Cố nắm “hot boy” có ngày đứt tay
Anh hẹn hò chủ yếu là ở khách sạn. Anh không ân cần, chăm sóc cháu nữa, mà gọi cháu đến chỉ để làm chuyện đó.
Cô Hạnh Dung yêu quý!
Cháu đã từng nghĩ mình là cô gái hạnh phúc nhất đời, khi có một người bạn trai mà nhiều cô gái phải ngưỡng mộ. Anh là sếp của một công ty lớn, có vẻ ngoài bảnh bao, đẹp trai, cao ráo. Anh cư xử lịch thiệp, nhã nhặn, đàng hoàng. Nói chung, anh là hình mẫu vô cùng lý tưởng.
Cách đây sáu tháng, khi vừa quen anh, cháu cũng đã vô cùng tự hào vì được anh theo đuổi, săn đón hệt như những kịch bản trong phim ngôn tình. Và cuối cùng chuyện gì phải đến đã đến. Cháu ngã vào vòng tay anh.
Cháu đã có khoảng thời gian ba tháng như trong mơ. Anh ân cần, chăm sóc, lo lắng cho cháu mọi điều. Nhưng cháu cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và sợ hãi. Bởi bất cứ cuộc hẹn hò nào, cũng đều bắt đầu từ những bữa ăn ngon, những dịu dàng, nhỏ nhẹ, và rồi tất cả sẽ kết thúc trong một khách sạn nào đó, dù cháu đã cố gắng hết sức để cưỡng lại.
Đến tháng thứ tư thì mọi chuyện bắt đầu nhạt dần. Anh hẹn hò chủ yếu là ở khách sạn. Anh không ân cần, chăm sóc cháu nữa, mà gọi cháu đến chỉ để làm chuyện đó, xong anh lăn ra ngủ. Những cử chỉ yêu thương chỉ làm lấy lệ. Cháu bắt đầu có cảm giác tủi nhục. Thế nhưng vì đã lỡ làng, nên cháu cố gắng chiều chuộng để giữ anh lại.
Cách đây một tháng, anh thú nhận là anh không hề cảm thấy yêu cháu, chỉ thương mà thôi. Anh nói, cháu đừng buồn, đừng giận anh. Vì từ ngày còn trẻ, năm 16, 17 tuổi, anh đã có vô số mối tình, được các cô gái yêu và cho vô điều kiện, nên anh không còn cảm giác yêu một ai cả.
Video đang HOT
Anh nói anh cũng luôn cố gắng thử yêu, nhưng rồi mọi cảm xúc đều qua nhanh, chỉ còn lại sự khó xử khi không thể cố gắng yêu một ai đó được.
Cháu bị sốc thật sự. Từ sau hôm đó đến giờ, anh vẫn hẹn hò cháu đến khách sạn, vẫn nhẹ nhàng, dịu dàng khi ở cạnh nhau. Nhưng cứ chia tay là anh yêu cầu cháu đừng làm phiền anh, đừng nhắn tin gọi điện nếu không có gì cần. Và ở yên đó chờ anh gọi.
Cháu thật sự không biết phải làm gì bây giờ. Hễ khóc lóc, phản đối thì anh chặn hết tin nhắn, Facebook, Zalo, Viber… cho đến khi tự anh muốn gọi, hoặc cháu phải xuống nước tới tận nhà anh năn nỉ, xin lỗi. Còn yên lặng chờ đợi, cháu không chịu được, cô ơi.
Thanh Nhi (TP.HCM)
Anh không cho cháu nhắn tin hay gọi điện. Ảnh minh họa
Cháu Thanh Nhi thân mến,
Cháu đã gặp một tên… Don Juan thứ thiệt rồi, cháu ạ! Đó là từ để gọi những gã đàn ông chuyên thu thập các cô gái yêu mình và mình thích để làm thành một bộ sưu tập người tình. Họ có đầy đủ điều kiện để các cô gái lao vào yêu say đắm, hy sinh cả bản thân mình mà không dám đòi hỏi hay chờ đợi điều gì. Và vì họ có được tình yêu của các cô gái quá dễ dàng, nên quả thật họ không thể cảm nhận được cảm xúc yêu đương thật sự.
Ngoài vẻ ngoài bảnh bao, sang trọng, lịch thiệp, họ là những kẻ có trái tim tàn ác, bất nhẫn, rất thản nhiên, lạnh lùng với những con mồi mà họ đã chén được. Có một điều khá đặc biệt là sự ân cần, dịu dàng, ga-lăng mà họ thể hiện đó, có khi không phải là họ giả vờ, mà là một phần trong bản tính của họ. Lại cũng là phần luôn cuốn hút các cô gái, khiến các cô lầm tưởng đó là tình yêu. Đôi khi chính họ cũng không biết điều này, hoặc họ tự biết và càng cố sử dụng chúng một cách hiệu quả nhất.
Về phía cháu, việc làm tốt nhất lúc này là hãy cố gắng chấm dứt mối quan hệ đó ngay. Bởi anh ta sẽ chẳng bao giờ tự đẩy cháu đi, cho đến khi anh ta gặp con mồi mới hấp dẫn hơn. Cháu đang trở thành món đồ bị lợi dụng, tự nguyện để bị lợi dụng. Và anh ta thì giờ đây đã phủi tay hết sức thanh thản: anh ta đã nói thật, còn cháu muốn thế nào, tùy cháu.
Sẽ còn mất mát, còn đau đớn, còn hao hụt nhiều hơn nếu cháu còn cố gắng níu giữ mối quan hệ này. Hãy buông càng sớm càng tốt. Chúc cháu mạnh mẽ!
Từ khi có tôi về làm dâu, dường như không ngày nào cả nhà được vui vẻ
Vì là dâu mới nên những tháng đầu tôi cam chịu tủi nhục làm trò mua vui cho con chị dâu trong mỗi bữa ăn, rồi khi không chịu được nữa nên phản kháng lại thì cả gia đình chồng quay lưng với tôi.
Không biết cảnh là dâu mới của mọi người có ai giống tôi không? Về nhà chồng đến nay đã được vài tháng rồi nhưng tôi không tìm thấy sự thân thiện của mọi người mà có cảm giác như tôi đang là người giúp việc vậy.
Gia đình nhà anh trai chồng ở ngay bên cạnh, cứ đến bữa tối là chị dâu mua rất nhiều đồ ăn rồi ném sang bếp bảo tôi nấu. Lần nào mẹ chồng cũng niềm nở nhận nấu cơm cho cả 2 gia đình. Còn tôi là dâu mới, dù rất ấm ức nhưng không dám nói ra vì sợ mọi người cho là hẹp hòi ích kỷ. Thế là cứ cam chịu nấu bữa tối xong xuôi rồi chạy sang mời cả nhà anh chị sang ăn cơm.
Trong bữa cơm, thấy chị dâu bận rộn với ba đứa con nên mẹ chồng bảo tôi bế và cho đứa út ăn cháo giúp chị. Không thể từ chối nên tôi miễn cưỡng chấp nhận, khi được tôi bón cháo đứa nhỏ ăn rất nhanh, thế là từ đó chị dâu giao phó luôn cho tôi nhiệm vụ chăm cháu trong mỗi bữa ăn tối.
Nhìn thấy cả nhà ngồi ăn ngon lành, còn tôi thì phải nghĩ đủ mọi kế để mua vui cho đứa trẻ ngừng khóc mà thấy tủi. Có lúc vừa đưa miếng cơm lên miệng là đứa nhỏ lại khóc đòi thay bỉm mà thấy tức. Đáng lẽ khi đó chị dâu phải nhận lấy mà làm nhưng chị tỉnh bơ như thể không phải con chị vậy.
Nhìn thấy cả nhà ngồi ăn ngon lành, còn tôi thì phải nghĩ đủ mọi kế để mua vui cho đứa trẻ ngừng khóc mà thấy tủi. (Ảnh minh họa)
Có hôm đang ăn cơm, đứa bé khóc quá đòi bế nhưng tôi cứ thản nhiên ăn cơm. Nào ngờ mẹ chồng hất hàm bảo tôi mang đứa trẻ ra ngoài chơi cho chị dâu ăn yên ổn một chút. Nhịn hết nổi tôi cãi là con của chị dâu để chị ấy dỗ dành, cớ sao tôi phải lo?
Mẹ chồng bảo : "Con không góp của cũng phải góp công, nhìn chị dâu ôm 3 đứa nhỏ mà con không thấy thương sao? Sống phải biết nghĩ, đừng có ích kỷ quá khó sống lắm con ạ".
Tôi cãi lại bảo là hai đứa con lớn học cấp một tự xúc cơm ăn được rồi, cần gì phải kèm cặp nữa, chị chỉ cần chăm mỗi đứa út. Chưa nói hết câu, chị dâu tức giận ném cái bát xuống nền nhà làm vỡ tan tành, sau đó đứng dậy nói với mẹ chồng là cần phải dạy dỗ lại dâu mới, rồi chị bế con bỏ về nhà.
Anh chồng thấy vậy cũng chạy theo chị dâu, còn chồng tôi thì buông bát đũa xuống và trách tôi lười nhác, không phải bỏ tiền chỉ việc ngồi ăn mà cũng sinh chuyện. Từ khi có tôi về làm dâu, không ngày nào cả nhà được vui vẻ.
Mấy hôm nay anh chị dâu không xuống ăn cơm cùng nữa, trong bữa ăn chẳng có gì ngon ngoài món kho và canh suông. Bố chồng yêu cầu tôi phải làm hòa với chị dâu để gia đình tiếp tục sum họp như mọi ngày.
Tôi thì thà ăn kham khổ chút còn hơn phải hầu hạ kẻ có tiền nhưng trước sức ép của nhà chồng, tôi thật sự không biết phải làm sao nữa? Có nên đi xin lỗi chị dâu không hả mọi người? Và sau này chẳng lẽ tôi vẫn phải tiếp tục làm giúp việc cho cả nhà chồng?
Ngày của Mẹ: 'Người tình có thể độc ác nhưng trái tim người mẹ chỉ có từ tâm' Những đứa con thì cứ sống vô tâm, chỉ có lòng mẹ mãi mãi từ tâm. Để sau bao nhiêu chông gai, mất mát, phản bội, đớn hèn, gục ngã... ta trở về. Và vòng tay mẹ vẫn mãi mãi dang rộng, chỉ cần sà vào ta tìm được bình yên. Ngày của Mẹ 2020 năm nay, những đứa con hãy thật sự...