Có chuyện buồn hãy kể má nghe
Chị sẽ nói với con gái, khi nào có chuyện buồn hãy kể cho má nghe, khi muốn khóc hãy về khóc với má…
Hẹn Chủ nhật này đưa người yêu về chào ba má, con gái rào trước rào sau: “Má đừng khó tính quá nghen, anh ấy không được như má hay nói đâu”.
Chị cố nhớ lại xem mình từng nói gì về chàng rể tương lai. Đã nói gì đâu nhỉ, chỉ là chuyện thiên hạ rồi lấy đó làm cái cớ để dạy con. Nhà có con gái lớn nên chị hay nhắc nhở chuyện nói năng đi đứng đừng để thành thói quen xấu mai mốt nhà người ta chê cười, má con cùng bên nhau trong bếp lặt cọng rau chị cũng nhờ cọng rau mà nhắc chuyện công dung ngôn hạnh. Con gái hay cười khúc khích đáp lời, má nói “nhà người ta” giống như dọa ông kẹ quá, thời buổi này… “Ừ, thời bây giờ việc làm dâu không còn đáng sợ nữa, thì thôi. Nhưng là đàn bà con gái thì phải biết quán xuyến nhà cửa, thời nào cũng vậy con à”, chị nói.
Từ khi con gái đi làm có người đưa đón, chị lại có lo lắng khác và từng lời thủ thỉ cũng khác, ờ, người ta nói đàn bà con gái yêu bằng tai, mật ngọt chết ruồi, đừng vội tin nghe con. Nhất là đừng vội gật đầu đồng ý… Vậy thôi, chị có đòi hỏi gì đâu ngoài cầu mong con mình gặp được người chân thành.
Và con gái khiến chị giật mình nhớ tới chính mình. Hồi đó, tuổi 20 chị cũng nói với mẹ Chủ nhật này anh ấy đến chơi nhà. Mẹ chị đưa ra tiêu chuẩn rất rõ ràng, hơn chị từ bốn tới bảy tuổi là vừa, có nghề nghiệp ổn định, không hút thuốc vì khói thuốc ảnh hưởng tới người xung quanh (ý là con gái và cháu ngoại của mẹ)…
May quá, người yêu chị đáp ứng đủ, nhưng mẹ lắc đầu. Tính cách là điều không thể diễn tả bằng lời, chẳng thể rạch ròi, nhưng không là không. Mà chị thì yêu quá mất rồi.
Cuộc hôn nhân không được cha mẹ chúc phúc, nên khi vợ chồng cơm không lành canh không ngọt chị không dám tâm sự với mẹ, những cuộc giận hờn chị chưa bao giờ bế con về nhà mẹ. Khi chưa có con chị thường hay lang thang một mình trên đường đến chiều tối, đụng cơn mưa thì chị trốn vào rạp chiếu phim lún mình trong ghế cho đến khi đèn bật sáng và người bên cạnh ngạc nhiên thấy chị lau nước mắt mà phim thì đâu có gì đáng khóc.
Đến lúc có con, không thể bế bé đi trên đường suốt cả ngày và cũng không thể bắt em bé yên lặng trốn trong rạp chiếu phim, chị học cách nín thinh đối diện chồng trong căn nhà ngột ngạt cho tới khi không còn đủ sức cầm được nước mắt. “Anh có đánh đập gì đâu mà em khóc?”. Chồng chị hay nói vậy bằng giọng oan ức, còn chị thì soi mình trong đôi mắt xoe tròn đầy thắc mắc, sợ hãi của con và nhận ra mình phải khác.
Cảm ơn con, nhờ có con mà má không tự làm khổ mình thêm nữa. Nhờ có con mà má muốn cuộc sống tốt đẹp hơn. Không muốn con phải sống trong không khí căng thẳng nên chị tự thay đổi. Yên lành được góp nhặt từng chút trong từng thay đổi nho nhỏ, như là trong cơn giận hờn căng thẳng chị vẫn đi chợ nấu cơm ngon canh ngọt…
Video đang HOT
*
“Ngày mai là Chủ nhật. Ngày mai, chàng trai ấy đến nhà”. Con gái lặp lại câu rào đón bằng giọng tinh nghịch khiến chị hồi hộp, chẳng biết con gái tinh nghịch vậy thôi hay thật là đã lỡ yêu người có cách sống khác với gia đình mình.
Mình sẽ làm sao nếu… người con trai đó không như mình mong muốn? Chị tự hỏi và thấy thương con gái kinh khủng. Chị nhớ lại nỗi sợ hãi thuở nào, mỗi khi vợ chồng cãi nhau, những lúc cuộc hôn nhân chao đảo bên bờ vực, trong cơn hoang mang chị đơn độc vô cùng, chỉ ước được có ai đó lắng nghe mình nói và có ai đó nói với mình một câu dịu dàng nâng đỡ…
“Lấy thằng đó mai mốt khổ ráng chịu, đừng có về nhà khóc lóc thở than nghe chưa?”. Giọng bực bội hờn giận của mẹ từ ngày cưới cách đây ba mươi năm vẫn hằn rõ trong tâm trí chị. Và chị tuổi 20 ngang bướng cứng đầu đáp lại: “Mẹ yên tâm đi, không có chuyện con về nhà khóc lóc đâu”.
Không. Chị sẽ không để điều đó lặp lại. Lỡ mà… Thì cho dù chị tiếc nuối vì con gái trao trái tim thanh xuân cho người không xứng đáng, chị cũng sẽ mở lòng mình ra. Chị sẽ đổ thừa duyên số trời định để tự an ủi. Rồi chị sẽ dạy con từng bước kiên nhẫn tạo lập hạnh phúc…
Ừ, chị sẽ như vậy. Chị sẽ nói với con gái, khi nào có chuyện buồn hãy kể cho má nghe, khi muốn khóc hãy về khóc với má…
Nguyên Hương
Theo phunuonline.com.vn
Chưa bao giờ là người thân
Nhìn tầng trệt nay thành sân khấu, tôi không quen lắm nên bị trượt chân ngã vào tường, một mảnh giấy dán rách toạc để lộ bức tường đen nhẻm. Tôi thở phào nhận ra sự quen thuộc ...
Chị là con gái riêng của mẹ. Bố đưa mẹ con chị về nhà khi chị lên tám. Khi ấy tôi lên bốn, mẹ tôi mất trước đó hai năm.
Tuổi thơ tôi không có dáng chị. Bố nói chúng tôi là chị em, nhưng chưa bao giờ tôi và chị đi cùng nhau. Chị không thích tôi, thật may là tôi cũng không thích chị.
Khi ấy bố rất quý chị, vì từ bé chị đã không có bố; chị thì cho rằng đáng lẽ bố sẽ là bố của mình chị, vì tôi nên bố phải chia sẻ tình cảm ra làm hai, chị chỉ còn một nửa.
Bố thường ôm tôi vào lòng, nói thông cảm cho chị. Chị chưa bao giờ có bố nên muốn bố hoàn toàn là của chị. Tôi gật đầu ra vẻ hiểu nhưng hôm sau vênh mặt nói bố không phải là của chị, chẳng qua là chị đang hưởng ké tình thương của bố tôi thôi, và mai kia, khi bố mẹ có thêm em bé, tình thương của chị sẽ bị chia nhỏ nữa, sẽ còn ít đến đáng thương. Tôi còn không quên giơ ngón tay út lên để diễn tả.
Ảnh minh họa
Tôi hả hê nhìn chị sững sờ và khóc váng, tối về còn lên cơn sốt và mê sảng, những ngày sau chị nhìn tôi bằng ánh mắt căm ghét. Tôi hí hửng cười, cố tình diễu qua mặt chị với ngón tay út còn ướt nước mũi.
Con người ta, ở thời điểm nào đó sẽ trở nên độc ác, tôi cũng thế.
Bố mất khi tôi hai mươi, chị chưa có gia đình, đến khi ấy mẹ và chị mới biết căn nhà ngang năm dài ba mươi có tầng trệt cho thuê và hai tầng trên để ở là của tôi. Không phải bố không muốn chia cho mẹ và chị, nhưng mảnh đất và căn nhà này là của bà ngoại cho mẹ tôi, mẹ tôi cho tôi. Bà ngoại và mẹ tôi đâu có quen biết gì mẹ và chị.
Mẹ không nói gì, bà vẫn quý mến tôi như cũ, hẳn bà nghĩ bố tôi cưu mang mẹ con bà đã là ơn huệ lớn rồi, tôi vẫn thấy bà ở bên bố với vẻ cúm rúm như với bề trên. Nay chị đã đi làm, bà cũng có chút tiền tiết kiệm nên căn nhà có là của ai cũng không quan trọng, bà và chị vẫn được ở trong nhà.
Chị thì không. Chị giận dữ nói mẹ bị bố con tôi lừa, nhất là từ khi bố mất, tiền cho thuê tầng trệt mẹ giao cho tôi thu hàng tháng. Số tiền ấy không lớn lắm nhưng có thể để cả một gia đình bốn người tiêu pha thoải mái. Mẹ nói tiền ấy của tôi. Giống như bố, tôi vẫn đưa tiền cho mẹ chi tiêu trang trải trong nhà nhưng chị không bằng lòng. Mẹ áy náy nói xin lỗi tôi, nói để mẹ dạy lại chị. Thời gian ngắn sau chị lấy chồng.
Con gái tám tuổi thì chị ly hôn. Chị ôm con ra ở trọ chứ không về nhà. Mẹ phải theo chị trông cháu. Tôi mang vợ con đến thăm thì chị không nhận quà, còn nói vợ tôi phải coi chừng kẻo lúc nào đó mới biết rõ bộ mặt thật của tôi. Mẹ bật khóc. Những lần sau tôi lựa lúc chị không có nhà để đến.
Ảnh minh họa
Mẹ già bệnh, chị đi làm suốt không có thời gian chăm sóc, tôi đón bà về nhà. Chị nói bà ở đó thì chị không ghé thăm, và chị không đến thật. Bà lại len lén đi thăm con gái và cháu ngoại, nói len lén vì bà sợ tôi biết sẽ không vui. Mấy năm nay sức khỏe của bà yếu rồi, nhưng tôi nói với vợ, mắt nhắm mắt mở kệ bà đi đâu thì đi, con cái bỏ cha mẹ chứ cha mẹ nào đành lòng bỏ con. Tôi chẳng sợ gì, chỉ sợ ngày nào đó gặp lại, bố hỏi "mày đã làm gì mẹ?". Mẹ dù không sinh ra tôi nhưng bà rất tốt với tôi, dù ở nhà hay những năm ở với chị, ngày giỗ bố hay giỗ mẹ ruột tôi, bà vẫn về làm cơm chu đáo. Năm con gái của chị hai mươi bốn tuổi, chuẩn bị cưới thì hay tin ba nó mang gia đình mới từ Mỹ về, sẽ đến dự cưới con gái.
Chị đột ngột về nhà, nói sẽ tổ chức đám cưới cho con gái ở nhà, coi như cảm ơn bà con hàng xóm bấy lâu đã cưu mang. Chị cho xưởng cơ khí dưới tầng trệt ngừng việc, máy móc chở đi gửi, cho thợ đến quét dọn sạch xưởng, đổ thêm đất láng nền và dán giấy dán tường, treo đèn kết hoa lộng lẫy. Đám cưới cháu gái tôi rộn ràng cả phố suốt tuần, mẹ hể hả, con cháu tôi hể hả, chị hể hả, hàng xóm nắc nỏm khen. Trong đám cưới, bố con bé khen chị khéo nuôi dạy con.
Ảnh minh họa
Đám cưới xong, một mình chở máy móc về, không biết kê sao giữa sàn đá hoa láng lộn, tôi có chút thất thần, lại nghĩ, dù sao chị cũng có kỷ niệm với căn nhà này, là nơi bất cứ khi nào cần chị cũng có thể tìm đến. Tuổi thơ của chị và tôi trải qua nơi đây, dù không mấy hòa thuận nhưng cũng coi là êm đềm. Căn nhà từ đó giờ vẫn vậy, tôi chỉ sửa sang lại chút ít nhưng vẫn cố gắng giữ nguyên, kể cả màu sơn. Nhìn tầng trệt nay thành sân khấu, tôi không quen lắm nên bị trượt chân ngã vào tường, một mảnh giấy dán rách toạc để lộ bức tường đen nhẻm. Tôi thở phào nhận ra sự quen thuộc và yên tâm nghĩ rồi tất cả sẽ về lại đúng vị trí của nó.
Dù ở thời điểm nào đó, con người ta ác độc hay tính toán thiệt hơn thì cuối cùng tình thân vẫn là tất cả.
Điện thoại reo. Chị nói chị bỏ ba chục triệu ra sửa sang cái nhà. Tôi bảo, vâng, chiều em chuyển khoản gửi chị. Căn nhà giờ trông thật đẹp chị ạ, mẹ cứ ngồi ở cầu thang ngắm mãi, chị về thăm cho mẹ vui.
Minh Hoàng
Theo phunuonline.com.vn
Gặp được người đàn ông tốt, phụ nữ không cần phải trưởng thành Phụ nữ trở nên kiên cường là vì người đàn ông ở bên cạnh chưa đủ tốt. Người đàn ông đúng nhất dành cho bạn sẽ không buộc bạn phải trưởng thành và mạnh mẽ một mình. Anh ấy sẽ dùng tình yêu của mình để bảo vệ bạn, như nuông chiều một đứa trẻ mãi chẳng cần phải lớn. Gặp được người...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Đến nhà mẹ vợ ăn giỗ, bà gắp vào bát anh rể cái đùi gà to rồi gắp cho tôi một thứ KHÓ CHẤP NHẬN

Chồng bỗng dưng nói sẽ tặng tôi mảnh đất rộng 60m2, sau đó anh đưa ra tờ giấy khiến tôi ú ớ rồi ngất xỉu

Chồng tỏ ra yêu thương, vợ sụp đổ khi biết anh ta cố giả tạo để che giấu việc làm đáng sợ

Trước khi xét nghiệm máu cứu con, chồng tôi bất ngờ tiết lộ: 'Tôi không phải bố thằng bé' khiến mẹ chồng sốc ngất

Thấy cánh tủ bếp không mở mãi không được, vợ cứ ngỡ bị kẹt để rồi tay chân run rẩy khi thấy thứ bên trong

Mới ly hôn vài tháng mà vợ cũ sinh đứa con giống mình như đúc, chồng tìm đến nhận thì biết được bí mật động trời rồi gục ngã đớn đau

Ngày ra tòa ly hôn, tôi tự tin đi cùng một người đàn ông 'uy tín' khiến cả nhà chồng muốn rút đơn ly hôn

Nghe tiếng chồng khác lạ trong điện thoại, tôi đến địa chỉ định

Mẹ chồng 'hụt' lại đòi gặp cháu sau 4 năm xa cách, nghe tôi nói một câu bà khóc nghẹn

Nhân tình của chồng thông báo mang thai, tôi làm ngay điều này khiến cô ta sợ hãi trốn biệt tăm

Cứ nửa đêm, chị hàng xóm đập cửa rầm rầm, vợ chồng tôi vội vàng ra mở thì ngỡ khi thấy hành động của cô ấy

Vô tình nhìn thấy vợ thì thầm với chị giúp việc, tôi tò mò lắng tai nghe thì phát hiện bí mật đằng sau
Có thể bạn quan tâm

Nam thanh niên bị thương nặng, nghi do điện thoại phát nổ trong túi quần
Tin nổi bật
14:35:14 12/03/2025
Sóc Trăng: Khởi tố 3 bị can chém nạn nhân đứt lìa bàn chân
Pháp luật
14:27:20 12/03/2025
Phẫu thuật tim ít xâm lấn thành công cho bệnh nhi 3 tháng tuổi
Sức khỏe
14:26:54 12/03/2025
Sức khỏe Giáo hoàng Francis thoát cơn nguy kịch
Thế giới
14:25:20 12/03/2025
Những lần hai nàng WAGs kín tiếng nhất làng bóng Việt Viên Minh và Nhuệ Giang lộ ảnh về quê chồng, nhan sắc thế nào?
Sao thể thao
14:18:04 12/03/2025
Kim Soo Hyun mất hàng chục nghìn người hâm mộ, hứng chỉ trích dữ dội
Sao châu á
14:12:41 12/03/2025
NSND Công Lý tuổi 52: Tự tin chụp ảnh cùng 2 con, bị vợ "kể xấu"
Sao việt
14:10:37 12/03/2025
Cha tôi, người ở lại - Tập 12: An lần đầu được điểm cao
Phim việt
14:03:46 12/03/2025
Sốc: Bé trai 10 tuổi bị mẹ nuôi nặng 154kg ngồi đè lên người tới ngưng thở, camera ghi lại những cảnh tượng cuối cùng kinh hãi
Netizen
13:06:29 12/03/2025
Noo Phước Thịnh bật mood "mỏ hỗn" khi bị yêu cầu hợp tác một nam nghệ sĩ: "Quan trọng là đạo đức"
Nhạc việt
12:59:28 12/03/2025