Có bỏ chồng cũng phải đòi bằng được về quê ăn Tết dương với mẹ
Tôi đã tuyên bố hùng hồn với chồng như vậy sau khi tranh cãi nảy lửa với anh về chuyện, Tết dương này về nhà ai.
Cũng hiểu rằng, có những chuyện không cần làm quá để to tát hơn nhưng người phụ nữ cũng nên có chính kiến cho riêng mình. Không thể cứ hiền từ, cứ nhu nhược mãi để chồng, nhà chồng bắt nạt, điều khiển mình. Sống mà để người khác bắt mình làm theo ý của họ thì quả thật là vô cùng mệt mỏi…
Trước khi đến Tết dương vài ngày, rõ ràng hai vợ chồng đã bàn với nhau, Tết này về quê chơi với bố mẹ vợ, đưa cháu về thăm ông bà. Chồng có vẻ không hài lòng nhưng trước sự thuyết phục của vợ, anh cũng gật đầu một cách miễn cưỡng. Anh luôn không thích về quê ngoại, vừa xa lại vừa không tiện đi lại, ăn uống, rồi về lại không có bạn bè tụ tập. Nhưng bản thân tôi lại cho rằng, ở nhà nội, tôi cũng chẳng có ai để chơi, tôi thích về nhà ngoại vì có bạn có bè, tụ tập, hội hè vui hơn. Ai cũng có lý do của mình, nhưng lý do chính đáng hơn cả là, rất lâu rồi, tôi không được về quê ngoại. Lần này về cũng là dịp thể thư giãn. Tết âm về cũng chỉ ăn uống, tụ tập, nghỉ ngơi thì không có nhiều thời gian…
Thế mà, gần Tết dương 1 ngày, mẹ chồng gọi điện cho anh bảo, anh cho vợ con về chơi, ông bà lâu không gặp cháu, muốn cháu về rồi làm mấy mâm mời họ hàng sang chơi. Anh tự nhiên lại đồng ý ngay, quên mất cả lời hứa với vợ.
Tôi đứng ngoài chưa dám nói xen vào, xong câu chuyện với mẹ anh, tôi bảo anh &’anh chả nói về quê ngoại rồi sao còn nhận lời mẹ về quê nội?’. (Ảnh minh họa)
Tôi đứng ngoài chưa dám nói xen vào, xong câu chuyện với mẹ anh, tôi bảo anh &’anh chả nói về quê ngoại rồi sao còn nhận lời mẹ về quê nội?’. Anh trừng mắt nhìn tôi bảo &’thế mẹ gọi lên bảo về không lẽ bảo không?’. Tôi hắng giọng &’bảo không thì làm sao, anh bảo chúng con đã lên lịch về quê ngoại rồi nên đợt này không về nhà nội được, bố mẹ thông cảm, bảo không thì có gì là không được? Anh không phải đã hứa hẹn rồi sao? Thế bố mẹ anh không thể từ chối, còn bố mẹ tôi thì sao? Anh từ chối được bố mẹ tôi dù đã hứa hẹn trước mà anh không suy nghĩ gì à?’.
Video đang HOT
Chồng nghe tôi nói hăng mới định xông vào tát tôi. Tôi giơ mặt ra thách thức. Tôi bảo &’tôi thách anh động vào người tôi. Tôi nói cho anh biết, sống phải có trước có sau, có đi có lại. Anh là đàn ông, đừng ăn nói hai lời. Cũng đừng bao giờ quỵ lụy quá vào bố mẹ như thế, không có chính kiến gì, không làm được việc gì lớn đâu. Anh nên tôn trọng vợ con mình cũng như tôn trọng nhà vợ. Và tôi nhắc anh nhớ một điều, Tết dương này, nhất định về quê ngoại, anh gọi lại cho bố mẹ đi…’.
Trước giờ, anh chưa bao giờ thấy tôi tỏ thái độ như vậy nhưng bản tính bảo thủ của anh không cho phép anh làm điều đó. Anh lại một mực khăng khăng về quê nội. Tôi liền đổi giọng &’thế thì nhà ai người nấy về không liên quan đến ai, được chưa?’. Tôi điên tiết, không muốn đánh nhau với chồng nhưng thực tình, trong hoàn cảnh này, tôi không bao giờ chấp nhận. Một cuộc điện thoại của mẹ anh mà anh không dám nói sự thật là chúng tôi đã lên kế hoạch về quê ngoại rồi thì sau này, có gì, mẹ anh cũng chỉ đạo anh ạ?
Chồng thấy tôi nói cứng, dịu giọng bảo &’thế thì về nhà ngoại, lắm chuyện…’. (ảnh minh họa)
Chồng tôi hục hặc suốt ngày hôm đó, khó chịu lắm, tôi biết mình không còn cách nào khác là phải về nhà ngoại, nhưng cũng sẽ mất lòng nhà nội. Tôi cầm điện thoại lên gọi cho mẹ chồng xin thưa không về quê nội vì chúng tôi đã có kế hoạch về ngoại rồi. Mẹ chồng tôi gào lên bảo &’nhà ngoại xa thế, để Tết âm rồi về một thể, sắp Tết rồi còn kéo nhau về làm gì cho tốn kém’. Tôi cười chỉ đáp lại &’không mẹ ạ, chúng con lâu rồi không về thăm ông bà ngoại, anh H không biết, chúng con xin phép bố mẹ đợt này không về thăm ông bà được, đợi Tết âm ạ… Con chào mẹ’. Nói rồi tôi cúp máy, chồng tôi đứng ngoài, tức anh ách mà không làm gì được…
Tôi bảo anh, kế hoạch đã thế rồi, còn bây giờ là tùy anh quyết. Anh thích thì cứ về nhà anh, tôi với con về nhà tôi, vậy là vẹn đôi đường cũng không làm anh khó xử… Chồng không nói gì, định giơ tay tát tôi. Tôi lại giơ mặt ra bảo &’phen này, có bỏ chồng tôi cũng phải về quê ngoại, anh hiểu chưa? Nếu anh đánh được thì đánh đi. Tôi mệt mỏi với người chồng không tâm lý vợ con, tôi mệt mỏi với cảnh lần nào về quê cũng phải xích mích, cãi vã. Tôi đi lấy chồng, không phải là người ăn kẻ ở, cũng không phải nô bộc cho anh. Vợ chồng bình đẳng, anh cũng nên đối xử công bằng và tôi cũng cần có quyết định của mình, không phải cái gì anh nói là được. Nếu cảm thấy không sống được với nhau, thì bỏ…’.
Chồng thấy tôi nói cứng, dịu giọng bảo &’thế thì về nhà ngoại, lắm chuyện…’.
Dù câu nói đó là đồng ý nhưng thái độ ấy khiến tôi không hài lòng. Tôi thật sự cảm thấy khó chịu với chồng, người đàn ông không biết cư xử. Tôi thề là, từ nay, tôi phải công bằng mà đối xử nội ngoại. Cũng là con cái trong nhà, cũng có bố có mẹ, ai cũng mong ngóng con cái, hà cớ gì tôi phải bỏ nhà ngoại để theo nhà chồng. Chỉ là lấy chồng thôi bà, có phải đi làm nô dịch, người ăn kẻ ở đâu mà không bao giờ dám sống cho riêng mình, phải không chị em…?
Theo Tintuc
Tôi phải bỏ 5 triệu thuê chồng về ăn Tết quê ngoại trong 2 ngày
Cách đây vài hôm, chồng chủ động hỏi tôi "5 triệu cho 2 ngày về quê ăn Tết, em có đồng ý không, để anh khỏi đăng ký trực Tết".
Tôi đã kết hôn được 7 năm, 6 cái Tết vợ chồng tôi chưa một lần cùng nhau về quê ngoại ăn Tết. Cũng là chừng ấy năm, chồng tôi chưa bước chân về nhà ngoại lần nào theo đúng nghĩ thăm nom. Có chuyện ngược đời như vậy là do bố mẹ đẻ tôi không đồng ý để tôi kết hôn với chồng, giữa họ có những hiềm khích chẳng thế hóa giải.
Vì chuyện này mà cuộc sống của tôi dù cho đầy đủ, sung túc nhưng đầu óc chẳng có một ngày thanh thản. Phải nói thêm rằng, năm đầu tiên sau kết hôn, chồng vì tôi cũng nhún nhịn, gọi điện hỏi thăm nhưng các cụ chẳng thèm nghe máy, thậm chí là chửi rủa. Anh cũng đã về quê thăm bố mẹ thì ông bà rắc muối, mang chổi quét đuổi đi. Sự việc đến cơ sự như hôm nay, lỗi không hoàn toàn ở anh ấy, mà có phần nhiều là sự cố chấp, bảo thủ, hà khắc của bố mẹ nên tôi cũng chẳng giám trách anh lời nào.
Anh uất ức quá nên quán triệt ngay từ đầu: "Anh và bố mẹ em không có liên quan tới nhau, nên anh sẽ không có trách nhiệm, không quan tâm gì hết. Em muốn tặng, muốn biếu bố mẹ thứ gì thì tự kiếm tiền mà mua, đừng lấy tiền chung của vợ chồng chi vào những khoản ấy".
Thương chồng lắm, nhưng tôi chẳng biết làm sao cho phải, tôi cũng khó xử khi đứng giữa mối quan hệ này. (Ảnh minh họa)
Năm nào mùng hai Tết, mẹ con tôi cũng về quê ăn Tết cùng nhà ngoại. Còn chồng, để đỡ buồn, anh thường đăng ký trực ở cơ quan từ mùng 2 đến ngày đi làm. Anh thường trêu, đó là dịp để anh làm thêm, kiếm tiền làm vốn riêng. Thương chồng lắm, nhưng tôi chẳng biết làm sao cho phải, tôi cũng khó xử khi đứng giữa mối quan hệ này.
Một năm trở lại đây, bố mẹ tôi già đau yếu triền miên, và dường như đã hiểu được việc làm của mình quá khắc nghiệt. Ông bà đã mở lời với anh trước, nhưng anh cứ lạnh nhạt, chẳng đoái hoài gì đến các cụ. Cách đây mấy tháng, tôi có ngỏ lời với anh, năm nay bố mẹ đã biết sai, muốn xin lỗi anh rồi, bố mẹ mong vợ chồng con cái mình về ăn Tết cùng các cụ. Thì chồng hững hờ, lạnh nhạt mà nói "Về làm gì, về để ông bà ý xua đuổi, sỉ nhục tôi à?" hay "Sao giờ ông bà ngoại lại tốt thế, yêu bố thế các con nhỉ"... nghe những lời anh nói, tôi thấy buồn mà đau lòng nhiều lắm.
Gần đây, bố tôi lại gọi điện nói "Bố chẳng sống được bao lâu nữa, là bố đã sai đã hà khắc với chồng con. Giờ bố sẵn sàng xin lỗi mong nó bỏ qua, chỉ mong bố con hòa giải, gia đình vui vẻ. Bố muốn thấy con cháu đông đủ, vui vẻ trước khi nhắm mắt. Tết này con nói bố bọn trẻ về quê gặp bố nhé".
Tôi có nói chuyện này với chồng, anh trầm ngâm, không đồng ý, cũng không phản đối chỉ nói một câu đầy cợt nhả: "Em bỏ tiền thuê thì anh sẽ về. Nghĩ bố mẹ em già rồi cũng thấy thương". Tôi đã nghĩ chồng đã xuôi theo ý định đón rồi, hứa chắc nịch với bố mẹ chồng sẽ cùng về trong dịp Tết năm nay nên bố mẹ tôi mừng lắm.
Cách đây vài hôm, anh chủ động hỏi tôi "5 triệu cho 2 ngày về quê em có đồng ý không, để anh khỏi đăng ký trực Tết. Bằng không anh ở lại trực còn hơn, vừa có tiền, vừa đỡ bị chửi". Tôi ngạc nhiên cứ nghĩ anh đùa, nên bảo nhiều hơn cũng được. Vậy là anh đưa cho tôi một số tài khoản khác của anh nói tôi chuyển tiền vào đó, nhưng không được dùng tiền chung của hai vợ chồng, bằng không thì không đi đâu cả.
Đến đó thì tôi hiểu chồng không nói đùa, mà phải gửi tiền thật thì anh mới về quê cùng. Giờ tôi cũng chẳng biết làm thế nào nữa mọi người ạ. Chẳng nhẽ đã nói, hứa với bố mẹ anh về rồi giờ lại nói lại thì các cụ sẽ suy nghĩ, buồn lắm. Còn việc thu xếp tiền trả để anh về cũng được, nhưng liệu về quê rồi, anh có vui vẻ, có hòa đồng cùng mọi người không hay chỉ có mặt chiếu lệ, đối phó mà thôi.
Chắc hiếm có người khổ, khó xử như tôi. Gần Tết rồi, nghĩ hoàn cảnh của mình tôi chán lắm mọi người ạ. Giờ tôi nên làm gì đây để mọi chuyện dễ chịu, nhẹ nhàng mà mọi người trong gia đình được vui vẻ?
Theo T.G / Trí Thức Trẻ
Bị chồng tát hai cái trời giáng vì Tết dương đòi về nhà ngoại... Có ai chịu khổ như tôi không? Tôi thật sự không muốn sống với người chồng này nữa. Dù là lần đầu anh ấy tát tôi nhưng đây cũng là lần đầu tôi đưa ra yêu cầu và nhất định làm theo ý của mình. Các dịp nghỉ dài, như ngày 30-4, ngày 2-9, anh chưa từng có ý định cho tôi về,...