Có nên bỏ công chức để kiếm 50 triệu mỗi tháng
Tôi bắt đầu làm việc trong cơ quan nhà nước cách đây hơn 10 năm, 5 năm đầu là nhân viên hợp đồng.
Sau đó tôi tự thi tuyển được công chức của một sở lớn ở một tỉnh miền Bắc. 6 năm làm công chức, lương chính thức của tôi đến nay được 5 triệu mỗi tháng, không có phụ cấp gì thêm; công việc cũng không quá nặng nề nhưng đòi hỏi giờ giấc nghiêm chỉnh.
Tôi có chút khả năng về ngoại ngữ và làm dự án, cách đây 2 năm tôi nhận công việc theo dạng “work from home” (làm việc từ xa) và được trả trung bình 50 triệu một tháng. Công việc làm thêm này linh động về nơi làm việc nhưng áp lực rất lớn, phải hoàn thành đúng thời hạn, báo cáo công việc hàng ngày qua mạng nên hôm nào tôi cũng làm việc đến đêm. Tôi còn hai con nhỏ cần phải chăm sóc, dạy dỗ; chồng không chia sẻ được gì nhiều. Cùng làm hai việc một lúc khiến tôi rất căng thẳng, muốn lựa chọn một trong hai nhưng hiện tại chưa biết nên quyết định sao cho đúng vì công việc nào cũng có điểm mạnh, điểm yếu. Tôi cũng nhờ tư vấn của anh chị đi trước nhưng mọi người không biết khuyên thế nào, lý do là trong thời kỳ dịch bệnh này, từ bỏ làm công chức đang ổn định để ra ngoài chẳng biết sẽ được bao lâu dù lương cao.
Nói thêm, tôi cũng kinh doanh online, thu nhập khoảng 50-70 triệu/tháng. Trong lúc dịch bệnh này, bao nhiêu doanh nghiệp phá sản, người lao động mất việc, tôi lại chưa có đủ cam đảm bỏ công việc trong cơ quan nhà nước để ra ngoài làm dù rất đam mê kinh doanh. Còn tiếp tục như thế này, tôi stress nặng vì áp lực công việc. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Mất ăn mất ngủ vì loạt câu nói "huyền thoại", đầy ám ảnh của mẹ chồng
Mới về làm dâu được nửa năm mà tôi đã cảm thấy vô cùng mệt mỏi, ngột ngạt. Tôi muốn được ra ngoài ở riêng mà chưa tìm được lý do thuyết phục.
Video đang HOT
Cuộc hôn nhân mệt mỏi, ngột ngạt
Hồi mới về nhà tôi ra mắt, chồng tôi dõng dạc hứa với bố mẹ tôi rằng nếu cưới được tôi, anh sẽ không để tôi phải khổ. Vậy mà giờ, sống ở nhà anh, tôi cảm thấy mệt mỏi, ngột ngạt quá.
Chồng tôi xuất thân từ gia đình khá giả, bố mẹ anh đều làm công chức. Sau khi ra trường, anh làm việc ở một công ty nước ngoài với mức lương khá cao.
Ngày cưới, họ hàn g nhà tôi được phen trầm trồ vì tôi được gả về một gia đình giàu có, được sống trong ngôi nhà mặt đường rộng 150m2. Nhưng đến giờ, tôi chỉ muốn mau chóng thoát ra khỏi "chiếc lồng son" ấy. Mẹ chồng tôi mang đủ đặc điểm của một người mẹ chồng từng xuất hiện trong thơ ca, báo đài. Ngay từ ban đầu, bà đã tỏ ý không hài lòng về tôi.
Mẹ chồng cho rằng xét về bề ngoài, công việc lẫn gia cảnh, tôi thua kém chồng tôi nhiều. (Ảnh minh họa)
Bà nói rằng xét về bề ngoài, công việc lẫn gia cảnh, tôi thua kém chồng tôi nhiều. "Đến đôi đũa cũng phải ngang bằng thì mới gắp được đồ ăn. Vợ chồng không xứng đôi thì mai này không hạnh phúc", bà nói trong ngày tôi về ra mắt.
Buồn bã, mặc cảm, tôi nhiều lần muốn chia tay nhưng vì duyên chưa tận nên đến giờ tôi với anh vẫn gắn bó với nhau. Tôi tuy thua kém anh về nhiều mặt nhưng cũng là người hiền lành, chịu khó, được ăn học đầy đủ, có công việc ổn định. Tôi làm nhân viên trực tổng đài của một ngân hàng lớn, lương thưởng khoảng 10-15 triệu 1 tháng. Tuy nhiên, do tính chất công việc, tôi làm việc theo ca kíp, hôm làm sáng, hôm làm đêm.
Khi có thời gian rảnh, thấy nhà cũng không có việc gì, tôi thường xin phép mẹ chồng cho về thăm mẹ đẻ. Thấy tôi về thăm mẹ đẻ, mẹ chồng tỏ ý không hài lòng.
Những câu nói huyền thoại của mẹ chồng
Hôm đó, mẹ gọi điện báo chị gái tôi bị đau ruột thừa đang nằm viện. Tôi sốt sắng nói sẽ qua viện thăm chị. Nào ngờ, mẹ chồng tôi nghe được, bà nói: "Con lấy chồng rồi, chết làm ma nhà chồng thì con cần toàn tâm toàn ý lo cho nhà chồng. Việc của chị gái con, đã có bố mẹ con rồi nhà chồng chị ấy lo, liệu có đến lượt con không?"
Thấy tôi về thăm mẹ đẻ, mẹ chồng tỏ ý không hài lòng. (Ảnh minh họa)
Nghe mẹ chồng nói, tôi bức xúc, khó chịu lắm nhưng không dám bật lại. Tôi là dâu mới trong nhà, không dám ăn nói hỗn hào. Cũng bắt đầu từ hôm đó, tôi sợ về nhà chồng kinh khủng. Tôi có cảm giác, từng bước đi, từng hành động của tôi đều bị mẹ chồng theo sát. Bà liên tục soi mói, xét nét làm tôi rất mệt mỏi.
Thấy cấp trên thông báo cần người làm thêm ca, tôi đăng ký làm thêm để kiếm thêm thu nhập. Nào ngờ, mẹ chồng bảo: "Công to việc lớn là việc của đàn ông. Con là đàn bà làm việc nhiều làm gì, chỉ cần quanh quẩn xó bếp là được rồi".Hôm đó, mẹ chồng tôi nhắn giúp việc làm một bữa ăn ngon để đón bố chồng tôi đi công tác trở về. Trong bữa ăn, bà hỏi han vì sao tôi với chồng đã cưới nhau 4 tháng rồi mà tôi vẫn chưa mang bầu. Tôi thành thật nói với bà rằng đầu năm sau chỗ tôi làm có đợt thi tuyển công chức. Tôi muốn kế hoạch để đợi đến lúc thi xong, có biên chế thì mới sinh con. Lúc đấy, lương thưởng của tôi cũng tốt hơn, tôi cũng không phải làm ca đêm vất vả nữa.
Nghe tôi nói thế, mẹ chồng trợn mắt bảo: "Con là con dâu, xét về địa vị, con thấp nhất trong nhà nên bố mẹ bảo sao thì con nghe đi. Con không có quyền lên tiếng. Bố mẹ bảo sao cũng là vì muốn tốt cho các con thôi. Đừng để nhà mình mang tiếng với h ọ hàng, làng xóm".
Nghe mẹ chồng nói thế, tôi chỉ biết nhẫn nhịn. Trong lòng tôi thấy chán nản và bất lực vô cùng. Tôi muốn cùng chồng ra ở riêng nhưng anh không chịu. Anh bảo: "Ở chung với bố mẹ chẳng mất tiền ở, nhà lại thuê giúp việc nên vợ chồng mình nhàn tênh. Nếu em cứ cố sức ra ngoài ở, chỉ sợ được vài tháng em lại đòi quay về".
Mấy hôm nay, cứ nghĩ đến mấy câu nói "huyền thoại" của mẹ chồng là tôi thấy chán nản vô cùng. Tôi muốn ra ngoài ở riêng để vợ chồng tự lập nhưng chồng tôi lại không chịu. Tôi phải làm sao bây giờ?
Lúi húi nấu cỗ thì em chồng giở giọng xỉa xói: "Đồ gái quê tham vọng" nhưng 2 phút sau, cô suy sụp ôm mặt bỏ chạy vì nước phản công không ngờ "Ban đầu khi về ra mắt, cô em chồng cũng nói hỗn luôn với mình, chê mình nhà quê không xứng đáng với anh", người vợ tâm sự. Đúng là "giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng", có những thử thách với người đi làm dâu phải gọi tên chị và em gái chồng. Đây chính là điều gây đau đầu...