‘Có ai lấy chồng giàu mà khốn khổ như tôi?’
Khi anh biết em có bầu con gái, cộng với lời ra tiếng vào của mẹ anh, anh thay đổi thái độ. Suốt ngày anh đắm chìm vào bia rượu, gái gú.
Cưới xong rồi, em mới thấy đây chính là địa ngục trần gian (Ảnh minh họa).
Em sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Ngay từ nhỏ em đã hiểu rõ được sự vất vả khó khăn của cuộc sống khi không tiền là thế nào. Em tự hứa với bản thân, sau này sẽ cố gắng học tập tốt để thay đổi cuộc sống, lấy được tấm chồng khá giả để giúp đỡ bố mẹ.
Sau khi ra trường, em nhanh chóng xin được việc tại một công ty về truyền thông. Tại đây, Quang – con trai của sếp (làm cùng công ty) đã phải lòng em.
Khi biết điều này, bố mẹ em đã phản đối dữ dội. Lý do đơn giản là gia đình hai bên không phù hợp. Bố mẹ lo lắng em sẽ không hạnh phúc khi cưới một “cậu ấm”. Có lẽ do cách ăn mặc, thái độ bất cần của anh nên ngay từ đầu, bố mẹ em đã lo sợ.
Bỏ qua mọi sự ngăn cản, hai chúng em “sống chết” đến với nhau. Nhưng cưới xong rồi, em mới thấy đây chính là địa ngục trần gian. Mẹ chồng không ưa em ra mặt. Bà chẳng bao giờ nói với em câu nào. Đồ ăn em mua về bà không bao giờ thèm đụng đũa.
Lúc đầu, Quang rất thương và chiều chuộng em bằng cách hay dấm dúi mua đồ ăn về cho vợ. Nhưng một lần bị mẹ chồng phát hiện, bà chửi mắng em thậm tệ với lý do “Nhìn em ngứa mắt”.
Những khi bố mẹ em từ dưới quê lên thăm con gái là y như rằng mẹ chồng lườm nguýt và tỏ thái độ lạnh nhạt.
Chẳng biết làm gì, bố mẹ chỉ biết khuyên nhủ: “Thôi con cố gắng, được thằng chồng tử tế là phúc rồi”. Nhưng Quang cũng chỉ tử tế được một thời gian. Khi anh biết em có bầu con gái, cộng với lời ra tiếng vào của mẹ anh, anh thay đổi thái độ. Suốt ngày anh đắm chìm vào bia rượu, gái gú.
Mọi lời khuyên nhủ của em, anh đều bỏ ngoài tai. Trước sức ép từ mẹ chồng (bố chồng đi làm suốt ngày chẳng quan tâm tới gia đình), em quyết định ly hôn.
Phải nói thật rằng, để đi đến quyết định đó, em đã đấu tranh với bản thân rất nhiều. Nhưng thay vì tuyệt vọng, em nghĩ mình phải sống tích cực hơn bởi ngoài trách nhiệm với cha mẹ, em còn có bé Bống.
Bế con gái về quê với bố mẹ đẻ, em đã lường trước mọi lời chỉ trích, mắng mỏ. Nhưng không, bố mẹ vẫn nhẹ nhàng, vỗ về con cháu như hồi em nhỏ xíu.
Video đang HOT
Và em cũng vừa xin làm một việc làm bán thời gian tại một cửa hàng tạp hóa. Tại đó, em gặp Hoàng. Anh ấy là người giao hàng tại quầy.
Sau một thời gian làm việc cùng, chúng em cảm mến nhau. Anh ấy là người tốt, có chí tiến thủ, yêu thương con em. Anh ngỏ lời nhưng em vẫn còn lăn tăn. Bởi với công việc hiện tại, liệu anh có thể là chỗ dựa vững chắc cho mẹ con em không hả chị?
Liệu anh ấy có thật lòng với em hay chỉ “đầu môi chót lưỡi” như Quang trước đây? Em rất vui khi anh hiểu rõ hoàn cảnh của em nhưng vẫn một mực mong được lấy em làm vợ.
Em rối bời vô cùng không biết nên quyết định thế nào…
(Mai Loan, địa chỉ email: loanmai21…@gmail.com)
Chị Tâm An trả lời:
Mai Loan thân,
Nền tảng của một gia đình hạnh phúc đó chính là tình yêu chân thành từ hai phía. Sự lựa chọn của em là Quang – một “cậu ấm”. Người đời đã nói rồi, bệnh chung của “cậu ấm” đó là cả thèm chóng chán. Có lẽ điều này đúng với một phần tính cách của Quang. Sau một thời gian yêu em mãnh liệt, biết em sinh con gái, anh ấy thất vọng, quay ra say sưa chè chén, bồ bịch.
Vì thế, việc từ bỏ con người đó là sự lựa chọn đúng đắn với em. Em còn trẻ, còn cả một quãng thời gian dài phía trước. Em đã rất bản lĩnh khi lấy lại thăng bằng sau sự đổ vỡ của cuộc hôn nhân với Quang.
Đọc thư của em, chị nghĩ Hoàng là một người đàn ông chịu khó, tốt bụng. Em đang băn khoăn không biết nên lấy Hoàng không vì gia cảnh của anh ấy chỉ là một nhân viên giao hàng.
Có điều, em cần tỉnh táo, thận trọng hơn. Em hãy rút kinh nghiệm từ cuộc hôn nhân đầu. Em thấy đấy, giàu có đâu thể quyết định được hạnh phúc gia đình. Chị nghĩ, điều quan trọng nhất lúc này của hai em đó là sự thông cảm cho hoàn cảnh của nhau, yêu thương nhau thật lòng.
Tuy bây giờ Hoàng chưa giàu có, chỉ là một nhân viên quèn. Nhưng nếu Hoàng là người có chí tiến thủ và đặc biệt là yêu em chân thành, anh ấy sẽ biết cách bù đắp, mang lại hạnh phúc cho em trong tương lai.
Nhưng rm đừng vội vàng. Hãy để em và cả Hoàng có thêm một khoảng thời gian nữa để tìm hiểu và thử thách tình yêu của nhau. Khi nào tình yêu chín muồi, lúc đó em đi đến quyết định kết hôn cũng chưa muộn.
An tâm lên em. Chúc em có sự lựa chọn thông minh cho cuộc đời mình.
Theo VNE
"Yêu" tôi vì thương hại
26 tuổi, trải qua 4 cuộc tình và một đời chồng, tôi vẫn chưa tìm thấy hạnh phúc thực sự.
Năm 19 tuổi, tôi đã yêu một người, đó là mối tình đầu trong sáng và đầy lãng mạn. Tuy nhiên, khi đó tôi cũng chưa thực sự nghĩ đến chuyện tiến xa hơn với anh vì anh còn phải vào Sài Gòn học đại học, còn tôi vẫn là cô nữ sinh lớp 12.
Trong suốt một năm đó, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, dành cho nhau những tình cảm yêu thương ngọt ngào. Và ngày tôi vào Sài Gòn để chuẩn bị cho kỳ thi đại học, anh đã ra tận bến xe đón tôi, lo cho tôi từng bữa cơm, giấc ngủ, đèo tôi đi mỗi buổi đến phòng thi.
Những con đường ấy, những hình ảnh về anh tôi vẫn còn nhớ mãi. Anh là tình yêu đầu đời của tôi và tôi cũng đã dành trọn tình yêu của mình cho anh ấy.
Nhưng thời gian sau đó, không biết vì lý do gì hay vì anh đã có người con gái khác mà phụ tình tôi. Khi đó, trái tim tôi như chết lặng... Mối tình đầu tan vỡ, tôi đã khóc rất nhiều... đó là những giọt nước mắt đầu tiên tôi khóc vì người tôi yêu thật sự.
Tôi đã tự nhủ với lòng mình sẽ không bao giờ yêu ai nữa... cho đến một ngày, tôi gặp một người con trai khác. Anh rất yêu tôi, chăm sóc, lo lắng cho tôi rất ân cần. Bố mẹ anh cũng rất mến tôi nên mong muốn hai đứa sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình về sau.
Nhưng nào đâu ngờ được, noel năm đó, anh mời tôi lên nhà anh chơi để cùng chung vui với gia đình. Thế nhưng, anh lại tranh thủ trốn tôi để đi hẹn hò với người con gái khác. Cũng thật tình cờ khi đi qua bờ hồ, tôi đã bắt gặp anh và cô ta đang chuyện trò thân mật tại một quán cà phê. Tôi đã rất bình tĩnh và thản nhiên xử trí mọi việc xong xuôi ngay lúc đó. Và đấy cũng là lần thứ hai, tôi bị người yêu phụ tình, phản bội.
Sau những nỗi đau đó, tôi đã rơi vào tuyệt vọng, chán nản. Tôi chẳng còn hy vọng vào cái gọi là tình yêu nữa... chỉ mong gượng dậy để sống tốt hơn với cuộc sống của mình.
Tôi đã sẵn sàng để đón nhận tình yêu của anh ấy dành cho mình (Ảnh minh họa)
Sau một thời gian dài nghỉ ngơi, cho đến một ngày tôi quay vào Sài Gòn để đi làm thì cũng trên chuyến xe đó, tôi bất ngờ gặp lại anh - người bạn cũ từ thời cấp hai của mình. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều, chia sẻ với nhau rất nhiều về cuộc sống, công việc.
Nhờ có anh bên cạnh mà tôi cũng đã dần quen với lối sống của đất thành thị phồn hoa này.Thời gian trôi qua, tôi đã cảm nhận được tình cảm của anh dành cho mình... và tôi cũng đã sẵn sàng đón nhận những tình cảm ấy.
Anh yêu tôi, luôn mang đến cho tôi những niềm vui, hạnh phúc bất ngờ nhưng anh không bao giờ hứa sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình với tôi. Chính vì thế nên tôi cứ để cuộc tình đó dần trôi qua theo thời gian...
Rồi một ngày tôi quay về Hà Nội để bắt đầu công việc mới thì anh vẫn còn ở trong Sài Gòn. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, dành cho nhau những tình cảm mặn nồng... nhưng anh không hứa hẹn với tôi bất cứ điều gì khiến tôi không dám tin vào cuộc tình ấy. Chính vì điều đó nên thời gian xa cách, tôi cũng bắt đầu "cách lòng" với anh.
Khi thấy tôi đã nhiều tuổi, bố mẹ bắt ép tôi lấy một chàng trai bố mẹ đã ưng từ trước. Nghĩ mình không còn sự lựa chọn nào khác, tôi cũng đành nhắm mắt kết hôn với anh ấy.
Vậy là tôi và người ấy chia tay nhau, không một lời nói, không một cú điện thoại, cũng chẳng cần một lý do. Tôi biết người ấy đau đớn lắm nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Chỉ mong rằng người ấy sẽ hiểu và tha thứ cho sự ích kỷ của tôi.
Nhưng tôi nào đâu ngờ được, sự lựa chọn của tôi đã không có được kết quả như tôi mong muốn. Tôi đã cố vun vén cho mái ấm hạnh phúc gia đình mình nhưng càng cố gắng bao nhiêu, tôi lại càng bị tổn thương bấy nhiêu. Chỉ hơn nửa năm cưới nhau, tôi đớn đau khi biết chồng mình ngoại tình. Vậy là bao nhiêu sự hy sinh của tôi, bao nhiêu niềm hy vọng vào anh, cuối cùng, tôi nhận về cho mình nỗi đau đớn khôn nguôi...
Khi không thể chịu đựng được nữa, anh đã chấp nhận ly hôn để trả tự do cho nhau. Những ngày tháng sống một mình trong nỗi cô đơn, buồn tủi đó, tôi cứ nghĩ rằng, mình không thể nào đủ bản lĩnh để vượt qua nỗi đau này. Nhưng cuộc sống đã có những điều không thể nào lường trước được...
Trong những ngày tháng buồn tủi ấy thì tôi đã gặp lại anh - người bạn từ thuở cấp 3 của mình. Anh lại đến bên tôi, an ủi, lo lắng, quan tâm cho tôi rất chân thành. Anh khiến tôi thực sự rung động và cảm nhận được tình yêu thương thật sự.
Sau những cuộc hẹn hò, chia sẻ, tôi và người ấy đã tan chảy vào nhau, cùng tận hưởng niềm hạnh phúc, thăng hoa. Tôi đã ngỡ rằng, cuối cùng mình cũng đã tìm thấy được niềm hạnh phúc thật sự bên người đàn ông tôi yêu... nhưng nào đâu ngờ được, những cử chỉ quan tâm ân cần đó, những cuộc yêu đương mãnh liệt anh dành cho tôi chỉ là sự thương hại.
Dẫu biết rằng, anh đến với tôi không chân thành nhưng tôi vẫn không có một lời trách cứ anh. Vì tôi hiểu, những gì tôi phải chịu tổn thương ngày hôm nay cũng không bằng những đau khổ, dằn vặt anh đã phải chịu đựng trong thời gian tôi bỏ anh đi lấy chồng.
Tôi - người đàn bà 26 tuổi, đã qua 4 cuộc tình và một đời chồng nhưng đến bây giờ, tôi vẫn chưa tìm được tình yêu thực sự của đời mình. Trong suốt những năm tháng đó, điều tôi nhận lại được chỉ là sự tổn thương, đau khổ từ những người đàn ông tôi thương...
Theo VNE
Sự ngọt ngào giết chết anh Em đâu biết sự ngọt ngào của em đang xé lòng anh ra thành những mảnh vụn? Người ta nói trong tình yêu hợp rồi tan cũng là lẽ bình thường, yêu rồi không yêu nữa cũng chẳng xa lạ gì với ai. Không ít người yêu một lần rồi bên nhau cả đời nhưng còn biết bao nhiêu người tìm hết mảnh...