Có bồ sau 1 tuần phát hiện chồng ngoại tình
Ông ăn chả, bà ăn nem – đó là cách mà tôi đã chọn khi phát hiện chồng ngoại tình.
Những tháng ngày hạnh phúc đã trở thành dĩ vãng. Mọi chuyện trở nên tồi tệ kể từ ngày tôi phát hiện chồng ngoại tình .
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng – một ông chồng kém vợ về mọi mặt: công việc, ngoại hình, gia thế… lại có thể ngang nhiên cắm lên đầu vợ một chiếc sừng to tướng. Hơn nữa lại cặp với một người hơn chồng tôi ba tuổi, ngoại hình bình thường, đã có gia đình, thua kém tôi về mọi mặt. Tự ái trỗi dậy, tôi không buồn ghen tuông, tôi chỉ nói thẳng với anh rằng tôi biết chuyện anh có bồ bên ngoài và nói rằng anh sẽ phải trả giá về điều này.
Mặc cho chồng tôi hối lỗi, hàng ngày tu tâm sửa tính, quay trở lại với gia đình và hứa rằng sẽ thay đổi, chỉ vì thiếu sự quan tâm của vợ, hơn nữa vì mặc cảm không bằng vợ nên mới ngoại tình. Thật nực cười với lý do anh ta đưa ra.
Tôi – một người tính cách thẳng thắn, rất yêu chồng con, chưa bao giờ tôi vênh váo rằng mình hơn chồng, hay thậm chí đang gồng gánh trên vai cả gia đình nhà chồng. Nhưng tôi rất sĩ diện, tự cao và tôi không cho phép anh ta và cô bồ dám làm tổn thương lòng tự ái của tôi.
Ngoài xã hội, biết bao người theo đuổi, buông lời à ơi, dụ dỗ nhưng chưa bao giờ tôi có suy nghĩ sẽ phản bội lại chồng.
Nói là làm, ông ăn chả thì bà ăn nem. Tôi nhanh chóng có bồ lập tức sau đúng 1 tuần kể từ ngày phát hiện chồng ăn chả. Không giấu giếm, tôi công khai, ngủ riêng, lạnh lùng tới mức tàn nhẫn. Tôi muốn anh ta biết rằng vợ anh ta đang là niềm khao khát của biết bao gã đàn ông ngoài kia. Tại sao anh ta chỉ vì những ích kỷ cá nhân mà lại tự tay hủy hoại hạnh phúc gia đình. Con thì còn quá nhỏ. Tôi hận, hận anh ta tới tận xương, tận tủy, muốn cho anh ta phải sống trong sự dằn vặt, hối hận.
Video đang HOT
Trước mặt anh ta, tôi không quan tâm tới con cái, thuê người giúp việc trông con, hàng ngày tôi chỉ chăm lo mua sắm, làm đẹp, ăn diện và đến tối là đi chơi với người tình. Người tình của tôi hơn anh ta về mọi mặt: đẹp trai, galant, giàu có và rất chiều chuộng tôi.
Nhưng những tháng ngày như vậy trôi qua, tôi lại thấy mình không hề hả hê, vui sướng mà cảm thấy rất tội lỗi, áy náy và muốn dừng lại nhưng không thể. Nhìn gia đình đang ngày càng rạn vỡ, thật sự tôi không đành lòng. Tôi vẫn rất yêu chồng, tôi sợ rằng nếu cứ như này, tôi và anh sẽ mất nhau mãi mãi, con tôi sẽ không có một mái ấm trọn vẹn. Tôi hoài niệm về những tháng ngày hạnh phúc bên nhau. Tôi dằn vặt bản thân tại sao một người phụ nữ bản lĩnh, đầy tự tin như tôi lại không giữ nổi chồng.
Hàng ngày anh đều ở nhà, chăm lo nhà cửa, con cái, tự tay nấu cơm và luôn có mâm cơm sẵn để đấy đợi tôi về ăn và hôm sau lại tự dọn đi. Thời gian đầu, anh vẫn thường xuyên nhắn tin xin lỗi, mong tôi suy nghĩ lại nhưng giờ đây hai chúng tôi sống với nhau như cái bóng trong cùng một nhà. Ngay cả khi anh bắt chuyện hỏi han về những chuyện chúng tôi đều không đáp trả.
Và một điều nữa, nói là người tình nhưng thực chất tôi chỉ đang diễn cho anh xem, đó chỉ là người theo đuổi tôi và chúng tôi chưa làm gì vượt quá giới hạn cho phép. Tôi chỉ muốn dùng người này để chọc tức anh và để anh phải sống trong sự dằn vặt vì đã làm tổn thương tôi. Tôi vẫn âm thầm để ý đến anh, vẫn rất buồn mỗi khi thấy anh chua xót nhìn tôi bước ra ngoài hẹn hò với người tình.
Tôi hận anh ta tại sao lại phản bội tình yêu của hai đứa để đẩy tôi đến bước đường này. Chẳng lẽ tôi cứ nhắm mắt để chuyện gì đến cứ đến? Tôi luôn tỏ ra bất cần và sẵn sàng rời bỏ anh ta nhưng trong thâm tâm tôi không hề mong muốn điều này. Tôi phải làm sao để có cách giải quyết đúng đắn nhất?
Theo Blogtamsu
Tôi đã "đóng gói" trả chồng về "nơi sản xuất"
Ngày hôm nay, tôi vừa làm cái việc mà mọi người trong gia đình chồng chửi mắng là xấc xược hỗn láo.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi vừa mới "đóng gói" và mang "trả chồng về nơi sản xuất". Người ngoài không biết còn bảo tôi được voi đòi tiên khi có một người chồng vừa nhiệt tình, vừa chăm chỉ lại tâm lý như anh mà còn không biết hài lòng.
Đúng là chồng tôi có những đức tính "tiêu chuẩn vàng", nhưng chỉ với người ngoài mà thôi. Còn với vợ con, lão chồng tôi thể hiện đúng bản chất vô trách nhiệm, ích kỷ, lười nhác vô cùng.
Chồng tôi là một người đàn ông cực kì nhệt tình, nhưng chỉ với bạn bè. Lão đấy đang ngủ mà có một ông bạn giời hơi đất hỡi nào đó tỷ năm chẳng liên lạc gì gọi điện nhờ vả, y rằng lại hẹn người ta ra quán bia nói chuyện cho thoải mái. Hoặc có hôm trời mưa ngập đường, một ông anh làm cùng nhờ lên công ty đón, vậy là chồng tôi hăm hở dắt xe ra đi đón bạn.
Ấy vậy mà, có khi đang ngồi vắt chân lên ghế xem ti vi, vợ nhờ vào bếp tắt hộ cái vòi nước, lão ấy lại càu nhàu hoặc chơi chiến dịch "tôi không nghe tôi không thấy" cái gì, vợ nhờ thì cứ để đấy lát nữa vợ tự làm.
Không những vậy, chồng tôi còn rất nhiệt tình khi... đi nhậu. Đi đến đám cưới bạn, lão ấy đi mời hết mấy bàn xung quanh. Mọi người còn tưởng lão là người nhà cô dâu hoặc chú rể cơ.
Chồng tôi rất chăm, nhưng chỉ chăm "việc chú bác" chứ còn việc nhà thì cực kì lười nhác. Lão chồng tôi luôn miệng ra rả: "Việc nhà là của đàn bà, đàn ông bọn anh chỉ làm công to việc lớn". Nhưng mà chúng tôi lấy nhau được hơn 5 năm, đã có việc gì lão chồng xếp vào việc lớn đâu. Cái việc lớn nhất là mua nhà, thì sau khi cưới, vợ chồng tôi được bố mẹ hai bên cho tiền mua được căn hộ chung cư.
Ở nhà tôi có gãy lưỡi năn nỉ lão cũng chưa bao giờ làm giúp việc gì, ấy thế mà hàng xóm gọi sang uống rượu, lão lăng xăng sang sớm đun nước mổ gà chẳng nề hà gì. Chị vợ hàng xóm cứ tủm tỉm khen tôi số sướng: "Chú ấy việc gì cũng biết thế này thì cô sướng nhất còn gì". Tôi chỉ biết bấm bụng để giữ thể diện cho chồng.
Chồng tôi galant tâm lý kinh khủng, nhưng chỉ với người ngoài. Tôi nhớ, khi tôi chưa là vợ của lão, tức vẫn là người ngoài thì lão quan tâm chăm sóc với tôi từng ly từng tý. Đi uống nước, lão luôn ân cần giúp tôi khuấy ly nước hay bỏ bớt đá cho đỡ viêm họng. Hồi yêu nhau, mỗi khi lão đến nhà đưa tôi đi đâu đó, lão luôn xuống xe giúp tôi đóng cổng, rồi cài mũ bảo hiểm cho tôi. Chính những hành động quan tâm nho nhỏ đó đã đánh gục tôi ngay lập tức.
Ấy vậy mà, từ ngày làm vợ lão tôi đang trên trời bỗng ngã bịch xuống đất. Hồi chửa bụng to vượt mặt, ngày mưa nhờ lão chở đi làm được một hôm thì lão đã càu nhàu cáu kỉnh. Hoặc hồi ốm nghén, chập tối tôi thèm ăn phở, thủ thỉ nhờ lão đi mua cho bát phở. Ấy vậy mà lão vừa đánh điện tử vừa mặc cả: "Lát đói em ăn mỳ gói nhé, vừa ăn cơm xong lại ăn phở nữa bụng dạ nào chứa được".
Đi thăm quan cùng công ty chồng, tôi được mở mang tầm mắt. Tôi gặp lại con người của chồng trước kia, khi chúng tôi chưa là vợ chồng. Lão ấy hết sức tâm lý và galant với chị em phụ nữ. Thấy ai xách đồ nặng, lão lăng xăng giúp đỡ. Thấy ai có con nhỏ, lão lại làm đủ mọi trò cho nó cười.
Trong khi vợ lão một tay bế con, một tay kéo cái va li to đùng. Lão chỉ biết đứng nhìn rồi nhăn nhó giục: "Mẹ nó đi nhanh lên nào không mọi người lại phải chờ". Lúc đó không phải vì giữ thể diện cho lão ý, tôi thật muốn quăng cả cái vali vào người lão.
Chồng tôi là người rất thoáng trong chi tiêu. Lão có thể bỏ ra tiền triệu cho bữa nhậu mời bạn bè là chuyện bình thường. Tháng cũng phải đôi ba lần lão mời như thế. Ấy vậy mà chẳng bao giờ thấy lão chủ động đưa vợ con đi ăn đi chơi ở bên ngoài vào ngày nghỉ. Thậm chí từ ngày tôi sinh con, lão còn chưa từng đưa mẹ con tôi đi đâu.
Có lần sinh nhật tôi, tôi đặt tiệc ở nhà hàng và gọi chồng tới, thế mà lão phát cáu lên là tôi không có kế hoạch sớm, lão mời bạn đi nhậu rồi, tôi và con ăn xong thì về đi. Tôi hẫng hụt, cảm thấy trái tim mình như vừa mất mát cái gì đó.
Tiền lương chồng đưa tôi giữ thẻ, nhưng khổ nỗi lương lão ấy rất thấp, thu nhập chủ yếu là làm ngoài thì lão giữ ăn tiêu một mình. Lão chưa từng chủ động đưa thêm chi phí sinh hoạt cho tôi, cũng chưa từng chủ động mua quần áo hay đồ chơi cho con. Chồng tôi luôn mặc định, những việc ấy thì tôi - người giữ lương phải mua.
Theo Tienphong
Gửi cô gái thích truyện ngôn tình Em thường post những status vẩn vơ về những anh chàng đẹp trai, galant, đào hoa trong truyện. Khi anh ngồi gõ lạch cạch những dòng này là lúc cô gái của anh đang ngồi đọc "ngấu nghiến" mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình, mặc cho tin nhắn của anh gửi cách đây một tiếng rồi mà vẫn chưa thấy hồi âm. Em...