Cô giáo đi làm công nhân
Họ từng là cô giáo, thầy giáo, nhưng vì nhiều nguyên nhân, trở thành những người làm việc tay chân 12 tiếng/ngày tại các khu công nghiệp.
Dang dở nghề giáo lao vào công nhân
Sau 3 năm làm giáo viên hợp đồng tại một trường cấp 3 ở huyện Thanh Sơn, tỉnh Phú Thọ, cô giáo Nguyễn Thanh Hương đành bỏ dở giấc mơ. Trường cách nhà 70km, lương chỉ đủ mua xăng, nhưng Hương cố gắng bám trụ do hy vọng được vào biên chế. Song, cánh cửa biên chế vẫn không đến lượt Hương. Thương con, mẹ Hương gọi về ở nhà… làm ruộng cho đỡ khổ.
Nhiều giáo viên không trụ nổi nghề đến các KCN tìm việc
Hương kể, gần một năm ở nhà, cô được bà con trong xóm gọi đùa là “cô giáo làm ruộng”. Mặc dù vẫn mang hồ sơ đi xin việc khắp nơi nhưng Hương chỉ nhận được câu trả lời “Ở đây đã thừa giáo viên”. Mệt mỏi, tinh thần khủng hoảng, Hương tìm đến khu công nghiệp Thăng Long (Đông Anh, Hà Nội), gần 2 năm nay cô giáo Hương đã là một cô công nhân.
Hương nhớ lại, ngày đi phỏng vấn xin việc công nhân, trong hồ sơ có tấm bằng đại học nên bị loại ngay từ vòng… hồ sơ. Hóa ra, làm công nhân không được có bằng đại học, doanh nghiệp sợ những người có bằng đại học hay “đứng núi này trông núi kia”. Hương bèn nộp lại hồ sơ từ đầu, chỉ trình bằng cấp 3, vậy là trúng tuyển.
“Thời buổi này, muốn xin việc gì cũng phải mất tiền, chỉ có xin làm công nhân là không mất gì”, Hương nói. Chuyện giáo viên bỏ nghề đi làm công nhân ở khu công nghiệp Thăng Long không phải là hiếm. Chỉ tính trong 50 người cùng dây chuyền sản xuất linh kiện điện tử với Hương, đã có 4 người là giáo viên lỡ nghề.
Nguyễn Thị Trang (26 tuổi, quê Hòa Bình) trước đây là giáo viên dạy nhạc. Gần 3 năm không được vào biên chế, Trang bỏ nghề xuống khu công nghiệp Quang Minh (huyện Mê Linh, Hà Nội). Trang cho biết, trong lúc chờ đợi cơ hội, Trang làm tạm nghề công nhân để có tiền tự lo cuộc sống, đỡ phải xin bố mẹ hàng ngày. Gọi là “tạm” nhưng Trang cũng gắn bó với việc đứng máy sản xuất thực phẩm ở khu công nghiệp Quang Minh hơn 1 năm qua. Trang nhớ lại những ngày làm giáo viên hợp đồng, lương 1,1 triệu đồng/tháng, tiền ăn hàng ngày trông cả vào máy quay nước mía của mẹ.
Video đang HOT
Ra trường 2 năm, Lê Thị Hà (24 tuổi, quê Mê Linh, Hà Nội) “tự hào” mình không thất nghiệp. Nhưng, công việc Hà đang làm khác hẳn với ngành được đào tạo. Hà hóm hỉnh giới thiệu về mình: “Cử nhân sư phạm văn ra trường làm công nhân in ấn”.
Hà nhớ lại ngày mới tốt nghiệp đại học: “Khu công nghiệp là nơi duy nhất mở cánh cửa để tôi có thể bước vào. Bởi không cần đợi suất, không cần tới tiền trăm triệu vẫn có thể xin vào làm. Mặc dù công việc lặp đi lặp lại đến mức nhàm chán nhưng dù sao cũng hơn thất nghiệp”. Hiện tại, Hà đang làm ở bộ phận in ấn cho một công ty in trong khu công nghiệp Quang Minh, lương tháng 3,8 triệu đồng/tháng, tăng ca 5,2 triệu đồng/tháng.
Hơn một năm nay, Hương chỉ biết có con đường từ KCN về nhà trọ
Không dám về quê
Sau hơn một năm làm công nhân, cô giáo Hương trở nên trầm tư hơn trước. Hương cho rằng, người ta thường mơ ước làm cô giáo dạy học, làm bác sỹ chữa bệnh… chứ ai ước mơ làm công nhân bao giờ. Tuy nhiên, nếu so mức lương giáo viên hợp đồng trước đây, cuộc sống hiện tại của Hương tốt hơn. “Chỉ khổ tâm nhất một điều là các cụ ở quê hay lo, luôn coi mình là đứa chưa có việc làm. Mỗi lần về quê chơi, người này hỏi, người kia hỏi “Chưa xin được việc à? Vẫn phải làm công nhân à?”. Những câu hỏi như xoáy sâu vào nỗi đau khó nói trong lòng. Buồn nhất là phải nghe những lời bàn tán như: Học đại học làm gì, rồi cũng như cô Hương đi làm công nhân…
Lần về quê gần nhất của Hương cách đây chừng 6 tháng, mặc dù từ Hà Nội về Phú Thọ chưa đến 100 km. “Về thăm nhà, tôi có chút tiền tiết kiệm biếu bố mẹ, nhưng không ai chịu nhận. Đã vậy, lại còn gói bao nhiêu gạo, đồ khô, mỳ, nước mắm, đồ ăn… cho tôi mang xuống Hà Nội. Trước đây, khi còn là giáo viên, được bố mẹ quan tâm, tôi vui lắm, nhưng bây giờ thì ngược lại, cảm thấy như người có lỗi”.
Hương tâm sự: “Biết thế này, ngày xưa đừng đi học, đi làm công nhân ngay khi 18 tuổi có khi cuộc sống bây giờ ổn rồi”. Hương mong muốn tiết kiệm được nhiều tiền, về quê xin làm giáo viên để bố mẹ vui mà khoe với bà con láng giềng. Hương cũng muốn có nhiều thời gian rảnh hơn “chứ ngày làm 12 tiếng như này, có khi ế chồng”.
Trường hợp của Nguyễn Thị Trang còn “hoàn cảnh” hơn. Trang có nước da trắng trẻo, giọng nói nhẹ nhàng nên có nhiều người theo đuổi. Người yêu của Trang là Cường, người cùng xã. Trang kể, hai người đã dự định làm đám cưới, nhưng qua 3 năm Trang chưa có biên chế thì Cường vẫn chỉ dừng lại ở mức người yêu. Khi Trang không thể vào nổi biên chế, cũng là lúc Cường nói lời chia tay. “Nghe đâu anh ấy đã lấy một cô giáo khác cũng trong trường em, cô ấy nhà có “cơ to”, vừa ra trường đã được biên chế ngay”, Trang nói.
Theo lời Trang, một năm sau khi rời Hòa Bình xuống Hà Nội, bố mẹ cô vẫn chưa biết cô đang làm công nhân, họ vẫn nghĩ Trang đang đi dạy kèm ở một trung tâm sư phạm. Một năm nay Trang không dám về quê, sợ bị phát hiện nói dối bố mẹ. Hiện tại, Trang đang tham gia lớp học kế toán của trường Trung cấp kinh tế gần khu công nghiệp với mong muốn: Đổi nghề gì cũng được, miễn không có chữ công nhân cho bố mẹ khỏi ái ngại với làng.
Theo 24h
Lật mặt "cò" việc làm công nhân
Quanh khu công nghiệp xuất hiện nhiều "cò" với những chiêu lừa tiền trắng trợn người tìm việc.
"Cò" tự giới thiệu là có mối quan hệ thân thiết với phòng nhân sự của các công ty. Nếu muốn có việc ngay và lương cao, phải chi một khoản tiền, "cò" sẽ lo cho từ A đến Z...
Muốn làm công nhân, chi 2,5 triệu đồng
Trước cổng khu công nghiệp Thăng Long (Đông Anh, Hà Nội), nhiều công ty vẫn dán thông báo tuyển công nhân. Thế nhưng, số người "vác" hồ sơ đến xin việc rồi về không cũng không ít. Chị Trần Thanh Thương (20 tuổi, quê Nghệ An), cho biết: "Tôi dự tuyển vào vị trí công nhân lắp ráp điện tử, nhưng họ đòi tốt nghiệp PTTH, có bằng hoặc chứng chỉ đào tạo nghề về điện, điện tử viễn thông. Có công ty còn đòi hỏi kinh nghiệm 1 năm. Những thứ ấy chúng tôi không có".
"Cò" đang gọi điện cho người thân trong KCN liên hệ xin việc
Chị Lê Thanh (28 tuổi, quê Phú Thọ) lại bị loại vì có... bằng đại học. Theo chị Thanh, có bằng đại học phải xin việc vào vị trí nhân viên, không được xin vị trí công nhân. Nhưng hiện tại, công ty chưa cần tuyển nhân viên.
Trong khi chúng tôi đang mải câu chuyện, một người trong nhóm xe ôm ngồi quán nước hô lớn: "Đi xin việc à các chàng trai, cô gái. Muốn xin được việc nhanh vào đây anh chỉ cách". Tay xe ôm tên Giáp chừng hơn tuổi 30, quê ở Nghệ An nói: "Giờ các công ty đang làm ăn khó khăn, ít việc nên tìm việc khó lắm. Anh có bà chị làm trưởng phòng nhân sự ở một công ty trong khu công nghiệp, quen biết rộng. Muốn xin việc được nhanh và lương cao phải bỏ ra một khoản "chè thuốc" anh nhận làm người nhà rồi hỏi bà chị cho".
Tay "cò" cho biết, công nhân ở công ty Canon, nếu làm ca lương tháng gần 4 triệu đồng, làm kíp (12h/ngày) hơn 5 triệu đồng. Muốn có việc nhanh phải mất khoản "ngoại giao" 2,5 triệu đồng. "Từ hôm qua đến giờ anh giúp cho chục người vào làm rồi, các em quyết định nhanh kẻo hết chỗ".
Tôi nhẩm tính, chưa biết có xin được việc hay không, lương lậu thực hư thế nào mà đã mất đứt 2,5 triệu đồng. Đối với những người chưa có việc làm, số tiền đó không hề nhỏ. Lấy lý do không mang đủ tiền, tôi hẹn "cò" khi khác. Tay xe ôm gật đầu và trao đổi với chúng tôi số điện thoại để khi có tiền thì gọi ngay cho anh ta.
Những quảng cáo kiểu này xuất hiện nhan nhản quanh KCN Thăng Long
Chiêu bẩn của "cò"
Nguyễn Thị Nguyệt, 21 tuổi, quê Lạng Sơn sắp xếp lại chút đồ đạc ít ỏi cho vào vali, mặt buồn rười rượi. Nguyệt đến khu công nghiệp này được gần 10 ngày, nhưng việc chưa xin được mà tiền mất sạch cho bọn "cò" lừa đảo.
Nguyệt kể, cả tuần qua loay hoay chưa tìm được việc thì có người đi xe máy đến bắt chuyện, hứa xin việc cho. "Cò" này tên Hưng, bảo Nguyệt đóng tiền cọc trước 2 triệu, khi xin được việc trả nốt 500 nghìn đồng nữa. Nghe bùi tai, Nguyệt đưa trước "hồ sơ" cho "cò". Qua hai ngày, Nguyệt quay lại gặp thì được trả lời công ty đang sắp xếp, phải đợi. Gặp lần thứ hai, "cò" Hưng nổi khùng cãi bay rằng chưa từng gặp Nguyệt. Bị lừa trắng trợn, nhưng Nguyệt ngậm ngùi ra về vì sợ.
Trở lại quán nước cổng khu công nghiệp, qua 1 ngày, chúng tôi theo dõi thấy có thêm 4 người trở thành nạn nhân của "cò Hưng". Sau khi nhận tiền của 4 người thì số điện thoại của "cò" này không liên lạc được nữa.
Quay lại gặp cò "Giáp", chúng tôi thỏa thuận bớt giá từ 2,5 triệu đồng xuống còn 1 triệu. Tay "cò" lấy điện thoại gọi. Chúng tôi thấy có vẻ đúng là Giáp nói chuyện với một người làm phòng nhân sự trong khu công nghiệp. Sau đó, Giáp cho biết, đã có nơi nhận chúng tôi, nhưng phải mang đủ 1 triệu rưỡi sẽ dẫn đi gặp người tuyển dụng. Chúng tôi xin phép về nhà vay tiền, Giáp cho số điện thoại để khi có đủ tiền gọi. Số điện thoại lần này khác số Giáp cho lần trước.
Lý giải nguyên nhân về việc phải tìm đến "cò", các nạn nhân cho rằng do thủ tục xin đi làm công nhân còn nhiêu khê, rườm rà. Đôi khi có những đòi hỏi thái quá như: bằng cấp, kinh nghiệm, giấy tờ thủ tục... khiến lao động khó tìm được việc trong khi doanh nghiệp vẫn cần người. Bên cạnh đó, theo tố cáo của một số nạn nhân, một bộ phận tuyển dụng viên cố ý làm khó người xin việc, tạo điều kiện cho "cò" kiếm chác.
Nhiều người sau khi mất tiền cho cò cũng tự mình xin được việc. "Vào làm việc rồi mới thấy công ty đang thiếu người trầm trọng, vậy mà khi tôi mới đến nghe "cò" thêu dệt đủ mọi khó khăn, do tin theo nên bị lừa", chị Thu Ngân, công nhân nhân nhà máy Nicsay chia sẻ.
Giấy khám sức khỏe đóng dấu sẵn
Chỉ cần bỏ ra 60 nghìn đồng sẽ được tờ giấy khám sức khỏe có sẵn dấu đỏ
Quanh khu công nghiệp Thăng Long, tờ rơi, quảng cáo rao bán giấy khám sức khỏe nhan nhản trên tường. Một "cò" bán trà đá tên Thảo tầm tuổi 35 quê ở Vĩnh Phúc thấy chúng tôi chăm chú đọc bản quảng cáo trên tường liền ra bắt chuyện: "Các em có giấy khám sức khỏe chưa? Lúc nào cần hỏi chị nhé, chị có chỗ làm nhanh lắm".
Chúng tôi bảo cần gấp. "Cò Thảo" ra giá: "Giấy khám sức khỏe xin việc công nhân giá 60 nghìn đồng, có ngay". Nói rồi chị ta chạy vào trong lều lấy ra một giấy khám sức khỏe có dấu đỏ của bệnh viện Đa Khoa huyện Mê Linh, "khách hàng" chỉ việc tự điền vào.
Thảo cho biết, một ngày chị ta bán được tầm 15 giấy khám sức khỏe như vậy, mỗi giấy lãi 20 nghìn đồng. Chúng tôi ngỏ ý sẽ mua thêm vài trăm tờ để "lo" cho loạt công nhân mới tuyển vào, Thảo hứa, nếu mua nhiều sẽ bớt cho 10 nghìn/tờ.
Trao đổi với PV về việc "cò" lộng hành, tình trạng dán hoặc vẽ quảng cáo bán giấy khám sức khỏe đầy tường gần cổng khu công nghiệp, ông Phan Văn Biên, Chủ tịch xã Kim Chung cho biết: Xã Kim Chung là một trong 10 địa phương được chọn thực hiện thí điểm chuyển hóa địa bàn phức tạp về an ninh trật tự. Do vậy, mọi thông tin về an ninh xã hội xã chưa thể trả lời, mời PV lên hỏi Thành phố.
Theo những nạn nhân từng bị lừa, người lao động khi tới khu công nghiệp tốt nhất nên tìm hiểu kỹ lưỡng thông tin và yêu cầu của doanh nghiệp, luôn đề cao cảnh giác, không tin vào những người không quen biết.
Theo 24h
Đột nhập "chốn ăn chơi" của công nhân Đêm xuống, những người công nhân kéo nhau ra "gào thét" trong các quán cà phê - karaoke với âm thanh đinh tai nhức óc, hoặc đua nhau "zô" trong những quán nhậu nằm la liệt gần chỗ trọ. Những đồng tiền cực nhọc mới kiếm được cũng bay hơi dần theo tiếng hát hay những ly rượu, trong nỗi âu lo về...