Có một người phụ nữ luôn yêu ta đến hết cuộc đời!
Nghĩ lại khi chia tay người yêu á! Không đáng sợ đâu, vì thế bạn đừng khóc hay dằn vặt mình nữa, vì người yêu bạn có thể tìm lại được.
ảnh minh họa
Trải qua một đời người, tần tảo tháng ngày, quảng bao mưa nắng, nhọc nhằn ai hay.
Đi đâu làm gì rồi cũng quay về bên mẹ. Ngày còn bé đứa trẻ nít còn ham chơi chẳng phải lo toan, suy nghĩ rằng khi có té đau, bị ai bắt nạt cũng có mẹ ở bên, lắm lúc xà vào lòng mẹ khóc nất lên cũng chẳng sao. Rồi đến cái tuổi cắp sách đến trường, cái tuổi quá ư bồng bột, ngang tàng, vô ưu,vô lo đó có lúc còn nghĩ tới chuyện bỏ nhà ra đi vì bị mẹ mắng, mẹ la rầy suốt ngày, rồi lại nghĩ mình sẽ tự làm mọi việc cho đến khi nào thật thành công rồi thật giàu có lúc đó quay trở về để mẹ thấy rằng tôi làm được mọi thứ chứ không vô dụng như mẹ hay mắng. Nhưng rồi sau đó mới nhận ra thế giới bên ngoài kia lòng ngưòi “đắt” lắm, yêu thương cũng phải có điều kiện, nghĩ lại chỉ có mẹ yêu thương ta là vô điều kiện mà thôi.
Lúc đó tôi 16.
Rồi thời gian cũng trôi qua theo năm tháng. Đứa trẻ nít ấy cũng phải trưởng thành và khác đi cả về hình dung lẫn trí nghĩ.
Cho tới bây gìơ tôi biết thế nào là nỗi lo sợ mất đi người thân yêu nhất. Ngày hai mẹ con chuẩn bị cho chuyến đi chơi xa với bao mong đợi, bao háo hức của một đứa chưa một lần đặt chân tới mảnh đất Sài Gòn nhộn nhịp, ôn ào, vội vã như nó vẫn nghe từ mọi người. Ngày đầu tiên đặt chân đến mảnh đất Sài Gòn ấy tôi đc mẹ đưa đi chơi. Một ngày trọn vẹn cho tôi đủ đầy niềm hạnh phúc và cả những niềm vui khó diễn tả. Ngày thứ hai, tôi cùng mẹ vào bệnh viện nhân chuyến đi chơi để đi tái khám sức khỏe cho mẹ. Thì một điều không hay đã xảy ra, mẹ tôi có khối u tại tim, trời như sập xuống, mẹ tôi khóc, tâm trí tôi chẳng ổn hơn mắt nhòe đi nhưng chẳng dám để mẹ thấy vì sợ mẹ càng buồn hơn.
Rồi vẫn tiếp tục cho chuyến “ du lịch” nhưng có lẽ đây là chuyến “du lịch định mệnh”. Những ngày tiếp sau đó tôi cùng mẹ rong ruổi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác chỉ để chạy chữa mong có phép màu nào đó may mắn đến với mẹ. Đêm về mẹ lại ôm tôi vào lòng, dù mẹ đã cố kìm nén chỉ sợ cho đứa con này buồn nhưng tôi vẫn thấy ở khóe mắt mẹ ướt nhẹp ám ảnh cả con người tôi.
Video đang HOT
Ai bảo Sài Gòn nhộn nhịp chứ, tôi chỉ thấy sao tịch mịch, trơn tru, mọi thứ như ngưng động, chỉ có tiếng thì thầm to nhỏ của tôi và mẹ… Một kiếp người là vậy sống cho những ngày vất vả mẹ chưa bao gìơ thôi bớt lo lắng cho đứa con này. Dù lòng có an yên đến đâu thì đâu đó vẫn len lói những nỗi buồn như muốn cắt da cứa thịt.
Từng ấy tuổi này rồi tôi chẳng biết làm gì để giúp mẹ, đi học xa nhà chỉ biết ngày nào được nghĩ là tôi tranh thủ về chơi với mẹ. Có lẽ càng lớn con người ta lo toan, bộn bè nhiều hơn, tôi dần hiểu ra nổi lo sợ, bất an khi sợ mất đi người thân, người mình yêu thương và luôn che cho mình từ lúc bé. Đời là vậy đấy, kiếp người thì quá ngắn mà tạo hóa, vạn vật, thời gian có bao gìơ thôi ngừng trôi. Và cuộc đời đâu ai có thể biết được điều gì xảy ra. Hôm nay ta còn được gặp, còn được nhìn thấy mẹ, đó là điều hết sức may mắn và hạnh phúc.
Còn nhiều lắm những điều không thể nói, chỉ biết rằng nếu ai đó còn mẹ hãy trân trọng từng giây phút có mẹ bên cạnh. Có lẽ hơn ai hết ngay lúc này bản thân tôi cảm nhận rất rõ giữa có mẹ bên cạnh và không bao gìơ được mẹ ở bên là như thế nào. Chưa bao gìơ từ khi là một đứa trẻ nít cho đến bây gìơ, tôi-một đứa con gái có thể gọi là mạnh mẽ chưa hề sợ bất cứ điều gì thì gìơ đây lại thấy sỡ hãi đến nghẹn người…
Nghĩ lại khi chia tay người yêu á! Không đáng sợ đâu, vì thế bạn đừng khóc hay dằn vặt mình nữa, vì người yêu bạn có thể tìm lại được. Nhưng mẹ thì chỉ có một thôi, hãy nhớ điều đó! Cho dù bây gìơ mẹ hay trách móc ta, thì cốt yếu chỉ muốn ta nên người và tốt hơn mà thôi. Đâu có người mẹ nào không thương con mình. Với mẹ chúng ta bao gìơ cũng nhỏ bé. Vậy nên chỉ có chúng ta bỏ mặt mẹ, chứ mẹ sẽ không bao gìơ rời bỏ chúng ta. Còn có mẹ là còn có tất cả những gì tốt đẹp trên đời này. Thật đấy!
Bạn cứ hãy nhớ lại xem khi còn là một đứa trẻ nít mẹ đã phải thức khuya dạy sớm lo cho bạn. Lắm lúc bị mẹ đánh đòn rồi cũng chính mẹ ôm bạn vào lòng để vỗ về an ủi còn gì?…
Chúng ta sinh ra không thể chọn cho mình hoàn cảnh sống, nhưng ắt hẳn mỗi chúng ta đều có một người mẹ tuyệt vời. Chỉ là mỗi người mẹ yêu thương chúng ta một cách khác nhau, nhưng suy cho cùng, thì họ cũng chỉ muốn chúng ta trưởng thành mà thôi…
Bây gìơ tôi 22.
***
Tôi viết những dòng này chỉ để nhớ rằng, không chỉ tôi mà cả bạn chúng ta có một người mẹ luôn quan tâm đến ta theo một cách riêng mà không phải người mẹ nào cũng có thể làm được.
Theo Phununews
Đừng tự ngã giá cuộc đời bằng những đánh đổi không mang tính chất yêu thương
Suy cho cùng, sự tử tế không nằm ở giới tính mà nằm ở nhân cách mỗi người. Nên đừng chửi đàn ông bạc tình. Đàn bà khi đã bạc tình, họ còn tàn độc hơn rất nhiều.
Đừng tự ngã giá cuộc đời bằng những đánh đổi không mang tính chất yêu thương. (ảnh minh họa)
Không riêng gì, đàn ông hay đàn bà, khi yêu, người ta sẽ dịu dàng, nhẹ nhàng bao nhiêu thì lúc chia tay, người ta lại tỉnh táo, phũ phàng để cắt bỏ người mình từng yêu như cắt bỏ một tế bào ung nhọt bấy nhiêu. Suy cho cùng, sự tử tế không nằm ở giới tính mà nằm ở nhân cách mỗi người. Nên đừng chửi đàn ông bạc tình. Đàn bà khi đã bạc tình, họ sẽ chẳng hề gì mà không dùng những điều tàn độc nhất để vứt bỏ người họ không còn yêu như vứt bỏ những con số thừa đằng sau dấu phẩy.
Ngày bạn đi lấy chồng, mình là người xách vali đi theo bạn, chiếc vali chẳng gói ghém gì nhiều, ngoài vài cuốn sách và cuốn album chụp bạn cùng gia đình từ ngày còn là cô nhóc với nụ cười ngây ngô trong sáng. Gia đình nhà chồng của bạn rất bề thế và giàu sang, người ta nhìn đám cưới hoành tráng của bạn, nhìn số của nả hồi môn mẹ chồng trao cho bạn thì bàn tán bạn đúng là "chuột sa chĩnh gạo", lấy được tấm chồng như thế mới phúc phận cho đời con gái.
Trong suốt đám cưới, bạn không mấy khi mỉm cười. Thấy cô dâu vẻ mặt đượm buồn, người ta lại càng được thể suy đoán, nhưng có lẽ họ cho là bạn buồn vì sắp xa bố mẹ đấy thôi. Mà đúng là bạn buồn vì cuộc đời bạn từ khi bước ra khỏi cánh cổng có chữ "Vũ Quy" kia sẽ đổi thay hoàn toàn, bạn sẽ chẳng còn thuộc về ngôi nhà mà mình đã từng gắn bó nữa, cũng chẳng còn là cô công chúa bé bỏng hai- mươi-lăm tuổi đầu của bố mẹ nữa.
Từ đây, bạn sẽ phải chịu trách nhiệm cuộc đời mình, sướng khổ vui buồn cũng chỉ mình hay. Chiếc xe ô tô lăn bánh, đưa cô gái nhỏ về nhà chồng, bạn là cô dâu đẹp nhất của ngày hôm ấy. Nhưng đẹp thì cũng không đảm bảo được hạnh phúc có ở lại dài lâu. Đặt chiếc vali của bạn vào phòng tân hôn, trước khi ra về bạn nắm tay mình, mắt nhòe nước. Ừ thôi, bạn cứ khóc đi, nước mắt là quyền năng mà thượng đế ban cho người phụ nữ để giúp họ vơi đi những tủi hờn, buồn khổ.
Hôm nay bạn khóc được, mai này biết đâu nước mắt cũng chẳng còn để mà rơi nữa? Hạnh phúc không thể toan tính được rõ ràng, một bước chân đi sai là số phận sẽ phải trả giá. Suy cho cùng, ngày bạn chia tay mối tình học trò sâu đậm để đổi lấy một tấm chồng mà người khác chọn thay để "đảm bảo một tương lai sung sướng", thì bạn cũng đã tự mình cắt đứt hạnh phúc của cả hai con người - của bạn và của người bạn yêu.
Một chàng kỹ sư vừa ra trường với một anh giám đốc, một tình yêu chân tình với một gia đình giàu sang thì người ta sẽ nghiêng về bên nào? Có lẽ, sức nặng của đồng tiền mạnh hơn sức nặng của tình yêu, nên bạn vội vã chia tay anh kỹ sư nghèo, để chớp nhoáng một cuộc hôn nhân giàu sang với anh giám đốc vì có bầu.
(ảnh minh họa)
Chỉ tiếc là để có được cái đám hoành tráng đó, để bước vào ngôi nhà bề thế đó, bạn phải chấp nhận sự thật cay đắng rằng, người chồng quyền thế của bạn gần đến ngày cưới còn ăn nằm với cô thư ký để "giải tỏa nhu cầu" trong những ngày tháng cô dâu có bầu. Anh kỹ sư nghèo bị bạn bỏ thì vì cú "shock" bị phản bội quá phũ phàng của cô bạn- gái- bốn- năm, chán đời đã xin chuyển công tác lên rừng nghiên cứu, không chịu về nữa.
Cuộc đời hai người trẻ từng gắn bó đều dang dở những mảnh phận riêng. Có rất nhiều người không biết ý nghĩa sự tồn tại của mình trên đời là trước tiên phải tự biết trân quý bản thân mình chứ không phải tìm kiếm hạnh phúc là mục tiêu hàng đầu. Khi một người tự biết giá trị của họ thì hạnh phúc là thứ có thể cầm chắc trong tay, không hề phải đem số phận ra đánh cược.
Chỉ tiếc, rất nhiều cô gái cứ nghĩ bản thân là một món hàng dễ định giá, đem bán đi bán lại để cuối cùng cứ tự than thân trách phận và nghĩ mình là "hồng nhan bạc mệnh". Ngày xưa, khi xã hội còn nặng phong kiến, mình tin vào bốn chữ "hồng nhan bạc mệnh". Ở cái thời đó, những người phụ nữ không thể tự quyết định số phận mình, thì sẽ đành là phó thác.
Nhưng ở thời nay, số phận của mỗi người nằm trong tay của họ, lấy đâu ra lắm "hồng nhan bạc mệnh" đến thế? Bán hạnh phúc cho đồng tiền thì người đàn ông bạn lấy sẽ toàn quyền sử dụng bạn, nên trách ai? Tuổi xuân của người phụ nữ không có bảo hiểm. Đời người cũng ngắn mà, sống để đi đến cuối đời mới là chiếc vé đảm bảo nhất.
Vì vậy, đừng tự ngã giá và phó thác cuộc đời mình bằng những cuộc đánh đổi không mang tính chất yêu thương, rồi tự trách mình là "hồng nhan bạc mệnh".
Theo Phununews
Câu nói chàng thích nghe và nguyện '1 lòng 1 dạ' vì nàng Rất nhiều anh chàng vẻ bên ngoài thì thô cứng nhưng thực ra bên trong lại rất nhạy cảm. Đôi khi những lời nhận xét và câu nói tưởng chừng đơn giản của bạn lại khiến anh ấy vô cùng hạnh phúc. ảnh minh họa Bạn chẳng cần phải buông ra những câu nói dài ngoằng và sến như trong tiểu thuyết đâu,...