Cô dâu khóc ròng khi hôn lễ bị hủy bỏ bất ngờ chỉ vì “tiền dịch lễ”
Tôi sinh ra trong một gia đình nề nếp, ba mẹ đều làm giáo viên và có ba chị em. Từ nhỏ, tôi đã là niềm tự hào của cả gia đình với thành tích học tập nổi trội. Tôi đã tốt nghiệp Học viện ngoại giao và tự xin vào làm việc cho một công ty đa quốc gia với thu nhập tương đối cao.
Sau khi đi làm được hai năm để giúp đỡ ba mẹ nuôi các em tôi mới nghĩ đến chuyện lập gia đình. Người yêu tôi là người thành phố, làm tư vấn xây dựng và đã có nhà cửa ổn định.
Ba mẹ tôi rất mừng khi con gái tìm được người ưng ý và trải qua bốn năm tìm hiểu yêu đương. Anh rất thương và chiều chuộng tôi, chỉ có điều mẹ anh không thích tôi lắm do tôi là dân tỉnh lẻ và bà đi xem bói nói tuổi hai đứa không hợp. Nhưng vì anh quyết tâm lấy tôi nên ba mẹ anh xuôi theo. Hai bác đã lên nhà tôi để làm lễ dạm ngõ và bàn chuyện cưới xin.
Do hai nhà ở khá xa nhau nên ba mẹ tôi không muốn sính lễ cầu kỳ vất vả cho nhà trai. Theo ý của mẹ anh, tuổi của chúng tôi không hợp nên sẽ phải làm lễ rước dâu hai lần. Trong ngày ăn hỏi sẽ dẫn dâu lấy ngày luôn, đến ngày cưới sẽ làm thêm lần nữa.
Cả hai bên thống nhất, ngày ăn hỏi bên nhà trai sẽ mang đến bảy mâm lễ. Thực chất những lễ này do nhà tôi tự chuẩn bị luôn vì sợ nhà trai ở xa vất vả. Bố tôi cũng nói rõ, theo phong tục quê tôi, con gái đi lấy chồng phải có tiền dịch lễ (hay còn gọi là lễ đen).
Số tiền này không cố định bắt buộc mà tùy vào nhà trai, có thì cho nhiều mà không có thì ít cũng được. Tiền này nhà gái không giữ mà cho luôn các con sắm sửa đồ cưới. Không phải đòi hỏi nhiều mà chỉ cần dùng số lẻ như 1 triệu lẻ vài chục ngàn hay ba triệu lẻ ba chục ngàn là đẹp.
Quan niệm của phong tục này là nó mang lại may mắn cho cô dâu khi về nhà chồng. Ở quê tôi, nhà nào bất kể nghèo hay giàu đều phải có tiền dịch lễ mới được đón dâu về. Bố mẹ anh không có ý kiến gì nên nhà tôi cứ nghĩ nhà trai đã đồng ý.
Đến ngày làm lễ ăn hỏi, các cụ trong dòng họ đến rất đông để đón nhà trai. Bà con ở quê nghe tôi lấy chồng thành phố nên đến chia vui từ sớm. Khi nhà trai đến, ngoài bảy mâm lễ nhà tôi chuẩn bị thì không có thêm cái gì nữa, kể cả tiền dịch lễ.
Hình minh họa
Video đang HOT
Khi cụ trưởng họ bên tôi hỏi tiền dịch lễ để làm quà cho vợ chồng tôi thì mẹ chồng tôi thản nhiên bảo: “Tôi cưới con chứ có phải mua dâu đâu mà đòi tiền”. Câu nói này khiến họ hàng nhà gái vô cùng khó chịu.
Cụ trưởng họ quay lại trách bố tôi sao không bàn bạc kĩ mà để hiểu lầm như thế. Bố tôi giận tím mặt giải thích: “Hôm trước tôi có nói rõ bên nhà trai số tiền đó là theo phong tục, ít nhiều gì cũng phải có. Tiền đó nhà gái sẽ lại lễ cho nhà trai và dư thì cho hai cháu làm quà”. Nhưng cả họ nhà trai không đồng ý, họ bảo chỗ mình không có tục lệ đó, nếu đưa tiền để mua dâu thì họ nhất quyết không mua.
Trước mặt cả dòng tộc, bố mẹ tôi vô cùng xấu hổ về cách cư xử của nhà trai nên nói cứng: “Nếu mà bán con thì chúng tôi phải đòi tiền tỉ chứ vài đồng tiền dịch lễ có là gì so với công sức nuôi dưỡng. Ngày dạm ngõ tôi đã trao đổi về phong tục này và bên nhà trai không có ý kiến. Chúng tôi chưa hề đòi lễ vật linh đình tới xin dâu và làm khó nhà trai điều gì. Tuy nhiên cái này thuộc về phong tục của quê tôi, nếu nhà trai không có tiền dịch lễ, chúng tôi không cho đón dâu”.
Trước tình hình hai bên căng thẳng như thế, tôi kéo chồng ra một góc để bàn cách giải quyết. Dù anh biết trước phong tục nhưng đến lúc đó lại cương quyết theo lời bố mẹ, do quê anh không có tục đó sẽ không làm.
Tôi định nhún nhường, vào phòng lấy tiền của mình bỏ vào phong bì đưa cho anh để làm tiền dịch lễ cho êm chuyện. Tôi chưa kịp làm thì bị mẹ phát hiện và quát cho một trận. Mẹ bảo: “Không việc gì phải chịu nhục như thế, con thèm lấy chồng đến mức phải tự đưa tiền ra để được dẫn dâu sao”.
Sau đó, mẹ bắt tôi vào phòng rồi khóa cửa lại để người lớn giải quyết. Hai bên gia đình sau một hồi tranh cãi vẫn không thể hóa giải được, nhà trai nhất định không đưa tiền dịch lễ còn nhà gái cương quyết không cho đón dâu.
Nhà trai tức giận đùng đùng lên xe bỏ về để lại một nỗi nặng nề bao trùm nhà gái. Ba mẹ tôi ê chề với bà con họ tộc và hàng xóm. Bao nhiêu năm mong đợi đám cưới của con mà giờ phải chịu nhục vì một chuyện nhỏ. Hôm đó mọi người được mời đến dự đám hỏi mà không khác gì đi ăn giỗ.
Tôi khóc sưng cả mắt, không hiểu sao nhà chồng lại hành xử như thế. Tôi trách anh không có chính kiến để hai bên xung đột. Còn ba mẹ khuyên tôi nên xem xét lại mối quan hệ này. Dù gì tôi là người có nhan sắc, công việc, học vấn chứ không phải thua kém gì. Nếu ngay từ đầu, nhà trai đã tỏ ý khinh thường như thế thì cuộc sống hôn nhân sau này làm sao hạnh phúc được. Tôi thật sự bối rối vì từ trước đến nay anh và tôi yêu nhau chưa từng xảy ra mâu thuẫn gì, vì chuyện này mà chia tay có phải quá vội vàng.
Theo Dân Việt
Một lần chat "ấy" khiến tôi đẩy hạnh phúc của mình tới nguy cơ tan vỡ
Do buồn chán nên trong thời gian đó, tôi lang thang trên một trang web để trò chuyện với người lạ, những mong có nơi trút bỏ ưu tư trong lòng. Và rồi không hiểu tại sao, tôi lại nghe theo dẫn dắt của người đàn ông vốn là đối tác hay lắng nghe tôi trò chuyện ấy, chat "ây"với anh ta lúc nào không hay.
Khi bước sang tuổi 25, tôi tìm thấy tình yêu đích thực của đời mình, đó là Dũng, làm cùng công ty thiết kế đồ họa. Có rất nhiều nhung nhớ khi xa cách người ấy, và sự hòa hợp cả về quan điểm sống cũng như cách trò chuyện mỗi khi hai người gần nhau.
Tình yêu phát triển được gần một năm thì anh ngỏ lời cầu hôn tôi. Hạnh phúc ngập tràn, tôi đã bàn thảo với người yêu về kế hoạch xây dựng đám cưới ấm cúng và lãng mạn trong thời gian tới. Để thực hiện trọn vẹn những kế hoạch đó, Dũng đã tích cực làm việc, những mong chuẩn bị nền tảng kinh tế thật vững chắc để có đủ tiềm lực thực hiện những kế hoạch cả hai cùng phác thảo.
Ảnh minh họa
Trong quá trình đó, tôi và anh gặp phải đôi chút khúc mắc do trái ngược quan điểm trong việc chuẩn bị trang phục cưới. Tính tôi cầu kỳ, mong mọi thứ thật hoàn hảo cho đám cưới nên muốn tự tay thiết kế y phục cô dâu cũng như cắt may thủ công.
Tuy nhiên Dũng nói để làm trọn vẹn những việc ấy đâu phải ngày một ngày hai. Thời gian tâm sức tôi nên dành trọn vẹn cho những việc khác hiệu quả hơn. Có quá nhiều dự định đang chờ đợi cả hai bắt tay vào thực hiện. Váy áo cô dâu, chúng tôi có thể đặt mua ở những cửa hàng uy tín.
Nghĩ Dũng chưa thực sự hiểu mình nên tôi có chút tư lự và đề nghị hoãn đám cưới. Tôi muốn cả hai thực sự có thời gian tự đối thoại xem bản thân mình cần gì và mong muốn gì ở phía đối phương. Dũng đồng ý. Trong thời gian đó Dũng đi công tác dài ngày ở nước ngoài.
Khi biết sự thật câu chuyện, tôi thực sự bấn loạn. Chuyến đi gần như là một sự tháo cũi sổ lồng của anh. Chính Dũng chủ động đăng ký đi. Anh muốn rời xa tôi một thời gian để cả hai có không gian riêng, thật sự tĩnh tâm suy nghĩ thấu đáo mọi việc.
Chạm tự ái cá nhân, tôi tự nhủ lòng mình, rằng có lẽ tôi đã suýt chọn nhầm người. Sự trái ngược quan điểm lần này coi như cách để người trong cuộc bộc lộ bản chất một cách tự nhiên nhất.
Ảnh minh họa
Do buồn chán nên trong thời gian đó, tôi lang thang trên một trang web để trò chuyện với người lạ, những mong có nơi trút bỏ ưu tư trong lòng. Và rồi không hiểu tại sao, tôi lại nghe theo dẫn dắt của người đàn ông vốn là đối tác hay lắng nghe tôi trò chuyện ấy, chát "ây" với anh ta lúc nào không biết.
Trải qua thời gian gặp gỡ trên mạng, trò chuyện qua lại nhiều, tôi vô tình để lộ thông tin cá nhân. Rồi người đàn ông đó lần cả vào trang facebook cá nhân của tôi và biết được chuyện yêu đương của tôi và Dũng.
Tuy nhiên, lúc này hắn ta bộc lộ bản chất xấu xa. Hắn đưa yêu sách đòi tôi phải thường xuyên chát sex với hắn nhiều hơn nữa, và ở mức độ bạo dạn hơn để thỏa mãn sở thích kỳ quái của hắn. Tôi bừng tỉnh trước khi quá muộn, đã nói lời "không" đúng lúc và tự nguyện giãn dần các cuộc trò chuyện với hắn ta.
Tôi cũng nhận ra mình nhớ nhung và mong chờ Dũng hơn bao giờ hết, mong anh về để làm đám cưới.
Nhưng mọi việc chưa dừng lại ở đó theo cách mà tôi mong muốn. Gã đàn ông mà tôi từng chat sex điên cuồng gửi lời đe dọa, sẽ phá nát hạnh phúc tôi đang có với người chồng chưa cưới bằng cách gửi nội dung các cuộc chát sex giữa hai người với nhau tới anh.
Dũng trở về sau đợt công tác. Tôi đã chọn cách thẳng thắn trò chuyện với Dũng và thú nhận tất cả. Dũng nói quãng thời gian xa cách cho anh quyết định đúng đắn, muốn tiến hành đám cưới với tôi và để tôi tự quyết theo sở thích cá nhân, kể cả việc tự tay làm trang phục cưới.
Tuy nhiên sau khi nghe sự thật về sự sa ngã của người yêu, đọng trong mắt anh sự thất vọng cùng cực. Anh nói bản thân đang chống chếnh và cần thêm chút thời gian để lắng nghe lại con tim mình.
Nhìn Dũng vẫn lo lắng chu toàn cho tôi nhưng hay ngồi thở dài tư lự một mình, lòng tôi quặn thắt. Chỉ vì thiếu bản lĩnh và kỹ năng sống, có lẽ hạnh phúc quý giá tôi đang để tuột khỏi tầm tay mình. Giờ đây tôi ân hận thì đã muộn.
Theo Eva
Vừa từ xe hoa bước vào nhà chồng, nhìn thấy "kỉ vật" đập vào mắt, cô dâu không nói không rằng ngược trở ra quay về luôn Thúy vừa bước vào phòng khách nhà Long, trước mắt cô đập vào một tấm ảnh to được lồng khung kính treo hiên ngang trên tường. Hôm nay là ngày cưới của Thúy và Long. Hai người quen biết qua giới thiệu, nhưng đã có thời gian tìm hiểu và yêu đương gần 1 năm mới đi đến hôn nhân. Ai cũng mừng...