Có chồng giàu là phải biếu nhiều tiền cho ba mẹ mỗi tháng?
Mong muốn được con báo hiếu là điều chính đáng. Nhưng ba mẹ cứ trách móc khi tôi lấy chồng giàu mà không chu cấp nhiều cho gia đình khiến tôi bị áp lực và rất mệt mỏi…
Tôi sinh ra trong một gia đình căn bản, có bốn anh em. Bà con hai bên nội ngoại đều là những người thành đạt, hiếu thảo. Ba tôi làm bác sĩ còn mẹ mở đại lý bán vải nên kinh tế khá giả, có điều kiện chăm lo cho bốn anh em học hành đàng hoàng.
Hai anh em tôi lần lượt tốt nghiệp đại học, có việc làm nhưng mức lương không cao còn hai đứa út đang học năm thứ hai. Ngay khi chúng tôi còn nhỏ, ba mẹ đã bày tỏ mong muốn sau này con cái sẽ lo cho ba mẹ như các cô dì chú bác đã báo hiếu ông bà.
Ba mẹ luôn mong muốn chúng tôi sẽ lo cho mình như cô dì chú bác báo hiếu ông bà. Ảnh minh họa
Mẹ thường dẫn ra những tấm gương như bác Hai mỗi tháng biếu ông bà nội gần chục triệu, cô Ba thường xuyên đưa ông bà đi du lịch nhiều nước trên thế giới. Các cô bác còn xây nhà khang trang, lo lắng cho ông bà không thiếu thứ gì, thậm chí đã chuẩn bị xây lăng đắp mộ thật hoàng tráng.
Còn ba mẹ tôi kinh tế không sung túc bằng thì thỉnh thoảng biếu ông bà chút quà bánh, vật dụng. Tôi hiểu, sinh con ra ai cũng mong có lúc được đền đáp, nhưng thực sự ba mẹ đã biến chuyện đó thành một gánh nặng trên vai con cái.
Anh trai tôi đi làm lương tháng gần 20 triệu nhưng tính tình phóng khoáng nên không tích lũy được gì. Anh vì thế mà cũng không có nhiều tiền biếu ba mẹ. Điều này ba mẹ cũng phiền lòng nhưng không bằng chuyện anh chưa cưới vợ nên không phàn nàn.
Còn tôi, từ nhỏ đã ước mình trở thành cô giáo nhưng vì định hướng của ba mẹ, tôi lại học về kế toán. Học xong, tôi xin được việc làm ở thành phố với mức lương cơ bản đủ sống. Thỉnh thoảng tôi cũng cố dè sẻn, biếu vài triệu hoặc mua quà cho ba mẹ. Quà cáp chỉ là hộp thuộc bổ, tấm khăn, cái áo, hộp sữa chứ không nhiều nhặn gì. Đến Tết, có tiền lương thưởng rủng rỉnh thì biếu ba mẹ nhiều hơn, khoảng chục triệu, để ăn tết.
Tôi làm đều đặn như thế trong suốt ba năm đi làm, và mọi chuyện nảy sinh từ ngày tôi lấy chồng.
Video đang HOT
Chồng tôi là người Úc, hiện đang làm việc ở Sài Gòn. Anh khá hiền lành, công việc tốt với mức lương khoảng 80 triệu/tháng. Khi yêu nhau, tôi từng kể về ước mơ ngày nhỏ của mình, anh đã động viên tôi bỏ việc đi học lại ngành mình thích để thỏa mãn đam mê.
Tôi cũng mạnh dạn thực hiện vì công việc hiện tại khá nhàm chán, kinh tế thì có chồng hỗ trợ. Bây giờ, tôi đã học được hai năm, thỉnh thoảng làm thêm có thu nhập, khoản tiền ấy tôi vẫn đều đặn biếu bố mẹ như trước đây.
Có điều, ba mẹ tôi không hài lòng vì nghĩ tôi có chồng giàu mà không lo cho gia đình nhiều. Khi biết tôi không đi làm mà đi học lại, ba mẹ đã mắng rất nặng nề. Ba mẹ bảo, tôi “đứng núi này trông núi nọ”, lo cho ăn học tử tế lại bỏ việc để theo đuổi cái đam mê vớ vẩn.
Những lời trách móc của mẹ khiến tôi mệt mỏi, rất sợ về thăm nhà. Ảnh minh họa
Tuy nhiên, nguyên nhân sâu xa xuất phát từ việc tôi không chu cấp cho ba mẹ như mong đợi. Chồng tôi rất yêu thương và lo lắng cho vợ nhưng chuyện chu cấp cho nhà vợ không có trong suy nghĩ của anh. Mỗi lần về thăm quê, anh mua quà và biếu ba mẹ vài triệu nhưng chuyện chu cấp hàng tháng với số tiền lớn thì không.
Anh làm ra tiền nhưng mọi khoản thu chi đều rõ ràng, luôn có một khoản để dành phòng khi thất nghiệp chứ không tiêu xài hoang phí. Tôi cũng chẳng thể đòi hỏi chồng làm việc mà anh không thích.
Điều tôi buồn nhất là mỗi lần về quê, mẹ thường thở ngắn than dài anh em nhà tôi học hành đàng hoàng mà “không bằng một góc con nhà người ta”. Trong khi đó, ba mẹ tôi đang khỏe mạnh, thu nhập hàng tháng vẫn đều đặn. Những lời nói của ba mẹ tạo cho tôi áp lực mệt mỏi và rất sợ về nhà.
Hạnh Linh
Theo phunuonline.com.vn
Lấy người phụ nữ lương tháng 100 triệu làm vợ là sai lầm lớn nhất cuộc đời tôi
Tôi tôn trọng vợ, không muốn kìm hãm cô ấy trong 4 bức tường nhưng mọi thứ đã đi quá giới hạn của nó. Giờ đây nhìn con thậm chí còn không theo mẹ, tôi thấy sao mà quá xót xa.
Từ ngày quen nhau, tôi đã biết Nguyệt là cô gái giỏi giang và rất cá tính. Ở cô ấy luôn có một sự kiêu kỳ và cá tính đến kỳ lạ khiến tôi vô cùng ấn tượng. Ngày chúng tôi kết hôn, bạn bè ai cũng chúc mừng một cặp vợ chồng tài giỏi.
Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi khá êm đềm. Sau khi cưới được hơn 1 năm, Nguyệt sinh cho tôi một cô con gái. Con bé đáng yêu vô cùng và có đôi mắt tròn thông minh rất giống mẹ. Nhưng cơn sóng ngầm trong cuộc hôn nhân của chúng tôi cũng xuất hiện từ ấy.
Vợ tôi là một người vốn đam mê sự nghiệp, điều đó tôi biết. Tôi cũng không muốn kìm hãm cô ấy trong bốn bức tường nên khi con tròn 6 tháng, tôi đã đồng ý để vợ quay lại làm việc dù con tôi do sinh non nên khá hay bị ốm. Tôi không muốn vợ bị áp lực nên cũng thuê người giúp việc để đỡ đần vợ phần nào.
Tôi cũng không muốn kìm hãm cô ấy trong bốn bức tường nên khi con tròn 6 tháng, tôi đã đồng ý để vợ quay lại làm việc (Ảnh minh họa)
Vợ tôi rất tài giỏi, nhưng cô ấy lại đam mê công việc một cách quá đáng. Con mới 6 tháng tuổi đã phải cai sữa mẹ vì công việc của vợ tôi quá bận, những chuyến công tác nước ngoài có khi kéo dài đến cả tuần trời. Chẳng biết từ bao giờ, con bé còn theo bà giúp việc hơn theo mẹ.
Nhìn vợ suốt ngày chỉ có công việc, tôi không dám trách vì tôn trọng quyền được có sự nghiệp riêng của phụ nữ song để ý đến gia đình một chút là điều gì đó nặng nhọc lắm sao?
Con còn nhỏ nhưng vì tiền bạc cô ấy lao vào làm đến mức chẳng có thời gian gần con. Những lần con ốm con đau, chỉ có tôi đưa con đi viện hoặc thêm bà giúp việc. Lắm lúc nghe những người xung quanh hỏi có phải tôi là bố đơn thân, lòng tôi lại trĩu lại. Chẳng biết sẽ thế nào nếu con tôi lớn hơn và có thể hiểu được câu hỏi đó.
Công việc của vợ tôi thăng tiến rất tốt. Cô ấy đã đạt được vị trí mà bao gã đàn ông ao ước cùng mức lương cả trăm triệu đồng. Nhưng các bạn cũng biết đấy, làm việc cho tư bản họ sẽ vắt kiệt sức lực của ta.
Vợ tôi đi làm từ khi còn chưa dậy, đến lúc về con có khi đã ngủ rồi. Thậm chí, giờ con bé còn không theo mẹ mà cứ tối đến là ôm bà giúp việc ngủ. Nhìn con gái lắc đầu nguây nguẩy khi thấy mẹ mà lòng tôi như có ai xát muối.
Công việc của tôi thu nhập cũng chẳng phải ít ỏi gì. Tôi có thể nuôi vợ con, thậm chí để vợ ở nhà không phải đi làm. Nhưng tôi không muốn biến vợ thành một bà mẹ bỉm sữa không được theo đuổi đam mê. Nhưng mọi thứ đang đi quá giới hạn của nó.
Tôi xót con nên khuyên vợ chuyển việc khác. Gia đình tôi đâu phải thiếu thốn đến mức phải lao lực kiếm tiền như vậy. Con còn quá nhỏ, nó thực sự cần có được sự chăm sóc, tình yêu thương của cha mẹ.
Nhưng vợ tôi nói sự nghiệp đang phát triển rất tốt, cô ấy không thể bỏ lỡ. Chúng tôi bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn từ chuyện công việc của vợ. Cô ấy cho rằng tôi ích kỉ khi chỉ biết nghĩ đến bản thân còn lại bắt cô ấy phải quanh quẩn với đẻ và nuôi con.
Cô ấy còn đưa ra lý luận việc cô ấy đang làm là để giúp con cái sau này lớn lên có tính tự lập, đó là nuôi con "theo kiểu Tây". Tôi đâu phải một người không biết tiếp thu những điều tiến bộ, nhưng chẳng có một quốc gia nào bố mẹ lại bỏ bê con cái như vậy. Sự chán nản lên mức đỉnh điểm khi cô ấy nói tất cả là do tôi ghen tức với sự thành công của cô ấy.
Vợ tôi chỉ như một cái bóng xuất hiện ở trong nhà mỗi khi đêm về. (Ảnh minh họa)
Tôi thực sự cảm thấy chúng tôi không còn là một gia đình. Vợ tôi chỉ như một cái bóng xuất hiện ở trong nhà mỗi khi đêm về. Đã có lúc điên lên tôi muốn ly hôn để giải thoát cho cả hai nhưng lại thương con gái. Tôi không muốn con bé phải có những ký ức không hay. Nó còn quá nhỏ.
Cuối tuần, một mình đưa con đi chơi, tim tôi như thắt lại. Con bé thấy cảnh gia đình khác có cả bố mẹ đi cùng mà cứ chỉ tôi rồi hỏi mẹ. Lương tháng trăm triệu, tài khoản tiết kiệm chục tỷ để làm gì khi đến con mình, gia đình mình còn không chăm sóc được?
Theo tintuconline.com.vn
Một mình ở trên cao Nếu không may tôi ngã xuống, vợ còn khăng khăng làm theo ý mình không. Bố mẹ tôi có đòi hàng tháng phải gửi ngần đó tiền nữa không? Là tôi đã và đang khiến bố mẹ vợ con có suy nghĩ ích kỷ, tư tưởng hưởng thụ. Tôi là con trưởng, từ bé tôi được ba mẹ dành cho mọi điều tốt...