Cô dâu vừa bước ra thì tôi điếng người, định la toáng lên nhưng cô ấy ra hiệu im lặng để rồi bật mí thông tin động trời
Chuyện tưởng chỉ có trên phim lại xảy ra ngay đám cưới của tôi.
- Anh đang ở đâu thế?
- Anh ở quán cà phê.
- Sao anh ra ngoài không gọi em đi cùng, mình đi trăng mật mà anh cứ bỏ mặc em thôi…
- Anh cần thời gian suy nghĩ.
Đầu đây bên kia vang lên tiếng thở dài, rồi tắt máy. Tôi dập máy, rồi cũng ngồi đần người ra suy nghĩ. Tôi ra quán cà phê ngắm biển để cho khuây khỏa, nhưng chưa thấy thoải mái chút nào…
Tôi và vợ, mà đúng hơn là vợ bị tráo đang đi trăng mật Phú Quốc. Với các cặp đôi bình thường đây sẽ là khoảng thời gian để vui vẻ bên nhau, nhưng tôi chỉ đi cho có. Bởi tôi vẫn chưa chấp nhận được cô vợ phút chót này.
Chuyện là tôi được mọi người giới thiệu Thùy, cũng xinh, giỏi. Thế nhưng đi cà phê với tôi 2 lần cô ấy vẫn chẳng nói mấy. Cứ tưởng chuyện sẽ chẳng thành, tôi về kêu ca với bà dì rồi quyết: “Thùy xinh đấy nhưng cháu không gặp nữa đâu. Cô ấy vốn dĩ chưa muốn yêu ai, lạnh lùng với cháu lắm”.
Dì tôi khuyên can không được, xong cũng ok, thôi thì coi như không có duyên. Tôi xóa số của Thùy, bỏ theo dõi trên Facebook. Cứ tưởng thế là coi nhau như người dưng thì chỉ 5 hôm sau, Thùy gọi cho tôi hẹn đi ăn. Tôi choáng. Nhưng cũng có chút cảm tình vì cô ấy xinh, tôi đồng ý. Rồi Thùy là người đề nghị yêu, còn hỏi tôi: “Anh có ý định kết hôn trong năm nay không?”
Video đang HOT
Tôi choáng tập 2. Nhưng cũng 31 tuổi rồi, gái chủ động thì gật thôi. Hơn nữa, thân thế, gia đình cô ấy đã được dì ruột tôi bảo đảm. Tìm hiểu chi lắm, cứ cưới về xong yêu cũng chưa muộn. Thế là chúng tôi hẹn hò được 2 tuần đã dẫn nhau tới tiệm vàng xem nhẫn, nhanh chóng mặt!
Tới ngày cưới, chúng tôi có tròn 50 ngày hẹn hò, 3,5 tháng quen biết. Thần tốc quá nên tôi chả dám kể với ai, hễ bị hỏi thì chỉ cười trừ cho qua chuyện hoặc ỡm ờ kiểu “cũng yêu 1 thời gian rồi”.
Nhiều đêm nằm tôi cũng hơi lăn tăn dù thấy Thùy có vẻ hợp để làm vợ, làm mẹ. Cô ấy kiểu lúc nóng, lúc lạnh. Lúc thì tỏ ra quan tâm tôi lắm, có khi lại hờ hững lạ kì. Chắc đó bởi cô ấy chưa yêu tôi? Nhưng nghĩ vậy thôi nhưng tôi vẫn cứ để đám cưới diễn ra bình thường.
(Ảnh minh họa)
Rồi ngày ấy cũng tới. Hôm ấy, khi tôi vào đến cửa để đón cô dâu, nhìn thấy bóng lưng của vợ cũng thoáng xuyến xao. Nhưng khi cô ấy quay ra, tôi choáng váng. Một người có gương mặt rất giống Thùy, nhưng lại không phải Thùy, hình như là em gái sinh đôi của cô ấy. Dù tôi yêu cô ấy chưa đủ lâu nhưng cũng biết đoạn lông mày Thùy không có nốt ruồi nào. Ánh mắt nhìn tôi trìu mến thế kia cũng chưa từng có…
Tôi há hốc miệng, giơ tay chỉ trỏ định nói nhưng cô dâu đã vội vàng ra dấu tôi im lặng. Rồi chẳng chờ tôi tiến vào, “Thùy giả” lập tức nắm tay rồi, tiến ra ngoài. Cô ấy còn thì thầm vào tai tôi: “Nếu không muốn 2 họ bị mất mặt thì anh hợp tác với em chút đi”.
Tôi đần người ra, chẳng biết phản ứng thế nào. Thế là cứ theo cô dâu mà diễn cho tròn vai, vừa đi mời nước mời r ượu, trong đầu tôi nghĩ lung lắm. Chờ mãi không có khoảnh khắc nào riêng tư để có thể nói chuyện, nhưng nhìn người con gái kia có vẻ quan tâm tôi hơn Thùy, tôi lại lặng thinh theo lời cô ấy.
Tận khi lên xe hoa, tôi mới hỏi thì “cô dâu thế thân” mới tiết lộ chị gái mình yêu 1 người khác. Chị quyết định lấy tôi chỉ vì gã kia cưới vợ nên tức giận. Thế nhưng, sát ngày cưới thì tên người yêu cũ lại xin quay lại, Thùy bất chấp hết mà bỏ đi. Vì gia đình em quá mất mặt mới nghĩ tới chuyện cho em gái sinh đôi thế thân.
Trong lúc tôi sốc không nói nên lời thì cô vợ hờ mới năn nỉ: “Em có cảm tình với anh từ khi dì anh ngỏ ý, nhưng em không dám nói. Dù sao chị Thùy nói cả 2 người chưa có tình cảm sâu nặng, đăng kí kết hôn cũng chưa làm, để em làm vợ anh được không?”
Rồi dưới sự cầu xin của cô ấy tôi cũng im im để tiến hành mọi thứ theo đúng kế hoạch. Thậm chí, cả tuần trăng mật tôi cũng vẫn đi cùng Thy – em gái Thùy. Thế nhưng tôi vẫn không thấy thoải mái, tối ngày bỏ cô ấy ra ngoài 1 mình. Song tiếp xúc vài ngày thì tôi cũng thấy mến cô vợ hờ này, vừa muốn cho cô ấy 1 cơ hội làm vợ thật của mình, nửa lại thấy không xứng vì gia đình họ lừa gạt mình. Chưa kể, sau này sẽ ăn nói làm sao với gia đình đây?
Chuyện tưởng chỉ có trên phim này lại xảy ra với tôi nên tôi thật sự rất khó xử…
Tôi đã vuột mất cuộc hôn nhân của mình...
Tôi vẫn chưa khi nào hết sốc. Tôi vẫn rất nhớ cô ấy. Giờ thì cô ấy cũng đã có gia đình riêng. Đã có con. Và hạnh phúc với mái ấm mới- nơi không có tôi.
7 năm trước, ngày tôi gặp vợ mình- một cô gái chân chất, thật thà và rất hay cười bằng mắt. Tôi đã mê đắm đôi mắt biết cười đó cũng như tính cách hồn hậu của cô ấy. Tôi không mất nhiều công để cưa đổ cô ấy vì cô ấy là một cô gái quá ư là dễ yêu. Nhất là khi ấy cả 2 đứa đều đang cô đơn dằng dặc. Chúng tôi đến với nhau rất nhanh và đám cưới cũng rất nhanh. Chỉ sau đúng 9 tháng yêu nhau là chúng tôi làm đám cưới. Đó thực sự là một ngày siêu vui của chúng tôi.
Nhưng, hôn nhân đã không như tôi tưởng tượng. Chúng tôi bước vào cuộc hôn nhân với biết bao háo hức nhưng rồi thất vọng liên tiếp từ cả hai chúng tôi. Là tôi cảm thấy mất tự do khủng khiếp khi mà cô ấy liên tục đòi hỏi tôi phải làm chồng thế này, phải làm chồng kiểu kia. Cô ấy đến đi ngủ cũng nằng nặc bắt tôi vào ngủ cùng mới chịu.
Tôi thì quen thức khuya lướt Facebook, chat chít, bóng bánh. Cô ấy thì luôn đi ngủ sớm. Ban đầu tôi còn chiều chuộng nhưng sau dần thì tôi cảm thấy bức bối. Cô ấy cũng vậy. Ngày đang yêu hai đứa đi đâu cũng có nhau, đến khi cưới rồi, mỗi đứa một xe, mỗi người một việc. Rồi đến cả việc cô ấy thích ăn mặn còn tôi chỉ thích ăn nhạt.
Cô ấy thích phim Hàn còn tôi thì chỉ thích phim Mỹ. Cứ thế chúng tôi cãi nhau đủ thứ chuyện. Còn chưa kể mẹ tôi nhiều khi cũng hơi quá quắt với cô ấy. Tôi biết nhưng đó là mẹ tôi. Tôi chỉ mong cô ấy vờ như không biết, không chấp, không đôi co, cứ vâng vâng cho xong và chẳng cần để vào đầu. Nhưng cô ấy thì không chịu. Nên hai mẹ con cứ hơi tí là lại bắt tôi ra phân xử.
Đỉnh điểm, tôi đã từng tát cô ấy vì cô ấy nói hỗn với mẹ tôi. Nhưng đúng là lúc đó mẹ tôi vô cùng quá quắt. Tôi biết mình đã sai nhưng là đứa con có hiếu, tôi chẳng thể chấp nhận cô ấy nói hỗn như vậy. Lần đó, cô ấy cũng xin lỗi mẹ tôi nhưng sau đó chiến tranh lạnh với tôi cả tháng trời.
Cô ấy quyết định ra đi vì tình cảm dành cho tôi đã cạn kiệt. (Ảnh minh họa)
Năm đầu tiên của hôn nhân đi qua đầy nước mắt và chiến tranh. Năm thứ hai đỡ hơn vì cả 2 bắt đầu "lỳ đòn" hơn và thoả hiệp nhiều hơn. Nhưng tình cảm vợ chồng thì như mất phanh. Chính xác là từ phía cô ấy. Còn tôi thì vẫn yêu vợ. Nhưng tôi hiếu thắng nên chẳng bao giờ thể hiện ra việc yêu vợ.
Thậm chí, tôi còn đôi lần làm lẫy, bỏ nhà đi phượt với bạn bè. Lại thêm công ăn việc làm gặp lúc khó khăn, tôi càng chán nản hơn. Nhiều khi chỉ thèm được ôm vợ. Nhưng cô ấy thì chẳng thế, cô ấy sống lầm lũi như một cái bóng.
Năm thứ 3, cũng là năm cuối cùng của cuộc hôn nhân, tôi bắt đầu tìm cách sưởi ấm lại hôn nhân của mình. Tôi muốn hai vợ chồng sinh con. Nhưng cô ấy không chịu vì kinh tế hai vợ chồng vẫn chưa ổn định. Tôi chịu khó đưa cô ấy đi đây đi đó. Nhưng cô ấy bận bịu với công việc nên luôn tìm cớ thoái thác.
Mãi sau này tôi mới nhận ra, đó cũng là lúc cô ấy gặp người chồng hiện tại của cô ấy. Họ đã chia sẻ được với nhau rất nhiều điều mà cô ấy không tìm thấy ở tôi. Và một ngày, cô ấy hẹn tôi ra nói chuyện thẳng thắn. Tôi đã sốc vô cùng khi cô ấy nói về việc bắt đầu có cảm giác với người khác.
Cho đến lúc đó, tôi chắc chắn luôn, cô ấy và cậu kia vẫn chỉ là bạn bè không hơn. Nhưng cô ấy vẫn quyết định ra đi vì tình cảm dành cho tôi đã cạn kiệt. Tôi đã khóc hôm đó dù cố tỏ ra bất cần. Sự hiếu thắng khiến tôi đồng ý rất nhanh. Giải thoát cho cô ấy.
Và 4 năm rồi, tôi cũng đã từng yêu thêm vài người phụ nữ nhưng tôi vẫn không sao nuốt trôi nỗi buồn này. Tôi vẫn nhớ cô ấy. Tôi vẫn thường lôi đồ đạc cũ của cô ấy ra để vơi bớt nhớ.
Vẫn giữ ảnh cưới cũ. Vẫn nhiều lúc giả vờ nhắn tin nhầm vào máy cô ấy. Tôi nhớ từng ký ức của 3 năm hôn nhân. Tôi vẫn nghĩ giá như mình nhận ra sớm hơn, mình trân trọng hôn nhân của mình hơn có lẽ tôi đã chẳng mất cô ấy...
Một tháng trước tôi mới biết đến tiệm sửa chữa hôn nhân qua 1 bài share trên Facebook của cô ấy. Tôi đã vào đọc và càng thấy tiếc hơn vì giá như tôi đọc được những bài viết của anh sớm hơn. Tôi hy vọng cô ấy đọc được những dòng này. Không phải để quay về với tôi mà chỉ là để tôi xin lỗi vì đã để mất cô ấy. Chúc em hạnh phúc nhé, D. ơi!
Bạn trai ngoại quốc muốn tôi bỏ thai Anh nói chưa phải thời điểm để sinh con, nên muốn tôi bỏ thai để tập trung sự nghiệp... Tôi 24 tuổi, bạn trai ngoại quốc 28 tuổi, chúng tôi yêu nhau được hơn 2 năm và nhiều lần đi quá giới hạn. Bạn trai là người Hàn Quốc, đang công tác tại Việt Nam. Vì chưa muốn làm đám cưới, cũng chưa...