Cô gái 20 tuổi thường vào nhà vệ sinh tới 3 – 4 lần sau mỗi bữa ăn chỉ vì căn bệnh mà ai cũng có khả năng mắc phải
Cứ ăn xong là Tiểu Anh phải chạy ngay vào nhà vệ sinh ngồi ôm bụng, thậm chí, cô còn phải đóng bỉm của người lớn để yên tâm mỗi khi đi ăn cùng bạn bè.
Tiểu Anh (20 tuổi) là một cô gái người Đài Loan. Giống như bao người trẻ khác, cô cũng rất hay tham gia những bữa tiệc ăn uống cùng bạn bè của mình. Tuy nhiên, Tiểu Anh thường phải xin phép về sớm vì mắc phải nỗi khổ khó nói.
Cứ mỗi khi ăn xong, Tiểu Anh thường phải chạy ngay vào nhà vệ sinh để “giải quyết” nhu cầu, nhiều khi cô còn vào đó liên tục tới 3 – 4 lần. Sau khi đi khám, Tiểu Anh được chẩn đoán mắc bệnh viêm ruột mãn tính. Bác sĩ Weng Zhaoxuan (trưởng khoa Nội của Bệnh viện Đại học Quốc gia Đài Loan) cho biết, bệnh viêm ruột chủ yếu chia thành 2 loại là viêm loét ruột kết mãn tính và bệnh Crohn. Một số dấu hiệu phổ biến của bệnh thường là đau bụng, tiêu chảy, đại tiện ra máu, giảm cân đột ngột…
Vì mắc bệnh viêm ruột nên Tiểu Anh thường phải ra đường trong tình trạng đóng bỉm của người lớn và mang theo một bộ quần áo dự phòng để thay. Trong những bữa tiệc cùng bạn bè, vì căn bệnh này mà Tiểu Anh phải cố nín nhịn để không làm lỡ cuộc vui với mọi người. Sau đó, cơ thể cô cũng bắt đầu phát ra mùi khó ngửi và chiếc quần mà Tiểu Anh đang mặc cũng bị dấy bẩn.
Bệnh viêm ruột mãn tính của Tiểu Anh thường không có những triệu chứng ban đầu rõ ràng mà rất dễ bị nhầm lẫn với các bệnh thông thường, từ đó khiến người bệnh rơi vào tâm lý chủ quan bỏ qua. Thế nhưng, nếu không điều trị bệnh từ sớm thì bạn còn có thể phải đối mặt với nguy cơ thủng ruột, ung thư ruột…
Các triệu chứng phổ biến của bệnh viêm ruột
Mặc dù bệnh viêm ruột thường dễ bị nhầm lẫn với các triệu chứng bệnh thông thường, nhưng nếu bạn gặp phải một số dấu hiệu như sốt cao, buồn nôn, nôn, đau bụng, chán ăn, đại tiện ra máu, phân nhầy, tiểu chảy nặng… thì không nên chần chừ bỏ qua mà cần chủ động đi khám ngay.
Ngoài ra, nếu những triệu chứng trên của bạn kéo dài từ 3 – 4 ngày, lại kèm theo các dấu hiệu cơ thể mất nước như khô miệng, mắt trũng sâu, khô mắt, đi tiểu ít, nước tiểu đậm màu, hay mệt mỏi, chóng mặt… thì cũng không nên chủ quan xem thường mà hãy đi khám từ sớm.
Nguyên nhân từ đâu gây ra bệnh viêm ruột?
Có rất nhiều nguyên nhân phổ biến sẽ dẫn tới tình trạng viêm ruột, nhưng dưới đây là một số nguyên nhân chính:
- Ngộ độc thức ăn: Do cơ thể bị nhiễm khuẩn vì ăn uống không đảm bảo vệ sinh.
Video đang HOT
- Tiếp xúc với môi trường bệnh: Có thể là do bạn tiếp xúc với người mắc bệnh hoặc động vật bị bệnh, nhưng dấu hiệu này thường ít phổ biến hơn.
- Xạ trị: Sau quá trình xạ trị để tiêu hủy các tế bào ung thư, bạn cũng có thể vô tình bị tiêu hủy mất một số tế bào ở miệng, dạ dày và ruột, từ đó dần làm tổn thương thành ruột nên gây viêm ruột.
Một số biện pháp phòng ngừa bệnh viêm ruột
- Rửa tay sạch trước khi ăn, khi chế biến thức ăn và sau khi đi vệ sinh.
- Tránh sử dụng các đồ uống không hợp vệ sinh như nước từ dòng suối, giếng và nước chưa đun sôi.
- Ăn các thực phẩm đã được nấu chín kỹ và bảo quản trong ngăn mát tủ lạnh.
- Hạn chế hút thuốc và uống đồ uống có cồn.
- Lựa chọn kỹ các loại thực phẩm và chế biến đúng quy cách để phòng tránh bệnh tốt nhất.
Bên cạnh đó, khi đã mắc bệnh thì bạn nên chú ý bổ sung đủ các loại nước có chứa ion điện giải như nước khoáng hoặc dung dịch oresol. Nếu bệnh ở thể nhẹ, bạn nên chú ý hơn trong việc ăn uống đảm bảo vệ sinh. Còn khi bệnh đã tiến triển đến thể nặng thì không nên chần chừ mà cần đi khám ngay để được điều trị kịp thời.
Nguồn: Health Ettoday
Nữ y tá xinh đẹp đã dùng cách này để thoát khỏi sự mệt mỏi và bệnh viêm ruột mãn tính
Lauren Black là y tá phòng cấp cứu. Và cô tranh thủ khoảng thời gian giữa các ca trực tối để tập thể dục.
Cả cuộc đời tôi, tốt thôi chưa bao giờ là đủ tốt. Tôi không hề tự tin vào bản thân và có mặc cảm là mình không xứng được hưởng gì cả trong khi bản thân luôn muốn người khác nhìn nhận tôi thật tốt.
Vì thế, mặc dù thích sự năng động, tích cực nhưng tôi lại coi việc tập luyện thể dục thể thao như một sự trừng phạt chính mình. Có thể nói là tôi đã tập luyện điên cuồng. Thế nhưng khi vào đại học, tôi đã không tập luyện suốt thời gian dài. Dù vậy, cùng lúc đó, tôi bắt đầu cảm nhận sự biến đổi trong tâm trạng. Trước đây, tôi đã được chẩn đoán mắc bệnh Crohn - bệnh viêm ruột mãn tính - và sự mệt mỏi, đầy hơi, buồn nôn thực sự gây ra cho tôi rất rất nhiều khó khăn trong những năm đại học. Tôi thu mình trong phòng hàng giờ liền để học, tránh mọi thứ có thể có ích với tôi - như tập luyện chẳng hạn.
Cuối cùng, tôi quyết định tìm một công việc để được gắn kết nhiều hơn với cộng đồng. Tôi được nhận làm người hướng dẫn cho nhóm tập thể hình tại phòng gym nhà trường. Dù tôi luôn ghét người khác đưa ra các mệnh lệnh ở phòng tập tạ, nhưng giờ đây, tôi đảm nhiệm chính vai trò đó. Và tôi yêu công việc này.
Tôi dạy được vài năm, luôn hào hứng, thích thú. Nhưng tới năm 2012, tôi chững lại vì stress. Tôi vừa bắt đầu học trường y tá, vừa hủy hôn với chàng trai tôi đã hẹn hò được 7 năm và căn bệnh Crohn của tôi tiến triển nghiêm trọng. Tôi phải dùng rất nhiều loại thuốc do stress và chế độ ăn nghèo nàn khiến các vấn đề do bệnh tật gây ra càng thêm nguy hại - tới mức tôi bị đầy hơi và đau thắt bụng đến không tài nảo ngủ nổi. Đã đến lúc phải thay đổi và cách mà tôi đã chọn là tập luyện.
1. Phòng gym trở thành nơi trú ẩn của tôi khỏi stress
Cho dù là học cách để nâng tạ, tập quyền cước hay thải độc với yoga - bất cứ điều gì cơ thể tôi có thể làm để loại bỏ stress, tôi đều làm.
Tập luyện giúp tôi chiến đấu với sự mệt mỏi. Và tôi nhận ra, niềm vui của mình bắt đầu trở lại. Tôi có thể tập trung nhiều hơn vào bài vở ở trường và các triệu chứng bệnh Crohn bắt đầu giảm dần. Chị tôi là huấn luyện viên cá nhân. Do đó, kết hợp với các video trên YouTube và các bài tập ở nhà, chị ấy thiết kế một lộ trình tập luyện cho tôi. Tôi bắt đầu thèm khát dòng chảy ào ạt của endorphin ấy. Tôi cảm nhận sự tự tin của mình tăng lên. Bạn bè bắt đầu gọi tôi là "tia nắng mặt trời".
Tập luyện giữ vai trò ưu tiên trong đời tôi vài năm sau đó. Nhưng bệnh Crohn của tôi vẫn còn. Căn bệnh không tuân thủ quy tắc của một chế độ ăn kiêng lành mạnh khác và điều này gây ra cảm giác thật hoang mang, phiền muộn. Món salad khiến tôi bùng nổ tình trạng buồn nôn cùng những cơn đau dữ dội. Cơ thể tôi không thể tiêu hóa nổi rau diếp hay rau họ cải trừ khi chúng được nấu chín. Và như vậy, thật dễ dàng để chuyển sang chân gà, khoai tây - những thứ tôi có thể tiêu hóa tốt.
Mãi tới khi thành y tá và thực sự đắm chìm trong thế giới của sức khoẻ, tôi mới hiểu rõ về vai trò của những thứ trên với căn bệnh Crohn cũng như sức khỏe nói chung của tôi. Tôi nhận ra, trong khi hệ tiêu hóa của tôi có thể sẽ dễ chịu hơn với cánh gà thì món ăn này lại khiến tôi uể oải (như tất cả các thực phẩm chế biến sẵn khác). Điều quan trọng là phải có sự cân bằng tinh tế giữa những gì tôi có thể ăn và những gì không thể ăn. Nhưng sau khi "dọn dẹp" chế độ ăn của mình và tìm ra các lựa chọn thay thế bền vững cho những thứ tô ithefm, tôi bắt đầu thấy khá hơn.
2. Các buổi tập của tôi phải ngắn và hiệu quả
Tôi là ý tá phòng cấp cứu/chấn thương làm ca đêm toàn thời gian. Nhưng tôi cố gắng tập luyện 30-45 phút/ngày, 6 ngày/tuần với nhiều bài tập sử dụng trọng lượng cơ thể. Tôi thích các bài tập chân, burpee (chuỗi động tác liên hoàn ) và bài tập cường độ cao cách quãng HIIT.
Công việc của tôi đòi hỏi rất lớn về mặt thể chất. Chúng tôi phải thực hiện động tác ép ngực, nâng bệnh nhân lên, đẩy cáng và đi bộ cực nhiều trong mỗi ca làm việc. Và những bài tập thể hình rõ ràng đã giúp tôi đủ sức bền để thực hiện công việc y tá một cách dễ dàng.
3. Với bệnh Crohn, dinh dưỡng là lối sống, chứ không phải chế độ ăn kiêng
Tôi tuân thủ quy tắc 80/20 bởi nếu tôi không để bản thân được thỏa mãn với những món ngon nhưng không thực tốt cho sức khoẻ, tôi sẽ ăn uống quá đà và sau đó lại cảm thấy thật kinh khủng. Tôi cho phép bản thân mình được "xả hơi" ít nhất 1 lần/tuần nhưng cố gắng tỏ ra tỉnh trí trước những gì mình sẽ ăn - vì cả sức khỏe lẫn tiêu hóa.
Thực phẩm thuộc nhóm 20% ấy bao gồm sữa chua lạnh, sinh tố trái cây, đồ uống hỗn hợp không bổ sung đường hoặc bánh burger làm từ nguyên liệu hữu cơ, thịt của loài ăn cỏ. Tôi thích đồ ngọt, vậy nên tôi học cách làm bột bánh quy sử dụng bột protein, bơ hạnh nhân và mật ong.
Nếu không, bữa sáng điển hình của tôi là trứng với ít khoai lang. Bữa trưa và tối, tôi ăn cá hoặc thịt bò ăn cỏ với rau và tinh bột. Bữa tối yêu thích của tôi là sự kết hợp giữa cá hồi tẩm mật ong, măng tây nướng, xúp lơ nghiền với muối tỏi.
4. Tôi đã học cách là chính mình, không hối tiếc
Mọi người từng nói với tôi rằng tôi chưa đủ tốt, chưa đủ khoẻ, chưa đủ nhanh, chưa đủ thông minh. Nhưng tôi chỉ để những lời châm chích đó tiếp thêm năng lượng cho ngọn lửa của mình. Tôi đã học cách là chính mình, không hối tiếc.
Nhưng mọi thứ đều hoàn toàn phụ thuộc vào những gì bạn làm cho mình. Hãy biến những tiêu cực thành nguồn năng lượng để tiến bước. Khi tôi có một ngày dài và cảm giác muốn từ bỏ, tôi sẽ lặp lại nhận xét của một người ganh ghét tôi Khi đó, tôi chứng minh cho mình thấy, tôi hoàn toàn có khả năng. Tôi sẽ làm được. Tôi xứng đáng!
Theo Helino
Có nên mang điện thoại di động vào nhà vệ sinh? Điện thoại di động giờ đã trở thành một vật dụng cần thiết cho mỗi người, giúp liên lạc với nhau được dễ dàng hơn. Shutterstock Dường như chúng ta không rời chúng một chút nào, ngay cả khi đi vào nhà tắm hay nhà vệ sinh. Tuy nhiên, các chuyên gia y tế khuyến cáo việc này không nên được khuyến khích...