Có bao giờ lại rời xa?
Mình lại bắt đầu so sánh giữa anh bây giờ và người ấy ngày xưa!!! Người ấy ngày xưa tuy 2 đứa bằng tuổi nhưng chưa một lần người ấy làm mình suy nghĩ và không vui, người ấy ngày xưa luôn luôn nhường nhịn mình, quan tâm đếm mình từng tý một, từ cái nhỏ nhất, luôn luôn là mình nhận sự quan tâm chăm sóc từ người ấy.
Còn mình chỉ bít giận dỗi, bắt bẻ, để người ấy phải khổ sở vì mình, mình thật quá đáng, mình chỉ biết nhận mà không biết cho… để rồi khi người ấy đã rời xa mình mãi mãi thì mình chỉ biết sống trong tiếc nuối, chất vấn lương tâm, mong sao được đền đáp những gì ngày xưa đó, nhưng đã quá muộn, người ấy đã đi, mang theo trái tim đi tìm hạnh phúc mới….. Anh bây giờ lớn hơn mình 2 tuổi nhưng luôn tranh luận với mình, và những lúc đó mình là người phải im lặng trước, không dám nói nhiều, không được nói theo ý mình, không dám đi chơi và phải thức chờ anh trên mạng, anh chưa bao giờ hỏi xem ” hôm nay em thế nào? có mệt không?…”chưa một lần anh quan tâm lo lắng cho mình mà ngược lại chỉ có mình luôn lo lắng quan tâm đến anh. mình cũng chẳng được phép chất vấn anh chuyện gì…. nói gì đến bắt bẻ. Phải chăng : Đó là sự công bằng của thượng đế, mình không muốn lặp lại sai lầm ngày xưa, mình muốn đền đáp, nhưng anh bây giờ không phải là người ấy ngày xưa, để rồi mình nhận ra sự quan tâm của mình cho anh bây giờ chỉ làm mình có lỗi với người ấy ngày xưa hơn. Tình yêu năm xưa đã mãi và chỉ khơi lại trong mình mỗi khi đông về một chút nhớ thương, một chút zận hờn thủa xưa. Cũng chỉ là xa cách nhưng anh bây giờ không cho mình cảm giác được yêu được nhường nhịn như người ấy ngày xưa.
Tối nay tự nhiên anh anh quan tâm đến mình, đúng lúc mình đang ốm, như có sự so sánh tự khi nào, mình khóc, vì mỗi khi mình tranh luận với anh mình toàn bị anh bắt nạt và mình khóc, anh bảo anh không thích con gái khóc, nên mình tự nín, lần này dù anh không thích mình vẫn khóc, anh ở xa làm sao anh biết được. mình khóc cho cả những gì đã qua và hiện tại đang trái ngược. Có bao giờ đến một lúc nào đó em cũng sẽ rời xa anh như người ấy ngày xưa đã rời xa em không?
Theo Ngôi Sao
Ký ức ngày xanh
Dù xa anh đã 5 năm rồi nhưng trong lòng tôi vẫn không bao giờ xóa được hình bóng anh. Ngày ấy còn quá thơ dại nên tôi đâu biết cái cảm giác nhớ thương một người là thế nào để rồi khi xa anh tôi mới thấy con tim mình trống vắng đến khôn cùng.
Chúng tôi học chung với nhau từ năm cấp 2, nhưng mãi đến năm cuối cấp mới chơi thân với nhau, vì ngồi gần nên thường xuyên trêu ghẹo nhau và có lẽ vì thế mà khi xa nhau tôi lại càng nhớ anh nhiều hơn. Lên cấp 3 thì tôi cũng lờ mờ nhận ra tình cảm của mình nhưng vì mặc cảm hoàn cảnh nên tôi vẫn không dám thổ lộ. Tôi và anh khác xa nhau nhiều thứ, anh là con trai một của một gia đình công nhân viên chức khá giả, bố mẹ đều là giáo viên và lại có ngoại hình, đào hoa, phong nhã. Còn tôi lại là một cô bé con nhà nghèo, quê mùa, đen đúa, xấu xí. Khi học phổ thông hai đứa học khác lớp nhưng vẫn gần nhau vậy mà chúng tôi lại chưa từng nói chuyện, cái cảm giác rụt rè, mặc cảm đã để anh đi xa tôi. Rồi bao bộ bề cuộc sống đã cuốn tôi đi, tôi vẫn nhớ về anh mãi nhưng không thể nào thổ lộ được.
Hết phổ thông, chúng tôi đều bước chân vào giảng đường, anh thi đậu vào một trường đại học ở quê, tôi vào học tại một trường cao đẳng ở thành phố nên lại càng xa nhau hơn. Thấm thoắt 2 năm trôi qua, tết vừa rồi bọn tôi lại gặp nhau trong dịp họp lớp 9 sau 5 năm, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến. Vẫn ánh mắt và nụ cười hiền đó, anh làm trái tim tôi loạn nhịp. Thế rồi đến hẹn lại lên, sau kì nghỉ tết chúng tôi lại khăn gói vào trường, lại xa nhau trong một thời gian dài. Giờ đây ở nơi đất khách quê người lòng tôi vẫn nhớ về anh da diết, không biết nơi ấy anh có một khoảng trời riêng cho tôi hay không hay chỉ mình tôi đơn phương? Có lẽ vì tình cảm dành cho anh đã chiếm hết con tim nên tôi không thể nào mở lòng với một ai khác dù đã bao năm trôi qua. Không biết bao giờ những ký ức về anh mới mờ nhạt trong tôi?
Theo Ngôi Sao
Thư "trách" vợ Liếc thấy em đang thiêm thiếp ngon lành, anh nhẹ nhàng bật máy tính, gửi cho em email này. Vợ yêu! Hi vọng ngày mai, trong tâm trạng vui vẻ, em sẽ rộng lượng mà đại xá cho anh - kẻ dám lên án em vì những "hậu quả" nghiêm trọng em đã gây ra cho anh. Anh - một "đại lãn" lẫy...