Có bầu lần ba khiến tinh thần tôi bất ổn
Vợ chồng tôi đều ngoài 30 tuổi, ở riêng và có 2 con đủ nếp đủ tẻ, bé đầu gần 3 tuổi, bé sau sắp tròn một tuổi.
Sau khi cưới, tôi nghỉ làm ở nhà chạy chữa thuốc thang để có bầu. Tôi vừa cai sữa một tháng nay vì ít sữa, không có dự định sinh thêm, lý do là sinh bé thứ hai xong sức khỏe giám sút, rồi tinh thần không ổn định. Sau sinh bé đầu, vợ chồng tự chăm con do mẹ chồng và mẹ đẻ đều bận đi làm, chồng đề nghị tôi ở nhà vừa chăm con vừa lo việc công ty riêng của anh. Tôi đồng ý vì nghĩ sẽ giúp chồng thời gian đầu khó khăn, khi công ty chưa có đủ khả năng thuê nhân viên, sau này khi bé cứng cáp tôi sẽ đi làm lại.
Tôi ở nhà vừa tự chăm con vừa làm việc nhà, việc công ty nữa, không còn thời gian cho mình. Những bữa ăn qua loa hay ăn vội, ăn tranh thủ là chuyện bình thường với tôi ở thời điểm ấy. Có hôm con ốm, chồng đi tỉnh xa không về kịp, mình tôi chăm con cả đêm, chồng gọi điện nhờ mẹ chồng lên chăm đỡ cho tôi. Hôm sau bà lên thì bé đã đỡ hơn, không còn sốt nữa. Mẹ chồng rất nhiệt tình, chỉ cần con cháu có lời nhờ là bà sẽ lên giúp. Khi bé thứ nhất được 14 tháng tuổi, vợ chồng tôi cho con đi nhà trẻ. Chồng bàn với tôi sinh tiếp bé thứ hai để nuôi một thể. Tôi đã suy nghĩ kỹ và đồng ý.
Sau sinh bé thứ hai, mẹ chồng lên ở cùng chúng tôi để tiện trông cháu. Tôi sinh thường cả hai bé nhưng do cơ địa gầy yếu nên sau sinh lâu hồi phục sức khỏe. Sau sinh, tôi gần như phải tập đi lại, hông thi thoảng vẫn buốt, hay ê ẩm khi vận động mạnh. Tôi hay mất ngủ, có đêm chỉ ngủ được 2 tiếng, nếu đang ngủ mà bị khua dậy thì gần như không thể ngủ được nữa. Bé thứ hai được gần 6 tháng tôi gặp vấn đề tâm lý nặng hơn, nghĩ mình có thể bị căng thẳng quá mức. Tôi rất buồn, tự nhủ phải cố gắng vượt qua vì tính hay nghĩ nhiều rồi suy diễn linh tinh. Tôi tự ý thức được tình trạng của mình nên đã cố gắng kiềm chế bản thân để không nổi nóng bộc phát, nhưng tình hình có vẻ ngày càng tệ hơn.
Tôi mất kiểm soát và nói không tốt với mẹ chồng (chỉ to tiếng, không nói láo). Chồng nghĩ tôi nói điêu, vu oan cho bà rồi tát tôi, bảo tôi láo, mất dạy. Anh còn xông tới bóp cổ tôi, xưng hô “mày, tao”. Sau lần đó, tôi không còn tin tưởng vào ai trong gia đình nữa, hoàn toàn mất kiểm soát hành vi của mình, nhiều lúc đã hét lên hay đập phá đồ đạc để giải tỏa. Sau khi tình hình dịu xuống, tôi suy nghĩ và tìm cho mình lối thoát là đi làm lại. Tôi nói với chồng mong muốn của mình nhưng anh gạt phăng đi, bảo với nhân viên là tôi “sắp hỏng rồi đấy”.
Xin nói thêm, trước đó tôi đã đề cập với anh chuyện đi làm lại vài lần mà anh không muốn. Anh còn nói chuyện với bố mẹ ruột tôi để tác động tâm lý với tôi, khuyên không đi làm nữa. Tôi thương con còn nhỏ nên cứ lần nữa mãi, thành ra mất tự chủ, mất cả quyền tự quyết. Tôi ngày càng u uất, từ chối quan hệ nhiều lần do mệt mỏi, không còn hứng thú, không có nhu cầu sẻ chia yêu thương. Chồng khi bị từ chối thì sinh ra cáu giận, nhiều lần ép buộc. Tôi chủ động uống thuốc tránh thai khẩn cấp và mua cả bao cao su cho anh nhưng anh ít khi dùng.
Cách đây ít hôm tôi phát hiện mình cấn bầu lần ba, đã thông báo với chồng. Tôi hoang mang và sốc, không biết nên xử lý cái thai như thế nào. Sức khỏe tôi không tốt, tinh thần cũng thế, tài chính không dư dả gì, chỉ đủ chi tiêu trong khả năng cho phép, bản thân không đi làm. Mọi điều kiện cho việc sinh nở gần như không khả thi, buộc phải có suy nghĩ bỏ con. Chồng không đồng ý. Tôi suy nghĩ nhiều thành ra tâm trạng u uất, cáu bẳn. Trong lúc không kiềm chế, tôi nói bậy với anh, anh bực nên xưng hô “mày, tao” và tát tôi. Anh nói cho tôi ăn mặc để tôi nói láo, ăn nói hỗn hào. Tối hôm đó, tôi nhắn tin nói cho anh biết tình trạng sức khỏe và tâm lý hiện tại của mình, nhắc lại mong muốn bỏ thai. Anh đọc nhưng không trả lời, để mặc tôi với suy nghĩ đó và sự trống rỗng, hoang mang chưa từng có.
Mọi người đừng nghĩ tôi ác, ích kỷ khi muốn bỏ thai. Tôi không phải người tàn nhẫn đến vậy, chỉ nghĩ tâm lý mình bất ổn như này, rồi sau khi sinh con ra có đủ sức chăm con hay không? Liệu tôi có làm tổn hại hay bỏ mặc con không? Nếu không may bị như vậy, em bé sẽ quá thiệt thòi. Tôi đã nói với chồng hết những suy nghĩ trên nhưng đổi lại vẫn chỉ là sự im lặng, coi như không có gì. Sau tất cả, tôi chỉ muốn ly hôn để giải thoát.
Tôi không còn ai có thể chia sẻ cùng những nỗi buồn, rối bời trong lòng, cực chẳng đã phải viết đôi dòng, mong nhận được những lời chia sẻ chân thành từ các độc giả. Xin chân thành cảm ơn.
Video đang HOT
Hường
Nhậu thuê
Lần đầu tiên tôi có khách hàng, lần đầu tiên tim đập chân run không biết mình làm sai hay đúng.
Khách hàng là một ông giám đốc bụng phệ hơi nhiều răng nói lắm và thi thoảng quên giữ ý phun nước bọt vào người đối diện.
Ông ta nhìn tôi từ đầu đến chân, chắc chắn hài lòng về cái sự khả ái. Tôi không quá tự tin vào nhan sắc của mình, nhưng thấy nó cũng đường được. Vị khách nghe đâu là cỡ bự của ngành dầu khí, hất hàm hỏi tửu lượng của tôi. Tôi ý nhị cười cố không để lộ răng tránh thất thố và bao giờ cũng đặt chữ "dạ" lên đầu: "Dạ, cũng khá ạ. Em sẽ chiều được các anh".
Ông giới thiệu tên mình là Trần Ngọc Nhã. Sau hồi làm quen không khí ấm cúng như ở nhà. Trước khi đi các bạn tôi dặn kỹ phải tạo không khí đầm ấm thân thiện và không nên tiết kiệm lời khen. Tất cả ngồi vào bàn đợi khách. Nhã liên tục nghe và gọi điện, ngôn ngữ phần lớn kèm theo từ lóng đá đá vài câu của người có học.
Không đầy mười lăm phút sau khách tiến vào, ăn vận thừa lịch sự nói năng thừa nhã nhặn. Có một ông hơi bị lùn không biết văn hoá có lùn, nhưng rất biết nở nụ cười, thi thoảng đưa ánh mắt đầy thèm muốn về phía tôi. Họ bắt tay nhau bả lả cười rồi khách sáo mời nhau ngồi. Nhã nói tôi là thư ký, còn phía đối tác có ba người không cần phải giới thiệu vì ông muốn khách thầm hiểu rằng ông đã nói trước với tôi họ là ai.
Thức ăn bắt đầu được bưng ra, chẳng bao lâu đã kín cả bàn nghi ngút khói và hương thơm. Nhã gọi X.O và một chai Blue vuông. Nhiệm vụ của tôi đã được ngầm định sẵn: Chỉ tiếp rượu, nói chuyện làm không khí vui tạo hưng phấn cho buổi gặp mặt của các sếp. Chắc là sau đây có ký cọt gì hợp đồng kinh tế hoặc thoả thuận chuyện chia chác.
Ly đầu tiên cạn không còn một giọt. Cổ họng tôi bắt đầu được đun lên bởi men. Nhiều cuộc nhậu với bạn chúng tôi cũng đốt mình như vậy, để đi tiếp khách nhậu thuê thế này cũng phải tập dượt kỹ càng. Kỹ năng còn tiếp tục được trang bị theo thời gian, nhưng phải nói tôi phục sát đất con bạn tên Phượng, biệt danh Phượng ớt đã hướng tôi đi nghề này.
Bố mẹ nó dã man giàu và buông thả trong chi tiêu. Nó học năm cuối thương mại trong đầu đã bị men dọn sạch sẽ mớ kiến thức, hứa hẹn tầng lớp sau này ra nhập WTO bằng mại bản dân tộc hoặc bán mình. Phượng nằm tâm sự với tôi từng ngủ với 5 thằng to có, nhỏ có và chưa bao giờ chịu thua một thằng đàn ông nào về uống rượu. Nó uống vào không ăn thường lừ đừ mắt vào nhà vệ sinh nôn.
Các sếp cứ làm việc của các sếp. Tôi gắp và nhỏ nhẻ nhai. Gã bụng phệ lùn vô tình ngồi sát tôi thi thoảng ngả ngả người bốc ra mùi hôi nách lẫn mùi nước hoa, không giấu nổi mùi miệng lưu cữu bởi thuốc và rượu. Tôi ý nhị thu mình ngồi xê lại vì đã có sự tiếp xúc va chạm đùi tôi và đùi gã lùn. Gã biết ý tôi càng lấn tới, ngỏ lời muốn uống riêng với một chén.
Nhã ngồi bên kia biết ý nháy mắt bảo tôi cứ thân thiện và đừng nên từ chối. Phượng cũng bảo nghệ thuật của nghề là không nên từ chối. Gã béo lùn tu ực khà khà đưa tay bắt tay tôi. Đôi bàn tay múp míp trang điểm mấy sợi lông đen kệch cỡm. Mắt gã xoáy vào tôi như muốn xé toạc cổ áo chiếm đoạt, tôi nhẹ nhàng cười khép nép, tư thế càng tạo sự tò mò.
Gã hình như chức to nhất, nhiều tuổi nhất trong hội. Hai người kia một điều anh, hai điều anh, Nhã cũng cúi đầu gọi gã là anh. Bữa nhậu này gã dường như muốn sở hữu riêng tôi thì phải, chẳng hứng thú mấy chuyện làm ăn. Tôi có cách để hoà đồng, kéo câu chuyện đi theo cái dòng của nó. Tay cầm chai X.O liên tục rót và chẳng bao lâu cả đám đã khiến nó vơi đến đáy.
Hôm nay hàng quán phố Cấm Chỉ sang trọng lấp lánh nhộn nhịp như thường, quán Vạn Hoa xêm xêm đông khách. Bàn nhậu nhất trí gọi thêm X.O trả lại Blue, uống một loại cho lành. Tôi đã thấy mình ngây ngất bừng bừng từng centimet da thịt. Gã béo đưa tay quàng vào vai tôi, tôi nhìn Nhã xem ông bảo nên làm gì thì ông gật. Chắc là bảo tôi cứ để gã tự nhiên, làm vậy không quá đáng.
Tôi uống thêm canh và xin phép vào nhà vệ sinh, móc họng cho nôn toàn bộ ra ngoài, cố gắng không để ai biết. Chiêu này được Phượng truyền và tôi lĩnh hội nhanh gọn. Tôi vào bàn, vẫn thoải mái cạn ly và "phê phê" cần thiết. Cuộc nhậu vẫn vui. Khách thoải mái chúc tụng nhau, không ngớt lời khen tôi và công việc thế là xêm xêm ổn.
Gã béo lùn xin số điện thoại nói sẽ gọi. Tôi đọc không quên thể hiện sự nữ tính và khả năng mình còn uống được nữa. Bốn chai X.O gọn gẽ dứng trống rỗng một góc. Nước lẩu cạn kiệt sóng sánh sôi đang chuyển sang mùi khét. Chủ và khách bắt tay nhau tạm biệt. Ba người bắt tay tôi đều cố xoáy vào bộ ngực hơi hơi quá khổ mong manh dễ vỡ dán lên người tôi nhã nhặn cười. Gã béo lùn nhìn lâu hơn cả giữ tay lâu hơn cả. Trần Ngọc Nhã rút đưa tôi hai tờ một trăm xanh xanh ngọ nguậy cảm ơn và nói sẽ còn những hợp đồng nữa. Tôi thank you nhận nhẹ nhõm cười. Ông nói sẽ đưa tôi về khu nhà trọ, tôi gật "vâng".
Không ngờ Thuận biết việc tôi làm cái nghề này. Một nghề mới bùng phát hứa hẹn nhiều kiều nữ tham gia tạo việc làm cho những sinh viên cần tiền. Thuận hỏi sao em làm vậy. Tôi cay đắng cười. Thuận quay đi, chút ít nước mắt vừa xón ra trên khoé. Không đi làm ư? Không đi làm và tôi sẽ chờ đợi mỗi tháng gia đình gửi 4 trăm ngàn từ công việc làm bún cho chi tiêu mỗi tháng trong thời bão giá này ư? Để rồi phải tiết kiệm từng đồng, bữa sáng hoặc nhịn hoặc ăn mỳ tôm, dùng nước hoa rẻ tiền đi guốc bục chỉ. Và để thi thoảng anh đưa tôi mấy chục ngàn bằng tiền làm thêm ở quán cà phê?
Tôi mê học và muốn thoát khỏi quê, quên béng nghề làm bún cha ông để lại mòn mỏi cả ngày để đêm về đấm lưng vì thấp khớp như mẹ tôi. Ngày trước bố bảo: "Hay là con ở nhà làm bún với bố mẹ, nuôi các em rồi lấy thằng Tân có xưởng bún to nhất làng?". Tôi nhất quyết không chịu. Ôi bún, ôi Tân, ôi đời con gái của tôi. Lấy Tân để cuộc đời tôi vòng vèo èo uột như sợi bún?
Ra phố, trót yêu Thuận và hứa hẹn nhiều điều. Chúng tôi bên nhau nhiều đêm nhưng mới chỉ hôn, tất nhiên đàn ông con trai Thuận thê thảm đòi hỏi. Thuận đeo kính cận học kinh tế ước mơ thành nhà kinh doanh. Tôi khẳng định mình yêu anh vì hy vọng anh giàu. Chúng tôi to tiếng với nhau vì "Sao em đi làm mà không hề nói với anh?".
Thuận sẽ làm gì được, anh có cố gắng, thậm chí bỏ học để cho tôi mỗi tháng hơn một triệu từ công việc làm thuê. Tôi là đàn bà con gái, căm thù nghề làm bún của gia đình dù biết rằng tôi lớn lên được là nhờ nghề này. Tháng tháng mẹ vẫn gửi tiền lên thi thoảng giấu bố cho thêm vài đồng tiêu riêng cũng từ tiền của nghề này.
Khóc vì Thuận không hiểu mình. Cùng lắm là chia tay, mỗi đứa một đường. Không kìm được tôi nói vậy. Nước mắt đàn ông òa ra. Thuận thề sống thề chết yêu tôi và không muốn tôi khổ. Không khuyên được tôi bỏ nghề, Thuận khuyên tôi hãy giữ mình. Tôi vâng. Anh ôm chặt lấy tôi bằng vòng tay quen thuộc gầy guộc của một gã sinh viên tỉnh lẻ đầy ý chí đôi ba lần dìm mình trong rượu vì bế tắc. Anh không làm tôi bớt chênh chao.
Chừng một tháng sau, khi tôi đã có tiền để thay cho mình đôi guốc cao, sắm bộ cánh thi thoảng hành nghề và xúng xính nước hoa đắt tiền. Gã béo lùn hôm trước tôi tiếp trong lời mời của Nhã trong quán Vạn Hoa phố Cấm Chỉ gọi điện. Giọng gã tha thiết sặc mùi dâm dục có phần mùi mẫn. Gã hỏi dò đàn em của Nhã và biết tôi là gái nhậu thuê. Giọng gã không câu nệ buông thả, quyết tâm "câu" cho bằng được tôi. "Anh là Hắc đây, đã được chứng kiến tửu lượng của em. Anh muốn nhờ...".
Tôi nhận lời, trước khi cúp máy Hắc phe phé cười nói sau vụ này sẽ trả hậu hĩnh. Phượng ớt chắc đã kiếm chác được nhiều, lên đời một chiếc xe máy cỡ vài ngàn đô. Nhưng người hơi gầy nhan sắc đôi phần phôi phai. Rượu là kẻ tàn phá nhan sắc khủng khiếp hơn cả. Tôi biết thế. Nó đang "chạy sô" liên tiếp nên chẳng có thời gian gặp. Muốn dạy tôi chiêu mới vừa rút ra được thì gọi điện.
Sai lệch so với hẹn đúng hai phút. Hắc đón tôi ở đầu phố. Trên đường đi Hắc quả quyết rằng đây là vụ làm ăn lớn của gã. Cuộc rượu diễn ra ở một khách sạn sang trọng. Rượu tây nhưng uống theo kiểu ta, thường chỉ tốn rượu tốn bạc. Những gã tôi tiếp đều háo sắc có phần lộ liễu hơn Hắc và không bao giờ chịu để đôi mắt của mình nghỉ ngơi. Hoặc nhìn tôi hoặc nhìn mấy em phục vụ. Họ ăn nói khiến con kiến trong lỗ cũng phải chui ra và phê. Remy là loại đối tượng khách này ưa thích.
Trước khi vào cuộc, Hắc lễ phép đưa ra chỉ tiêu mỗi người nên uống hết chai to. Sếp to như Hắc cũng có sếp to hơn. Mỗi cấp bậc người ta có cái khom lưng khác nhau theo cấp bậc. Tôi chẳng cần khom lưng, cúi đầu chỉ nên ngoan ngoãn, dịu dàng một chút là được. Khách phê, Hắc phê và tôi phê. Tôi quên mất là họ đã ký hợp đồng làm ăn vào lúc nào, chỉ biết không khí vui vẻ diễn ra từ đầu đến cuối.
Hắc lái xe riêng và ngỏ ý đưa tôi ra ngoại thành đổi gió. Trời đất quay cuồng, đầu óc quay cuồng. Chẳng hiểu sao hôm nay móc họng, rặn bỏng cổ không nôn ra được. Uống bao nhiêu bị giữ lại dạ dày bấy nhiêu, bốc lên hầm hập. Tôi dựa đầu vào thành ghế xe thi thoảng ngật dầu dựa vào vai Hắc. Tự nhiên muốn đi nằm và ao ước vòng tay người yêu. Xe dừng lại lúc nào tôi chẳng nhớ và cần nhớ, sau khi cửa mở tôi được gã lùn dìu vào phòng. Được hạ vào giường đệm êm ái, mắt vẫn không mở, người chìm vào trạng thái quay cuồng và không thể làm chủ. Tôi đã quá say...
Sau khi tỉnh lại, tôi thấy mình bơ vơ và lạnh lẽo. Gã béo lùn đã ra đi cùng mùi hôi nách. Góc giường có 3 tờ một trăm đô xanh xanh kiêu hãnh, hàng chữ IN GOD WE TRUST quyến rũ. Thân tôi rã rời và cảm giác đau nhức ở dưới. Tôi đưa tay sờ, đầu tay dính máu. Tôi hiểu chuyện gì đã xảy ra. Gã lùn đã cướp mất đời tôi trinh trắng. Tôi quay cuồng vẫy tắc xi về, cảm giác ghê rợn và trống rỗng. Ôi, cái giá mình bèo bọt quá chừng.
Người yêu chở tôi bằng xe đạp vào viện thăm Phượng ớt. Thuận không hề biết tôi đã bị cướp mất trinh trắng. Mồ hôi toá ra trên lưng anh. Phượng phải tiếp lần lượt 4 chai nước và khó nhọc thở. Người đét đèn đẹt nguy cơ biến thành cây sậy. Miệng khô môi răn reo, nói toàn bi quan và ân hận. Ý rằng đời con gái bèo bọt.
Nghề nhậu thuê là nghề mua vui cho thiên hạ. Đàn ông tung hô cho mình uống say rồi sàm sỡ. Đàn ông coi phận gái như vậy chỉ là bèo bọt, sẽ trôi dạt mau chóng. Phượng nói mình phải thi lại năm môn vì từ lâu bỏ bê bài vở. Gia đình không thiếu tiền nhưng nó muốn tự lập. Thảm cảnh này bố mẹ chưa biết. Nó luôn miệng xin lỗi Thuận đã kéo tôi vào nghề này và khuyên tôi bỏ. Nhưng tôi có bỏ được không. Tôi còn ước mơ và những đồng đô la đang quyến rũ.
Tôi sợ một ngày nào đó Thuận phát hiện ra tôi không còn trinh trắng pha lê quyết gìn vàng, giữ ngọc đến giây phút cuối cùng. Giờ ngồi sau xe đạp anh đầy nỗi niềm dâng lên. Tôi mơ màng sợi bún quê nhà và những đồng tiền đẫm mùi mồ hôi của Thuận. Ai đó tung lên trời những vốc than hồng, để nó đốt trên tán phượng đỏ rực. Đêm, tôi lại mơ thấy mình ra máu và đau đớn hét lên trong hoảng loạn. Cũng chỉ có bàn tay thô ráp quê mùa của Thuận chăm sóc. Biết là mình cần phải tìm lại mình để sống khác đi.
Truyện ngắn của Nguyễn Văn Học
Theo baophapluat.vn
Khóc nghẹn khi biết lý do chồng nhất quyết đòi ly hôn Khi anh đòi ly hôn, dù sốc nhưng lòng tự trọng đã không cho phép tôi níu kéo anh ở lại... Tôi và chồng vừa ly hôn được vài tháng. Tôi chấp nhận ly hôn khi chồng tôi cương quyết đòi chia tay bằng mọi giá. Anh ấy nói không thể sống với một người vô vị, tẻ nhạt như tôi. Chia tay...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ

Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp
Có thể bạn quan tâm

Bánh mì kết hợp cùng loại gia vị quen thuộc này, càng ăn càng sống thọ
Sức khỏe
18:00:47 11/03/2025
Loại rau được coi là 'nhà vô địch dinh dưỡng', ở Việt Nam cứ ra chợ là thấy
Thế giới
17:58:55 11/03/2025
Tử vi hằng ngày - Xem tử vi vui 12 con giáp ngày 11.3.2025
Trắc nghiệm
17:55:19 11/03/2025
Sao nữ đẹp có tiếng tự hủy nhan sắc, diện mạo gây giật mình
Hậu trường phim
17:50:31 11/03/2025
Thời kỳ khủng hoảng nhất của Sulli có liên quan gì đến Kim Soo Hyun?
Nhạc quốc tế
17:44:42 11/03/2025
Dân mạng soi được điểm thay đổi bất thường của Kim Sae Ron từ 2015, nghi dấu hiệu Kim Soo Hyun thao túng tâm lý
Sao châu á
17:41:44 11/03/2025
Tiểu thư Doãn Hải My đang ngồi make-up, Đoàn Văn Hậu ghé lại hôn cực ngọt, gương mặt kém sắc gây chú ý
Sao thể thao
17:04:49 11/03/2025
Lê Phương và vợ doanh nhân của cố nghệ sĩ Quý Bình có mối quan hệ thế nào?
Sao việt
16:49:19 11/03/2025