Có nên dừng lại và nói lời chia tay?
Chuyện tình yêu của hai đứa em mới chỉ bắt đầu nhưng em cứ thấy lo lắng quá!
Em năm nay 21 tuổi đang là sinh viên năm cuối của 1 trường đại tại Hà Nội. Tuy 21 tuổi nhưng anh là mối tình đầu tiên của em bởi vì từ trước đến giờ em chưa bao giờ quen ai. Một phần vì em chỉ tập trung việc học tại trường rồi về nhà trọ, 1 phần do bản tính em nhút nhát không phải là 1 cô gái tự tin duyên dáng thu hút mọi người và một phần là do thực sự em không có niềm tin vào đàn ông thời nay.
Em cứ nghĩ và quyết tâm rằng mình sẽ không có mối tình nào cả trong đời sinh viên, em cũng không thấy cô độc và tủi thân vì điều đó. Dự định của em là học và phấn đấu được tấm bằng đỏ về quê và xin việc đi làm, báo hiếu bố mẹ, bố mẹ em cũng trông ngóng từng ngày con gái về nhà. Mọi chuyện đã không có gì thay đổi nếu như em không gặp anh.
Anh là bạn của chị H sống cùng xóm trọ với em trước đây hơn em 4 tuổi. Anh quen chị ấy qua công việc, và anh cùng quê với em. Anh biết em qua lời giới thiệu tưởng chừng đùa vui của chị ấy về em, và anh chủ động bắt chuyện chat cùng em qua mạng nếu rảnh rỗi. Những câu chuyện xã giao và không có gì ấn tượng vì em cũng không online nhiều và anh cũng bận bịu với công việc. Chỉ những tối cuối tuần nếu như có thời gian thì 2 người mới trò chuyện. Em và anh đều coi đó như mối quan hệ bạn bè bình thường vui vẻ của những người độc thân không hơn không kém.
Dần dần khoảng cách giữa cả hai thêm ngắn lại những câu chuyện trở nên gần gũi hơn, nhiều lần anh ngỏ ý muốn gặp nhưng em từ chối vì em không muốn mối quan hệ này tiến xa hơn ngoài tầm mình có thể kiểm soát. Nhưng mọi chuyện lại không theo ý muốn, trong một lần đi đưa thiếp mời cưới của chị gái, em đã gặp anh. Em biết chắc là do chị H sắp xếp nhưng qua lần gặp đó về nhà không hiểu sao hình ảnh của anh cứ đọng lại trong đầu em không thể xóa đi được.
Anh kiệm lời, ít nói và không giỏi giao tiếp hay nói chuyện, nhưng chính sự lúng túng thô cứng tẻ nhạt đó của anh lại làm em ấn tượng và nhớ đến. Sau đó anh xin số đt và hai người nhắn tin thường xuyên hơn. Em tìm thấy ở anh điểm chung đó là sự nhút nhát và khó mở lòng với người khác, nhưng nếu đã mở lòng với ai lại rất chân thành.
Video đang HOT
Quen nhau được khoảng 1 tháng thì anh ngỏ lời muốn em làm người yêu, em thật sự cân nhắc và khổ tâm vấn đề này rất nhiều. Đã nhiều lần em muốn tránh mặt không gặp anh nữa vì em sợ mọi chuyện sẽ tiến triển quá nhanh như thế này. Em đã bảo anh cho em thời gian suy nghĩ, nhưng thái độ của anh quá chân thành và lúc đó em không hiểu sao đã gật đầu đồng ý.
Lúc đó em chỉ nghĩ không muốn làm anh buồn và thật sự em rất muốn hiểu thêm về anh. Em cũng không thể nghĩ rằng một người thận trọng dè dặt như em lại có thể đưa ra 1 quyết định chóng vánh đến vậy. Em cũng đã nói rõ chuyện này với gia đình, có lẽ cả nhà đều rất ngạc nhiên và yêu cầu anh về thăm nhà, anh đã nhận lời về.
Nhưng gia đình em phản đối vì chưa biết rõ về anh và vì gia đình anh ở ngoại thành xa gia đình em, cách sống và hoàn cảnh sống có nhiều điểm khác nhau lắm, bố mẹ sợ sau này về sẽ có những bất đồng trong suy nghĩ. Một phần vì công việc của anh ở trên hn, còn em lại quyết định về quê, tương lai ra sao thật sự không có gì nói trước được, em không dám chắc là tình cảm mới chớm này có thể bền vững nếu như xa mặt cách lòng.
Nhưng anh đối với em rất tôn trọng và chân thành, yêu nhau chưa lâu nên hai người chỉ dừng lại ở cái nắm tay tình cảm. Hôm em phải thi không gặp nhau được em nhắn tin nói em nhớ anh, anh liền phóng xe qua cổng nhà chỉ để nhìn em một chút dù lúc đó đã 12h đêm và trời rất lạnh. Em đi chơi với bạn về muộn quên không mang áo khoác, anh đến nơi đưa cho em cái áo khoác rồi mặc áo len phóng xe về.
Thực sự nếu như nói còn nghi ngờ tình cảm của anh dành cho em thì em không thể, nhưng mọi chuyện không chỉ có riêng 2 người còn có gia đình bố mẹ và những người xung quanh nữa. Noel này em định cân nhắc hay nói với anh chỉ dừng lại ở mức bạn bè, tránh việc sau này tình cảm thêm sâu đậm nhưng mọi chuyện lại không đến đâu lúc đó nói lời chia tay sẽ càng tổn thương cho 2 người.
Nhưng nếu anh cứ đối xử tốt với em như vậy thực sự em không thể nói ra được lời đó, em cũng không hiểu rõ tình cảm của 2 người đã đến mức độ nào rồi và có nên dừng lại tại đây hay không. Xin cho em lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên ly hôn người vợ lẳng lơ?
Cho đến giờ này, xâu chuỗi lại, tôi thất vọng vô cùng. Có phải vợ tôi là người "lăng nhăng"?
Cực chẳng đã, giờ này tôi phải lang thang trên mạng để tìm dòng tâm sự. Nếu như không có gì xảy ra, tôi đã ngủ ngon bên vợ. Nhưng đêm nay, tôi không sao ngủ được.
Bằng những dòng tâm sự thật lòng, tôi mong nhận được lời khuyên của những người ngoài cuộc, để tôi có được quyết định chính xác trong cuộc đời của mình. Tôi trân trọng cảm ơn các ý kiến của độc giả.
Tôi và vợ tôi có thời gian yêu nhau đã 4 năm, lấy nhau được 10 năm, đến nay, chúng tôi đã có 14 năm sống bên nhau. Chúng tôi đã có 2 con, các cháu đều chăm ngoan, học giỏi.
Vợ chồng tôi đều là công chức nhà nước, điều kiện kinh tế khá giả. Tôi là người cần cù, chịu khó, lăn lộn với công việc, luôn chăm lo cho vợ, con, gia đình cả về tinh thần lẫn vật chất. So với bạn bè, tôi thấy vợ, con tôi cũng được hưởng cuộc sống ở chốn đô thành tương đối chất lượng.
Vợ tôi là người phụ nữ đảm đang, rất chịu khó, chăm lo cho các con và tất nhiên cả tôi nữa. Hết giờ làm, cô ấy đều về đón con, cơm nước, nhà cửa chu tất.
Đúng là cuộc đời đâu phải lúc nào cũng trải thảm để chào đón mọi người. Đến hôm nay, nhìn lại những gì xảy ra trong cuộc sống vợ chồng, tôi cảm thấy sụp đổ hoàn toàn.
Từ khi lấy nhau, đã 15 năm trôi qua sống bên vợ, đôi lúc có những biến cố mà tôi cho là nhỏ nhặt, tôi chỉ khuyên bảo vợ và sẵn sàng bỏ qua, hy vọng rằng vợ mình nhận thức được vấn đề và sửa chữa. Nhưng không, càng ngày, sự việc càng trở nên trầm trọng mà tôi cho rằng không thể tha thứ được.
Hai năm sau ngày cưới, tôi nghe có người nói, vợ tôi có quan hệ với người cùng cơ quan (đáng tuổi bố tôi). Tôi không tin đấy là sự thật, chỉ khuyên bảo vợ tôi phải sống cho đúng đạo làm vợ và sẵn sàng bỏ qua. Rồi câu chuyện đó cũng dần đi vào dĩ vãng.
Khoảng 2 năm sau nữa, tôi lại nghe tin cũng tương tự như lần trước, nhưng với người đàn ông khác. Lần này, tôi dằn vợ quyết liệt hơn, mặc dù vợ tôi thanh minh đó là quan hệ trong công việc chứ không có gì mờ ám. Cuối cùng, tôi tin vợ và lại bỏ qua.
Khoảng 2 năm sau nữa, tôi lại nghe tin vợ tôi có quan hệ với người đàn ông khác. Tin này do chính sếp của vợ tôi cung cấp. Tôi cũng tra hỏi rất kỹ, nhưng vợ tôi vẫn thanh minh là quan hệ công việc, không có gì mờ ám cả. Cuộc sống gia đình tôi thời điểm đó cũng rất căng thẳng. Nhưng tôi nghĩ đến 2 đứa con nhỏ, biết làm sao đây?
Khoảng 2 năm sau nữa, lần này, tôi bắt gặp vợ tôi chat với người bạn trai, mà nội dung toàn là chuyện sex. Vợ tôi lại giải thích là không có chuyện gì, xin rút kinh nghiệm và không bao giờ làm như thế nữa. Tôi cũng đành bỏ qua vì 2 con nhỏ, vì gia đình nội ngoại, vì công việc của tôi.
Và cuối cùng là 1 tháng trước đây, khi vợ tôi chuyển sang cơ quan mới, môi trường làm việc mới, tôi phát hiện vợ tôi thường xuyên nhắn tin với 2 người đàn ông (đáng tuổi bố tôi) với những dòng nhắn của cả hai bên đều nặng về tán tỉnh, lả lướt, về thể xác và tình dục.
Nghĩ lại gần 15 năm sống bên vợ, tôi thấy rằng, vợ tôi luôn thích làm đẹp, thích thời trang (phải hơi hở một chút), mặc dù tôi đã nhắc nhở rất nhiều lần. Những lúc tôi ở nhà, vợ tôi lại ăn mặc bình thường, những lúc tôi đi công tác, vợ tôi lại mặc những bộ đồ hở hang, gợi cảm....
Và cho đến giờ này, xâu chuỗi lại, tôi thất vọng vô cùng. Có phải vợ tôi là người "lăng nhăng"? Biết làm sao đây khi hai con còn quá nhỏ? Nếu ly hôn, thì cuộc đời các cháu sẽ ra sao? Mà không ly hôn, chắc tôi không thể chịu nổi.
Tôi rất mong nhận được góp ý của quý bạn đọc để tôi có quyết định đúng đắn. Trân trọng cảm ơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mình dừng lại vì anh có gia đình rồi... - Em đã từng rung động trước tình cảm của anh, nhưng thật trái ngang, anh là người có gia đình rồi... Em nghĩ mình nên nói chuyện trực tiếp cùng anh sẽ hay hơn, nhưng có thể em không nói hết được ý suy nghĩ của mình để anh hiểu nên đành qua trang web Eva để gửi đến anh những dòng...