Cô nàng ngoại tình để dạy gã đàn ông… đa tình
Là phụ nữ nhưng tôi cũng từng có những suy nghĩ kiểu như “tôi mà “thả câu” ở đâu là chắc chắn ở đó có “con cá” chết “! Sự tự tin ở những ưu điểm của mình cũng như một số “thành quả” nhất định trên tình trường ngày còn trẻ khiến tôi đã một lần sa chân vào vùng cấm: Ngoại tình.
Tuy nhiên, tôi không ngoại tình theo cách của hầu hết những người đến với “sân chơi” nguy hiểm này để thoả mãn phần “con” đầy bản năng hay cái dục vọng thấp hèn của mình, mà tôi ngoại tình chỉ để cho những gã đàn ông thích xem phụ nữ như thú tiêu khiển của mình biết: Vỏ quýt dày cũng có móng tay nhọn! “Đối tác” một thời của tôi là một người lịch lãm, thành đạt và phong độ, đẹp trai đúng nghĩa “chuẩn men”. Tuy nhiên, những “ưu điểm” ấy chẳng lọt vào mắt xanh của tôi nếu anh ta không vịn vào đó để có những phát biểu ngông cuồng, hợm hĩnh. Anh ta luôn khoe khoang với mọi người về khả năng chinh chiến trên tình trường, cũng như tài “sát gái” của mình ngay cả khi đã có vợ đẹp con ngoan, gia đình hạnh phúc.
Anh ta cho rằng phụ nữ bây giờ “dễ dụ”, dễ sa ngã, so với trước, phụ nữ bây giờ “ngon” hơn, nhưng cũng kém “ngoan” hơn và anh ta chỉ cần búng tay cái “tách” là “hốt được cả rổ… gái bu theo”! Dù anh ta chẳng ám chỉ gì tôi nhưng tự trong thâm tâm, tôi thấy những gã đàn ông kiểu này cần phải được “nắn não” lại! Tôi quyết tâm “cưa đổ” anh ta và đạt mục đích chẳng mấy khó khăn. Đàn ông mà, cứ đánh vào chỗ anh ta cần (chứ không phải thứ anh ta thiếu) là dù mạnh mẽ, cứng rắn hay “chảnh choẹ” cỡ nào cũng “đổ” ngay thôi, cứ như người bị điểm trúng “huyệt” ấy! Nhưng, mục đích của tôi khi dấn thân vào vũng lầy này không phải là tình yêu nên tôi nhanh chóng nhận ra: Dường như sau giai đoạn ve vãn, cưa cẩm nhau, người đàn ông nào cũng “hiện nguyên hình” là một kẻ bê bối, ích kỷ và tham lam, lại cả thèm chóng chán. Cứ ngỡ có gì mới lạ, hoá ra chỉ có phần “mở bài” là hấp dẫn, còn “thân bài” và “kết luận” ai cũng như ai. Đúng lúc anh ta tưởng sắp được ăn dưa bở đến nơi, tôi đột ngột cắt cái rụp. Với lý do “chồng em biết chuyện rồi anh ơi, không buông nhau ra chắc ổng giết cả hai đứa mình mất!”, tôi hạ cánh an toàn mà chẳng lo giải quyết hệ luỵ gì, còn anh ta cứ tiếc hùi hụi khi sắp “thịt” được “con mồi” là tôi!
‘Chia tay’ rồi, tôi thấy anh ta thật đáng thương, vẻ oai phong, kênh kiệu ngày nào biến mất nhường chỗ cho sự quỳ luỵ, hạ mình trông đến tội.(Ảnh minh họa)
“Chia tay” rồi, tôi thấy anh ta thật đáng thương, vẻ oai phong, kênh kiệu (với phụ nữ) ngày nào biến mất nhường chỗ cho sự quỳ luỵ, hạ mình trông đến tội. Anh ta cứ thậm thụt, nài nỉ tôi cho anh ta một cơ hội, có lẽ khi “con ong” chưa kịp “tỏ đường đi lối về” thì chả ông nào chịu dừng lại. Thế đấy, đàn ông hay phụ nữ khi luỵ tình hay bị phản bội đều “thảm” như nhau, chứ cánh đàn ông đừng nghĩ chỉ phụ nữ mới có thể là nạn nhân của thói phong tình. Đối tác của tôi khi bị “đá” một cách nhẹ nhàng như thế vẫn chưa kịp hiểu ra rằng những người phụ nữ liễu yếu đào tơ, đa sầu đa cảm và luôn giữ thế bị động trong tình yêu cũng có thể dạy cho những gã đa tình như anh ta một bài học! Nhắc đến ngoại tình, người ta thường lên án đàn ông dù số lượng quý bà gia nhập “sân chơi” này ngày càng nhộn nhịp, xôm tụ chẳng kém quý ông. Tuy nhiên, hệ luỵ thường nghiêng về phía các chị em nếu chuyện ngoại tình vỡ lỡ, cho dù lý do đưa đẩy họ đến với cuộc chơi này là gì chăng nữa. Không chỉ xã hội lên án, người tình quay lưng, chồng trừng phạt, con cái không còn tôn trọng mà phụ nữ sau ngoại tình còn đối diện với sự ê chề, nhục nhã cũng như sự cắn rứt lương tâm không ngừng. Trái với đàn ông thường tự hào về bề dày “chiến tích”, phụ nữ luôn đau khổ nhiều hơn vì khi ngoại tình, họ thường yêu đậm sâu chứ không đơn thuần chỉ là sự đổi trao xác thịt. Con người chỉ hơn loài vật ở chỗ có lý trí, biết yêu thương và suy nghĩ, mà tình yêu thì cao đẹp vô cùng. Khi chúng ta coi trọng phần bản năng của mình quá, hoá ra chúng ta đang đi ngược lại với sự tiến hoá của loài người không hơn không kém!
Video đang HOT
Cũng may, chồng tôi vẫn chưa biết gì. Như người vừa đi vắng khỏi nhà mà quên khoá cửa, tôi rón rén trở về, mừng rỡ khi mọi thứ vẫn còn vẹn nguyên. Tôi trở nên cẩn trọng hơn sau lần “đi hoang” ấy, cứ sợ nếu “chơi dại” lần nữa, nếu không biết quý trọng những gì đang có, sẽ chẳng còn chốn để tôi quay về, bao nhiêu thứ quý giá hơn sau cánh cửa gia đình kia nếu có giữ được cũng chẳng còn ý nghĩa gì!
Theo Phunutoday
Gã trai làng cưới lấy lệ để tránh tội hiếp dâm với cô gái tâm thần
Bị phát hiện hành vi cưỡng hiếp cô gái trẻ cùng thôn đến có thai nhưng gã trai làng vẫn một mực chối tội. Đến khi gia đình nhà gái dọa sẽ trình báo công an để làm rõ sự tình thì hắn mới chịu nhận trách nhiệm và sẽ cưới cô gái đáng thương. Vậy nhưng khi cưới nhau được vài ngày cho lấy lệ thì gã trai lại bỏ mặc vợ con rồi ai ở nhà nấy. Cô gái ngày ngày phải sống trong điên loạn và cũng không nhận ra con mình. Chưa thỏa mãn dục vọng, lợi dụng lúc không có ai ở nhà, gã lại một lần nữa tìm tới "giở trò" với người vợ điên làm cô có thai lần thứ hai sau đó bỏ quê đi biệt tích.
Người con gái bất hạnh
Người con gái bất hạnh trong câu chuyện nói trên là Đặng Bích C (29 tuổi, trú xã Gio Mai, Gio Linh, Quảng Trị). C là con gái duy nhất trong gia đình có 4 anh chị em. Thời thiếu nữ, cô vốn xinh đẹp nhưng do hoàn cảnh gia đình khó khăn không được ăn học tới nơi tới chốn. Học hết lớp 9 thì cô đành bỏ học ở nhà phụ giúp gia đình. Vậy nhưng, chỉ một thời gian sau đó, không hiểu lý do gì mà C từ một người bình thường bỗng bị trầm cảm, không nói năng chuyện trò gì với ai, nhiều lúc nói cười vô thức.
Ông Đặng Hữu Tám (bố C) kể lại: "Hôm đó là một buổi trưa mùa hè năm 2005, tôi đi dự đám cưới người thân trong làng về thì thấy con gái nằm ngủ mê mệt. Tôi gọi dậy nhưng con gái vẫn nằm như không nghe thấy ai nói gì nên tôi cũng để yên cho con bé ngủ. Nhưng đến sáng ngày hôm sau vẫn không thấy nó tỉnh dậy. Thấy có hiện tượng bất thường nên tôi tới lay mạnh cho nó thức giấc nhưng con gái chỉ ú ớ rồi ngủ tiếp. Hoảng quá, tôi liền xách ca nước tạt vào mặt nó. Đến lúc này con bé mới mở mắt ra nhưng nhìn tôi cười khanh khách. Từ lần đó, nó bỗng trở nên ít nói hơn, thường ngồi nhà một mình. Vợ chồng tôi cứ tưởng là vì nó buồn do nghỉ học sớm, không được giao lưu với bạn bè rồi trở nên trầm cảm". Thấy thế, gia đình đưa C lên TP. Đông Hà (Quảng Trị) học may. Ban đầu, C nhất quyết không chịu đi mà khóc nức nở và luôn miệng nói "Con không muốn xa anh ấy". Tưởng là con gái mình đã có người yêu nhưng khi cả nhà hỏi lại "người đó là ai" thì C trả lời rằng "con không biết". Phải thuyết phục mãi từ sáng tới gần tối thì cô mới chịu lên xe để ông Tám chở lên thành phố.
Sau hai tuần ở lại TP Đông Hà, C không chịu ăn uống, học nghề, cơ thể càng ngày càng xanh xao, gầy mòn. Ông chủ cơ sở may mặc và nhân viên ai cũng sợ nên đành gọi điện cho gia đình lên chở cô về. Về nhà, C có vẻ vui vẻ hơn nhưng không thiết nói chuyện với ai, kể cả với cha mẹ, cứ ngồi thờ thẫn rồi cười nói một mình. Cho rằng con gái mình đã bị "người âm quở phạt" nên gia đình ông Tám đưa C đi xem "thầy". "Thầy bói" phán rằng C bị người âm theo đuổi nên mới thành ra như vậy. Vì thương con, chỉ cần nghe "thầy bói" nói thế ông bà Tám liền đưa con về nhà rồi làm lễ tế "thần linh đất đai". Bao nhiêu trâu bò, lợn, gà trong nhà đều bán lấy tiền mời "thầy" về cúng vái nhưng bệnh tình của C vẫn không hề thuyên giảm, tiền mất tật mang. Khi những tài sản có giá trị trong nhà lần lượt không cánh mà bay, không còn thứ gì đáng giá nữa, hai vợ chồng ông bà Tám đành chấp nhận số phận, ngậm ngùi nhìn đứa con gái điên dại mà "lực bất tòng tâm". Lúc này, cả nhà chỉ còn biết động viên tinh thần Chi, tạo tâm lý thoải mái mong hy vọng rằng cô sẽ bớt bệnh.
Bi kịch chưa kết thúc
Không ngờ rằng phương pháp để cho C tự nhiên và động viên tinh thần ấy lại có hiệu quả rõ rệt. Một thời gian sau, cô đã có thể tự cầm bát ăn cơm, ngồi yên lặng cho mẹ tắm gội và không còn cười một cách man rợ như trước nữa. Ai cũng mừng vì bệnh tình của C có chuyển biến tốt. Vậy nhưng, số phận trớ trêu chưa dừng lại ở đó với cô gái trẻ. Vào một ngày đầu năm 2006, khi hai ông bà Tám đi vắng chỉ còn có C ở nhà thì Phan Đức Trung (35 tuổi, ở cùng thôn) đến và giở trò đồi bại với C.
Từ lần đó, C trở nên hoảng loạn như trước đây, bên cạnh đó còn có triệu chứng nôn ọe, nước da ngày một xanh xao hẳn. Tưởng con gái mắc bệnh nên bà Thắm (mẹ C) đưa cô đi khám. Đến lúc nghe bác sĩ cho biết C đã có thai 3 tháng thì bà vô cùng bàng hoàng không thể hiểu được chuyện đó lại có thể xảy ra với đứa con gái điên dại của mình. "Đưa con về nhà, hai vợ chồng tôi cố gắng gặng hỏi con bé ai đã làm nhục con nhưng nó không trả lời mà cứ im lặng rồi thi thoảng lại khóc nức nở. Biết nó bị bệnh dù cố gắng bao nhiêu nó cũng không biết nói sao nên gia đình tôi cũng không ép nó nữa mà truy xét xem ai là thủ phạm nhưng không thể nào nghĩ được là người nào", bà Thắm kể lại.
Cuối cùng thì sự thật cũng được phơi bày trong lúc Trung qua nhà ông Tám mượn cây xẻng về đào móng nhà. Vừa thấy mặt Trung, C chạy khắp nơi vừa gào thét vừa khóc nức nở. Bản năng người mẹ khiến cho bà Thắm bắt đầu cảm thấy nghi ngờ rồi hỏi con gái có phải Trung chính là người làm cô có bầu không thì C gật đầu lia lịa. Sau đó, ông Tám liền gọi Trung vào nhà hỏi chuyện. Ban đầu hắn quanh co chối cãi và cho rằng gia đình ông Tám đang cố tình vu khống cho mình. Đến khi nghe ông Tám bảo rằng sẽ trình báo sự việc với công an để làm rõ thì Trung mới bắt đầu hạ giọng và nhận tội đồng thời xin gia đình ông Tám đừng làm lớn chuyện để Trung về nhà thưa với bố mẹ sang xin cưới C làm vợ. "Dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi nên tôi cũng chấp nhận cho qua. Chúng tôi là hàng xóm láng giềng với nhau nên cũng không nên làm khó nhau làm gì cả", ông Tám tâm sự.
Không lâu sau đó, đám cưới giữa C và Trung cũng diễn ra. Sau hôn lễ, cô dâu cũng về nhà chồng nhưng qua đêm tân hôn thì sáng hôm sau C ôm toàn bộ ảnh cưới của mình ra vườn đốt sạch rồi chạy thẳng một mạch về nhà. Từ ngày đó, Trung cũng không sang gia đình ông Tám xin đưa vợ về nhà mà chỉ thỉnh thoảng ghé qua một chút rồi lại trở về.
Đến ngày C sinh nở, Trung vẫn không hề đoái hoài. Khi nghe người khác khuyên nhủ thì Trung mới ghé nhà mua cho con hộp sữa sau đó đi biệt tăm mấy tháng sau mới trở lại. Bà Thắm vừa chạy đôn chạy đáo xin sữa nuôi cháu vừa phải lo lắng, canh chừng C. Sức chịu đựng của người đàn bà đã cao tuổi cũng có giới hạn. Những ngày tháng lao lực chăm con gái điên và cháu ngoại vừa mới sinh khiến bà Thắm gục ngã, phải nhập viện điều trị. Khi cả gia đình đưa bà đi bệnh viện thì ở nhà chỉ còn C và bà nội đã 93 tuổi, Trung lại tìm tới nhà rồi tiếp tục giở trò với người vợ điên. Ở trong nhà, bà nội nghe thấy tiếng của cháu mình gào thét kêu cứu nhưng vì tuổi cao sức yếu bà cũng không thể làm được gì.
Từ viện về nhà, nghe bà cụ kể lại toàn bộ sự việc, ông Tám tức giận, muốn lôi cổ thằng con rể trời đánh sang để dạy cho một bài học nhưng không ngờ, sau khi giở trò với vợ mình xong Trung đã bỏ quê đi biệt tích. "Tôi không ngờ thằng Trung nó lại vô nhân tính đến như thế. Đã không chăm sóc gì được cho vợ con rồi mà còn tiếp tục gây chuyện nữa. Mấy tháng sau, khi thấy bụng con gái ngày một to ra, tôi đi khám bác sĩ thì chết điếng khi nghe tin con bé đã có thai được 4 tháng rồi. Gia đình tôi nghèo còn nuôi mẹ già, cháu nhỏ nay đứa con gái điên dại lại tiếp tục mang bầu nữa. May mà ông trời cũng thương tình cho con C sinh đứa con thứ hai khỏe mạnh bình thường. Còn con C thì từ ngày sinh đứa con thứ hai bệnh nó ngày một nặng hơn. Nhiều lần nó trốn nhà đi lang thang làm cả nhà hốt hoảng đi tìm thậm chí còn có lần đòi nhảy giếng tự tử nữa. Thế nên hai vợ chồng tôi phải thay nhau vừa chăm cháu vừa trông con mà không thể làm được việc gì. Gia đình tôi không may mắn nên mới có thằng con rể như thế. Dù sao nó bây giờ cũng là người nhà tôi, là chồng con C nên tôi cũng không muốn kiện cáo gì cả. Chỉ mong sao sau này nó biết suy nghĩ lại mà về với vợ và chăm lo cho các con của nó chứ hai vợ chồng chúng tôi cùng già rồi, dù có muốn cũng không đủ sức để chăm con và cháu lâu dài được", bà Thắm tâm sự.
Hoàng Thanh Lương (Chủ tịch UBND xã Gio Mai) cho biết: "Khi biết hoàn cảnh của gia đình ông Tám, chính quyền địa phương đã cử Hội Phụ nữ đến nhà của cả C và Trung để tìm phương án giải quyết. Ở tại địa phương, cả hai gia đình Trung và C đều thuộc diện nghèo. Sau khi trao đổi, phía bên gia đình Trung cho biết hiện giờ Trung đang đi làm công nhân ở Sài Gòn và gia đình bên đó cũng hứa sẽ khuyên bảo Trung cố gắng làm lụng rồi hàng tháng gửi tiền về nuôi vợ con. Đồng thời họ cũng đã đồng ý sẽ đưa đứa con đầu của Trung và C về nhà nội chăm sóc, chia sẻ khó khăn với gia đình ông bà Tám".
Theo_An ninh thủ đô