Có nên kết hôn với người bạn thân nhất
Thật hạnh phúc khi có một người bạn thân khác giới luôn bên cạnh ủng hộ và chia sẻ những khó khăn với bạn. Tuy nhiên, bạn có nên vượt trên tình bạn để tiến tới hôn nhân với người đó?
Theo MagForWomen, trước khi có ý định kết hôn với người bạn thân khác giới, bạn nên suy nghĩ thật kỹ. Hãy dành thời gian để đánh giá lại tình cảm thực sự của bạn dành cho người bạn ấy, bởi đó chưa chắc đã là tình yêu. MagForWomen đã liệt kê những lý do khuyên chúng ta không nên gắn bó cả đời với một người bạn thân.
1. Mối quan hệ trở nên bế tắc
Trong cuộc sống rất cần những những người bạn thân thiết bởi họ luôn bên cạnh thấu hiểu và chia sẻ với chúng ta. Tuy nhiên, để tiến tới hôn nhân với người bạn thân khác giới thì bạn cần một người đàn ông trưởng thành. Bạn mong muốn một người luôn ủng hộ và khám phá những điều mới mẻ ở bạn mỗi ngày. Ngoài ra, vấn đề tài chính là một trong những thử thách mà bạn phải đối mặt khi lấy một người bạn thân làm chồng. Trong tình huống như vậy, người bạn thân đôi khi suy nghĩ về những hướng giải quyết điên rồ trong khi hôn nhân luôn cần những quyết định chín chắn.
Ảnh minh họa.
2. Không thể chia sẻ hết mọi chuyện
Người bạn thân sẽ biết rõ mọi chuyện từng xảy ra trong quá khứ của bạn, về chuyện tình yêu, học tập hay thậm chí những sự việc bạn cảm thấy xấu hổ và không bao giờ muốn nhớ lại.
Video đang HOT
Khi đã lấy làm chồng, bạn sẽ khó có thể vô tư chia sẻ mọi vấn đề trong cuộc sống, quá khứ và hiện tại của mình nữa với người bạn đời. Đôi khi, có những bí mật chúng ta nên giấu cho riêng bản thân.
3. Hôn nhân có những quy tắc ngầm
Hầu như chúng ta đều cảm thấy thất vọng và đôi khi giận dỗi khi người bạn thân biến mất trong ngày sinh nhật của bạn hay đến muộn vào những dịp hẹn quan trọng nào. Tuy nhiên, bạn có thể mau chóng tha lỗi cho họ. Nhưng một khi đã trở thành vợ chồng, điều này có thể ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của bạn. Không giống như trong quan hệ bạn bè, hôn nhân có những quy tắc ngầm mà người vợ và người chồng cần tuân theo để không làm rạn nứt tình cảm.
4. Bạn không còn một bờ vai nương tựa mỗi khi buồn chuyện tình cảm
Trước kia, mỗi khi giữa bạn và người yêu xảy ra vấn đề gì, bạn thường tìm đến người bạn thân nhất để tâm sự. Tuy nhiên, khi đã kết hôn rồi, bạn chẳng thể chạy đến bên người ấy nữa để than thở hay khóc lóc mỗi khi “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”. Chúng ta nghĩ rằng, người bạn thân sẽ là người luôn thấu hiểu mình khi lấy làm chồng. Tuy nhiên, giữa hôn nhân và tình bạn còn rất nhiều điểm khác biệt và chúng ta không thể đánh giá chính xác về một người.
Theo DSPL
Bỏ đi không nhìn mặt con, 4 năm sau em quay về xin tôi tha thứ
Đứng trước tòa, nhìn con mà trái tim tôi quặn thắt. Còn em, em coi tôi như người xa lạ. Đứa con gái mới hai tuổi nhưng em chẳng ngoảnh mặt nhìn con một lần.
Năm nay tôi 30 tuổi, còn vợ cũ tôi 28. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu thực sự. Một đám cưới sang trọng, khách hai họ ai cũng vui mừng chúc phúc cho đôi trai tài, gái sắc. Em xinh đẹp, trẻ trung, còn tôi phong độ và lịch lãm.
Vì tôi làm cho công ty nước ngoài nên thường xuyên phải công tác xa nhà. Sau tuần trăng mật ngọt ngào, chúng tôi về ở một căn hộ cao cấp tôi mua trước ngày cưới. Em vẫn làm nhân viên văn phòng cho một công ty tư nhân. Lương của em không đủ mua mỹ phẩm cho mình, nhưng tôi không đòi hỏi gì, chỉ cần em vui là đủ.
Chúng tôi lên kế hoạch có con ngay sau đó. Rồi hạnh phúc cũng mỉm cười, một bé gái xinh xắn chào đời trong niềm hân hoan của cả hai gia đình. Vào thời điểm này, công ty xảy ra chuyện nên tôi quay cuồng trong công việc. Nhiều lần, em giận dỗi trách tôi không dành thời gian cho vợ con. Tôi cũng biết điều ấy, nhưng công ty cần có tôi chèo lái, nhất là giai đoạn này. Dù công việc bận rộn và căng thẳng, tôi không thể về nhà thường xuyên, nhưng không ngày nào là tôi quên gọi về nhà hỏi tình hình hai mẹ con.
Khi con gái được hai tuổi, một lần, chuyến công tác của tôi kết thúc sớm hơn dự định. Đang hăm hở về nhà gặp vợ con, tôi bỗng choáng váng khi thấy em đang tay trong tay với một người đàn ông lạ vào khách sạn. Trong đầu tôi bao câu hỏi đổ dồn. Con gái tôi đâu? Sao cô ấy có thể bỏ con đi chơi trong khi con còn rất nhỏ. Cô ấy như thế này từ khi nào? Sau này tôi mới biết, em thường xuyên gửi con ở nhà một người đàn bà trông trẻ thuê và nói dối là em đã đi làm. Trong khi đó, từ lúc sinh con đến giờ, em chưa hề đi làm trở lại.
Dù rất yêu vợ, nhưng nghĩ đến cảm giác bị cắm sừng bấy lâu nay làm tôi căm hận. Đấu tranh tư tưởng rất lâu, cuối cùng tôi quyết tâm cho em cơ hội sửa sai vì con tôi còn quá nhỏ, nó cần có mẹ.
Nhưng có lẽ, em đã không còn thiết tha với mái ấm này nữa. Em gào lên rằng em chán ngấy cảnh chăm con một mình. Em chán ngấy những bữa ăn chỉ có em và người giúp việc. Và em chán cả việc tôi đi tối ngày. Tôi đã khuyên em và mong em hãy vì con mà ở lại và vì tôi vẫn còn yêu em. Nhưng em một mực cầu xin tôi ký đơn li dị, em muốn được giải thoát...
Hai bố con tôi đã nương tựa vào nhau vượt qua những ngày khó khăn nhất. Ảnh minh họa.
Đứng trước tòa, nhìn con trái tim tôi quặn thắt. Còn em, em coi tôi như người xa lạ. Đứa con gái nhỏ mới tròn hai tuổi, nhưng em chẳng ngoảnh mặt nhìn nó một lần, đôi mắt em ráo hoảnh. Lúc đó, trong mắt tôi em đáng sợ đến nhường nào. Thay vì vẻ đẹp kiều diễm trước đây, em đã trở thành một kẻ lạnh lùng, vô tâm khiến tôi ghê sợ.
Biết không thể níu kéo em ở lại, tôi chủ động xin nghỉ việc một thời gian ở nhà chăm con. Thay vì những chuyến công tác xa nhà, tôi nhận dự án về làm để có thời gian bên con gái. Có tôi, con gái cũng bớt nhớ mẹ hơn. Đi đâu tôi cũng đưa con đi cùng kể cả là đi chợ, tôi và con làm gì cũng có nhau. Con gái càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ đến lạ.
Tính đến nay đã được bốn năm, kể từ ngày tôi và em đưa nhau ra tòa. Bốn năm em không về thăm con một lần. Bốn năm em không mua cho con một hộp sữa và bằng ấy thời gian, tôi đã quên em thực sự.
Năm học mới, đón con sau buổi lễ khai giảng, hai bố con dắt tay nhau vui cười, con ríu rít đủ chuyện với bố. Bỗng tôi sững sờ dừng bước, trước mắt tôi là người đàn bà, người đàn bà tôi từng yêu tha thiết. Con gái tôi bỗng im bặt khi thấy bố có thái độ lạ. Em đưa đôi bàn tay ra đón con, con bé co rúm lại sợ hãi. Có lẽ con không thể nhận ra người phụ nữ này là người sinh ra nó.
Em già đi nhiều, khuôn mặt mộc không trang điểm, mái tóc xơ rối, tay kéo theo chiếc vali cũ. Em nhìn tôi và con rồi khóc... Em cầu xin tôi tha thứ, cầu xin tôi hãy cho em được quay về.
Sau bốn năm em biệt tích, bố con tôi đã ổn định cuộc sống. Con gái tôi luôn né tránh bàn tay lạ và ánh mắt ấy khi nhìn mình. Kể từ ngày em dứt áo ra đi, tôi đã quên em. Bố con tôi đã rất khổ sở mới có thể bình tâm lại. Giờ em lại quay về, lại cầu xin tôi tha lỗi, tôi phải làm sao đây? Có nên đón nhận để con tôi lại có mẹ. Xin mọ người hãy cho tôi lời khuyên kịp thời lúc này.
Theo Minh Anh/Nguoiduatin
Tâm sự của chồng mê nhậu gửi người vợ bỏ nhà ra đi "Vợ ơi chồng biết lỗi rồi, tha thứ cho anh một lần này nữa nha. Anh xin hứa không bao giờ để vợ buồn nữa. Anh sẽ thay đổi, mong em quay về", Minh Tuấn viết. Đó là dòng tâm sự trong lá thư của Minh Tuấn (24 tuổi) gửi cho vợ là Thúy Anh (22 tuổi) - phát trong chương trình 365...