phải đau khổ!
Bây giờ anh đã có mái ấm riêng, đã đón chào thành viên thứ 3 của gia đình, còn tôi vẫn một mình đi trên con đường ngày xưa, chưa thể rẽ sang một con đường khác vì tôi vẫn còn nhớ anh, yêu anh rất nhiều...
Tôi là kẻ thứ ba vô tội Suốt 10 năm qua, tuổi xuân của tôi đã trôi qua trong lặng lẽ. Đến giờ cũng đã gần nửa đời người rồi nhưng tôi chưa được một ngày hạnh phúc thật sự . (Ảnh chỉ có tính chất minh họa) Đọc bài viết Tôi có phải là kẻ đi cướp chồng người cùng những lời chia sẻ của các bạn đọc mà...