Có “chiêu” nào để “hâm nóng” tình yêu khi nó đã nguội lạnh?
Tôi đã tự hủy hoại tình yêu của mình. Giờ tôi không biết mình nên làm gì để khơi lại tình cảm của người yêu khi mà mọi thứ đã quá nguội lạnh.
ảnh minh họa
3 năm trước, chúng tôi yêu nhau khi tôi còn là sinh viên năm cuối. Thời gian đầu, tôi vẫn không dứt khoát được với người yêu cũ nên chúng tôi đã thường xuyên cãi vã.
Thật sự trong 3 năm qua, và kể cả gần đây cũng vậy, anh là một người đàn ông chung thủy và rất mực yêu thương tôi.
Anh là người Bắc vào Sài Gòn học Đại Học và làm việc. Còn tôi ở một tỉnh miền Tây. Lúc mới yêu anh là lúc tôi buồn người yêu cũ mải lo đi công tác các tỉnh, ít có thời gian quan tâm tôi nên tôi đã tìm đến anh chỉ để lấp khoảng trống.
Suốt thời gian yêu anh, lúc nào tôi cũng bực bội, cáu gắt. Tôi tìm đủ mọi chuyện để hành hạ anh, những lúc vui vẻ không có bao nhiêu. Anh đi làm về mệt, tôi chẳng chia sẻ được gì, ngược lại còn xát muối vào lòng anh bằng những lời lẽ không đúng. Tôi đã dùng anh để trút những cơn giận dữ vô cớ của mình.
Có 1 lần vào dịp Noel, người yêu cũ của tôi bất ngờ về thăm, vậy là tôi lo chạy theo người đó bỏ mặc anh trong đau khổ. Sau đó lại quay về với anh. Anh giận đó, nhưng rồi chẳng mấy chốc lại thôi, lại chăm sóc, đưa đón tôi như cũ.
Rồi do một số lý do, để thuận tiện, chúng tôi về sống chung với nhau. Sáng chúng tôi đi làm, chiều tối về chở nhau đi xem phim, ăn uống, mọi thứ vẫn có vẻ êm đềm, hạnh phúc. Chỉ có một điều tôi vẫn không sửa được là vẫn hay gắt gỏng với anh, chuyện gì không vừa ý là lại nặng lời. Tôi cũng không hiểu mình sao nữa.
Và trong thời gian chung sống, tôi lại một lần nữa hẹn hò với người yêu cũ, và viện đủ thứ lý do để vắng nhà. Đến khi anh phát hiện được đã vô cùng đau khổ. Tôi không xin lỗi anh đã đành mà còn thách thức anh, đòi nói lời chia tay… Rồi anh cũng vượt qua những tự ái, chúng tôi lại quay về.
Video đang HOT
Sau lần đó, tôi cũng bắt đầu sửa đổi, không nhắn tin và hẹn hò với người yêu cũ nữa. Thêm nữa, vì lúc đó tôi ra trường và là một giáo viên trẻ. Việc đứng trên bục giảng làm tôi cũng muốn mình phải đứng đắn hơn. Chúng tôi bắt đầu có những khoảng thời gian hạnh phúc, và có những kế hoạch cho tương lai. Sáng anh đi làm, tôi đi dạy. Chiều tối đi ăn uống, đi siêu thị, xem phim…
Bây giờ, chúng tôi cũng bắt đầu có một chút thành công trong công việc. Anh lên làm trưởng phòng, còn tôi là giảng viên ở một trường cao đẳng. Tôi 24 tuổi và anh 30. Mối quan hệ của chúng tôi cứ đều đều trôi đi nhưng lại xảy ra những xung đột khác.
Tôi thúc ép anh phải có nhiều tiền để đổi xe, để mua nhà. Tôi ép anh phải nói với gia đình vào Sài Gòn lo nhà cửa. Bởi vì gia đình bên tôi vừa có nhà tại SG. Ngày nào anh đi làm về tôi cũng đay nghiến anh về những điều đó. Tôi cằn nhằn, nhai đi nhai lại từng ấy vấn đề, so sánh anh với những người khác. Có khi tôi nổi giận quát mắng anh om sòm. Mới đầu, anh còn trả lời, sau đó, tôi nói gì anh cũng luôn im lặng, đợi tôi qua cơn rồi thôi.
Tôi không nhận ra một điều rằng anh bắt đầu sợ việc phải gặp tôi mỗi khi đi làm về. Sau khi làm về, anh với bạn bè đi chơi game, uống cà phê… Tôi càng điên tiết lên la hét, giận dữ thậm chí nói những lời mà không nên có ở một người có văn hóa nữa.
Tôi đem gia đình, ba mẹ ra để gây áp lực với anh, tôi nói dối rằng ba mẹ bảo chia tay anh… Anh vẫn dịu dàng nhưng hình như đầy chán nản, sợ nhìn thấy tôi. Rồi cuối tuần, anh về chơi với anh em, gia đình. Quan hệ giữa chúng tôi cứ ngột ngạt, căng thẳng.
Rồi đến một ngày trong tháng 10 vừa qua, một lần anh qua đón tôi đi ăn trễ. Tôi lại la hét, vứt đồ của anh ra trước cửa nhà và khóa cửa lại. Sau đó, tôi gọi mắng anh 1 trận nữa rồi nhắn tin đòi chia tay. Tôi còn thề thốt nếu mà quay lại với anh thì sẽ bị…
Và lần này, như tức nước vỡ bờ, tôi đợi 2 ngày không thấy anh nhắn gọi, tôi gọi lại thì anh lạnh lùng nói lời chia tay. Tôi bắt đầu hoảng hốt níu kéo, anh vẫn cương quyết. Tối anh đi chơi với bạn bè và ngủ lại công ty. Cuối tuần anh xuống Vũng Tàu để không gặp tôi nữa. Tôi nhắn tin anh đều trả lời là mệt mỏi và không muốn nói thêm gì nữa.
Những ngày anh nói chia tay, tôi thật sự suy sụp, vì thật ra lúc nào tôi cũng yêu anh và cần anh. Tôi đã để cho anh mệt mỏi với những ngày tháng tồi tệ quá lâu, và bây giờ anh thật sự muốn thoát ra khỏi mối quan hệ này.
Vừa qua, lúc anh ra ngoài, tôi cầm điện thoại anh và thấy anh bắt đầu nhắn tin cho một người con gái trước giờ vẫn mến anh. Anh không lưu số điện thoại của tôi là”vợ yêu” nữa. Tôi thật sự hoảng loạn và đau khổ. Tôi níu kéo anh bằng mọi cách, nhắn tin, viết thư nói về những kỷ niệm xưa nhưng vô ích. Anh lạnh lùng bảo để anh yên tĩnh một thời gian.
Nhưng tôi không thể chờ đợi. Thời gian rồi tôi sẽ mất anh, anh đã liên hệ với cô gái kia rồi. Bây giờ mỗi lần tôi gọi, anh nói chuyện lạnh lùng.
Các anh chị và các bạn trên diễn đàn ơi, trong em bây giờ tràn ngập những cảm giác ân hận, em chỉ ước gì thời gian quay lại, em sẽ không cư xử với anh ấy như thế trong 3 năm qua. Làm cách nào để tìm lại tình yêu của anh ấy như xưa? Làm cách nào để anh đừng đến với người phụ nữ khác? Có nên nhắn tin gọi điện liên tục khi người ta muốn tránh mặt mình không? Xin mọi người hãy cho em một lời khuyên. Thật sự bây giờ em đang mất phương hướng và tâm trạng rối bời.
Theo VNE
Bi kịch của sự phản bội chồng
Anh ta còn ngang nhiên dẫn bồ về nhà, ngủ trên chiếc giường của tôi, thậm chí còn bắt tôi phải nhìn cảnh họ ân ái để trả thù tôi.
Tôi đang sống trong những ngày vô cùng cực khổ do người chồng hành hạ. Tôi cảm thấy mình tuyệt vọng mà không có cách nào thoát ra khỏi. Nếu rời bỏ anh ta, tôi sẽ trắng tay hơn nữa tất cả những gì mà tôi phải trải qua ngày hôm nay là do sai lầm của tôi.
Tôi đã đọc một số tâm sự... và giá nếu thời gian có quay trở lại thì tôi sẽ không bao giờ phạm sai lầm như họ, tôi sẽ khuyên họ đừng bao giờ vì tài giỏi mà khinh chồng đần. Tôi cũng mắc phải cái sai lầm mà rất nhiều người đàn bà thành đạt đã từng phạm phải. Cậy mình có chút nhan sắc, lại đi làm nhiều tiền nên sau khi cưới, tôi luôn lớn giọng với chồng. Tôi khinh chồng mình làm ra ít tiền, không có tiếng nói trong gia đình. Sự coi thường chồng của tôi càng lúc càng lên đến đỉnh điểm khi tôi ngoại tình với sếp của mình vì khâm phục anh ta... và vì chán chồng đần.
Chồng tôi thấy sự kênh kiệu và phách lối của tôi nhưng vẫn im lặng, chấp nhận tất cả. Thời điểm đó tôi thấy chồng mình quá nhu nhược. Tôi cứ tin rằng anh ta không dám rời tôi lấy nửa bước nên mặc sức chồng ở bên, tôi vẫn ngoại tình. Tôi vắng nhà triền miên, thậm chí có khi còn đi du lịch với người tình cả tuần mà không hề bị chồng tra hỏi. Tôi đắc thắng tin rằng, mình là người đàn bà tài giỏi khi có thể vừa có chồng, vừa có nhân tình bên cạnh.
Tôi đâu có ngờ chồng tôi cố gắng nhẫn nhục là chờ cơ hội vạch mặt tôi. Anh ta thuê người theo dõi tôi, chụp ảnh tất cả những lần tôi và người tình đi chơi, vụng trộm với nhau. Tất cả những điều đó anh ta giữ làm bằng chứng để tôi không thể chối cãi, để tôi phải xấu hổ với mọi người.
Khi có được bằng chứng, chồng tôi gửi đến nhà bố mẹ đẻ của tôi loạt ảnh và băng ghi hình cảnh giường chiếu của tôi với người tình. Bố mẹ tôi cay đắng vô cùng, cầu xin anh ta đừng làm lớn mọi chuyện và bỏ qua cho tôi. Tôi chửi bới anh ta không xấu hổ hay sao mà chìa cảnh vợ mình cắm sừng ra cho người khác biết thì anh ta lớn giọng bảo: "Người đáng xấu hổ phải là cô".
Đâu có ngờ chồng tôi cố gắng nhẫn nhục là chờ cơ hội vạch mặt tôi (Ảnh minh họa)
Vậy là cuối cùng, tôi nhận được sự ơn huệ tha thứ của anh ta sau khi bố mẹ tôi phải xuống nước năn nỉ, mong giữ cho tôi một mái ấm. Lúc đó tôi cũng đã nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng chồng tôi nói nếu tôi làm thế thì anh ta còn gửi cả đống "tư liệu" đó tới chỗ làm của tôi, tất cả những người bạn bè, họ hàng của tôi biết chuyện để tôi không còn ngẩng mặt lên nhìn ai được nữa. Cực chẳng đã, tôi phải làm theo lời anh ta, chấp nhận quay về sống bên chồng.
Vài tháng sau đó thì tôi mang bầu và sinh đôi. Ngôi nhà và tất cả tài sản, anh ta nằng nặc bắt tôi phải sang tên cho anh ta nếu không, anh ta lại mang "cái thứ bẩn thỉu" của tôi ra để đe dọa.
Tôi thấy mình đã sai khi khinh chồng, khi phản bội chồng, hơn nữa anh ta đã tha thứ cho tôi nên tôi cũng chấp thuận việc sang tên tài sản cho chồng. Lúc đó, trong đầu tôi cũng chỉ nghĩ rằng, anh ta làm thế vì muốn giữ chân tôi, chứ anh ta là người đần cũng không tính toán được nhiều. Nhưng tôi đã sai lầm... vì quả đúng là "đàn ông nông nổi giếng khơi/Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu".
Kể từ khi sang tên tài sản cho chồng, anh ta coi tôi như người hầu hạ trong nhà. Tôi đi làm tối ngày nhưng về đến nhà anh ta không đỡ đần việc gì mà còn phách lối với tôi. Thậm chí anh ta còn ngang nhiên đi ngoại tình. Tôi không dám hé răng nửa lời vì tôi cũng đã từng có thời như thế, làm sao tôi có đủ tư cách để trách mắng anh ta? Giờ tôi sống vì hai con chứ không phải vì mình. Nhưng giờ đây, tôi có muốn yên lặng cũng không thể được với anh ta nữa...
Đêm nào bên vợ, anh ta cũng hành hạ tôi, cũng tra tấn tôi bởi "chuyện ấy". Hai vợ chồng vừa gần gũi, anh ta vừa chửi bới, đánh đập tôi cho hả cơn giận vì sai lầm mà tôi đã gây ra. Không chịu nổi, tôi nói rằng: "Nếu anh không thể tha thứ cho tôi thì cứ ly hôn và giải thoát cho tôi, chứ xin đừng đối xử với tôi như vậy" nhưng anh ta không chịu.
Anh ta nói sẽ làm cho tôi hiểu thế nào là nỗi đau của kẻ bị cắm sừng. Nhiều hôm, anh ta còn ngang nhiên dẫn bồ về nhà, ngủ trên chiếc giường của vợ chồng tôi, thậm chí còn bắt tôi phải chứng kiến cảnh họ ân ái để trả thù tôi.
Tôi muốn thoát ra khỏi cái nơi địa ngục ấy nhưng vì thương con, tôi không làm được. Tôi cũng sợ anh ta tung ra những gì mà anh ta đã thu thập được trong thời gian tôi ngoại tình... Nếu anh ta làm vậy, tôi không biết liệu mình có sống nổi hay không?
Giờ tôi phải làm sao để chống lại được với sự tra tấn tinh thần của chồng?
Theo VNE
Sững sờ khi chồng có 3 con riêng Tôi đã thực sự sốc khi biết chồng mình có tới 3 đứa con riêng với 3 người phụ nữ. Tôi và anh đã cưới nhau được 9 năm nay và có hai bé gái. Anh hơn tôi 20 tuổi, đã có một đứa con riêng anh chính thức nhận nuôi và hai đứa con riêng của hai người phụ nữ anh từng...