“Cô chỉ là một ả cave”
Khi tôi đòi ly hôn, anh cười nhạo tôi chỉ là “ả cave” và bắt tôi hoàn lại số tiền
Tôi và mẹ chồng đều là những người kết hôn lần hai. Chuyện này đã trở thành đề tài của những người xung quanh. Có một số người còn nói ra những câu rất thâm độc, họ nói không cần đi kiểm tra AND cũng biết chồng chắc chắn là con ruột của bố chồng nên sở thích giống nhau, đều thích hàng second hand.
Chồng là người rất thật thà, bình thường không hay nói chuyện, giao tiếp cũng không khéo. Hàng ngày, ngoài thời gian đi làm thì thường ở trong nhà, thỉnh thoảng giúp tôi làm chút việc nhà, tôi thích chồng có lẽ cũng vì những điểm này.
Anh nhìn thì rất cục mịch nhưng lại khiến tôi yên tâm, tôi biết chồng yêu tôi thật lòng, một lòng một dạ muốn sống cùng tôi. Lương và thưởng hàng tháng chồng đều đưa hết cho tôi, chi tiêu cho gia đình thế nào chồng không bao giờ hỏi. Trong cuộc sống, lãng mạn nhất là khi cùng chồng đi mua quần áo, hỏi chồng có đẹp hay không thì lúc nào chồng cũng nói tôi mặc cái gì cũng đẹp, có lúc còn chủ động chọn quần áo, váy vóc cho tôi.
Thực ra, tôi từng có một quá khứ đáng xấu hổ. Năm 18, 19 tuổi, tôi làm gái ở một nhà hàng. Sau đó, tôi quen anh, là chồng hiện tại của mình. Ngày đó anh lái xe tải, hơn tôi 8 tuổi. Mỗi lần anh đến nhà hàng đó đều tìm tôi, cứ như vậy, lâu dần thành quen. Tôi thấy anh có rất nhiều tiền, vì cứ mỗi lần xong việc, anh lại chìa ra một xấp tiền cho tôi tự rút tiền và tặng thêm tôi nữa. Một hôm, anh bảo muốn lấy tôi làm vợ, nghe xong tôi cũng thấy xúc động.
Anh rất biết cách làm người khác vui vẻ, bề ngoài cũng rất đẹp trai nhưng anh là người ngoại tỉnh, quê anh cách nhà tôi đến hàng nghìn cây số. Mới đầu tôi cũng sợ bị anh lừa rồi bán đi nơi khác. Nhưng có lẽ do sự bốc đồng của tuổi trẻ, tôi vẫn đi theo anh, đi đến đội vận chuyển hàng, rồi về quê anh. Đến nơi mới biết, nhà anh cũng nghèo như nhà tôi, anh còn có một em gái và một em trai. Em gái đang học cấp hai, em trai đang đi bộ đội.
Anh nói dối tôi là sẽ không sống ở nhà anh, sau này anh nhất định sẽ mua nhà ở thành phố, không sống ở nông thôn. Anh còn nói công ty đang giải quyết vấn đề nhà ở cho nhân viên. Tôi tin anh không phải vì những chuyện về sau đó, mà chỉ là quan tâm đến mấy trăm triệu anh đang có trong tài khoản ngân hàng.
Sau đó, chúng tôi quyết định kết hôn. Bố và em tôi đều không thích anh, nhưng có lẽ mọi người trong nhà cũng nghe nói tôi đi làm gái, chỉ là không ai muốn khơi ra, hơn nữa danh tiếng của tôi ở nhà cũng không được tốt lắm, họ cũng mong tôi lấy được chồng nên đã để mặc cho chúng tôi lấy nhau.
Anh đưa tôi mấy chục triệu để đưa bố mẹ làm cơm mời khách, coi như thông báo tôi đã lấy chồng. Bên nhà anh cũng tổ chức đơn giản như vậy. Sau khi cưới, anh vẫn chạy xe như trước, để tôi một mình lạ lẫm ở lại với bố mẹ anh ở nơi nghèo khổ này. Khi đó, tôi không đồng ý, xin được đi cùng anh chạy xe, vất vả cũng không sao. Anh nhất quyết không cho, nói rằng đội trưởng không cho phép, còn an ủi tôi, đây chỉ là tạm thời, sau này nhất định sẽ khiến cho tôi hạnh phúc.
Sau khi kết hôn, tôi cũng lo lắng anh là người không đàng hoàng, trước đây có thể đến nhà hàng tìm tôi, chắc chắn sau này cũng có thể đến tìm cô gái khác. Nhiều lúc anh chạy xe đường dài cả tuần mới về nhà, gọi di động thì tắt máy. Càng ngày tôi càng cảm thấy cuộc hôn nhân này không vững chắc, mới kết hôn một tháng tôi đã thấy hối hận. Ở nhà anh, tôi phải làm tất mọi việc nhà, còn phải làm ruộng, tôi làm sao chịu được cảnh “đãi ngộ” này.
Có lần, tôi nói với anh rằng, mình tôi sống với bố mẹ anh không quen, hơn nữa, ánh mắt bố mẹ chồng nhìn tôi rất lạ. Tôi muốn anh thuê cho tôi một cửa hàng nhỏ ở thành phố để tôi bán quần áo, anh lấy lý do không có tiền, tiền ở ngân hàng là để dành mua nhà, không được đụng đến. Tôi ngày càng có cảm giác bị lừa.
Video đang HOT
Lần đầu tiên gặp tôi, cũng chính là lần đầu tiên anh làm “đàn ông” (Ảnh minh họa)
Nửa năm sau, mâu thuẫn thực sự giữa chúng tôi bắt đầu xuất hiện, chủ yếu là anh hạn chế sự tự do của tôi, không cho tôi làm cái này, không cho tôi làm cái kia. Tôi mới 20 tuổi, làm sao chịu nổi sự gò bó đó? Tôi như một con chim sẻ cô đơn sống trong môi trường xa lạ, không người quen, ăn không ngon, ngủ không yên, đến chơi cũng không có chỗ đi. Tôi đề nghị về nhà tôi một thời gian, anh không cho, bảo rằng nhà đang có rất nhiều việc. Thực ra là anh sợ tôi đi rồi sẽ không quay lại đây nữa.
Tôi tức giận thực sự, tôi quyết định ly hôn với anh. Lúc đầu, anh cười nhạo tôi, chửi tôi chỉ là một ả “cave”, còn bắt tôi trả lại tiền cho anh. Thực sự khi đó tôi rất sợ và hối hận nhưng hiện tại gần như không có cách nào để giải quyết. Tôi cứ nhẫn nhục chịu đựng như vậy được hơn một năm, mẹ chồng thấy tôi vẫn không có thai thì rất sốt ruột và giục anh. Sau đó, anh đưa tôi đi kiểm tra, bác sỹ nói nguyên nhân là do tôi. Khi đó anh không hề có ý định chữa cho tôi mà càng trách móc dày vò tôi nhiều hơn. Tôi không chịu được nữa, bỏ về nhà mẹ đẻ. Anh đến tìm tôi, tôi trốn không ra gặp.
Cứ như vậy hơn nửa năm, tôi chủ động gọi điện cho anh yêu cầu ly hôn, anh đồng ý nhưng với điều kiện tôi phải trả lại anh tiền đã đưa tôi trước khi cưới. Cuối cùng, tôi và anh cùng ngồi với nhau tính khoản nợ này. Hai bên đồng ý là tôi phải trả lại anh ba mươi triệu nhưng tôi không có đủ, chỉ trả được cho anh một nửa.
Tôi tự do rồi, nhưng cứ ở nhà bố mẹ đẻ mãi cũng không phải cách hay. Tôi lại âm thầm đi làm gái, làm được ba năm, tôi quen chồng bây giờ. Tôi và chồng quen nhau ở quán massage. Chồng tôi hơn tôi 3 tuổi, khi đó tôi đã 25 tuổi, anh chưa từng kết hôn, nhà ở ngoại thành, cách nhà tôi cũng không xa lắm. Khi anh đến quán massage, đó cũng chính là lần đầu tiên làm đàn ông của anh, bộ dạng đúng y như người chưa từng biết qua đàn bà, rất ngố, cũng rất hiếu kỳ. Và tôi là người đàn bà duy nhất trong đời chồng, vì sau lần đó, chồng đã yêu tôi.
Chúng tôi yêu nhau, chồng hứa sẽ không chê bai tôi nhưng tôi nhất định phải đổi nghề. Tuy chồng không biểu lộ ra ngoài nhiều, nhưng tôi cảm nhận được sự chân thành và thật lòng của anh. Là một người con gái, có ai muốn làm đàn bà của vô số đàn ông cơ chứ? Chẳng phải là vì không có cách nào khác hay sao. Cave cũng là người, cave cũng do cho mẹ sinh ra, cave cũng có tình yêu như bao người khác. Chỉ khác là cuộc sống của cave là vô hại và cô độc. Tất cả khổ và nhục, đều là vì sinh tồn!
Điều trùng hợp là mẹ chồng cũng đã qua một đời chồng và cũng có thời từng làm gái. Giữa tôi và mẹ chồng đúng là có cùng cảnh ngộ nên thông cảm cho nhau. Mẹ chồng là người tốt, nhanh mồm nhanh miệng, thường xuyên dặn tôi nhất định phải lạc quan, nhất định phải yên lòng. Mẹ chồng nói, có một số phụ nữ mệnh khổ, nhưng không được tự ruồng bỏ chính mình. Chỉ cần sau khi phụ nữ gặp được người đàn ông tốt, phải biết trân trọng tình cảm không dễ dàng mà có này. Trong cuộc sống không được chỉ nghĩ đến niềm vui của tuổi trẻ, mà phải nghĩ đến lúc về già.
Phụ nữ trước khi kết hôn dù có lầm đường lạc lối nhưng sau kết hôn không được thấy sai không sửa, như vậy chỉ càng khiến cho người đàn ông coi thường mình, đương nhiên không thể tìm được hạnh phúc.
Và đến giờ chúng tôi đã sống với nhau được 2 năm, lúc đầu tôi cũng hơi khó có con nhưng rồi mọi chuyện đã qua, một năm sau ngày cưới thì tôi đậu thai. Và giờ chúng tôi có một bé gái rất xinh xắn, đáng yêu. Chồng tôi vẫn hiền lành, cục mịch như trước và rất yêu thương mẹ con tôi.
Tôi mãn nguyện với cuộc sống hiện tại của mình và không còn thấy tự ti, mặc cảm với quá khứ của mình nữa.
Theo VNE
Câu chuyện về một ả cave
Chỉ trong giây lát, bãi cỏ hoang đã biến thành tấm thảm nhung cho đôi bạn trẻ tâm sự. Thênh đã quên cả thân mình để đắm chìm trong hạnh phúc lứa đôi và nếm trải hương vị ngọt ngào của trái cấm.
Vài năm trở lại đây, ở một khu phố nhỏ xuất hiện một ả cave còn trẻ chuyên mặc những bộ đồ màu sắc sặc sỡ. Chắc sẽ không có gì đặc biệt và đáng được để ý nếu như ả không chỉ chuyên làm cái nghề bán trôn nuôi miệng. Nhưng ở ả cave này có một điều bí ẩn khiến nhiều người ở khu dân cư phải bàn ra tán vào. Đó là ả tỏ ra rất niềm nở với những người xung quanh. Gặp ai ả cũng chào, tay bắt mặt mừng như quen biết đã lâu. Ả còn không ngại ngần giới thiệu tên họ đàng hoàng: "A! Con chào bà. Con là Thênh, nhà ở gần đây". Kể từ đó, cái biệt hiệu "Thênh điên" được gắn cho ả cave.
Ả đông khách lắm, có cả những khách lắm của nhiều tiền "mê" cái mã khỏe mạnh, cao lớn của ả nên chẳng tiếc tiền vung cho ả tiêu xài. Có tiền, ả không ngu dại hút hít, mà chăm lo ăn uống và may sắm vài bộ váy liền quần cộc tới bắp đùi màu sắc sặc sỡ. Thế là hai bắp đùi bắp chân của ả lồ lộ ra to như cột đình khiến nhiều anh phải chết mê.
Những lần đó, ả khoái chí lắm, sau khi được tiền của khách, ả mua hẳn cả két Heineken, gặp ai ả cũng mời uống cho đến lúc say toái loái chẳng biết trời đất là gì. Ả thả mình trên vạt cỏ xanh mềm làm tấm thảm cho ả ngả lưng và nhìn lên bầu trời đầy trăng sao để nghĩ về cuộc đời mình. Tất cả đều quay chong chóng tít mù trước mặt ả. Mặt trăng thì lộn ngược xuống, những ngôi sao thì chỉ chực rơi xuống bầu ngực ả. Ả phập phồng nghĩ tới một quá khứ xa xăm. Ở nơi đó có một người con gái tên Thênh xinh xắn, má lúm đồng tiền với đôi bím tóc dài quá eo thon. Cô thôn nữ tên Thênh đó làm nát tan bao trái tim của những chàng trai làng trên xóm dưới.
Nhà Thênh nghèo lắm, bố mẹ Thênh chỉ có mình Thênh là con gái nên rất yêu chiều. Nhưng không phải thế mà Thênh sinh hư. Bố mẹ thương Thênh một thì Thênh thương lại bố mẹ mười. Sáng nào Thênh cũng dậy sớm, dắt đàn trâu bò ra tận bãi giữa chân đê cho chúng gặm cỏ. Ở đó, Thênh tha hồ ngồi ngắm những cánh diều bay vút trời cao và nghĩ về một tuổi thơ cay đắng chỉ toàn nghèo khổ và thiếu thốn vật chất trăm bề, Thênh những mong sau này gặp được người thương giàu có và sẽ bao bọc cho cuộc sống của Thênh cũng như những người thân được hạnh phúc, ấm no.
Thênh như tan trong nước, hòa vào không khí trước sự hiện diện của anh con trai nhà giàu (Ảnh minh họa)
Niềm mơ ước ấy cứ đeo bám Thênh trong suốt những ngày thơ ấu. Thênh cũng hiểu một điều, muốn biến ước mơ thành sự thật thì trước hết Thênh phải thoát ra khỏi lũy tre làng và tung bay thỏa sức như những cánh diều thả trên cánh đồng cỏ. Những cánh diều tung bay tới miền đất nào Thênh không thể biết, nhưng Thênh biết được rằng, trước khi đi khỏi miền quê nghèo khổ này thì Thênh phải gom góp cho mình một khoản vốn dự trữ, phòng trừ những lúc nguy nan thân gái dặm trường. Biết tìm đâu ra những đồng tiền quý giá đó. Những người Thênh quen và thân thiết có thể giúp Thênh thì đều nghèo khổ như Thênh. Còn những người giàu có thì đếm trên đầu ngón tay và Thênh lại không quen biết. Những suy nghĩ dằn vặt biến Thênh trở nên già dặn hơn so với tuổi. Nhưng chính vẻ đẹp chín chắn và mặn mòi ấy đã thu hút sự chú ý của biết bao chàng trai.
Thênh đi chăn trâu cắt cỏ thì đã có hàng chục cặp mắt của các chàng trai làng trên xóm dưới cùng tụ tập trên bãi cỏ và núp sau những lùm cây nhìn ngắm Thênh không chán mắt. Thênh ra ngoài đồng cấy lúa thì cũng có hàng tá các chàng trai xin đi theo cấy cùng.
Thênh về thả gàu hòa mình trong làn nước giếng đã có rất nhiều ánh mắt núp sau những rặng cây ven giếng ngắm nhìn khuôn mặt, bầu ngực, bắp chân Thênh. Có lần tắm xong, Thênh ra bụi cây để lấy quần áo khô mặc vào người thì bỗng dưng bụi cây lay động và bóng một chàng trai bỏ chạy vội vàng làm tim Thênh như muốn bắn ra khỏi lồng ngực.
Về tới nhà, hồn phách Thênh vẫn còn phiêu bạt. Thênh thở hổn hển giãi bày với mẹ: "Con hãi lắm mẹ ơi! Lần sau con không đi đâu chỉ ngồi nhà chơi thôi" mẹ Thênh bật cười và xoa đầu con gái: "Ngày xưa mẹ cũng như con, rồi chọn cho mình một trong những chàng trai ấy " . Thênh trả lời kiên quyết: "Con sẽ không bao giờ lấy ai nghèo khó đâu mẹ. Đời hai mẹ con ta đã khổ lắm rồi. Con không muốn đời con của con, và cháu của mẹ phải khổ như mẹ, như bà của nó". Mẹ Thênh mỉm cười, lắc đầu nhìn cô con gái duy nhất.
Vào một ngày, cái ước mong tưởng như giản dị của Thênh cũng thành hiện thực. Con trai của một gia đình giàu có để ý tới cô Thênh xinh đẹp qua những lời đồn. Cậu ta muốn được thực mục sở thị cái nhan sắc trời cho bằng cách giống nhiều cậu con trai khác, núp trong lùm cây hoặc đứng từ vị trí xa xa để nhìn ngắm nàng. Chỉ khác một điều, cậu ta không bỏ chạy như những cậu con trai khác mà ra mặt làm quen cô Thênh. Quà ra mắt là một đôi bông tai bằng vàng ta được đánh rất tinh xảo. Thênh ngây ngất trước món quà đắt giá và những lời tán tỉnh ngọt ngào. Cô ngỡ như mình đang gặp người trong mộng.
Sau một hồi trò chuyện lâm ly, anh con trai nhà giàu hẹn gặp lại Thênh trong một ngày gần nhất. Về tới nhà, Thênh không giấu nỗi niềm vui đem chuyện ra kể hết cho mẹ. Sau một hồi suy nghĩ, mẹ Thênh khuyên con nên bình tĩnh suy nghĩ cho chắc chắn mối quan hệ với anh nhà giàu, bởi theo bà những người lắm tiền nhiều của thường tính toán kỹ lưỡng, họ không bao giờ cho không ai cái gì. Mặc cho lời mẹ khuyên, Thênh vẫn tự cho phép mình ngày ngày thả hồn theo anh con trai nhà quyền quý và mong ngóng từng phút được gặp lại "người yêu".
Rồi ngày hẹn cũng đến. Thênh như tan trong nước, hòa vào không khí trước sự hiện diện của anh con trai nhà giàu. Chỉ trong giây lát, bãi cỏ hoang đã biến thành tấm thảm nhung cho đôi bạn trẻ tâm sự. Thênh đã quên cả thân mình để đắm chìm trong hạnh phúc lứa đôi và nếm trải hương vị ngọt ngào của trái cấm. Sau cơn mây mưa, anh con trai nhà giàu đã cởi ngay chiếc vòng cổ bằng vàng anh ta đeo vào cổ Thênh gọi là "quà cầu hôn". Thênh bay bổng sống trong hạnh phúc đến nhanh chóng và dễ dàng.
Sau khi vừa mới tỉnh dậy, ả lại thu xếp quần áo đứng nhìn về phía cuối con đường (Ảnh minh họa)
Rồi lại tới lần hẹn thứ hai, thứ ba... chỉ thấy anh người yêu vừa hưởng trái cấm vừa hứa đi hứa lại sẽ thưa chuyện gia đình đem đồ dẫn cưới đến nhà Thênh. Nhưng tất cả những lời có cánh chỉ là những lời hứa hươu, hứa vượn. Cho tới lúc Thênh kịp nhận ra bộ mặt lừa phỉnh của anh nhà giàu thì cái bụng của Thênh cũng đã lùm lùm sắp rõ mười mươi. Vì quá sợ hãi và xấu hổ với dân làng, Thênh đã lén bỏ nhà đi ra thành phố vào một đêm tối trời, cô lần mò đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác nhằm năn nỉ các bác sỹ "tẩy" cái bụng cho cô, nhưng tất cả đều lắc đầu làm tiếc vì cái thai đã khá lớn nên chẳng ai dám động chạm vào. Những ngày đau khổ sống lay lắt ngoài hè phố bắt đầu đến với Thênh.
Vào một đêm tối trời, cô sinh con trong tình trạng kiệt sức tại một trạm xá đơn sơ tới mức tồi tàn. Thênh đã không kịp nhìn mặt con trai vì nguyện vọng muốn được cho con sau khi sinh của cô đã được thực hiện nhanh chóng. Người ta bế thằng bé đi trong khi mẹ nó còn chưa hồi tỉnh. Thênh đã tỉnh lại trong tình trạng sức khỏe không ổn định. Cô đã khóc rất nhiều khi được báo tin có người đã nhận con cô làm con nuôi.
Rời khỏi bệnh viện với một nắm tiền nhờ vào việc cho con, Thênh không biết phải làm gì. Cô bước cao bước thấp, đầu óc mông lung không thể định hướng chính xác. Thênh nhanh chóng rơi vào căn bệnh trầm cảm sau khi sinh và lấy đường phố làm nơi bán trôn nuôi miệng. Kể từ đó, khu phố nơi Thênh vẫn thường đưa đón khách vãng lai có một ả cave chuyên mặc những bộ trang phục hết sức tiết kiệm vải và màu sắc thật rực rỡ. Mỗi khi vớ được khách sộp, ả lại tự thưởng cho mình một két bia rồi uống cho tới lúc không còn biết trời đất là đâu, để rồi, sáng hôm sau khi vừa mới tỉnh dậy, ả lại thu xếp quần áo đứng nhìn về phía cuối con đường. Nơi đó dẫn về đâu thì ả cave mang cái tên Thênh "điên" cũng không thể nào trả lời được.
Theo VNE
Vợ xinh đẹp, khéo léo chồng vẫn muốn lấy cave làm vợ Chồng tôi là một doanh nhân, việc anh phải nhậu nhẹt, tiếp khách, giao lưu với nhiều cô gái trẻ đẹp là điều không thể tránh khỏi. Tôi luôn lo sợ về hạnh phúc của mình, nhưng không nghĩ việc đó lại diễn ra nhanh đến thế. Đồng cảm với tâm sự của bạn có chồng sắp cưới phải lòng gái bán dâm...