Cô gái nghèo bị chồng đòi ly hôn, công khai quan hệ với ‘tình cũ’
Mặc cho đơn xin ly hôn với tôi chưa được giải quyết, anh vẫn ngang nhiên sống với người con gái kia như vợ chồng với sự hậu thuẫn rất lớn của gia đình.
Bao nhiêu lần tòa gọi, tôi đều cương quyết không chấp nhận ly hôn với lý do còn yêu chồng.
Chúng tôi quen nhau từ ngày còn học trường cấp ba. Nhà tôi ở quê còn nhà anh ngoài thị trấn. Hết cấp ba do hoàn cảnh gia đình, tôi nghỉ học ở nhà phụ ba mẹ buôn bán. Còn anh đi học đại học Hàng hải. Trong thời gian đó chúng tôi vẫn thường xuyên qua lại. Cả hai bên gia đình đều biết chúng tôi yêu nhau nhưng tôi loáng thoáng nghe nhà anh chê tôi ít học. Mấy lần tôi hỏi, anh đều trả lời: “Em để ý đến mấy chuyện đó làm gì. Anh yêu một mình em và cưới một mình em. Em chỉ cần biết vậy thôi”.
Chồng tôi đã công khai sống với “tình cũ” (ảnh minh họa).
Anh ra trường, làm thủy thủ trong một công ty vận tải biển. Sau đó một năm thì chúng tôi cưới nhau. Cưới xong, anh chỉ ở nhà với tôi đúng hai tuần lễ lại khăn áo xuống tàu. Đời sống thủy thủ lấy con tàu làm nhà, lấy biển cả làm quê hương. Phận làm vợ thủy thủ tôi cũng biết thân, thui thủi ở nhà làm trọn phận dâu con và chờ chồng. Tuy xa nhau nhưng cuộc sống vợ chồng tôi vẫn suôn sẻ, hạnh phúc. Mọi phức tạp dẫn đến nghịch cảnh đều từ mẹ chồng tôi và cô em gái anh mà ra.
Số là thời gian sống chung trong nhà chồng, tôi thường thấy có một cô gái hay lui tới. Đó là một cô gái đẹp và rất sang trọng. Mỗi khi tới chơi cô tự nhiên như người nhà và vẫn hay nhờ tôi giúp những việc lặt vặt. Mới đầu tôi nghĩ đó là bạn của cô em chồng nên đối xử với cô ấy rất tử tế.
Video đang HOT
Có lẽ thấy tôi thật thà, bà quản gia thương tình “bật mí”, trước khi quen tôi, cô gái này với chồng tôi có thời gian yêu nhau rồi chia tay. Mặc dù chồng tôi không còn tình cảm với cô ấy nữa nhưng mẹ chồng tôi vẫn muốn cưới cô ấy cho chồng tôi. Điều này khiến gia đình họ căng thẳng một thời gian, cuối cùng do anh quyết liệt quá, mẹ chồng tôi phải nhượng bộ, miễn cưỡng chấp nhận tôi. Nghe bà quản gia kể, tôi mới kiểm chứng lại thái độ của mẹ chồng tôi và cô em gái. Phận gái quê mùa biết là biết vậy nhưng tôi chẳng biết phải xử lý thế nào.
Tôi có thai gần tới ngày sinh, mẹ tôi ở quê thấy cảnh con gái đẻ mà không có chồng kế bên nên xin cho tôi được về quê để mẹ chăm. Sinh con xong, nghĩ ở nhà mình hay nhà chồng thì chồng tôi cũng vẫn thỉnh thoảng mới về một vài ngày nên tôi nói với chồng cho tôi ở quê thêm một năm nữa đợi em bé lớn rồi sẽ trở về. Cả nhà chồng tôi không ai phản đối. Từ đó những chuyến lên bờ anh lại vù về quê ở với mẹ con tôi.
Thấm thoắt con gái tôi đã tròn ba tuổi. Cũng không thấy ai bên nhà chồng kể cả chồng tôi nhắc chuyện mẹ con tôi về lại bên nội. Tôi chột dạ hỏi anh, chồng tôi trả lời để từ từ anh xin lên bờ rồi rước mẹ con em về. Nghe tin mẹ chồng tôi ngã bệnh phải vào viện, tôi tức tốc bồng con lên thăm. Vào viện đã thấy cô gái kia túc trực bên giường. Mẹ chồng tôi có việc gì đều gọi cô ta, tôi như một người thừa thãi. Lấy cớ tôi còn con nhỏ ở quê, cô em chồng đuổi khéo tôi về.
Trước khi đi, tôi được bà quản gia kề tai thủ thỉ: “Cô mà không lên là mất chồng đó”. Tôi hoang mang nhưng vẫn rất tin chồng. Với lại, nếu muốn lấy cô ta, anh đã không làm căng với gia đình để cưới tôi cho bằng được. Nghĩ vậy, tôi yên tâm sống với con chờ ngày anh xin lên bờ rồi mua nhà ra riêng, vợ chồng con cái sẽ sum họp như anh đã hứa.
Nhưng sự đời không đơn giản như vậy. Sau lần mẹ anh nằm bệnh viện, anh có về thăm. Nghỉ phép được năm hôm, anh ở trên nhà anh trọn bốn ngày. Trước khi đi, anh về thăm mẹ con tôi đúng một ngày, toàn lời lẽ trách móc. Anh trách tôi, mẹ bệnh không lên chăm sóc. Anh nói anh hoàn toàn thất vọng về tôi. Tôi khóc hết nước mắt, phân trần phải trái với anh. Anh làm thinh nhưng có vẻ không tin lắm.
Kể từ đó, anh dần dần thay đổi thái độ với tôi. Mỗi khi tôi nhắc đến chuyện xin lên bờ như lời anh đã hứa, anh đều tìm cách nói loanh quanh: “Đâu phải chuyện ra đồng mà thích thì đi, mắc nhậu thì để đó mai làm, em biết thu nhập đi biển và lên bờ chênh lệch hàng chục lần không?…”
Những lý do anh đưa ra, tôi hoàn toàn mù tịt nên chỉ biết làm thinh nhưng linh cảm của một người vợ mách bảo cho tôi biết, tôi sắp mất anh. Và điều đó đã trở thành sự thật khi anh chìa ra cho tôi tờ đơn xin ly hôn. Tôi nhất định không ký. Anh lại xin ly hôn đơn phương.
Bao nhiêu lần tòa gọi, tôi đều cương quyết không chấp nhận với lý do còn yêu chồng. Mặc cho đơn xin ly hôn với tôi chưa được giải quyết, anh vẫn ngang nhiên sống với người con gái kia như vợ chồng với sự hậu thuẫn rất lớn của gia đình chồng tôi. Chuyện xảy ra đã gần một năm.
Có người khuyên tôi nên tố cáo họ vi phạm chế độ một vợ, một chồng? Nhưng tôi nghĩ làm như vậy chẳng qua là cho bõ ghét, cho họ mất mặt trong khi mục đích của tôi là muốn chồng tôi trở về cho con tôi có cha. Vậy tôi phải làm sao?
Theo Nguoiduatin
Phá thai nhiều, phải chấp nhận lấy người có con riêng
25 tuổi, tôi đã phá thai đến 3 lần. Nói ra chỉ thấy xấu hổ với bản thân mình.
Nhưng tôi không phải là loại phụ nữ hư hỏng, cũng không phải loại gái làng chơi, ăn nằm với bất kì người đàn ông nào, chỉ bởi, tôi bị lừa. Giờ thì tôi đã thấm, đàn ông thời nay nhiều người tệ bạc.
Mối tình đầu đến với tôi ở tuổi 20, tôi yêu anh và nguyện hi sinh tất cả. Tình yêu lãng mạn thời sinh viên khiến tôi mê muội chìm đắm. Tôi tưởng như cuộc sống này chỉ có tình yêu, hạnh phúc, chỉ có anh và tôi trên thế giới. Thế nên, tôi bỏ bê, trễ nải việc học hành, lao vào yêu anh điên cuồng, hoang dại. Rồi tôi cứ nghe theo những lời hứa hẹn của anh, quên cả bản thân mình. Con gái khi yêu thường hay mụ mị. Tôi cũng vậy, tin tưởng vào anh, tin rằng, sau khi ra trường, chúng tôi sẽ cưới nhau theo như lời anh nói. Thế là, sự đê mê của tình yêu, những lời nói ngọt ngào, những cử chỉ âu yếm, vuốt ve khiến người con gái mới lần đầu yêu như tôi không giữ được mình. Tôi đã trao cho anh cái quý giá nhất của đời con gái.
Tôi cũng vậy, tin tưởng vào anh, tin rằng, sau khi ra trường, chúng tôi sẽ cưới nhau theo như lời anh nói. (ảnh minh họa)
Và cái tin có thai khiến tôi sốc nặng. Tôi đề nghị anh cưới sớm. Nhưng anh trở mặt. Anh nói, tôi còn quá trẻ, vả lại, anh chưa có công việc ổn định và yêu cầu tôi phá bỏ cái thai. Tôi nhất quyết đòi cưới, nhưng anh không chịu, còn không thèm quan tâm tôi, thờ ơ với tôi. Thế là, tôi đành bỏ đi đứa con của mình mà chua xót. Tôi cay đắng lắm, nhưng vì anh đã không để ý tới mình nữa, tôi còn cách nào đâu. Tôi chia tay anh cũng sau lần ấy vì thấy người đàn ông này không đáng để tôi tin tưởng.
Tôi đến với người đàn ông thứ hai sau đó nửa năm. Với tư tưởng, đã mất rồi thì chẳng còn gì quan trọng nữa. Nên tôi nhận lời đi nhà nghỉ với anh ta một cách dễ dàng. Chẳng biết tôi là người mắn hay sao mà sau 2 lần &'quan hệ', tôi đã có thai. Người đàn ông ấy đương nhiên không lấy tôi, vì anh ta đang &'bắt cá hai tay', người yêu hiện tại của anh ta cực kì giàu có. Thế nên, không dễ dàng gì anh ta chấp nhận cái thai và chấp nhận tôi.
Tôi sống như người bất cần, buông thả và bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực. Tôi lao vào yêu điên cuồng, chấp nhận bất kì người đàn ông nào có ý tán tỉnh tôi chỉ để quên đi nỗi hận trong lòng. Và cuối cùng, tôi quyết định &'bám' lấy một người đàn ông giàu có nhưng đã có gia đình, hiện tại anh ta đang nuôi con riêng của mình.
Tôi sống như người bất cần, buông thả và bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực.(ảnh minh họa)
Ban đầu, cái tin tôi có thai khiến anh ta bất ngờ, không tin rằng đó là con của anh ta. Dường như, sự nhanh chóng của tôi đã khiến anh ta tưởng mình bị &'úp sọt'. Thế nên, nhất định anh ta bắt tôi phá cái thai ấy để đảm bảo ở mức độ an toàn. Sau khi tôi làm theo lời anh ta thì tôi nhận được lời cầu hôn. Thì ra người đàn ông ấy không tin tôi, anh ta sợ nuôi ong tay áo, sợ nuôi con của người khác. Nên khi chắc ăn đó đã bỏ đứa con đó đi, anh ta mới đồng ý lấy tôi.
Cuộc hôn nhân với người đàn ông có vợ có lẽ là dấu chấm của cuộc đời tôi. Sau thời gian đau khổ, sống buông thả, tôi trở về là cô gái có chồng, có gia đình và bắt đầu cuộc sống làm vợ. Có chút không như ý, cảm thấy không hạnh phúc khi lấy chồng nhưng tôi đã học được cách chấp nhận số phận. Chỉ cần người đàn ông đó lo cho cuộc sống của tôi được sung túc, tôi chấp nhận làm vợ anh ta và nuôi con riêng của anh ta. 3 lần phá thai với tôi thật sự là ác mộng. Tôi trở thành người đàn bà độc ác, người không xứng đáng được làm mẹ, nên tôi sợ, ông trời sẽ không ban cho tôi cái phước phận ấy nữa. Tôi chấp nhận cuộc sống này vì đó là cái giá phải trả. Tôi sẽ thành tâm, sẽ tích đức để chuộc tội với 3 đứa con của tôi và nuôi con chồng khôn lớn, trưởng thành. Hi vọng, ông trời sẽ thấu hiểu nỗi lòng của người đàn bà đau khổ là tôi.
Theo VNE
Bạn thân 'cướp' chồng rồi bảo tôi đừng buồn 'Thôi, đừng có buồn. Mày càng như thế, càng làm khổ mày thêm thôi'. Đọc tin nhắn của cô bạn thân mà trái tim Trinh càng thêm trống rỗng. Trinh và Hùng yêu nhau được chính xác 4 năm 3 tháng 9 ngày. Hai người là hàng xóm, nhà cách nhau có vài bước chân. Thế nhưng mãi đến khi đi học xa,...