‘Cô đã quá cũ nát rồi!’
Chắc giờ này anh đang hoan hỉ bên cô dâu mới của mình? Còn tôi đang đau đớn sau ca tiểu phẫu để bỏ đi đứa con của kẻ phụ tình là anh.
Con tôi có tội gì khi không được sinh ra trên đời này, tội của nó chỉ là có người cha bội bạc như anh.
3 năm trước tôi chỉ là con bé nhà quê lên thành phố học gặp được anh, kẻ trai thành phố đào hoa con nhà giàu. Mất gần một năm anh kiên trì theo đuổi, tôi trở thành bạn gái của anh. Khi đó trong mắt tôi, anh là chàng trai tuyệt vời, có lẽ khi yêu người ta nhìn cái gì cũng đẹp cho nên tôi đã không nhận ra bộ mặt thật của anh. Có lẽ anh che giấu quá giỏi nên 3 năm sau tôi mới sáng mắt ra.
Suốt 3 năm qua, tôi cứ tưởng mình là nàng lọ lem gặp được hoàng tử trong mơ. Anh săn sóc tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, chu cấp cho tôi ăn học đàng hoàng. Sau khi yêu nhau được gần 1 năm, anh thuê nhà cho tôi ở để tiện chăm sóc tôi. Tôi đã đưa anh về giới thiệu với gia đình, bố mẹ tôi rất ưng anh. Không ưng sao được khi thấy anh rất yêu chiều tôi, công việc của anh ổn định, gia đình anh khá giả. Bố mẹ anh tuy giàu có nhưng cũng không khinh khỉnh hay ghét bỏ tôi, hai bác tỏ ra khá thân thiết mỗi khi anh đưa tôi về nhà chơi.
Từng ấy điều đã đủ làm cho con bé ngây ngô như tôi ảo mộng về một cuộc sống hạnh phúc trong tương lai. Rồi tôi có thai, tôi cũng hơi lo lắng vì mình còn gần 2 năm nữa mới ra trường. Anh cũng không muốn có con lúc này, khi đó anh nói anh không ép tôi bỏ con đi, nhưng anh đưa ra những khó khăn nếu chúng tôi cưới nhau lúc đó: tôi còn đang đi học sẽ phải ngưng trệ một thời gian dài sinh con, anh vừa được đề bạt lên làm phó giám đốc, áp lực công việc rất nhiều sợ không chăm sóc mẹ con tôi được chu đáo, rồi bố mẹ tôi ở dưới quê sẽ mang tiếng con đang đi học dở chừng thì phải bỏ để lấy chồng…. Quả thực những điều anh nói là những điều tôi lo lắng, vì thế tôi đã quyết định bỏ đứa bé đi.
Nhìn kĩ lại thì nó giống thiệp cưới, lòng tôi lại càng hoan hỉ hơn. Có lẽ là mẫu thiệp cưới cho đám cưới của chúng tôi và món quà tặng tôi là đám cưới mà anh đang âm thầm chuẩn bị. (ảnh minh họa)
Lúc đó anh vẫn ân cần bên cạnh tôi, và lời lẽ anh đưa ra quá thuyết phục nên tôi đã không nhận ra bộ mặt hèn hạ vô trách nhiệm của anh. Sau đó chúng tôi lại vẫn tiếp tục cuộc sống già nhân ngãi, trẻ vợ chồng. Anh vẫn đi làm phấn đấu cho sự nghiệp, tuy ít gặp tôi hơn nhưng vẫn rất chu đáo. Tôi vẫn vô tư là cô sinh viên với tình yêu đẹp, mà tôi đâu ngờ thời gian đó anh cũng qua lại với người phụ nữ khác.
Thời gian này tôi chuẩn bị ra trường, tôi quyết định sẽ có con để cho anh bất ngờ lớn. Vì bình thường anh hay nói rất thích em bé nên khi nào cưới muốn có con luôn. Giờ tôi đã sắp ra trường, chúng tôi cũng cần phải chuẩn bị cho đám cưới như mơ của mình. Ngày tôi tốt nghiệp cũng là ngày tôi biết mình có thai. Tôi hân hoan khi nghĩ rằng mình sắp được làm vợ anh, làm mẹ của của con anh.
Hôm đó tôi chuẩn bị bữa tối thật lãng mạn với những món anh thích. Tôi hồi hộp chờ anh đến, anh nói sẽ có quà mừng tôi tốt nghiệp, và tôi cũng sẽ dành cho anh món quà lớn là tờ siêu âm thai được 5 tuần tuổi. Tôi hình dung vẻ mặt hân hoan của anh khi biết tin mình sắp được làm bố, chắc chắn sẽ không lo lắng như lần trước nữa. Phải rồi, lần này có gì phải lo. Sự nghiệp của anh đã vững chắc, tôi cũng ra trường và cả hai gia đình đang mong chờ một đám cưới. Anh đến, trên tay là một hộp quà nhỏ cùng một phong bì đỏ. Tôi nghĩ đó chắc là thiệp chúc mừng những lời yêu thương có cánh anh dành cho tôi.
Video đang HOT
Nhìn kĩ lại thì nó giống thiệp cưới, lòng tôi lại càng hoan hỉ hơn. Có lẽ là mẫu thiệp cưới cho đám cưới của chúng tôi và món quà tặng tôi là đám cưới mà anh đang âm thầm chuẩn bị. Chắc là vậy rồi vì dạo này anh cứ kêu bận suốt, cũng ít đến gặp tôi. Tôi cười ngây ngô với suy nghĩ của mình cho đến khi anh lên tiếng: “Chúc mừng em đã tốt nghiệp, tặng em. Đây có lẽ là món quà cuối cùng anh có thể tặng em. Anh sẽ lấy vợ, hôm đó mời em đến chung vui với vợ chồng anh”. Tai tôi như ù đi, có cái gì sai ở đây, hình như tôi nghe nhầm rồi “Anh đừng đùa thế em không thích, hôm nay đâu phải ngày Cá tháng tư”.
Anh ta nói đúng, tôi có tư cách gì mà trả thù, đối với anh ta tôi chỉ giống loại gái bao mà thôi. Chỉ thương con tôi, đứa bé bị chối bỏ khi còn chưa thành hình hài. (ảnh minh họa)
“Anh không đùa, là sự thật. Anh không còn yêu em nữa, anh sẽ lấy người con gái anh yêu. Anh và cô ấy đã đăng kí, đám cưới được chuẩn bị xong hết rồi, em không tin thì hãy xem thiệp mời đi”.
Tôi không còn nghe thấy gì nữa, cũng không biết anh đi từ khi nào nữa. Bữa tối lãng mạn cùng tờ giấy khám thai trên bàn như con dao sắc nhọn đâm vào tim tôi. Tôi không biết mình làm cách nào lết vào được giường. Thế là hết, tất cả đều hết, tình yêu và đám cưới của tôi giờ lại thành của người khác. Sao tôi lại có ngày hôm nay? Khóc lóc chán rồi tôi thiếp đi lúc nào không hay. Sáng hôm sau dậy, mọi chuyện tối qua hình như chỉ là giấc mơ, đúng rồi chỉ là một giấc mơ đáng sợ. Tôi gọi vội cho anh nhưng anh tắt máy. Ra phòng khách nhìn bàn ăn vẫn còn nguyên, thì ra không phải là mơ, là sự thật, anh bỏ mẹ con tôi rồi. Tôi sẽ đi tìm gặp anh, tôi phải nói với anh về cái thai, có khi anh sẽ nghĩ lại. Đến nhà anh không có ai ở nhà, đến công ty người ta nói anh họp không gặp tôi được. Tôi phải ngồi chờ ở cổng công ty anh đến tối anh mới tay trong tay đi ra cùng một cô gái khá trẻ đẹp. Nhìn thấy tôi mặt anh biến sắc, anh nói gì đó mà cô gái đi ra xe trước.
“Chúng ta đã kết thúc rồi, cô còn tới tìm tôi làm gì?”
“Em có thai rồi, vì con anh hãy nghĩ lại đi. Anh vẫn còn yêu em đúng không, anh rất thích chúng mình có con đúng không?”
“Cô lầm rồi, cô đã quá cũ nát, tôi chán ngấy cô rồi. Còn đứa con, cô bỏ nó đi, trước đây bỏ được thì bây giờ cũng bỏ được thôi.”
Tôi không ngờ anh có thể thốt ra những lời tuyệt tình như vậy, người đàn ông tôi yêu và tin tưởng có thể bạc tình đến vậy. Giờ tôi sáng mắt rồi, tôi mù mắt bao năm nay yêu thương một kẻ bội bạc nhẫn tâm, đến đứa con anh còn nhẫn tâm vậy thì tôi còn hi vọng gì. Tự nhiên tôi muốn tung hê tất cả mọi thứ, tôi đau khổ thì anh ta đừng hòng nhận được hạnh phúc.
“Anh cứ lấy vợ đi, cô ta sẽ nghĩ gì khi biết anh là kẻ bội bạc nhẫn tâm đây.”
“Cô dọa tôi à, nói cho cô hay, cô ấy đã biết hết mọi chuyện của chúng ta. Cô thử làm gì tổn hại danh dự tôi xem, tôi sẽ để cho bố mẹ họ hàng cô ở quê thấy bao năm qua cô sống như loại gái làm tiền, xem lúc đó cô báo hiếu cho bố mẹ cô bằng cách nào”. Anh đi mất để lại cho tôi sự sỉ nhục và lời đe dọa.
Anh ta nói đúng, tôi có tư cách gì mà trả thù, đối với anh ta tôi chỉ giống loại gái bao mà thôi. Chỉ thương con tôi, đứa bé bị chối bỏ khi còn chưa thành hình hài. Hai lần tôi giết con, tôi nhẫn tâm khác gì kẻ sở khanh kia đâu. Cầu mong cho con tôi được đầu thai vào một gia đình tử tế, được cha mẹ thương yêu. Cầu mong ông trời có mắt, để quả báo những kẻ nhẫn tâm như anh, như tôi.
Theo VNE
Em sảy thai, anh quay mặt làm ngơ
Em vẫn sẽ gọi anh là "anh" mặc dù em hận anh lắm, cả đời này dù có chết đi sống lại bao nhiêu lần em cũng không bao giờ tha thứ cho anh.
Sẽ chẳng bao giờ anh đọc được những dòng chữ này đâu nhưng em vẫn viết. Viết như một cách để giải tỏa tất cả ấm ức đau khổ mà anh đã dành tặng cho em, một đứa con gái đã yêu anh đến dại khờ, đã đánh mất cả tương lai mình vì anh.
Em vẫn sẽ gọi anh là "anh" mặc dù em hận anh lắm, cả đời này dù có chết đi sống lại bao nhiêu lần em vẫn chẳng thể nào tha thứ cho anh được. Mà chắc anh cũng chẳng cần gì sự tha thứ từ em đâu vì bây giờ anh đang hạnh phúc trong viên mãn mà anh nhỉ! Em gọi "anh"chỉ là phép lịch sự vì dù gì anh cũng là bố đứa con bé bỏng chưa kịp chào đời của em...
Ngày quen anh, em là một đứa con gái theo đúng nghĩa là gái ngoan phải không anh? Em chưa từng quen ai, có chăng chỉ là một chút rung động ngây ngô thời học tr. Còn anh, một chàng trai là mẫu hình của nhiều cô gái, đẹp trai, công việc ổn định, gia đình tương đối gia giáo, khá giả. Nhưng anh biết không, em có thể thề, em đến với anh không vì những điều kiện vật chất đó. Em không phải là đứa con gái đẹp đến sắc sảo hay có thể tạo ấn tượng giữa đám đông, nhưng em mang vẻ đẹp hiền lành, dịu dàng và đôi nét trẻ con vì chưa từng va vấp với đời. Xung quanh em biết bao người theo đuổi nhưng em vẫn không lựa chọn một ai, cho đến ngày em gặp anh. Sự tình cờ ngẫu nhiên mà sau này đã mang đến cho em một vết sẹo chẳng thể nào lành.
Anh là mối tình đầu của em. Eem yêu anh với một niềm tin sâu sắc, mãnh liệt, em yêu anh bằng tất cả con tim dại khờ mà không chừa lại một chút lí trí nào. Em đặt trọn niềm tin vào lời thề bên em mãi mãi, che chở cho em suốt đời. Em yêu anh vì câu nói "em yên tâm, dù tất cả mọi người quay lưng với em thì anh vẫn sẽ luôn bên em", nhớ không anh. Em run rẩy trong cái hôn đầu đời, hạnh phúc ngất ngây những lúc anh ôm em thật chặt, và cười đùa vui vẻ trong những câu chuyện không đầu không cuối. Ngượng ngùng lúc anh bắt em ôm eo khi anh đèo em trên đường.
Có ai hiểu được cảm giác của em khi ấy là như thế nào? Đất dưới chân như sụp xuống, điên cuồng bỏ qua tất cả lời khuyên, em vượt 200km để đến gặp anh, chỉ mong đó là điều bịa đặt, anh vẫn sẽ là của em như ngày nào. (ảnh minh họa)
Anh là người đàn ông đã lấy đi của em rất nhiều cái lần đầu tiên: đầu tiên yêu tha thiết, hi sinh bản thân vì một người, đầu tiên thân mật với người khác giới và cả lần đầu tiên của đời người con gái... Có thể mọi người sẽ chửi mắng em ngu ngốc và dễ dãi, em xin nhận hết mặc dù trong lòng rất muốn gào thét biện minh là vì em yêu anh, vì em tin anh... biết không hả anh?
Thật sự em đã rất đau khổ và dằn vặt lương tâm lắm, vì lời cuối cùng mẹ dặn em cũng là điều em đã đánh mất. Mỗi lần về nhà, em không dám nhìn vào di ảnh của mẹ, để rồi tự hứa sẽ không như vậy nữa. Nhưng rồi chẳng hiểu sao chuyện ấy vẫn cứ diễn ra khi gần bên anh, thật sự em hư hỏng và ghê tởm chính bản thân mình. Điều em vớt vát trong suy nghĩ đó là dù gì sau này anh cũng sẽ cưới em làm vợ.
Hi vọng ấy cứ ngày một mong manh qua cách anh đối xử với em. Chẳng còn những ngọt ngào, âu yếm mà thay vào đó là thái độ ỡm ờ, che giấu điều gì đó. M ình ở xa nhau nên chuyện anh thay lòng chỉ là cảm nhận của riêng em.
Một lần cãi vã, em buông tay, anh nhanh chóng gật đầu đồng ý như đã chờ đợi điều này lâu lắm rồi. Em sững sờ đau khổ nhưng vẫn cố tin và an ủi bản thân anh vẫn thương em như lời anh nói với nhỏ bạn em. Đau khổ hơn chính là ngày em phát hiện mình mang giọt máu của anh trong bụng, cũng là ngày em nghe tin anh quay trở lại với chị, mối tình đầu 6 năm của anh.
Có ai hiểu được cảm giác của em khi ấy là như thế nào? Đất dưới chân như sụp xuống, điên cuồng bỏ qua tất cả lời khuyên, em vượt 200km để đến gặp anh, chỉ mong đó là điều bịa đặt, anh vẫn sẽ là của em như ngày nào. Chút hi vọng mong manh ấy dập tắt khi anh đến gặp em cùng chị. Chị đúng là sắc sảo, xinh đẹp thật, nhưng những gì hai người đã đối xử với em trong ngày hôm ấy thì cả đời em sẽ không quên đâu anh. Em sẽ mãi khắc trong tim, căm hận con người bội bạc đến tận xương tận tủy.
Anh chị cứ sống hạnh phúc đi, nhưng em tin đời có vay có trả, sống tạo nghiệp thì lúc chết cũng phải trả. (ảnh minh họa)
Anh đến bên cuộc đời em, giẫm nát tất cả rồi ra đi như không có chuyện gì. Em yêu anh khi mối tình của anh chị đã kết thúc. Chưa bao giờ em có ý định xen ngang vào hạnh phúc của người khác như lời chị nói. Mặc dù gia đình em không bề thế nhưng em cũng không phải là không có sự giáo dục của ba mẹ anh à. Chị dù cao sang quý phái nhưng lấy đâu ra tư cách để ném những lời lẽ đó vào mặt em. Còn anh, ngày yêu anh đã bao giờ em nhận bất cứ đồng bạc hay sự nâng đỡ nào của anh chưa? Anh khốn nạn lắm anh biết không? Đơn phương một thân một mình, em chịu đựng sự phỉ báng của chị, cảm giác chơi vơi không nơi bấu víu, em chỉ mong anh đưa tay ra cho em một nơi nương tựa nhưng điều ấy mãi mãi không xảy ra rồi. Xin lỗi anh vì ngày hôm đó em đã mất bình tĩnh ném chiếc cốc về phía chị ta, nhưng nỗi đau ấy chẳng thấm tháp gì so với nỗi đau mất con của em đâu.
Em chỉ biết mình đã gục xuống và có gì đó trong cơ thể tuôn ra xối xả. Tỉnh dậy em biết mình mất con, bản thân em cũng bị băng huyết, đau đơn lắm anh à. Cô chủ quán xa lạ đã giúp đỡ em nhiệt tình, tuy vậy mãi không thấy bóng dáng "người đàn ông của em" đâu. Đâu phải anh không biết em sảy thai, chính anh cũng chứng kiến khoảnh khắc ấy mà. Anh quá phũ phàng và tàn nhẫn với chính giọt máu của mình, nỗi đau này em sẽ giữ mãi trong tim, chỉ duy nhất một chữ hận, hận đến ngàn đời.
Anh chị cứ sống hạnh phúc đi, nhưng em tin đời có vay có trả, sống tạo nghiệp thì lúc chết cũng phải trả. Bây giờ em sẽ đứng dậy, em thề là mình sẽ phải sống tốt hơn hai người, sẽ làm lại cuộc đời ở một trang mới. Ngày hôm nay, anh từ bỏ mẹ con em, anh giết chết đứa con của mình khi nó còn là một giọt máu. Anh hãy nhớ đấy, kết thúc có hậu không bao giờ dành cho kẻ bội bạc, tàn nhẫn như anh đâu. Tin em đi!!!
Theo VNE
Anh khiến em có bầu rồi thản nhiên bắt phá Bây giờ thì anh đã rời xa em, bỏ rơi em một mình trong đống hoang tàn đổ nát. Anh bước đi như chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra, mặc kệ em ngồi đây hoang mang và sợ hãi. Em biết là rồi một ngày nào đó anh cũng sẽ đọc được những dòng này. Khi em hiểu ra thì mọi...